Trở về truyện

Linh Vũ Thiên Hạ (Cải Biên) - Chương 169: Quyết Sờ Ngươi (1): Sờ Xong Híp

Linh Vũ Thiên Hạ (Cải Biên)

168 Chương 169: Quyết sờ ngươi (1): sờ xong híp

Lục Thiếu Du càng nghĩ càng giận, hắn ôm nàng chạy trốn suýt bị yêu thú vây công, nữ nhân này còn muốn giết hắn, làm người tốt thật khó.

Lục Thiếu Du bực tức nói:

– Được, nếu ngươi muốn giết ta thì ta sẽ giết ngươi trước!

Lục Thiếu Du giơ cao kiếm chém xuống.

Xoẹt!

Thân kiếm ngừng lại ngay đỉnh đầu nữ nhân. Lục Thiếu Du nhìn ánh mắt của nữ nhân, hắn không xuống tay được. Nếu đối phương là nam nhân thì Lục Thiếu Du sẽ không chút do dự chém xuống, nhưng khi biết là nữ thì hắn nương tay. Giết một nữ nhân yếu đuối thì mất mặt.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

– Thôi, lão tử không giết ngươi, cho ngươi tự sinh tự diệt.


Lục Thiếu Du thu trường kiếm vào túi không gian của mình, phẩm chất thanh kiếm khá tốt, chắc có thể bán được nhiều kim tệ.

– Ngươi sắp chết, mang nhiều thứ trên người cũng uổng.

Lục Thiếu Du sớm thấy nữ nhân này đeo một trữ vật giới chỉ màu bạc, sở hữu trữ vật giới chỉ tất nhiên nàng có chút lai lịch. Song song đó đồ đạc trong trữ vật giới chỉ chắc không ít.

Mặc dù Lục Thiếu Du không thể mở trữ vật giới chỉ ra nhưng chờ về sau có thực lực mạnh mẽ có khả năng cưỡng ép mở ra.

Lục Thiếu Du cướp nhẫn xong cầm tay nữ nhân sờ vuốt, nói:

– Biết ngươi là nữ nhân chứ có gì mà dữ vậy? Giờ ta sờ ngươi, giỏi thì giết ta đi? Chết tiệt!

Nữ nhân trừng Lục Thiếu Du nhưng không có cách nào, kinh mạch huyệt đạo bị điểm làm nàng không thể nhúc nhích.

Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân chằm chằm:


– Còn nhìn? Không phục sao?

Lục Thiếu Du nhếch môi cười tà:

– Nếu ngươi không chết, ta muốn ngươi nhớ ta mãi mãi.

Lục Thiếu Du ngừng cười, hai tay sờ ngực nữ nhân, cách quần áo xoa bóp mạnh. Sau đó hắn luồn tay vào trong mà xoa bóp trực tiếp ngực nàng, tay kia thì mò xuống dưới mà vuốt ve lozz nàng vừa vuốt vừa day day hột le.

- ưm… ưm…

Nữ nhân lúc này bị điểm huyệt nên không thể nói chuyện mà chỉ có thể phát ra những tiếng rên do bị kích thích, mặt nàng lúc này đã ửng đỏ trong vô cùng dễ thương.

Lục Thiếu Du thấy nàng đang phê liền đặt vào môi nàng một nụ hôn nồng cháy, nhưng nàng luôn cắn chặt răng không để cho hắn được toại nguyện.


- hừ… ngươi không cho ta hôn môi, lão tử ta sẽ hôn chỗ khác.

Nói xong hắn liền hôn má nàng sau đó vòng qua lỗ tai, hắn dùng lưỡi lướt nhẹ khắp tai nàng vừa liếm vừa phá hơi nóng vào.

Ơ….ơ…

Hắn từ từ di chuyển môi mình xuống cổ rồi xuống ngực, hắn hôn xung quanh vú nàng sau đó ngoạm lấy hột đậu bé bé xinh xinh của nàng mà bú mút ngon lành, môi thì bú tay thì hắn liên tục vuốt ve khe lozz của nàng, lúc này lozz nàng đã ra nước ướt nhẹp cả tay hắn, hắn liền cho 1 ngón tay từ từ đi sâu vào lozz nàng, cảm giác ấm nóng và khít rịt khiến hắn vô cùng thích thú, vào được 1 lóng tay hắn lại rút ra, sau đó lại cho vào rồi rút ra, cứ như vậy lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

Bú mút say mê, hắn liền đặt nàng nằm xuống đất, giựt tung y phục nàng vứt sang 1 bên, một mỹ nữ hoàn hảo đang nằm thỏa thân trước mặt hắn, phía trên đầu vú chỉa thẳng, phía dưới thì nước ra ướt át, con quái vật trong quần hắn đã chịu hết nỗi muốn nổ tung ra, hắn liền cởi bỏ y phục của mình rồi cũng vứt sang 1 bên, sau đó hắn quỳ xuống, lấy đầu khấc quét lên quét xuống nơi khe lozz nàng rồi từ từ đút vào trong, cái lozz trinh chật khích co bóp liên tục khiến hắn vô cùng khó khăn mà cho hết vào trong mặt dù nàng đã ra nước khá nhiều, vào được một nữa hắn lại phải rút ra sau đó lại cho vào, hắn nhấp nhấp nhẹ nhàng từ từ, rồi bỗng nhiên thúc mạnh một cái, con cặc hắn xuyên phá màng trinh đâm thẳng lúc cán vào trong lozz nàng.

a…..

nàng la lên một tiếng, hai hàng nước mặt chảy dài xuống má, Lục Thiếu Du lúc này đang bực tức vì hết lần này đến lần khác bị những đứa vu vật xinh đẹp cho ăn hành, hắn dập từng cú thật mạnh vào lozz nàng mà không hế thương tiếc.

phạch.... phạch....ưm.....ưm......

tiếng da thịch chạm nhau kèm theo tiếng rên trong cổ họng của nàng khiến hắn vô cùng kích thích nên hắn càng dập mạnh hơn nữa

- không phải ngươi muốn giết ta sao, sao không giết ta đi mà nằm rên như một con điếm như vậy.

hắn vừa dập liên tục vào lozz nàng vừa chửi mắng nàng. con cặc bây giờ đã ướt nhẹp bóng lưỡng bởi nước lozz của nàng. Dập chừng chục phát hắn liền rút cặc ra xoay người nàng lại, chống hai tay nàng xuống tảng đá bên cạnh rồi dựng hai chân nàng lên để cặp mông chỉa thẳng về phía hắn, hắn đứng từ phía sau canh cho đầu khấc ngay khe lozz nàng sau đó dập thẳng vào trong, đúng là lozz gái còn trinh mà doggy thì không còn gì bằng, cái lozz hồng hào sưng múp co bóp liên tục bóp chặt lấy dương vật hắn.

.... phạch....ưm....


- này thì lấy oán báo ân này

.... phạch....ưm....

- này thì muốn giết lão tử này

.... phạch....um.....

- này thì gái giả trai này

.... phạch....um....

cứ mỗi cú dập là một câu nói hắn thốt ra.

phạch.... umm....

- này thì.... thì gì nhỉ....à ta thích thì ta chơi thôi.... khặc khặc.... sau đó hắn dập điên cuồng vũ bảo. sau vài chục cú dập hắn cuối cùng không thể nào kiềm chế nữa, dập cú chót cực mạnh vào trong sau đó bắn từng dòng tinh dịch ấm nóng vào trong lozz nàng. Sau bao ngày nhịn đói cuối cùng hắn cũng được thỏa mãn mà lại còn cùng với một mỹ nữ tuyệt sắc thì còn gì bằng nữa. ngâm con cặt một lúc nữa hắn liền rút ra, từng dòng tinh dịch hòa quyện cùng máu trinh nàng từ từ chãy ra ngoài.

Lục Thiếu Du nói:

– Nhớ kỹ, thế này mới là làm nhục, khặc khặc!

Lục Thiếu Du cười đểu rồi đứng dậy mặc lại y phục nghênh ngang rời đi, nhớ lại cảm xúc sung sướng khi nãy thấy bớt bực tức nhiều.

Nữ nhân nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Thiếu Du đi xa, nàng không thể nhúc nhích, giận dữ tan biến, đôi mắt lộ ra uất ức, hai dòng lệ lăn dài.

Lục Thiếu Du nhìn phương hướng, nói với Tiểu Long xoay quanh trên vai hắn:

– Tiểu Long, chúng ta đi, đến Cổ vực trước.

Tiểu Long thè lưỡi rồi thụt vô, nghiêng đầu nhỏ nhìn bốn phía:

– Xèo xèo!

Có Tiểu Long ở Lục Thiếu Du cũng yên tâm hơn nhiều, nếu yêu thú ở gần đây sẽ bị Tiểu Long phát hiện ngay.

Hai canh giờ sau, bên bờ sông, nữ nhân giả nam người mềm nhũn gục dưới đất. Một lát sau nàng chậm rãi bò dậy, mắt nhìn đăm đăm hướng Lục Thiếu Du biến mất, trong mắt tràn ngập ánh mắt lạnh. Nữ nhân cất bước tới trước mặt lại y phục, biến mất khỏi bờ sông.

Năm ngày sau, trong một hiệp cốc, bốn phía dựng đứng vách đá, sơn mạch liên miên kéo dài đến tận cùng tầm mắt.

Bên hiệp cốc, Lục Thiếu Du đánh ra quyền ấn chứa ngọn lửa:

– Nộ Diễm Quyền!

Dòng không khí xung quanh bị rẽ ra, kình khí nóng cháy mạnh mẽ gợn sóng.

Bùm!

Cú đấm này ngọn lửa xen lẫn lực lượng cường đại đấm vào đầu con trăn to dài bảy mươi thước, người đầy vảy. Lực lượng đáng sợ lao thẳng tới cái đầu khổng lồ của nó, con trăn rút ngắn mấy thước nhưng đầu chưa bị đánh nát.

Con trăn quẫy mạnh, cái đuôi khổng lồ rít gào xé rách khí lưu nhanh như chớp quất hướng Lục Thiếu Du.

– Đao Hồn Trảm!

Linh lực ngưng tụ thành đao xé gió chém rách dòng không khí, lực lượng cuồng bạo tràn ngập nghênh hướng cái đuôi con trăn to.

Vù vù vù!

– Grít grít!!!

Mưa máu đổ rào rào, con trăn rít lên thảm thiết, cái đuôi dài hai mươi thước bị cắt ngay ngắn. Phòng ngự cứng rắn trên người con trăn không thể ngăn cản Đao Hồn Trảm của Lục Thiếu Du, chỗ cái đuôi bị cắt tuôn máu ào ào.

Bùm!

Cơ thể to lớn của con trăn rớt xuống đất, nó co giật mấy cái rồi không nhúc nhích nữa. Nhưng Lục Thiếu Du không thả lỏng, động vật loài rắn dù đã chết thì cái đầu vẫn nhúc nhích cỡ mấy phút, nếu không chú ý sẽ bị cắn.

Mấy Hỏa Ảnh chỉ bay ra đâm thủng đầu con trăn, lúc này Lục Thiếu Du mới yên tâm.

Tiểu Long thụt ra thụt vô đầu lưỡi như đang khen thực lực tiến bộ:

– Xèo xèo!

Lục Thiếu Du cười nói:

– Tiểu Long, nuốt xác con yêu thú này đi.

Con trăn là yêu thú thủy hệ tam giai sơ kỳ, hiện tại Lục Thiếu Du dựa vào Đao Hồn Trảm đủ giết chết nó.

Rời khỏi bờ sông kia đã năm ngày, Lục Thiếu Du trốn đông trốn tây, mấy lần bị nhiều yêu thú truy sát. Nhờ Tiểu Long cảnh báo trước nên Lục Thiếu Du trong tích tác đã kịp thoát khỏi.

Mấy ngày nay chỉ tính yêu thú tam giai sơ giai đã có bốn con bị Lục Thiếu Du giết, còn tam giai trở trung kỳ lên thì nhân lúc còn sớm trốn trước là hơn.

Nhờ hoàn cảnh rèn luyện nên Lục Thiếu Du được nhiều ích lợi, hắn cảm giác có thu hoạch lớn về các mặt phản ứng, công kích, phòng ngự. Chỗ khác khó thể học được những điều này, phải lấy mạng ra tôi luyện.

Trong năm ngày nay Lục Thiếu Du đã thanh trừ sạch chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan trong cơ thể, hắn thấy nhẹ lòng rất nhiều.

Ban đêm ánh trăng chiếu xuống rừng cây, nhánh cây rung rinh như có vô số móng vuốt quỷ trong đêm tốai yên tĩnh xé rách không gian. Gió đêm rít gào, ngẫu nhiên vang tiếng thú rống tăng nét rùng rợn cho rừng cây.

Trong một sơn động ẩn khuất, Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng trên Linh Ngọc sàng, ánh sáng vàng nhạt bao quanh thân, khí thế dâng cao dần.

Trong đan điền khí hải trong người Lục Thiếu Du tràn ngập chân khí, kinh mạch trướng căng chân khí.

– Áp súc!

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống, hắn điểu khiển chân khí áp súc lại. Trong đan điền khí hải vang tiếng nổ trầm đục. Trong sơn động, trong thiên địa có lực lượng vô hình ùa vào người Lục Thiếu Du.

Khí thế của Lục Thiếu Du lại tăng vọt, đan điền khí hải mở rộng, lực lượng tăng gấp đôi.

Một đêm qua đi, khi chân trời lại sáng, Lục Thiếu Du ngừng tu luyện.

Lục Thiếu Du thở phào:

– Hộc hộc.

Khóe môi Lục Thiếu Du nhếch cao, rốt cuộc đột phá đến Vũ Sĩ bát trọng. Lục Thiếu Du cảm giác trong cơ thể tràn đầy chân khí, phải cảm ơn Phệ Huyết Hóa Cốt đan của lão độc vật. Chất độc Phệ Huyết Hóa Cốt đan bị luyện hóa hình thành nhiều chân khí, nhờ thế Lục Thiếu Du đột phá rất nhanh.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ nếu Thôi Hồn Độc Suất biết Phệ Huyết Hóa Cốt đan thành thuốc bổ cho hắn chắc sẽ có biểu tình rất phong phú.

Lục Thiếu Du nói với Tiểu Longh bên cạnh mình:

– Tiểu Long, chúng ta tiếp tục lên đường.

– Xèo xèo!

Tiểu Long nhảy lên vai Lục Thiếu Du, thân thiết liếm gò má hắn như đang chúc mừng hắn đột phá.

Lục Thiếu Du cất Linh Ngọc sàng, một người một thú tiếp tục xuất phát. Trong sơn mạch nguy hiểm này Lục Thiếu Du từng giây từng phút lo cho mạng nhỏ của mình.

Sơn mạch hoang vắng, chỉ toàn là yêu thú.

Ba ngày sau, trong một rừng cây lớn chọc trời, một bóng thú khổng lồ xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

Ầm ầm ầm!

Mỗi bước đi của yêu thú khổng lồ làm mặt đất rung rinh. Yêu thú cao mười lăm, sáu thước, dài ba trăm thước, thể hình kinh khủng.

Lục Thiếu Du hút ngụm khí lạnh nhìn con yêu thú. Đây không phải yêu thú bình thường mà là yêu thú thổ hệ tam giai hậu kỳ. Cường giả Vũ Phách gặp yêu thú này cũng vội trốn, hiện tại Lục Thiếu Du không kịp chạy nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.