Trở về truyện

Lạc Thần - Chương 73: Đâu Phải Nhân Loại A !

Lạc Thần

73 Chương 73: Đâu phải nhân loại a !

_Ái dà! Ngại quá đi! Những thứ như vậy quý giá vậy thì phải làm sao để sử dụng nó? Không phải là dùng như một con dao đó chứ?

Nguyệt hỏa được Cửu Vĩ Hồ nói cho quay vòng vòng, cuối cùng đành phải dừng Cửu Vĩ Hồ lại mà hỏi Cửu Vĩ Hồ thứ quan trọng nhất của thanh tiểu kiếm. Dù sao cũng là người nhận được truyền thừa kinh thiên, đồ tặng cho người chắc chắn sẽ không quá khó coi.

_Tất nhiên là ta sẽ nói, nhưng mà dù sao cũng cần ta giúp đỡ thì cái thân thể sức mạnh tý tẹo này thì cho dù có đưa cho cô thì cũng chỉ có thể dùng thay dao mất thôi! Đi!

Cửu Vĩ Hồ nói rồi kéo Nguyệt hỏa đi tạm tới một khu vực hẻo lánh gần chân núi, mười phần hoang sơ, chim chóc hót vang, nước suối trong lành róc rách chảy xuôi, nhẹ nhàng thoải mái vô cùng.

_Oa,..thật sự là không thể tin nổi! Tại sao lại có thể có một nơi bình yên như vậy ta?gần như bên trong khu vực kia, nhưng mà hình như thiếu thốn thứ gì đó, không thể nào giống như bên trong đó được, ai....thất vọng quá, nhưng mà không sao, nếu như không phải là bị hai người tóm lại có khi đến đây ẩn cư tới già cũng là một ý kiến hay.

Nguyệt hỏa nhìn xung quanh nơi Cửu Vĩ Hồ đưa mình đến không nhịn được cảm giác kinh thán trong lòng, thực sự là Nguyệt hỏa cảm nhận được nơi này cũng không hề kém bên trong nơi cô bị nhốt về khung cảnh, nhưng mà bản thân Nguyệt hỏa nói cho cô biết rằng nơi này giống như thiếu thứ gì đó vẫn không hấp dẫn được bằng bên trong kia. Bởi vậy những nơi như này cho dù tốt nhưng mà có lẽ Nguyệt hỏa vẫn sẽ lựa chọn bị nhốt vào bên trong nơi kia.

_Không cần phải như vậy sao? Bên trong kia chắc chắn là sẽ tốt hơn bên ngoài này bảo địa tu luyện, có số thì nhớ phải hưởng nhiều vô, không thì sau này chắc chắn là hối hận tại sao lại không hưởng thụ ở nơi đó nhiều hơn tý nữa ah.

Được rồi, bây giờ chuẩn bị đi, bắt đầu tu luyện hai ngày tới, ta giúp cô khống chế thứ này, ngày cuối cùng đi làm là xong!

_Cái gì? Lại phải tu luyện giống như là tối hôm trước sao? Không phải là lại như vậy chứ? Tuy là có mạnh mẽ hơn một chút nhưng mà thực sự là rất mệt mỏi a!

Nguyệt hỏa thấy Cửu Vĩ Hồ nói là tu luyện thì lại nghĩ tới hành động tu luyện mà Trang Thiên Vũ để cho hai người cùng làm, tuy rằng tu luyện giúp mạnh mẽ hơn nhưng mà dù sao cũng là con gái mà, có quyền muốn thì làm chứ? Vì vậy tu luyện mà Trang Thiên Vũ dạy dù sao tu luyện đôi khi cũng được, nhưng mà phải tu luyện liên tục trong hai ngày mạnh mẽ đến như thế nào thì cũng không thể giống như Nguyệt hỏa nghĩ hoàn thành nhiệm vụ ah.

Nghiệm vụ hoàn thành trong ba ngày tuy khó khăn nhưng mà không phải là không có cách nào thực hiện, vậy mà Cửu Vĩ Hồ nói để tu luyện hai ngày, sau cùng một ngày mới bắt đầu, hình như có phải là hơi muộn rồi không?

Nghĩ đến tiểu thiếu gia Trang Thiên Vũ với những cách thức trừng trị người khác khi mà với cái tính cách suy nghĩ đủ quái lạ này thì có lẽ Nguyệt hỏa cô cũng sẽ sẽ ám ảnh về tâm lý mất thôi. Vì vậy Nguyệt hỏa phải can dán:

_A ly sư tỷ ah, không phải là tôi nói điêu, nhưng mà có phải là cô có người đi làm cho mình rồi không?

_Haaha....không cần phải quá lo lắng, một ngày là đủ, chỉ cần cô chăm chỉ tu luyện, hai ngày cũng đủ mạnh mẽ rồi, làm việc không tốn thời gian lắm, có thể cứ tu luyện thôi.

Cửu Vĩ Hồ dừng một lúc rồi quay lại nói tiếp:

_Không cần phải lo lắng, không phải tu luyện thân pháp, hiện tại cần tu luyện công pháp để giúp cô có thể ngự kiếm thôi!

Cửu Vĩ Hồ giống như là tung một quả bom nặng ký vào đầu Nguyệt hỏa vậy:

_Thật,... là thật sao?

Nguyệt hỏa không thể nào tin tưởng được khi mà bản thân mình lại có thể làm được giống như trong những câu chuyện thần thoại vậy! Như vậy thì có phải là bản thân mình trở thành tiên nhân kiếm tiên trong truyền thuyết rồi không? Nguyệt hỏa bỗng nhiên có mơ mộng rằng mình một thân một kiếm tung hoành thiên hạ, người người sùng bái.

_Này, tỉnh lại, không phải lại là ước mơ nhỏ nhoi đó chứ, cái gì mà một thân một mình tung hoành thiên hạ, ít ra cũng phải là trường sinh bất lão, tung hoành thiên hạ, như vậy mới là mục tiêu của chúng ta sau này khi mà đi cùng với tiểu thiếu gia, biết không?

_Hihi, không phải là quá hấp dẫn sao? Đối với những người như chúng tôi thì bình thường làm sao có thể chứng kiến đến những thứ như vậy chứ đừng nói đến việc có thể trở thành người giống như trong ước mơ của mình ah, mà thật sự là có thể trở thành mạnh mẽ như vậy sao?

_Tất nhiên rồi, có lẽ là không bao giờ cô có thể nhìn ra được tiểu thiếu gia thần bí như thế nào đâu, cho dù là tôi mạnh mẽ đến mấy thì gần như tiểu thiếu gia vẫn là người bình thường không khác biệt, cho nên quyết định đi theo tiểu thiếu gia cho dù chỉ là một người hầu cũng là tiền đồ vô hạn rồi,

Những người tu luyện chúng ta cần tâm bình, thanh tĩnh, đạo tâm vững chắc, tu hành cần mẫn, như vậy mới có thể ngày càng lớn mạnh hơn, nhưng mà tiểu thiếu gia giống như là thần minh vậy, mạnh mẽ đến không hợp thói thường, cho dù là sờ xương đoán tuổi cũng chỉ là mười hai tuổi, giống như là tu luyện từ trong bào thai cũng không thể nào mạnh mẽ như vậy.

Đến lúc nào đó cô có sức mạnh giống như ta hiện giờ thì có lẽ cô sẽ hiểu gần như không có thứ gì có hấp dẫn bằng việc mạnh mẽ cùng trường sinh bất tử. Những thứ khác trong mắt những người tu luyện tới mạnh mẽ như ta đây cô cũng biết, tiền tài, quyền thế không còn là hấp dẫn hay quá quan trọng, lúc này chỉ có thứ giúp mình mạnh mẽ lên, thứ đó chính là vô giá, không thể thay thế.

_Vậy thì chẳng lẽ là cô tu luyện từ rất lâu rồi?

Nguyệt hỏa nghe trong lời nói của Cửu Vĩ Hồ phát hiện ra một chút cảm thán thì ngạc nhiên lạ lùng hỏi.

_Chẳng lẽ là không thể sao? Tôi tu luyện thì ít nhất cũng được nghìn năm năm đi, nếu như không tính thời gian bị phong ấn thì cũng sắp ba nghìn năm rồi.

Cửu Vĩ Hồ lời nói làm cho Nguyệt hỏa há mồm ngạc nhiên, Cửu Vĩ Hồ A ly cô ấy vừa mới nói cái gì ta, mọe , mấy nghìn năm, cmn không phải là quái vật chứ?

_Vậy cô không già, lại không có thể mạnh mẽ như vậy thì không phải là yêu quái trong truyền thuyết đó chứ?

Nguyệt hỏa nghĩ tới thứ gì đó mà rùng mình với suy nghĩ của mình, thật sự là không phải là bị đoán đúng rồi chứ?

_Haaha..cũng coi như là cô đoán đúng, bản thân tôi vốn không phải là nhân loại, chỉ là tu luyện lâu năm rồi hóa hình thành hình người thôi!

_Hả, vậy là thật sự không phải nhân loại, mẹ ơi, thần linh ơi, chúa ơi thật sự là hù chết con rồi, vậy mà cô lại không phải là nhân loại,,.... Được rồi, vậy cô là từ linh vật nào tu luyện thành vậy?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.