Trở về truyện

Lạc Vào Thế Giới Truyền Kỳ - Chương 30:Sống Không Bằng Chết

Lạc Vào Thế Giới Truyền Kỳ

30 Chương 30:Sống Không Bằng Chết

sáng hôm sau tin thần Danh được cải thiện tốt hơn sau khi được các nàng săn sóc cả đêm...vừa thức dậy Danh nghe Tiểu Mai báo Người của Dương môn cầu kiến...Danh bước đến đại điện thì có 2 người trung niên và cô gái hôm qua muốn tự sát...

Tham kiến vô Danh công tử...

các vị không cần đa lễ,xin lỗi vì tối qua ta có chút việc nên không thể đón tiếp các vị...thương thế các vị đã tốt hơn chưa...

đa tạ công tử quan tâm,mọi người cũng đỡ rất nhiều...nhờ có đan dược của công tử...Triệu Toàn nói...

chút tấm lòng các vị đừng chế cười..

Không dám!.. ơn cứu mạng chúng tôi còn chưa báo đáp..lại nhận thêm sự giúp đở của công tử thật sự cảm kích rất nhiều...xin giới thiệu với công tử đây là Tam sư huynh của ta Dương Trung còn đây là đại đệ tử của đại sư huynh Dương Lâm tên Dương Tú Uyên...

xin chào 2 vị...ta tên Vô Danh..

Nghe Danh công Tử đã lâu....thật hân hạnh


Tiểu Nữ Tham kiến Vô Danh công tử..

mời các vị ngồi...không biết các vị tìm ta có việc gì...

Dương Trung:không giấu công tử chúng ta lần này rời môn là có 1 nhiệm vụ..trên đường trở về...

Danh:truyện này ta có nghe Tứ trưởng lão nói qua..vậy bây giờ các vị tính sao?với thương tích hiện tại của các vị e rằng ít nhất 3 ngày mới có thể lên đường...

Dương Trung:chính vì truyện này chúng tôi mới mạo muội tìm gặp công tử...vì bị phục kích nên hiện tai chúng tôi đã chậm trễ 1 ngày hành trình nếu còn nghĩ thêm 3 ngày e là sự việc càng thêm xấu...chúng tôi biết đã làm phiền các vị quá nhiều nhưng không còn cách nào khác mặt giầy xin công tử 1 lần nữa ra tay giúp đỡ...

Danh:Tam trưởng lão cứ nói nếu có thể ta đây sẵn lòng...

Triệu Toàn:chúng tôi muốn nhờ công tử mang những thứ chúng tôi thu thập được chuyển đến Tương Dương...

Danh:truyện này...!e là không tiện! tuy biết là con dân của đại tống ra sức vì quốc gia không có gì sai...nhưng bao năm qua ngôi làng này biệt lập với bên ngoài "Quan không thấy mặt Lính không thấy chân" chúng tôi phải tự sinh tự lập bị cường hào ức hiếp..bị đạo tặc cướp bóc..sớm đã mang oán hận với triều đình..nếu không vì Dương Môn anh dũng oanh liệt vì dân có lẽ ta đã mặc các vị...còn bây giờ kêu chúng tôi giúp xin lỗi chúng tôi xin từ chối...


công tử việc này cong tử có thể xem như vì nhân dân vì bá tánh thiên ha...Dương tú uyên len tiếng...

Thanh Thanh:vậy Tú Uyên cô nương có thể vì nhân dân vì bá tánh mà hi sinh thân mình...

Tú Uyên:ta có thể bất kỳ ai của Dương Môn đều có thể...nàng trả lời 1 cách kiên định..

Thanh Thanh:nói thì dễ..nhưng..

Thanh nhi...thấy Thanh Thanh làm rộn Danh lên tiếng..

Danh:3 vị lời ta cũng đã nói việc này chỉ bàn tới đây nếu không còn gì nữa chúng ta đi trước...

Vô Danh công tử chúng ta có thể trao đổi điều kiện...


Vô Danh:các vị vấn đề ở đây không phải là trao đổi..mà có trao đổi thì các vị cũng không có thứ chúng ta cần...

Dương Trung không biết gì hơn..vì lão biết với những người giang hồ như Danh vàng bạc khó lòng thuyết phục được mà cho dù được thì lấy đâu ra chứ nhiều đời nay anh dũng hi sinh bảo vệ quốc gia ,sống chủ yếu trên lưng ngựa mỗi khi chiến thắng thì có chiến lợi phẩm đó nhưng nó còn không đủ để thưởng cho các chiến sĩ hy sinh, ..còn về bí kíp,công pháp Dương Môn lấy chiến đấu làm điều kiện phát triển thì làm gì có ,mà có cũng chưa chắc lọt vào mắt người này..nhìn cách chiến đấu của họ là biết...
Thật Ra các người có thứ phu quan ta cần,mà thứ đó hiện tại cũng đang ở trong làng này nhưng ta nghĩ các người sẽ không dám...

Tú Uyên:chỉ cần bọn ta có bất cứ thứ gì cũng có thể cho các người...

Danh nhìn Thanh Thanh nói..nàng tính làm gì..

Không làm gì cả..Chỉ là Doanh tỷ và Hàm muội muốn giúp thôi không liên quan đến Làng...

Danh nhíu mày nhìn Thanh Thanh nhưng không hiểu các nàng muốn làm gì..

Thanh Thanh:các người muốn khi nào chúng ta xuất phát...

Dương Trung:đa tạ cô nương việc cấp bách trong vòng 3 ngày hàng phải đến được tương dương...

Không thành vấn đề tối này chúng ta xuất phát,lúc đó ta sẽ nói điều kiện,nếu đồng ý thì tiến hành kế hoạch..nếu không..các người tự hiểu...

Danh và các thê tử rời đại sảnh quay về gia viên...

các nàng muốn làm gì...


Doanh Doanh:có lợi cho chàng đó...
Hàm nghi:hiện tại chàng còn thiếu Kim và Thổ Thuộc tính trùng hợp 2 trong 3 cô gái trên có 2 thứ này..

Danh:các nàng đừng làm càng...ta thà không có chứ không muốn làm những chuyện như vậy...

Tiểu Mai:chàng đừng nóng,chúng ta chỉ cần xong việc có thể để họ rời đi...chàng nghĩ xem nếu không có chúng ta..họ có thể bị bọn người kia cưỡng bức,thậm chí giết chết..còn nữa nếu không có chúng ta..kế hoạch của họ sẽ thất bại họ cũng sẽ trở thành tội nhân...

Đúng vậy!chàng đừng trách các tỷ ấy Huyền Ly nói..

Huyền Ly:còn nữa bọn thiếp cũng đã tính rồi nếu bọn thiếp sẽ nói chuyện riêng với 2 nàng ấy..nếu sau khi xong việc nếu 2 người họ muốn làm thê tử của chàng chúng ta sẽ đến Dương Môn cầu hôn.nếu như không muốn các nàng ấy có thể rời đi với những người kia...

Nhưng ta vẫn không thích ép buộc người khác...
Hắc Khuyển:cái này nếu gay gắt mà nói thì có thể xem là ép buộc nếu đơn giản thì chỉ là mua bán...chàng không cần phải ái náy...

Thôi được rồi tùy các nàng...

Rất nhanh 1 nhóm cao thủ Ngũ độc cùng Ma giáo đang Hoạt động trong làng cùng những khu vực gần đó nhận được tín hiệu thì nhanh chóng tập hợp,Danh không đứng ra điều động mà là các nàng...Nhưng phần thưởng thì lại lấy của Danh...mỗi được chọn sẽ nhận được 1 món vũ khí cấp 6 trung phẩm và 1 vạn lượng..những người có mặt nhưng không được chọn được các nàng hào phóng tặng cho 1000 vàng và 1 ít đan dượtruyenc.comìn phần thưởng thôi cũng khiến đám Người của Dương Môn Kinh ngạc,cái là này sản xuất những thứ này sao?đó là câu hỏi trong đầu họ lúc này...tất nhiên là Tú Uyên và 1 cô gái tên Ái Ái đã âm thầm đồng ý điều kiện của các nàng mà không 1 người nào khác biết...chỉ 1 mình Triệu Toàn là người cùng với nhóm hộ tống lên đường...
2 người ở đây Chàng sẽ đến,yên tâm chuyện này sẽ không ai biết..Doanh Doanh dẫn 2 người vào căn phòng lớn của gia viên,sau khi dặn dò 2 người rồi rời đi...

Sư Tỷ muội thấy sợ quá...không biết những người này có tu luyện yêu pháp gì không?sao lai...muốn cái...cái..

Ta không biết họ có tu luyện hay không nhưng ta chỉ biết Tên kia là 1 tên bại hoại đê tiện,trước mặt nhiều người tỏ vẽ chính trực,nhưng sau lưng thì...chỉ cần bọn họ hộ tống đến nơi,cũng như sau khi rời khỏi đây ta sẽ đem mọi chuyện xấu của hắn nói cho toàn thiên hạ này biết

Ta lại không nghĩ 2 nàng lại là ngươi dám nói xấu người khác sau lưng...Danh không biết xuất hiện từ lúc nào...bất ngờ lên tiếng..

công..công từ người đến từ lúc nào?

Không quan trọng...các người có thể ra ngoài...

Ái Ái:công tử đừng giận chúng ta chỉ lỡ lời..nàng sợ Danh sẽ thay đổi quyết định
Tú Uyên:không cần phải sợ...chúng ta đã thỏa thuận..chỉ ở đây 1 đêm..là có thể tự do cùng các huynh đệ rời đi...chúng ta nói cũng chỉ là sự thật...ngươi nếu muốn có thể giết chúng ta diệt khẩu..

Danh:haha tốt rất dũng cảm...vậy nàng nghĩ nếu ta không những giết nàng mà giết hết tất cả cướp lấy số hàng kia có ai biết không...

Tú Uyên nghe đến liền hoảng sợ,quả thật như Danh nói nếu Hắn làm như thế thì...

Ta đã nói 2 nàng có thể đi...nói xong Danh rời đi...vừa bước ra các thê tử nhẹ nhàn bước đến...

Doanh Doanh:bọn thiếp xin lỗi,bọn thiếp không nghĩ đến 2 người kia..sẽ nói những lời đó sau lưng chàng..Doanh Doanh 2 mắt ngấn lệ...

Nàng Khờ quá,các nàng cùng vì tốt cho ta mà thôi...

Thanh Thanh:2 ả khốn này thiếp sẽ giết hết tất cả bọn chúng,rồi cả đám người kia..Doanh tỷ hãy lệnh cho những người hộ tống quay về...Ầm...dứt lời nàng vung tay 1 chưởng đánh về 2 người với tu vi 1 Hóa Thần 1 chưởng này đủ để lấy mạng của 1 nguyên anh như 2 người..cũng may nàng còn nhẹ tay...
2 cô gái trúng 1 chưởng trọng thương nhưng vẫn cố gượng bò dậy toàn thân rung rẫy...

Tú Uyên:xin lỗi công tử,xin lỗi các vị tỷ tỷ là ta có lỗi ta biết lỗi rồi,ta nguyện làm bất cứ việc gì chỉ cần các vị đừng làm hại đến người của Dương Môn...

Ái Ái:Ta cũng vậy,xin các vị..xin các vị...

Tiểu Mai:2 người nghĩ với thân phận của phu quân ta không thể kiếm được người giống như các ngươi sao?chỉ cần chàng muốn có bao nhiêu môn phái lớn nhỏ xếp hàng chờ.

Huyền Ly:các người có biết Thanh tỷ thân phận cao quý như thế nàtruyenc.com Tỷ,Hàm tỷ cũng không kém,còn có Y Tuyền muội..các ngươi chỉ là những đệ tử của Dương Môn mà thôi..

Hàm Nghi:các người nghĩ Dương Môn lớn lắm sao?sau khi giết hết các người chúng ta sẽ diệt đi Dương Môn...

Tú Uyên:đừng...đừng...ta xin các người..mỗi lỗi lầm là do ta..không phải ý mọi người...ta xin các người...
Ái Ái:Ta xin lỗi!ta xin lấy cái chết để chuộc tội...xin mọi người...

Tiểu Mai:muốn chết chuộc tôi,các người nghĩ mạng các người có giá đó sao...1 luồn khí độc bay về hướng 2 người toàn thân rã rời không còn chút lực muốn chết cũng không có cách nào...

Y Tuyền:chúng ta muốn 2 người sống để xem hậu quả mà các người đem đến cho Dương Môn...

Danh:đúng như dân làng nói những người có liên quan đến triều đình đều không có gì tốt...vậy thì giết được được ai thì giết thôi chúng ta đi...

Tú Uyên và Ái Ái thân thể nằm dưới đất 2 mắt lưng tròng thân thể rung rẫy,không còn cảm giác đau đớn thể xác do bị thương.đổi lại là có cảm tưởng như rơi xuống 18 tầng địa ngục.

Huyền Ly:để thiếp đuổi theo đoàn hộ tống,1 mình tên Triệu Toàn kia không thành vấn đề đối với thiếp...
Danh:không cần đâu!2 người kia nói đúng dù sao cũng chỉ là lỗi của riêng họ...không liên quan đến người khác..

Thanh Thanh:nhưng...

Doanh Doanh:phu quân nói đúng dù sao trong này cũng có lỗi của chúng ta...

Y Tuyền:vậy thì chỉ cần giết 2 người đó...

Hàm Nghi:không!mọi người có biết thế nào là sống không bằng chết không...việc này Phu quân cứ giao cho bọn thiếp...

Danh???lại giao cho các nàng à...có ổn không...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.