3 Chương 3: Dương gia đột biến
Phương Ngọc Tuệ nhìn nàng có chút đau lòng, bởi vì gấp gáp chạy mà há mồm thở dốc:- Chậm một chút, đã xảy ra chuyện gì?
- Sư nương, không xong, mới vừa rồi đệ tử thu được một phong bồ câu đưa tin cho sư đệ.
Bạch y nữ tử trong tay xuất ra một phong thư tín, giao vào trong tay Phương Ngọc Tuệ.
Phương Ngọc Tuệ tiếp nhận thư tín, sau đó đem phong thư mở ra, vừa nhìn thư tín, mặt trên bức thư viết:- Liễu huynh, Dương môn đột nhiên gặp biến cố, phu quân đã bị địch nhân sát hại, nay nhu cầu cấp bách triệu Thiên Nhi từ Thục Sơn trở về Dương Gia, đi nhanh về nhanh. Lạc danh: Hồ Tĩnh Nghi.
Sau khi Nhìn xong thư tín, trên khuôn mặt xinh đẹp của Phương Ngọc Tuệ xinh đẹp đã không còn ý cười nữa, vội vàng dùng thiên lý truyền âm triệu hoán Dương Tiểu Thiên đang chơi đùa với Liễu Như Tiên đằng kia.
Dương Tiểu Thiên cùng Liễu Như Tiên nghe được Phương Ngọc Tuệ thiên lý truyền âm, vội vàng đình chỉ chơi đùa, phi thân một cái liền đi tới bên người Phương Ngọc Tuệ, Dương Tiểu Thiên nhìn sư nương xinh đẹp trên mặt đã không còn cười đùa như hằng ngày, vốn còn muốn ôm nàng một cái, rồi hỏi có chuyện gì, nhưng thấy bên cạnh còn có đại sư tỷ, đành phải nhịn xuống, trong miệng hỏi:- Sư nương có chuyện gì không?
- Đúng vậy, nương, vội vã như vậy bảo chúng ta đến, suốt cuộc có chuyện gì a?
Liễu Như Tiên vẻ mặt nghi hoặc nhìn mẫu thân của mình, mẫu thân trên mặt tỏ vẻ nghiêm trọng, nàng đã thật lâu rồi không có thấy qua, từ khi mình và mẫu thân bị sư đệ đạt được, mẫu thân trên mặt vẫn luôn là đeo lấy một tia mỉm cười hạnh phúc, hiện tại nhìn thấy trên mặt xinh đẹp của mẫu thân tỏ ra nét nghiêm trọng, hình như đã xảy ra đại sự gì rồi. Nàng quan tâm hỏi.
- Thiên Nhi, ngươi trước nhìn xem cái này đi.
Phương Ngọc Tuệ thâm sâu hô một tiếng, sau đó đem phong thơ trong tay bản thân giao cho Dương Tiểu Thiên, Dương Tiểu Thiên vẻ mặt mê hoặc tiếp nhận thư tín.
Trên mặt của Thư tín mặt trên, rõ ràng là chữ viết của mẫu thân mình Hồ Tĩnh Nghi, chỉ thấy trong thơ viết 'Liễu huynh, Dương môn đột nhiên gặp biến cố, phu quân đã bị địch nhân sát hại, nay nhu cầu cấp bách triệu Thiên Nhi từ Thục Sơn trở về Dương Gia, đi nhanh về nhanh.' khi nhìn xong thư tín, Dương Tiểu Thiên đột nhiên vổ đầu mình một cái, cảm giác toàn thân vô lực, như là bị cái gì trọng kích vậy, hai chân có chút như nhũn ra, vào thời điểm muốn ngã trên mặt đất, bên cạnh Phương Ngọc Tuệ cùng Liễu Như Tiên vội vàng đưa tay đỡ lấy hắn, không để hắn té ngã.
Sự đả kích này đối với Dương Tiểu Thiên mà nói, thực sự quá lớn, ngày hôm qua hắn còn đang ở hoài niệm trước đây bởi vì nghịch ngợm háo sắc mà bị phụ thân đuổi theo đánh, thật không ngờ ngày hôm nay liền thu được tin phụ thân chết đi, tuy rằng bị sư nương Phương Ngọc Tuệ cùng sư tỷ Liễu Như Tiên đỡ, khó tránh khỏi cùng cơ thể mềm mại của các nàng có chút tiếp sút ma sát , thế nhưng là hắn đã không có kích thích như ngày xưa, bởi vì hiện tại tại trong đầu của hắn, đều bị tin phụ thân chết đi mà không cảm giác được thân thể mình đang nằm trong hai cơ thể mềm mại.