Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 79: Cửu Huyền Thí Luyện Tháp

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

79 Chương 79: Cửu huyền thí luyện tháp


Pháp trận chi linh nói không sai, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp này đúng là chí bảo, quý báu đến mức không cách nào hình dung.

Tháp này chỗ trân quý thứ nhất chính là một pháp khí không gian đặc thù!

Chu Hằng vừa động tâm niệm, trong lúc thần thức lưu chuyển, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lập tức thu nhỏ lại, từ một tấc biến thành một hạt cực nhỏ, giống như hạt bụi bình thường không có gì khác lạ, bất cứ người nào nhìn thấy cũng không hề chú ý tới.

Hắn tiếp tục động ý niệm, lập tức Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lớn lên trở lại, thẳng đến lúc chạm tới đỉnh điện!

Kỳ thật còn có thể cao thêm nữa, tòa bảo tháp này độ cao chân thật là 30 trượng, hiện tại chỉ mới tăng tới 20 trượng mà thôi.

Phóng lớn đến trình độ này, liền có thể thấy rất rõ ràng từng chi tiết của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Tháp này trừ tầng dưới cùng, chín tầng khác đều không có cửa hông hay cửa sổ, đóng kín mít kiên cố.

Chu Hằng đi đến cửa tầng thứ nhất, vừa động tâm niệm trong lúc đó, cửa tháp lập tức mở rộng, hắn đi vào, nhưng không đợ Chu Hằng có phản ứng, 1 tia sáng đột nhiên bay vào đầu hắn.

- A!


Chu Hằng kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng cảm giác đau rất nhanh đã thối lui, trong đầu hắn đột nhiên hiện ra hàng loạt tin tức.

Thì ra tia sáng vừa bay vào đầu hắn là phần thưởng đặc biệt cho riêng chủ nhân của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chỉ có chủ nhân đã nhận chủ mới có thể đạt được.

Đây là một loại Huyết Mạch Lực đặc biệt, có thể giúp hắn phân thân ra, thế nhưng Chu Hằng không vui nổi, bởi vì thuật phân thân này thực sự quá mức gân gà!

Thuật này chỉ có thể sử dụng trong phạm vi 4m xung quanh bản thể, hơn nữa giới hạn phân thân là 6, mỗi phân thân thực lực lại chỉ tương đương với một người trưởng thành khỏe mạnh, quả thật là pháo hôi.

Không chỉ thế, những phân thân được phân ra không thể hành động tự nhiên, mà là bắt buộc phải do ý thức Chu Hằng điều khiển, nói đơn giản là hắn đột nhiên có thêm một cơ thể khác vậy.

Với nguyên thần hiện tại của Chu Hằng, điều khiển thêm vài thân thể cũng không ảnh hưởng gì lắm, nhưng loại phân thân cùi bắp này, hắn sử dụng ngoài tiêu tốn vô ích thì có tác dụng gì?

- Dù sao có còn hơn không, nếu đã có được rồi, thử xem một lần vậy.


Tâm thần Chu Hằng vừa động, linh lực lập tức tràn ra, hóa thành hình người, hắn đánh giá phân thân trước mắt, phân thân này giống y hết hắn, không có chỗ nào khác cả. Chu Hằng dùng tay sờ sờ, vậy mà thật sự có da thịt, hắn hứng thú tăng cao, ý thức tiến vào bộ phân thân kia.

Lúc này Chu Hằng cảm giác thật là có chút kỳ quái, phân thân này không những thật sự có cảm giác máu thịt, mà ngay cả tác dụng quả Kim Dương Thảo Vương trong cơ thể hắn cũng có thể sử dụng như thường.

Bản thể cùng phân thân nhìn nhau, Chu Hằng lập tức dâng lên một loại cảm giác kì quái, chính mình nhìn chính mình là trải nghiệm quỷ gì? Hắn lại thử nhéo vào phân thân một cái, cảm giác đau truyền về cũng chân thật như vậy, hiện tại nói là phân thân, còn không bằng nói là một bộ phận của thân thể hắn.

- Nha, ta không những nhìn chính ta, mà còn tự nhéo ta? Đây là trải nghiệm quỷ gì!?

Chu Hằng lắc lắc đầu, giải trừ phân thân, sau đó đánh giá hoàn cảnh xung quanh, chỉ thấy tầng thứ nhất này bình thường không có gì lạ, trống rỗng không có gì, trừ một hàng đèn thang lầu lên hướng tầng thứ hai.

Đây đúng là chỗ trân quý của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

Tầng thứ nhất này có thể chứa đồ vật!

Phạm vi không gian cao ba trượng, rộng mười trượng, có thể cất chứa được rất nhiều đồ vật này nọ? Không nói gì khác, nếu gặp phải tình huống bị người đuổi giết, trực tiếp trốn vào bên trong tháp, thu nhỏ lại thân tháp, thì còn ai có thể tìm ra được?


Đây là tác dụng thứ nhất của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhưng cũng không phải điểm trân quý nhất.

Bắt đầu từ tầng thứ hai, mỗi một tầng đều có một địch nhân do trận pháp biến ảo trấn thủ, mỗi khi đánh bại một người, có thể đi tiếp lên một tầng phía trên, tiếp tục khiêu chiến địch nhân càng cao hơn ở phía trên. Mà khi chiến thắng địch nhân là có tưởng thưởng.

Thời điểm chế tạo Cửu Huyền Thí Luyện Tháp này đã chứa vào vô số bảo vật, nhưng muốn lấy được, nhất định phải khiêu chiến địch nhân của chín tầng, phân biệt đối ứng từ chín cảnh giới Tụ Linh Cảnh đến Hóa Thần Cảnh!

Đương nhiên, mỗi một tầng cũng chỉ có thể thu được một lần thưởng cho, sau khi dọn sạch một tầng, về sau đến lần nữa thì Trận pháp chi linh sẽ không tạo ra địch nhân để nghênh chiến.

Điều này thoạt nhìn không được tốt lắm, dù đánh thông chín tầng tháp cũng chỉ có thể thu được 9 món bảo vật, thế nhưng mấu chốt là: chẳng những Chu Hằng có thể khiêu chiến, mà hắn cũng có thể cho bất kỳ người nào hắn nguyện ý tiến vào trong đó để khiêu chiến, đồng dạng cũng có thể nhận được tưởng thưởng!

Cho nên mới gọi là Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!

Thật sự là phát tài kiếm lời lớn!

Chu Hằng cười ha hả, mừng rỡ cười đến khóe miệng sắp tét ra.

Ồ, đúng rồi!

Thân hình hắn nhoáng lên một cái, thối lui ra khỏi bảo tháp, tiện tay thu nhỏ lại thu cất, rồi quay sang hỏi Pháp trận chi linh biến thành đứa bé kia:

- Đồng bạn của ta tình huống hiện tại thế nào rồi?


- Sắp chết!

Đứa bé nói, trên mặt không có chút biểu tình, nó vốn chính là vật chết, sinh tử đối với nó mà nói không có gì khác nhau.

- Ta bây giờ là chủ nhân tạm thời của Tâm La Điện phải không, ta lệnh cho ngươi, lập tức thả nàng ra!

Chu Hằng vội nói, hắn vẫn rất có hảo cảm đối với Cổ Tư.

- Như ngài mong muốn!

Đứa bé hơi khom người, rạch tay phải một cái, đột nhiên một bóng người xuất hiện.

Vù…

Một luồng sáng sắc bén xẹt qua, bóng người kia vừa xuất hiện liền phát động công kích mãnh liệt.

Chu Hằng ngay cả khí lực mắng chửi người đều không kịp, vội vàng triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ né tránh.

- Ồ! Sao ta lại ở đây? Huynh sao lại ở đây?

Bóng người kia dĩ nhiên là Cổ Tư, tay phải nàng cầm kiếm, tay trái tung chưởng, trên người quần áo có chỗ rách nát, lộ ra da thịt nõn nà như bạch ngọc, may mà bộ ngực cực lớn cực phẩm cũng không có bị tổn thương chút nào.

- Cô nương đối đãi với ân nhân cứu mạng như vậy sao?

Chu Hằng oa oa la lớn! Không hổ là cao thủ Sơ Phân Cảnh, kiếm khí lướt qua cũng làm cho trên bụng hắn xuất hiện một vết thương.

- Thực xin lỗi! Không phải ta nhằm vào huynh!

Cổ Tư lập tức nói, thái độ rất là thành khẩn, không có làm ra vẻ Sơ Phân Cảnh chút nào.

- Coi như thêm lần này, cô nương thiếu ta hai cái mạng đó!

Chu Hằng nói ra tình huống.

Thời điểm hắn bảo Pháp trận chi linh ra tay quả thật đúng lúc: Cổ Tư đang bị chín Ngân Nhân vây công, bởi vì người vượt quan có thực lực cường đại mà cường đại, nàng phải đối mặt với 9 đại Ngân Nhân đều là cấp bậc Sơ Phân nhất trọng thiên!

May mắn nàng cũng có thể tính là cấp yêu nghiệt, mặc dù không cách nào một kiếm chém hết cả 9 Ngân Nhân giống như Chu Hằng, nhưng vẫn khổ sở duy trì cho tới bây giờ, đã đến gần bên bờ hỏng mất. May mắn đúng lúc được Pháp trận chi linh truyền đưa tới đây, nếu không khẳng định nàng không thể chống đỡ tiếp thêm nửa phút!

Chính vì vậy, nàng mới vừa xuất hiện liền phát động công kích làm như lâm đại địch.

- Ừm! Ta thiếu huynh hai cái mạng!

Cổ Tư nghiêm túc nói.

- Hà hà... Vậy cô nương chỉ có thể lấy thân báo đáp rồi!

Chu Hằng nhún vai, nói đùa.

- Được!

Cổ Tư liền đáp ứng, ánh mắt cũng không chớp một cái, dường như chỉ là đáp ứng đi ăn bữa cơm trưa bình thường:

- Từ giờ trở đi, ta sẽ là nữ nhân của huynh!

Chu Hằng nhất thời không kịp phản ứng, hắn chỉ là đùa giỡn một chút mà thôi, nhưng lại quên mất nữ nhân này thật sự vô cùng nghiêm túc, căn bản không phân rõ cách nói chuyện vui đùa. Mà loại người nghiêm túc từ trước đến nay đều là cố chấp, hắn cũng không cho rằng Cổ Tư chỉ là nhất thời hứng khởi nói như vậy.

- Huynh có muốn ta ngay bây giờ không?

Cổ Tư bình tĩnh nói.

Chu Hằng co giật khóe miệng mấy cái. Câu hỏi này thực cũng quá trực tiếp đi! Tuy nhiên, khoan hãy nói, một mỹ nữ ngực lớn siêu cấp hỏi ra lời như vậy, làm cho đệ đệ của hắn nhẳy dựng nhộn nhạo, lập tức dâng lên một ngọn lửa tà.

Hắn ăn quả Kim Dương Thảo Vương, ở phương diện này trở nên mẫn cảm dị thường, lập tức liền có phản ứng, Chu Hằng nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt quét tới quét lui trên người Cổ Tư, thân thể nóng bỏng của nàng nửa ẩn nửa hiện sau lớp vải rách.

- Được.

Mỹ nữ dâng đến tận miệng, có lẽ nào không ăn! Chu Hằng cũng không phải thái dám, làn trước được nếm thử mùi vị của nàng, hiện tại hắn vẫn chứ quên!

Cổ Tư nghe vậy, nàng mặc kệ Pháp Trận chi linh ở một bên nhìn, quần áo thoáng cái đã cởi sạch, hai tay bắt chéo, nâng cặp vú đồ sộ lên, hai núm vú đỏ hồng nhô cao khiêu khích.

Chu Hằng thấy thế, nào còn quan tâm được gì nữa, hắn chớp mắt đã cởi sạch quần áo, con cặc cương cứng ngẩng đầu nhìn trời, thân cặc nổi lên từng đường gân dữ tợn.

Hắn lập tức tiến lên tóm lấy vú nàng, một bên bú mút, một bên xoa bóp, tay phải lần mò xuống cái lồn hồng hào. Ngón tay vân vê tìm kiếm hột le, nơi đó bụ kích thích một chút liền trở nên cứng lại, khắp thân thể Cổ Tư liền nổi lên từng mảng đỏ hồng, hơi thở của nàng cũng gấp gáp lên.

- Ưm… hà… hà… ưmm… ư…

Trong họ nàng khẽ rên rỉ, hai tay ôm đầu Chu Hằng dúi hẳn vào ngực, anh mắt phủ một lớp sương mù, tận hưởng cảm giác toàn thân nóng ran.

Chu Hằng dùng ngón cái đè hột le, 3 ngón tay của hắn đút vào lồn Cổ Tư, đầu ngón tay lập tức cảm nhận được dám thủy ấm nóng ướt át, thấy vậy, bàn tay Chu Hằng liền bắt đầu móc lồn nàng, tốc độ đút vào rút ra càng ngày càng nhanh, tay phải hắn đã nhớp nháp đầy dâm thủy.

Nhóp nhép… nhóp nhép…

Âm thanh kỳ quái không ngừng vang lên, hai tay Cổ Tư càng xiết chặt đầu Chu Hằng, cuối cùng thân thể nang run lên mãnh liệt, một dòng ting khí từ trong tử cung phun ra.

Chu Hằng rút tay ra khỏi lồn nàng, hắn nhìn bàn tay dính đầy dâm thủy, khóe miệng vểnh lên.

Chu Hằng há miệng liếm láp từng ngón tay, nhưng trong lòng đột nhiên cảm thấy không đủ, thế là hắn đưa tay đến bên miệng Cổ Tư. Nàng lúc này trong đầu chỉ có cặc với cặc, vừa nhìn thấy tay hắn liền há miệng mút lấy.

Cổ Tư liếm mút ngon lành ngón tay Chu Hằng, cái lưỡi u lan mềm mại của nàng quấn quanh ngón tay hắn, liến mút bằng sạch dâm thủy mới chịu nhả ra, ngón tay Chu Hằng rơi ra khỏi miệng Cổ Tư, nàng liếm liếm cặp môi ướt át, nước bọt nhớp nháp kéo ra trên tay hắn, không khác gì nước lồn, hai mắt dâm đãng nhìn Chu Hằng, thân thể mềm mại đổ lên người hắn.

Chu Hằng thấy thế, dâm tính dâng cao, ngọn tà hỏa trong người bốc lên tận đỉnh đầu, con cặc cứng rắn như nham thạch chọc chọc vào bụng Cổ Tư.

Chu Hằng nâng một chân nàng đặt lên vai mình, miệng hôn ngấu nghiến môi nàng, hai tay xoa bóp mông lớn mềm mại như tơ lụa. Cổ Tư không cần phân phó, nàng kiễng chân lên, dùng tay nhét đầu khấc vào âm đạo, hai bàn tay nhỏ nhắn tự nhét cặc Chu Hằng vào lồn.

Ọt!

Cổ Tư thả lòng thân thể, cặc Chu Hằng lập tức chui thật sâu vào lồn nàng, âm đạo nhỏ hẹp xiết chặt con cặc. Hắn chỉ cảm thấy đầu óc bay bay, hạ thân thoải mái không thể nói hết.

Chu Hằng bắt đầu nhấp, con cặc khủng bố mặc dù đã từng khám phá cái lồn này một lần, nhưng lúc này vẫn có cảm giác đang chơi một cái lồn còn trinh! Bên trong quá bót, Chu Hằng phải dùng sức mới đít vào được.

Hắn càng hưng phấn hơn, con cặc dưới sự thôi động liền bành trướng ra một vòng, âm đọa vốn đã chật chội không một kẽ hở lập tức bị nong ra thêm.

- Um… ư…

Cổ Tư khẽ rên rỉ trong họng, miệng nàng đã bị Chu Hằng chiếm cứ, dám thủy và nước miếng hòa quyện vào nhau, kích thích hai người.

Chu Hằng dồn sức vào hông, con cặc đang trì trệ lập tức tiến lên, thân cặc như giao long, điên cuồng bơi lội trong lỗ lồn đầy ắp dâm thủy của Cổ Tư, hắn càng địt càng hăng, hông nhấp mỗi lúc một nhanh, cuối cùng chỉ còn lại tàn ảnh, dâm thủy bay tung tóe.

- Ưm… a… a… hô… hô.. Ưm… ư… sướng… a… ưm… Sướng quá! Huynh… huynh thật mạnh mẽ! Bên… ư… bên… trong… mư… muu… ta… Ta nứt ra mất!

Miệng hai người vừa rời nhau, Cổ Tư lập tức rên rỉ nói, khuôn mặt nàng đỏ bừng dâm đãng, ánh mắt mê mẩn nhìn xuống con cặc đang không biết mệt mỏi giã vào lồn chính mình!

Chu Hằng thỏa sức xoa nắn khắn thân thể nàng, từ vú đến mông, rồi cặp đùi thon dài mượt mà, tấm lưng mịn màng,...

Hắn hưng phấn không thôi, trong mắt chỉ còn lại vưu vật tuyệt thế trong lòng.

Nhưng càng địt, Chu Hằng càng cảm thấy không đủ, hắn ăn quả Kim Dương Thảo Vương, phương diện tình dục tăng cao, trong nháy mắt, suy nghĩ chuyển động thật nhanh, bên người liền xuất hiện 1 "hắn" khác.

Chu Hằng cười dâm, hắn rút cặc ra khỏi lồn Cổ Tư, sau đó xoay thân thể nàng lại, một phân thân sớm đã đợi sẵn, con cặc không kém hơn bản thể chút nào đâm vào cái lồn nhoe nhoét dâm thủy của nàng, bản thể thì thu nhỏ thân cặc lại, ngón tay quệt một chút nước nhờn trên đùi nàng vôi quanh lỗ đít, con cặc được áp súc nhắm thẳng đánh nhanh, "bẹp!" một tiếng đã nằm gọn trong lỗ nhị!

Cổ Tư há miệng không phát ra nổi tiếng nào, nàng vô thức lè lưỡi ra, thân thể chảy đầy mồ hôi, hai con cặc to lớn lấp đầy hai lỗ, khiến nàng bị khoái cảm và đau đớn tập kích cùng một lúc.

- A! Ư… đau… sướng… a… ư… đừng… đừng… a… dừng… ưm… ô… ô… Đừng… dừng… a… mạnh quá… ưm…

Cổ Tư rên rỉ không rõ ràng, nàng chỉ cảm thấy âm đạo và lỗ đít giống như bị hai quả tên lửa lấp kín, bất cứ lúc nào cũng có thể mang nàng bay lên trời!

Cổ Tư đã như vậy, Chu Hằng càng phê hơn, khoái cảm sung sướng từ hai con cặc truyền đến cùng một lúc, cho dù là thân kinh bách chiến như Chu Hằng cũng có chút không chịu nổi, quy đầu rỉ ra một chít tinh trùng.

Hai tay hắn nâng hai chân Cổ Tư lên, khiến thân thể nàng hoàn toàn bị hai con cặc chống đỡ, hai con cặc cứng rắn nóng hổi thay nhau nắc vào bên trong nàng, Cổ Tư không chịu nổi khoái cảm điên cuồng này, tinh khí phun ra liên tục, chốc chốc xuất một lần. Cuối cùng rốt cuộc không nhịn nổi, một dòng nước vàng vàng phun ra từ niệu đạo của nàng lên mặt phân thân.

Chu Hằng tâm linh liên thông với giác quan của phân thân, thấy vậy liền đỏ cả mắt, hai tay banh đùi Cổ Tư ra, con cặc lớn lên một chút, điên cuồng thúc vào đít nàng, phân thân phía trước cũng không kém cạnh chút nào, hai con cặc gần như biến thành hai đạo tàn ảnh, liên tục đưa đẩy bên trong thân thể nàng. Nếu không phải Cổ Tư đã là cường giả Sơ Phân Cảnh, sợ rằng dưới lực trùng kích như vậy sớm đã ngất đi, hai tay nàng vô thức xoa bóp cặp vú đồ sộ, miệng căng ra rên rỉ.

Chu Hằng thở phì phò, liếm láp tấm lưng gợi cảm của nàng, hắn cảm thấy vẫn chưa đủ, ý niệm lóe lên, lập tức lại có 4 phân thân hiện ra.

Bản thể Chu Hằng nằm xuống đất, con cặc vẫn không ngừng nắc vào lỗ nhị, 5 phân thân có một tên đang địt vào lồn nàng, một tên khác tranh thủ ngồi lên bụng Cổ Tư, cặp vú to đồ sộ ép lấy cặc hắn, một tên khác thì đút cặc vào miệng nàng, nhấp nhả như đang chơi 1 cái lồn thứ thiệt, con cặc mỗi lần đều nắc sâu vào trong họng.

Hai phân thân khác phân biệt đặt tay nàng lên cặc, Cổ Tư vậy mà vô thức nắm chặt hai con cặc tuốt lên tuốt xuống.

Sung sướng từ 6 con cặc trùng kích não bộ hai người, Chu Hằng điên cuồng điều khiến 6 con cặc hành tẩu khắp thân thể Cổ Tư, còn nàng chỉ thấy ý thức bay bổng, nước mắt nước mũi đầy mặt.

- Hự!

Không biết qua bao lâu, Chu Hằng rốt cuộc đến giới hạn, 6 "hắn" cùng một lúc run rẩy thân thể, tinh trùng phun xối xả khắp người Cổ Tư.

Tinh dịch từ trong miệng, giữa khe ngực, trong lồn, cùng trong lỗ đít chảy khắp thân thể nóng bỏng. Chu Hằng thở dốc nằm ra đất, con cặc hắn sau khi xuất ra đã trở về kích thước ban đầu, phình ra trong đít nàng, nhưng thân thể Sơ Phân Cảnh đàn hồi dị thường, cho dù bị một thứ khủng bố như vậy lấp đầy lỗ đít mà cũng không hỏng mất

Sau khi lấy lại sức lực, Chu Hằng giải trừ phân thân, hắn khó khắn rút con cặc ra khỏi đít Cổ Tư, lỗ nhị của nàng bị nong ra một cái động, chảy ra tinh dịch, nhất thời chưa kịp khép lại.

Chu Hằng ngắm nghía thành quả của chính mình, hắn thỏa mãn cười cười, chỉ thấy khắp thân thể Cổ Tư chìm trong tinh trùng, hai mắt nàng trợn ngược, lưỡi thè ra thở nặng nề, kéo theo bộ ngực trập trùng.

Chu Hằng chỉ cảm thấy khắp người thoải mái, đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn được thỏa mãn. Đột nhiên khóe mắt hắn liếc thấy Pháp Trận chi linh nhìn chằm chằm hai người, trong đầu mới nhớ ra còn một người thứ 3 chứng kiến hết sực việc từ đầu đến cuối...



Cổ Tư nằm như vậy gần 1 canh giờ mới hồi phục lại, nàng không cần mặc quần áo hai mắt nhìn Chu Hằng, nhìn đến hắn có chút không tự nhiên mới thôi.

- Không ngờ huynh lại thích như vậy, lần sau ta sẽ chuẩn bị tâm lý.

Cổ Tư đột nhiên lên tiếng, Chu Hằng có chút xấu hổ không biết phải trả lời thế nào.

Hắn chỉ có thể làm như không nghe thấy, giúp nàng mặc quần áo, sau đó khom người, nói với Pháp trận chi linh:

- Ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp còn có chỗ tốt gì không, nhiều năm như vậy cũng chỉ có một mình ta hoàn thành vượt qua cửa quan, đều lấy ra hết đi!

- Không có! Tâm La Điện trân quý nhất cũng là bảo vật duy nhất chính là Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, đã là của ngài rồi!

Pháp trận chi linh giống như không hề nhìn thấy hai người trước đó điên đảo loan phượng, vẫn như cũ nói.

Chu Hằng thở dài, thầm nghĩ quả thật mình có chút lòng tham không đủ, bản thân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp kia chính là một kho bảo vật lớn, còn xa cầu cái khác làm gì? Chỉ có điều là kho báu thì kho báu, nếu chỉ xuất ra mà không có nhập vào, thì kho báu có lớn bao nhiêu đi nữa cũng sẽ miệng ăn núi lở mà thôi!

Thật không biết bây giờ còn có bao nhiêu bảo vật lưu lại cho hắn!

Chu Hằng ôm eo Cổ Tư nói:

- Vậy, đưa chúng ta rời đi thôi!

- Như ngài mong muốn!

Pháp trận chi linh phất tay một cái, trong nháy mắt Chu Hằng và Cổ Tư biến mất từ trong điện, mà thân ảnh của đứa bé này cũng dần dần tiêu tan, chờ đợi các nhóm mạo hiểm kế tiếp tới đây.

Thế nhưng lần tới, cho dù có người thành công xông qua cũng không có khả năng nhận được phần thưởng gì.

- - - - - - -

Không khí xuất hiện từng gợn sóng, sau khi chấn động mạnh một cái, Chu Hằng cùng Cổ Tư bắn vọt ra ngoài.

Hai người đều là cao thủ, tự nhiên chỉ cần xoay người một cái đã ổn định thân hình, nhìn quanh đánh giá một chút, nơi này đúng là lối vào lúc bọn họ tiến vào phiến phế vực kia.

- Huynh định đi đâu?

Cổ Tư hỏi Chu Hằng.

- Tiếp tục đi dạo ở trong rừng rậm, săn giết yêu thú!

- Ừm!

Cổ Tư gật gật đầu, dịu ngoan giống như một con mèo nhỏ nép vào lòng Chu Hằng.

- Này, không phải cô định đi theo ta thật chứ?

Chu Hằng bắt đầu không yên phận sờ mó nàng.

- Ta là nữ nhân của huynh, đương nhiên phải đi theo huynh!

Cổ Tư mặc kệ bàn tay mò mẫm khắp thân thể, ánh mắt rất kỳ quái nhìn Chu Hằng nói.

Chu Hằng đảo ánh mắt nhìn lướt qua bộ ngực cực lớn đầy đặn của nàng, không khỏi lại rung động trong lòng, nhưng vừa rồi hành hạ nàng một hồi đã khiến tà hỏa trong người hắn hạ xuống, hắn nhìn Cổ Tư, nói:

- Ta có thể tin tưởng cô sao?

- Có thể!

Cổ Tư bình thản nói, nhưng trong giọng nói bình thản lại cất giấu vô cùng kiên định.

Nữ nhân nghiêm túc, quả nhiên luôn bướng bỉnh!

Chu Hằng lập tức hạ quyết tâm, chẳng lẽ hắn còn không thẳng thắn bằng một nữ nhân hay sao? Hắn lấy ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nói:

- Đây là bảo vật ta lấy được ở trong Tâm La Điện!

Hắn tiện tay ném ra, ý niệm vừa động, bảo tháp lập tức phồng lớn đến mười trượng.

Cổ Tư trợn mắt tròn xoe, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nói:

- Đây ít nhất là pháp khí của Kết Thai Cảnh, mới có thể biến hóa lớn nhỏ được!

Chu Hằng mỉm cười, nói:

- Chúng ta đi vào xem!

Hắn mang theo Cổ Tư tiến vào bảo tháp, ý niệm vừa chuyển, Cửu Huyền Thí Luyện Tháp lập tức thu nhỏ lại như hạt bụi, không người nào có thể dò ra.

- Bắt đầu từ lầu hai, cô có thể theo thứ tự khiêu chiến đối thủ, nếu đánh thắng thì có thể thu được phần thưởng!

Chu Hằng đơn giản giới thiệu một chút:

- Có muốn thử xem hay không?

- Ừm!

Cổ Tư gật đầu:

- Trước chờ ta khôi phục một chút linh lực!

Nàng lấy ra một khối linh thạch luyện hóa, cứ như vậy ngồi ở bên cạnh Chu Hằng, tựa hồ không phòng bị chút nào đối với hắn.

Chu Hằng thật đúng là dở khóc dở cười, nếu không phải vừa mới thỏa mãn xong, hắn còn không đè nàng ra nện một trận sao? May là vừa rồi dục vọng trong người hắn đã phát tiết ra hết.

Chu Hằng để lại Cổ Tư ở tầng một, 1 mình đi lên lầu hai.

Sau một bậc thang lầu cuối cùng là một cánh cửa, hắn xuyên qua vầng sáng liền thấy mình đi tới một không gian rộng lớn hình viên trụ, đường kính có chừng trăm trượng, bề cao đạt tới ngàn trượng.

Không có vật gì chiếu sáng, nhưng không gian này lại sáng trưng.

Một bóng sáng chớp động, bỗng dưng hiện ra một con chuột to lớn, toàn thân đen nhánh, mọc đầy lông dài giống như mũi tên bình thường.

Tiến Thử!

Vù vù vù...

Con Tiến Thử này vừa xuất hiện liền phóng tới công kích Chu Hằng, vô số lông dài trên thân nó rời thể bay đi, giống như mưa tên đầy trời bắn tới hướng Chu Hằng.

Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong!

Chu Hằng tập trung ánh mắt, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, lách mình tránh các mũi tên bay qua, hai đấm rung lên, một quyền hóa thành hoàng kim, một quyền hóa thành tử hỏa, phản kích về hướng con Tiến Thử.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm...

Một tràng tiếng chấn động loạn xạ, Chu Hằng rất nhanh liền chiếm thượng phong tuyệt đối, đánh cho con Tiến Thử này thành điểm sáng bay tứ tán.

Nếu so sánh với Ngân Nhân ở cửa thứ nhất Tâm La Điện, tuy rằng Ngân Nhân chỉ có Tụ Linh nhị trọng thiên, nhưng còn khó đối phó hơn gấp trăm lần so với Tiến Thử tu vi Tụ Linh tam trọng thiên này!

Cũng đúng, cửa quan của Tâm La Điện chính là chọn lựa chủ nhân Cửu Huyền Thí Luyện Tháp mà thiết lập, tự nhiên độ khó rất cao, mà nơi này chỉ là “Thí luyện” mà thôi, nếu còn biến thái giống như Ngân Nhân, vậy thì ai có thể thắng?

Chu Hằng bỗng nhiên nghĩ tới, phải đi hỏi Cổ Tư kia thử xem: Pháp kỹ của Ngân Nhân vì đâu đáng sợ như thế, cái loại Pháp kỹ của đại đạo tối giản đơn đó nếu như có thể nắm giữ, chắc chắn chiến lực của hắn sẽ tăng lên gấp mười!

Bốp..

Một mặt gương đồng trống rỗng hiện ra, rơi trên mặt đất.

Đây là phần thưởng thông qua thí luyện hay sao?

Chu Hằng vừa cầm lên, lập tức truyền vào đầu một tin tức.

“Bảo Nguyệt Kính, có thể thu lấy tinh hoa ánh trăng hình thành Nguyệt Châu.”

“Nguyệt Châu?” Chu Hằng sờ sờ đầu: “Đây là món gì vậy? Quên đi! Đợi lát nữa đi hỏi Cổ Tư xem sao! Nàng xuất thân là Cô Tuyệt Tông, bản thân còn là cao thủ Sơ Phân Cảnh, khẳng định kiến thức uyên bác hơn nhiều so với mình.”

Hắn còn muốn đi lên lầu ba tìm hiểu một chút, không nghĩ tới lại không cách nào thông qua quầng sáng ngay cửa kia, chỉ đành phải quay xuống. Xem ra không đạt tới cảnh giới quy định thì ngay cả tư cách khiêu chiến cũng không có.

Chu Hằng trở lại tầng dưới cùng, ngồi xuống bên cạnh Cổ Tư, chờ đợi đối phương thức tỉnh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.