Trở về truyện

Lạc Vào Thế Giới Truyền Kỳ - Chương 17:Thánh Hỏa Vô Nhai

Lạc Vào Thế Giới Truyền Kỳ

17 Chương 17:Thánh Hỏa Vô Nhai

Công tử là phu quân của Doanh Doanh...việc này ngày sau trưởng lão sẽ rõ,hiện tại ta chỉ muốn biết ý của quý giáo thế nào...tất nhiên để chứng mình bí kíp là thật ta sẽ giao trước cho quý giáo quyển hạ và trung...nhưng ta cũng nói trước nếu không đồng ý với điều kiện của tại hạ..dù bất cứ giá nào ta cũng sẽ đưa Doanh Doanh đi lúc đó sẽ không có chuyện ta sẽ đưa ra phần còn lại của bí kíp...

Người là đang uy hiếp chúng ta..

Đại trưởng lão có thể hiểu là quý giáo đang ở thế hạ phong,như vậy sẽ dễ nghe hơn...

Ngươi...

3 ngày sau ta sẽ đến đưa người đi dù kết quả quý giáo quyết định dùng dùng thiện chí hay gì tiếp đón ta cũng sẵng sàng...nếu không còn gì các vị có thể đi...nói xong Danh quay người bỏ đi...Tiểu mai cũng đi theo...

Thật khinh người quá đáng...Đường chủ Thi Đường Phong Lâm lên tiếng..

truyện này chúng ta cần bàn lại với giáo chủ...ta thấy người trẻ tuổi này không đơn giản...Phong nguyệt nói...

chẵn lẽ chúng ta sợ Hắn...


Trưởng lão thầm thở dài:Hắn nói đúng chúng ta đang ở thế Hạ Phong..đi thôi mau quay về giáo...

sau khi người ngũ độc giáo rời đi...Thanh Thanh,Tiểu mai..Vô danh cùng Hắc Khuyển cũng rời khỏi làng vào buổi chiều hôm đó sau khi xắp xếp 1 số việc cần thiết...với số lượng đan dược,bí kíp có được từ quà hồi môn của Thanh Thanh cùng 200 vạn vàng mà Danh đã đưa đủ để làng phát triển trong vài năm..chưa tính với tốc độ phát triển như bây giờ nó có thể lâu hơn...

Thanh Thanh:bên ngoài thật vui hihi..nếu biết thế này thiếp đã sớm ra ngoài học hỏi..từ nhỏ tới lớn chỉ toàn ở trên núi..

Nguyệt Mai:Tuy thế giới bên ngoài rất phong phú nhưng cũng đầy nguy hiểm...

Vo Danh:có nguy hiểm mới có cơ duyên để phát triển..

Thanh Thanh:đúng vậy!Mai Tỷ nếu sợ thì có thể quay về...

Nguyệt mai:hứ! muội đừng dụ ta...

hihi...không có à...Phu quân giờ chúng ta đi đâu..


kế hoạch 3 ngày sau đến Ngũ độc Giáo đón Doanh Tỷ của các nàng..nhưng hiện tại còn sớm ta dân các nàng đi du sơn ngoạn thủy 2 ngày sau lên ngũ độc giáo vẫn còn kịp..

trong xe ngựa vang lên những âm thanh vui đùa của 3 người bên ngoài cổ xe ngựa Hắc khuyển vẫn đang sử dụng thần trí đều khiển 2 con bạch mã lao đi..chỉ những nơi phong cảnh hữu tình thì Nó cho xe đi chậm lại....khi trời vừa xập tối thì xe cũng đến Phượng Tường Danh thu hồi cổ xe.vì Làng Thái Bình gần Phượng tường nên cũng khá quen thuộc nên không thu hút được sự hiếu kỳ của 3 người thế là Danh quyết định dùng truyền tống trận về Tuyền châu...vừa đặt chân đến 1 khung cảnh phồn hoa đập vào mắt cả 3 người..muôn màu muôn vẻ..nhà cửa nằm san sát nhau các cửa hàng vô cùng phong phú...

3 người 1 chó bước vào..1 tửu lầu..khi tìm được vị trí trên lầu 2 có thể nhìn xuống đường phố về đêm...những chiếc lồng đèn đỏ được giăng khắp phố..

đẹp quá...thanh thanh nói..

uhm!đây cũng là lần đâu tiên thiếp gặp...

Danh nhìn 2 người thê tử của mình mà thương yêu..1 người chưa bao giờ xuống núi..1 người từ nhỏ đến lớn quanh quẩn trong làng ăn không đủ no áo không đủ mặc...

3 vị khách quan muốn dùng gì ạ..


ở đây có món ăn gì đặt biệt không..

Khách quan chắc lần đầu đến đây đúng không?vừa nói tiểu nhĩ vừa cười rất thân thiện..2 tay thì cầm Khăn lau mặt bàn..

Thanh thanh:đúng vậy là lần đầu...sao ngươi biết

hihi có gì lạ đâu vì những người từng đến đây không ai hỏi như các vị...vì đây là tửu lầu lớn nhất nơi này..thức ăn có thể nói nếu là số 2 không ai số 1..
Thanh Thanh:có thật như ngươi nói không...

nếu Khách quan không tin có thể nhìn tấm bảng kia là do đích thân Hoàng đế 1 lần di phục xuất tuần đã ghé quán sao khi dùng bữa thì đã bang tặng...

cả 3 người nhìn theo hướng của của tiểu nhị chỉ thì thấy 1 tấm bảng có 2 chữ "Thực Thần"

Thanh Thanh:nếu thật vậy Tiều nhị mỗi thứ 1 phần..có bao nhiêu món mang hết lên đây..

các vị không nói đùa..

Thanh Thanh:cái gì nói đùa chứ...

các vị vì nơi đây đồ ăn thức uống có giá cao hơn những nơi khác nên...

không sao!cứ làm theo ý của thê tử ta...mỗi thứ 1 món...


dạ!dạ!các vị đợi 1 chút..

Khoan đã mang cho ta 1 bình rượu ngon nhất ở đây...không lý nào ăn mà không uống đúng không phu quân...Tiểu mai nói...

Ờ...ờ..đúng đúng...

không bao lâu các món ăn được dọn lên...lúc này chủ quán cũng hiếu kỳ là vị khách nào mà dám gọi sang như vậy phải biết bao nhiêu đây gần 10 lượng vàng bằng cả 1 người bình thường làm cả năm chưa chắc có thể dành dụm được...Ông chủ cầm theo 1 bình Nữ Nhi Hồng bước tới...
xin chào các vị..lão phu là chủ tửu lầu này,nghe báo lại các vị đã gọi tất cả các món ăn ở nơi này..nên lão đây mãn phép ra chào hỏi,cũng có chút tấm lòng cám ơn các vị đã ủng hộ,đây là Nữ Nhi Hồng đã được ủ hơn 20 năm xin tặng các vị..

Vô Danh:xin đa tạ ông chủ...quả thật không hổ danh thức ăn ở đây rất ngon..

Đa ta...các vị xin dùng tự nhiên...lão xin cáo lui trước..bước đi được vài bước ông dừng lại, quay người nói...

xin lỗi các vị ...chuyện là chút lát nữa đây...như thường lệ..mỗi tháng 1 lần...Quán có mở 1 cuộc bán đấu giá..nói đúng ra là quán chỉ là nơi cho các vị nhân sĩ giang hồ..thương nhân các nơi tụ họp về bán các loại kỳ chân dị báo lụa là gấm vóc..từ đó quán sẽ thu phần trăm trên những thứ bán được...nếu các vị có thời gian có thể nán lại tham gia..
Vô Danh:thú vị vậy sao?được ta cũng muốn xem thử...

được..được..vậy mời các vị dùng tiếp bữa ăn..ta sẽ dặn tiểu nhị phục vụ các vị chu đáo...

khoảng nữa canh giờ sau..3 người Danh dùng xong..thì kêu tiểu nhị thanh toán tiền...

Dạ của khách 9 lượng 3 phân vàng ạ!

Danh lấy ra 15 lượng đưa cho tiểu nhị phần còn dư Danh cho hết Hắn vì thái độ phục vụ rất tốt...tiểu nhị cầm mà 2 tay rung rẩy..làm nơi này rất lâu được người khác cho tiền cũng rất bình thường...nhưng lần cho nhiều nhất mà hắn được nhận cũng chỉ là 5 lượng bạc...đều đó cũng làm hắn miệng không ngậm cười cả ngày...

đa tạ công tử..đa tạ công tử...

không có gì ngươi xứng đáng được nhận..còn nữa ngươi kiếm cho ta 1 phòng để nghĩ ngơi..ta sẽ ở đó 2 đêm nhớ phải sạch sẽ...Danh lại lấy ra 10 lượng đưa cho Tiểu nhị..còn thừa bao nhiêu xem như công của ngươi...Tiểu nhị càng không tin vào mắt mình 1 phòng tốt nhất 1 đêm cùng lắm 2 lượng,đêm 4 lượng...mẹ nó tên này giàu lắm sao? là thần tài à...không phải là Thần tài của mình mới đúng...
Dạ!Dạ công tử cứ thong thả mọi việc cứ để ta lo...

Thanh Thanh và Tiểu Mai không quan tâm đến lúc này say xưa nhìn xuống phố.,những đoàn người không có điểm cuối cứ nối nhau đi.lúc này trong quán bắt đầu xuất hiện nhiều người,có kẻ cầm kiếm có kẽ câm đao..cũng có những người mang cả xe kéo theo đồ phía sau..có những công tử,tiểu thư ăn mặc sang trọng...bàn ghế dưới đại sảnh được thu dọn sạch sẽ để lại 1 khoảng trống Tửu lầu nhanh trống không còn chổ ngồi những người đến sau..chỉ có thể đứng...

công tử Phòng của ngài đã được xắp xếp công tử có cần gì thêm không ạ...không cần ngươi có thể làm việc của mình...

khi nào muốn về phòng ta sẽ tìm ngươi dẫn đường..

Dạ!không có gì..với lại hiện tại là đấu giá thường thì sẽ kéo dài đến khuya nên ông chủ sẽ cho chúng tôi nghĩ,sáng mai sẽ đến sớm dọn dẹp sau...
Ồ! ngươi có vẽ biết nhiều về những việc này..

Dạ!tiểu nhân làm ở đây hơn 10 năm từ lúc mới 11 tuổi đã chứng kiến hơn 100 buổi đấu giá...

thế thì ngươi chắc ít nhiều biết được những người tham gia...

Da!chỉ những thương nhân,các công tử,tiểu thư ở trong thành này thì hầu như tiểu nhân đều biết!nhưng những nhân sĩ giang hồ và khách đến mua hàng thì chỉ biết chúc ít,vì họ nhiều khi chỉ đến 1 lần là không quay lại hoặc rất ít..

Danh gật đầu hiểu ý của tiểu nhị.

lúc này buổi đấu giá cũng bắt đầu,không có người chủ trì..những ai muốn bán đồ thì từ mình xắp xếp lên bán...giá cả cũng chĩ giao động từ 1 đến 10 vàng lâu lâu thì có những nhân sĩ giang hồ lên bán đan dược hoặc vũ khí bình thường những thứ này không làm Danh chú ý...cả 1 buổi Danh cũng chỉ mua được vài món trang sức mà 2 vị thê tử thích..Hắn cũng mua thêm vài thứ để tặng cho Doanh Doanh...chán đang lúc Danh và thê tử muốn ra phó dạo chơi thì 1 cô gái ăn mặc cực kỳ đơn giản,khuôn mặc xanh xao,trên mặt còn mang 1 vết bớt cực kỳ quái dị vết bớt có hình dạng như 1 đóm lửa che hết 1 bên khôn mặt...bước lên...thân hình rung rẩy,làm nhiều người chú ý..
Tiểu Nữ muốn muốn bán...bán Thân....cả tửu lầu bắt đầu xôn xao..

100 lượng vàng...tiểu nữ sẽ cả đời hầu hạ..làm trâu làm ngựa...

con điên này nói gì vậy...hahahaha..100 lượng ngươi biết...có thể kiếm được bao nhiêu nữ tử xinh đẹp hơn ngươi gấp trăm lần không... 1 thanh niên ăn mặc sang trọng nói..

2 người 1 nam 1 nữ cũng chạy lên mặt mũi hiện lên sự gian ác,đểu cán...

quý vị...quý vị..nếu không 100 thì 80 cũng được..con khốn này rất giỏi ..việc gì làm cũng được...sức của nó còn mạnh hơn thanh niên trai tráng..

sao không ai kéo 3 đứa điên này xuống vậy...lại có người lên tiếng...

50...50 lượng cũng được các vị xem như nuôi 1 con chó là được...

Phu quân mau cứu nàng đi...Tiểu mai nhìn thấy cảnh này...nhớ lại mình lúc trước...

phải đó phu quân nếu có nàng,những việc vặt cũng có người giúp...Thanh Thanh cũng nói theo..
Công tử bằng mọi cách phải có được nàng ấy...

Vô Danh:có chuyện gì sao?

là "Thánh Hỏa Vô Nhai"

nguyen ba dat

sacombank

060273727445

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.