Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 36: Bia Đá Huyết Sắc.

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

36 Chương 36: Bia đá huyết sắc.

Chương 36: bia đá huyết sắc.

Sương mù nồng nặc, như che lại tầm nhìn ngọn núi.

Ánh mắt Chu Hằng nhìn xuyên sương mù, nhìn thẳng vào chỗ sâu sơn cốc, cấp tốc vọt đi, không chút đình trệ.

Hai người theo tầm mắt Chu Hằng tiến lên, nhưng đi được hơn 2 phút, bỗng nhiên dưới chân vang lên hai tiếng" lạch cạch."

- Gì vậy?

Chu Hằng nhíu mày hỏi.

Ánh mắt hắn theo Hàn Vũ Liên nhìn xuống dưới mặt đất. Thì ra nàng mới dẫm nát một cành cây khô, Hàn Vũ Liên nhẹ nhõm nói:

- Chỉ là một cành cây mà thôi.


Hai người thở phào, định bụng tiếp tục tiến lên. Thế nhưng khóe Chu Hằng sắc bén liếc qua, lập tức thấy trong cành khô bay lên một loại khí đen, hắn chớp mắt đã phản ứng lại, lôi kéo Hàn Vũ Liên tránh đi.

- Ngươi làm gì vậy!?

Chạy được một đoạn, Hàn Vũ Liên rút tay nàng khỏi tay Chu Hằng, có chút cao giọng chất vấn.

- Cành cây kia có cổ quái, bằng hữu của ta nói nó rất nguy hiểm!

Chu Hằng thuận miệng ứng phó cho qua, Hàn Vũ Liên mặc dù nửa tin nửa ngờ, nhưng chính nàng cũng phải nhờ vào bản lĩnh của Chu Hằng, vì vậy chớp mắt liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.

Hai người tiếp tục tiến lên, càng đi, thân thể Hàn Vũ Liên càng cảm thấy nóng nực, nàng bất đắc dĩ, chỉ có thể cởi lớp áo ngoài ra cho bớt nóng, cuối cùng không nhịn nổi, rốt cuộc bỏ luôn cả nội y ra, dù sao nơi này sương mù mịt mờ, nàng cho rằng dù có cởi sạch ra, Chu Hằng cũng chẳng thấy được mấy.

Nhưng Hàn Vũ Liên không biết, Chu Hằng không những có thể nhìn thấy, mà còn phi thường rõ ràng! Nhìn thân thể Hàn Vũ Liên ngày càng hồng hào, quần áo do chỉ còn một lớp nên bị mồ hôi thấm ướt dán sát vào da thịt, cặp vú đồ sộ trở nên rõ ràng, hai hạt nhỏ hiện ra mồn một!

Mông tròn căng mọng vểnh cao dụ nhân, cùng với lồn nàng bị váy ngoài dính sát vào, hiện lên một khe nhỏ mập mờ mê người. Thân thể thành thục gợi cảm của nàng được phác họa rõ ràng!


Chu Hằng phải nhẫn nại lắm mới đè nén được xúc động đè nàng ra chơi một trận!

Trong đầu hắn kỳ quái thầm nghĩ, chẳng lẽ thự sực nóng như vậy!?

- Hà… hà… hà…

Hàn Vũ Liên ngày càng thở gấp, bước chân nàng đã có chút phù phiếm, hai mắt dần dần mê ly, trên nổi lên ráng hồng kiều diễm. Chu Hằng thi thoảng cứ liếc mắt qua, con cặc tròn quần trướng lên khó chịu, nhưng ngại nàng không nói, hắn cũng không tiện phát tác gì.

Đi được gần một phút nữa, Hàn Vũ Liên đột nhiên quỵ xuống, hai tay nàng chống lên mặt đất, trong miệng không ngừng phả ra hơi nóng gấp gáp, giọng mơ hồ nói:

- Ta, ta nóng quá! Chu, Chu sư đệ, ta, ta muốn…

Đến lúc này Chu Hằng còn không biết có vấn đề nữa thì đúng là ngu ngốc, mấy phút trước hắn đã ẩn ẩn nhận ra không ổn, nhưng thấy nàng không nói gì, nên nghĩ có lẽ Hàn Vũ Liên có thể tự giải quyết được, không ngờ đã nghiêm trọng đến tình trạng này!


Chu Hằng vội vàng ngồi xuống xem xét nàng. Hàn Vũ Liên lúc này cả người nóng bừng, mồ hôi nhễ nhại, cặp sơn phong to lớn dán lên áo, rung rung theo từng nhịp thở gấp của nàng, hai mắt Hàn Vũ Liên phủ một lớp sương mù mê ly say đắm nhìn đũng quần đội cao của Chu Hằng, cảnh tượng vô cùng mê người!

- Hàn, Hàn sư tỷ, ngươi sao vậy?

Chu Hằng cổ họng khô nóng hỏi, hai bàn tay không thể khống chế bắt lấy cặp vú nàng, dù cách một lớp áo, hắn vẫn có thể cảm nhận được nhũ hoa nóng bỏng mềm mại, hai đầu vú cứng rắn nhô cao!

- Ta, ưm… ta, ta hình như trúng… a trúng xuân dược rồi!

Hàn Vũ Liên khó khăn nói, lý trí nàng muốn ngăn cản Chu Hằng nhào nặn ngực mình, thế nhưng thân thể lại phản bội nàng, khoái cảm truyền về khiến thân thể nàng càng nhạy cảm hơn!

Chu Hằng thì xoắn xuýt không thôi, hắn cũng biết xuân dược, nghe nói loại thuốc này chỉ có nam nữ giao hoan đến đỉnh điểm cùng nhau xuất ra, mới có thể giải trừ, nếu không chắc chắn phải chết! Hơn nữa trước mắt hắn là loại xuân dược có thể ảnh hưởng đến võ giả Luyện Thể tầng 10! Nếu không giải độc gấp, chắc chắn tính mạng khó giữ!

- Hàn sư tỷ, đắc tội rồi, mạng người là trên hết! Ta không còn lựa chọn nào khác.

Chu Hằng gấp giọng nói, Hàn Vũ Liên là đi theo hắn mới bị như vậy, ở đây lại chỉ có mình hắn, vì vậy Chu Hằng chỉ có thể ủy khuất nàng, lấy cứu người làm trọng!

- Chu, Chu sư đệ… đa, đa tạ… ngươi làm đi… hà… hà… ta thật sự không chịu được nữa rồi!

Hàn Vũ Liên cũng biết tình trạng chính mình, nàng không còn cố kỵ được nhiều như vậy nữa trong họng kẽ nỉ non bên tai Chu Hằng.

Nghe được lời này, toàn thân Chu Hằng giống như ngựa hoang thoát cương. Hắn run lên một cái, lập tức hành động.

Hai tay Chu Hằng vạch áo nàng ra, để lộ cặp vú đồ sộ, bên nào bên nấy căng mọng sung mãn ngẩng cao, quả thật là quái 3 đầu! Hắn lập tức ngậm lấy vú nàng bú mút, mồ hôi mặn mặn kết hợp với hương thơm mê người trên thán thể Hàn Vũ Liên khiến hắn như ăn mỹ vị ngon nhất thế gian!


Một bên vú khác thì bị hắn thỏa sức xoa nắn, tay khác lần mò xuống eo thon mềm mại như rắn nước của nàng, cuối cùng chạm đến một vùng lông tơ mịn màng, nàng không biết đã vứt quần nhỏ đi từ lúc nào!

- Ưm… a… nữa… mạnh nữa lên… a… u…

Hàn Vũ Liên tâm thần thả lỏng rên rỉ, nàng hoàn toàn buông thả dục vọng, cả người nóng nực như trong lò lửa, toàn thân nổi lên dâm dục mãnh liệt!

Chu Hằng vân vê chán chê nhúm lông nhỏ, sau đó hắn mới vuốt ve bên ngời vách lồn, ngón tay dần dần tiến vào bên trong âm hộ ướt đẫm.

Hàn Vũ Liên lập tức rên rỉ càng lợi hại, âm thanh nàng phát ra như miêu nữ động dục, cứ nỉ non khiêu khích bên tai Chu Hằng. Hai bàn tay nhỏ của nàng không biết từ lúc nào đã cởi quần hắn ra, tay nhỏ nền mại nắm chặt thân cặc, nhẹ nhàng tuốt lên xuống.

Một cảm giác sảng khoái cực điểm dâng lên trong lòng Chu Hằng. Hắn chỉ cảm thấy con cặc giống được bao bọc bới tơ lụa thượng hạng, cực kỳ mềm mại.

Chu Hằng rốt cuộc không chịu nổi, hắn đẩy Hàn Vũ Liên quỳ xuống đất, mông cao chổng lên. Chu Hằng vén váy nàng lên eo, cái lồn mê người nhễu nhệ dâm thủy lồ lộ, cặp mông đầy đặn khẽ lắc lư mê người.

Chu Hằng kém chút thần hồn điên đảo, dục tính của hắn nổi lên, quỳ xuống phía sau, hai tay bắt lấy mông nàng, con cặc khủng bố vân vê cửa động, đầu khấc bị dâm thủy dính vào nhớp nháp.

- Nhanh… mau, mau đút vào đi… Chu sư đệ,... Cho, cho ta con cặc khủng bố của đệ đi!

Hàn Vũ Liên không chịu nổi kích thích cầu xin nói, toàn thân nàng đã khô nóng đến cực điểm, nhất là âm đạo càng là ngứa ngáy không gì sánh nổi!

Chu Hằng chỉ chờ có câu này của Hàn Vũ Liên, hắn bóp mạnh mông nàng, con cặc to lớn khiếp người mạnh mẽ đẩy cao!

Đầu cặc vậy mà không khó khăn lắm đã tiến vào âm đạo, bên trong thật sự quá trơn trượt mềm mại, không biết Hàn Vũ Liên đã tiết ra bao nhiêu dâm thủy!

Chu Hằng thấy đầu khấc dễ dàng tiên vào, hắn lập tức tăng mạnh lực đẩy.

Ọt!

Con cặc khủng bố như thần long chốc lát đã nằm gọn trong âm đạo sâu hút của Hàn Vũ Liên, thành âm đạo nàng không ngừng co bóp, Chu Hằng phảng phất cảm thấy con cặc mình đâm vào là một hắc động siêu hút, chứ không phải là một cái lồn!

- Dĩ nhiên khít như vậy! Hàn sư tỷ, không ngờ lồn ngươi lại tốt như thế!

- Vậy, vậy ưm… sao?... Nện… nện ta đi!... Ư… hãy… hãy cho, cho ta thấy… ô… a… bản lĩnh ư… của đệ đi!

Nghe thấy khiêu khích, Chu Hằng nào có chịu được, hắn vỗ bép một cái thật mạnh lên mông nàng, bên trên in lên 5 dấu ngón tay rõ ràng, Hàn Vũ Liên vậy mà rên lên mông tiếng sung sướng!

Chu Hằng được đã lấn tới, một tay hắn giữ eo thon như rắn nước của nàng, một tay liên tiếp vỗ mạnh đen đét lên hai bờ mông căng tròn ngạo nghễ. Con cặc lại như súng máy liên tục nhấp nhả trong lồn nàng.

- Ư… sướng… a… Chu sư đệ… ngươi làm ta… ui… ô… sướng quá! Của ngươi to quá! Sướng chết ta mất! A! Ta điên mất!

Hàn Vũ Liên ra sức rên rỉ lung tung, hai tay nàng chống trên mặt đất run rẩy liên tục, trong miệng dâm đãng há rộng không chảy nước miếng. Chu Hằng cảm thấy bản thân lúc này không phải đang chơi một vị sư tỷ, mà là đang địt một con chó cái dâm tiện!

Nghĩ đến đây, hắn càng thêm kích thích, nắm lấy tay nhỏ của Hàn Vũ Liên keo ra sau lưng, con cặc sung sức dã như cối xay vào âm đạo nàng. Chu Hằng đột nhiên đứng lên, Hàn Vũ Liên chưa kịp chuẩn bị, hai chân nàng buông thõng, toàn bộ trọng lượng thân thể hoàn toàn dồn vào con cặc Chu Hằng!

Hàn Vũ Liên cảm giác lồn nàng giống như bị một thanh thép nóng đút vào, thanh thép này không ngừng nắc liên tục, khiến lồn nàng tưởng chừng sắp toác ra đến nơi!

Chu Hằng thì không quan tâm nhiều như vậy, hắn chỉ thấu bản thân càng ngày càng lên cu, con cặc to lớn bị âm đạo nhỏ hẹp trơn trượt ép chặt, thế nhưng hông hắn tốc độ không những không chậm lại, mà càng lúc càng nhanh, con cặc khắp nhả như máy khoan, đien cuồng công kích âm đạo.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Hàn Vũ Liên đạt đến đỉnh điểm.

- A! Ta ra rồi!

Nàng rên to một tiếng, tử cung phun ra dâm tinh ào ạt lên đầu khấc Chu Hằng, chẳng mấy chốc đã hòa lẫn với dâm thủy, phọt cả ra ngoài!

Ra xong, Hàn Vũ Liên giống như con rối đứt dây, mềm nhũn xuống, thân thể nàng lúc này đã như một bãi bột nhão nhoét.

Thế nhưng, Chu Hằng chưa thỏa mãn! Hắn mặc kệ nàng có mệt mỏi thế nào, con cặc vẫn căng cứng khủng khiếp như cũ, nhịp hông đưa đẩy mạnh mẽ hữu lực!

- Đừng! Ư… a… Chu, Chu sư đệ… ưm… xin… xin ngươi tha cho ta đi,... Ô… ôi… ta, ta không thể chịu được nữa! Lồn ta nát mất! U… A! Đừng, đừng mạnh nữa! Huhuhu… ư… ư…

Hàn Vũ Liên khóc lóc cầu xin, lồn nàng thật sự đã bị Chu Hằng chơi sắp hỏng rồi!

Chu Hằng cũng cảm thấy nàng không thể chịu nổi nữa, thế nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn!

- Nhưng, Hàn sư tỷ, ta, ta còn chưa ra.

- Vậy, hà… hà… đổi, đổi chỗ đi, ư… ta, ta cho đệ chơi ngực ta!

Hàn Vũ Liên thấy Chu Hằng có đâu hiệu dừng lại, liền nhanh miệng nói!

Chơi ngực? Ta còn chưa thử qua lần nào a. Như vậy thử một lần cho biết xem!

Chu Hằng nghĩ nghĩ, cảm thấy chủ ý này rất được! Hắn sớm đã thèm thuồng cặp vú đồ sộ của Hàn Vũ Liên, không biết hai thứ hung khí kia kẹp vào cặc mình thì có cảm giác thế nào?

- Được.

Nghĩ là làm, Chu Hằng rút cặc ra khỏi lồn nàng, con cặc kích cỡ kinh người, rút ra khiến âm đạo nàng vẫn con mở rộng, phải mất 2 - 3 giây mới có thêt từ từ khép lại.

Hàn Vũ Liên thế mới được thể nghiện cảm giác tê tái trong lồn là thế nào! Trong lòng nàng vừa sợ hãi vừa thèm muốn con cặc Chu Hằng.

Chu Hằng lấy quần trải ra đất ngồi xuống, Hàn Vũ Liên bò đến giữa háng hắn, nàng dùng mị nhãn khẽ liếc qua mặt hắn, hai tay bắt lấy cặp nhũ hoa phi thường đầy đặn, có chút khó khăn miễn cưỡng ép con cặc căng cứng gân guốc vào giữa, hai bên vú rung rung lên xuống.

Trên thân cặc dính dâm thủy nhơ nhuốc, vì vậy rất dễ dàng đã biến cặp vũ nàng thành một cái âm đạo nhân tạo, thế nhưng cặc Chu Hằng quá lớn, Hàn Vũ Liên chỉ có thể dùng miệng tiếp lấy đầu khấc.

Mùi vị dâm thủy và tinh dịch của bản thân hòa quyện với mùi cặc nồng đậm sông vào mũi nàng, Hàn Vũ Liên cư nhiên không những không chán ghét, mà còn một mặt mê ly, say sưa bú mút.

Phải nói kỹ thuật của nàng cũng khá tốt, lưỡi nhỏ quấn quanh quy đầu liếm láp.

Chịch vú khiến Chu Hằng cảm nhận được một loại sướng khoái khác, cho dù không sánh được với cái lồn tuyệt hảo của nàng, nhưng lại mang một phen phong dục riêng.

Qua một hồi, Hàn Vũ Liên cảm thấy miệng giống như sắp rã rời, hai vú không còn cảm giác, Chu Hằng mới run run thân cặc, thỏa mãn xuất tinh. Tinh trùng phun đầy miệng nàng, nhễu xuống cả bầu vú.

Hàn Vũ Liên vậy mà không nhả ra, nàng nuốt hết tinh trùng trong miệng, sau đó liếm liếm mép, cúi đầu xuống liếm láp sạch sẽ tinh dịch trắng trắng trên hai bầu vú mới thôi.

Đến lúc này, Chu Hằng mới tạm cảm thấy thỏa mãn, hắn và Hàn Vũ Liên mặc lại quần áo, tiếp tục tiến lên. Chỉ là Hàn Vũ Liên không có nội y, trên mặt luôn nổi lên một ráng hồng, hai chân có chút không tự nhiên bước đi.

Ánh sáng hiện lên, hai người Chu Hằng tăng tốc, cuối cùng cũng thoát ra khỏi sương mù.

Vẫn là núi, vẫn là nước u ám.

- Đây là nửa đoạn sau Sơn cốc!

Hàn Vũ Liên mắt đẹp sáng ngời, nhất thời quên đi xấu hổ hiện tại, nơi này hiển nhiên không phải cửa ra vào, địa hình bất đồng, hơn nữa cũng không thấy hai người Lục Thanh.

Chu Hằng gật gật đầu, trong lòng vô cùng tò mò, sương mù khóa núi này đến tột cùng cất giấu bí mật gì!

Hay là có bảo vật? Nhưng mà vì sao hắc kiếm không có phản ứng chứ?

Chu Hằng nhíu nhíu mày, xem ra tình huống sơn cốc này không đơn giản, không có thiên tài địa bảo cũng khó.

Như vậy không tiến về phía trước, không đi hết điểm cuối thì hắn không cam tâm.

Hắn cất bước đi tới trước, mới đi hai bước, cũng nghe tiếng bước chân của Hàn Vũ Liên vang lên, sóng vai cùng hắn bước đi.

- Mùi gì vậy?

Lại đi được bảy tám phút, hai người Chu Hằng đều ngửi thấy một mùi lạ.

Hai người liếc nhau, tiếp tục đi về phía trước, khoảng cách ngày càng gần, mùi lạ càng nồng nặc, hôi thối vô cùng.

- Thi thối!

Hàn Vũ Liên bỗng nhiên dừng bước, đôi mắt đẹp chớp động sắc thái khác thường, nói là chán ghét và sợ hãi chi bằng nói là hưng phấn.

Tại sao phải hưng phấn chứ?

Trong đầu Chu Hằng đảo qua vài vòng, lập tức hiểu ra một chút.

Tòa sơn cốc này như là động ma ăn tươi nuốt sống, không biết có bao nhiêu người chết ở bên trong, tự nhiên thi thể không có khả năng đi ra. Trên người người chết luôn có một ít thứ, thậm chí có một ít rất có giá trị!

Tìm được những thi thể này, tương đương tìm được một bảo tàng!

Khó trách nàng theo vào, quả thật, có dị năng của Chu Hằng, nàng căn bản không sợ bị vây ở bên trong. Nhưng mà vừa mới từ cõi chết trở về lại nghĩ xa như vậy, không thể không nói, tâm cơ nữ nhân này rất sâu.

Trong lòng Chu Hằng nghiêm lại, âm thầm cảnh giác, tuy nói đối phương nhất định phải dựa vào mình mới có thể đi ra ngoài, nhưng cái khó là sự tình về sau. Vạn nhất tìm được bảo tàng thật sự, nàng nổi lên tham niệm, hoàn toàn có thể giết chết những người khác độc chiếm một mình, trở về chỉ cần nói gặp phải yêu thú Luyện Huyết Cảnh, chỉ có một mình mình trở về được thôi.

Tốt nhất mình phải đề phòng nhiều hơn!

Trong lòng hắn nghĩ như vậy, nhanh đi về phía trước, hắn thật sự tò mò, thung lũng này đến tột cùng cất giấu bí mật gì.

Sau khi đi được một đoạn đường, sơn cốc trở nên hẹp đi rất nhiều, giống như một khe núi quanh co, chín khúc 18 ngoặt. Đi suốt nửa giờ sau, phía trước mới sáng sủa, một mảnh đất bằng phẳng rất lớn.

Mà đây là đáy sơn cốc.

Hai người Chu Hằng xuất hiện ở phía tây mảnh đất bằng phẳng, đối mặt với một vách đá dựng đứng, phải xoay người lại mới có thể nhìn thấy toàn bộ mảnh đất bằng phẳng. Mà khi bọn hắn xoay người lại, lại thấy được một màn làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Ở trung gian mảnh đất bằng phẳng, có một tấm bia đá đỏ máu, cột đá vẽ đầy đồ án cổ quái, không giống như vẽ, cao chừng mười thước, rộng hai xích. Mà ở chung quanh tấm bia đá, lại có từng vòng thi thể, sắp hàng vô cùng chỉnh tề, tổng cộng có bốn vòng.

Thi thể gần tấm bia đá nhất gần như xác đã hư thối, chỉ còn xương trắng, mà vòng ngoài cùng lại khá mới, vẫn không thể nhìn thấy xương cốt.

Cảnh tượng quỷ dị như vậy khiến Chu Hằng và Hàn Vũ Liên đều sợ hãi.

Người chết thật ra không sao, võ giả người nào mà chưa từng thấy qua người chết, nhưng mà ai trong lúc sắp chết lại sắp xếp đồ án? Chẳng lẽ trong cốc còn có người sống, bày những thi thể này thành hình như vậy?

Nếu quả thật có người như thế, vậy dụng ý của hắn vậy là gì?

Chu Hằng sau khi suy nghĩ một hồi, lập tức đi đến tấm bia đá, có thể đáp án ở ngay trên tám bia đá đó.

Mảnh đất bằng phẳng này chỉ khoảng trăm thước, Chu Hằng rất nhanh đi tới vòng thi thể ngoài cùng, trận thi thể này có tất cả 4 vòng, số lượng khoảng hơn 300, đặt chung một chỗ rất có đả kích, làm cho lòng người sợ hãi.

Chu Hằng ngừng thở, cất bước đi đến trung ương.

Ông!

Đúng lúc này, tấm bia đá màu đỏ đột nhiên run lên, phóng ra một đạo ánh sáng màu máu đỏ, truyền tới mỗi góc mảnh đất bằng phẳng.

Trong lòng Chu Hằng lập tức dâng lên một cảm giác suy sụp mãnh liệt, có dục vọng muốn chết, nhưng đoạn kiếm màu đen trong đan điền đúng lúc rung lên, bỗng nhiên hắn phục hồi tinh thần lại, trong lòng hiện lên vẻ kinh sợ!

Sương mù bên ngoài có tác dụng mê hoặc thần trí, ánh sáng này cũng giống như vậy! Hơn nữa, uy lực lớn hơn nữa, lúc trước hắn có thể dựa vào ý chí của mình mà tỉnh táo lại, nhưng lần này nếu không phải đoạn kiếm màu đen phát uy, hắn không biết mình có thể tỉnh lại hay không?

Nói đến tỉnh lại, Chu Hằng vội vàng đưa mắt đảo qua, chỉ thấy Hàn Vũ Liên giống như cái xác không hồn đi tới, hai mắt u ám không có một chút sắc thái, đi tới chỗ trống vòng ngoài thi thể, thẳng tắp nằm xuống đất, không hề nhúc nhích!

Rít!

Đây là bí mật thi thể xếp thành từng vòng sao? Căn bản không phải bị người ngoài di chuyển, mà tâm trí bị mê hoặc, tự mình dấn vào.

Đơn giản như vậy!

Chu Hằng đi đến bên cạnh Hàn Vũ Liên, chỉ thấy nữ nhân này mở to hai mắt, đồng tử không có chút tiêu cự nào, u ám đến đáng sợ.

Lúc trước những người đi lầm vào sơn cốc, cũng nằm xuống chết như vậy?

Trong lòng Chu Hằng lạnh lẽo vô cùng, chết kiểu này ai mà muốn chứ!

Đến tột cùng là lực lượng gì mới có thể làm cho con người ta không hề có phản kháng đi tìm chết?

- Hàn sư tỷ! Hàn sư tỷ!

Chu Hằng lớn tiếng kêu lên, nhưng Hàn Vũ Liên lại không phản ứng chút nào, dường như đã mất đi linh hồn, nếu không phải trên người nàng còn tản ra khí tức Luyện Huyết Cảnh, cũng chẳng khác nào đã chết.

Thật quỷ dị, chỉ là một đạo dao động đã khiến cho võ giả Luyện Huyết Cảnh không hề có sức phản kháng đi tìm chết!

- Vậy cũng đừng trách ta, đây cũng là ta cứu ngươi!

Chu Hằng tự lẩm bẩm, ba, hắn cho Hàn Vũ Liên một cái tát lên mặt.

Không phản ứng chút nào.

Ba ba ba, Chu Hằng liên tục tát 7, 8 cái, nhưng vẫn như cũ, Hàn Vũ Liên giống như một người hoạt tử, hoặc là nói, chỉ còn là một thể xác tồn tại.

Hiển nhiên, không thể dùng biện pháp thường được.

Chu Hằng thấy tát nàng không lên tác dụng, trong đầu suy nghĩ chuyển động, hắn lập tức tách hai chân nàng ra, váy ngoài chỉ có một lớp dễ dàng bị vén lên bụng. Cái lồn đỏ hồng có chút sưng lên lần nữa phơi ra.

Chu Hằng lôi con cặc đã lại cương cứng của mình dí vào lồn Hàn Vũ Liên, hắn nâng mông nàng lên, con cặc khủng bố lần nữa tiến vào, thế nhưng lần thứ hai này không dễ dàng như lần đầu, mặc dù bên trong vẫn ướt, thế nhưng lồn nàng không còn tác dụng của xuân dược tác động, vì vậy dâm thủy tiết chỉ ở mức độ bình thường.

Chu Hằng chỉ có thể dùng hết sức tiến quân, con cặc hắn căng cứng khó khăn tiền sâu vào lồn nàng, phải mất hơn 10 giây mới lút cán, trên bụng Hàn Vũ Liên nổi lên một hình trụ không quá rõ ràng.

- Bót như vậy! Không ngờ không có tác dụng của xuân dược, ta nhiên khó khăn mới có thể đút vào!

Chu Hằng có chút bất ngờ nói, hắn chỉ có thể trước tiên kích thích Hàn Vũ Liên, một tay hắn day day hột le, một tay khác nhào nặn vú trái, miệng thì tham lam bú mút vú nàng.

Dần dần, dâm thủy tiết ra nhiều hơn, Chu Hằng cảm thấy có thể di chuyển, hông liền hẩy lên nhấp nhả.

Con cặc to lớn thoáng hiện thoáng ẩn trong lồn Hàn Vũ Liên, thế nhưng nàng vẫn không có đâu hiệu tỉnh lại nào, thậm chí từ đầu đến giờ, một tiếng rên cũng không phát ra!

Chu Hằng không tin tà, hắn nhấp hông càng hăng, con cặc giống như nhạn được thách thức, mỗi lúc một hung bạo, thỏa sức tàn phá trong âm đạo Hàn Vũ Liên!

Thế nhưng 10 phút trôi qua, Chu Hằng vẫn không thấy nàng có dấu hiệu tỉnh lại, mặc dù con cặc của hắn vẫn được tráng sung sức, nhưng hắn sợ rằng Hàn Vũ Liên không thể đợi lâu hơn nữa! Phải làm cách nào đây?

Đột nhiên, Chu Hằng trong lòng vừa động, bởi vì hắn có đoạn kiếm màu đen mới tỉnh lại được, ít nhất món bảo vật này có được lực lượng chống lại năng lực thần bí kia. Nếu như có thể điều động nó ra dùng, như vậy không phải có thể cứu Hàn Vũ Liên trở về sao?

Mấu chốt là làm cách nào dẫn động lực lượng cứu Hàn Vũ Liên? Chu Hằng nhìn con cặc vẫn nằm gọn trong lồn nàng, đầu óc nhanh chóng vận chuyển.

Tạm thời thử một lần đi, chuyện là do người, thành bại là thiên định.

Hắn dùng tâm kết nối hắc kiếm trong đan điền, một lần lại một lần, ông, thứ dị bảo này rốt cục phản ứng, phóng ra một đạo dao động chí cao vô thượng.

Dao động này theo con cặc Chu Hằng truyền vào tử cung Hàn Vũ Liên, sau đó lan tới khắp thân thể nàng.

- Ách!

Hàn Vũ Liên phát ra một tiếng cả kinh như từ trong ác mộng tỉnh lại, nửa người dựng lên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, nhưng đôi mị nhãn đã khôi phục thần thái.

Chu Hằng nhẹ nhàng thở phào một hơi, quả nhiên hữu hiệu!

- Ta... Ta...

Hàn Vũ Liên yên lặng nhìn Chu Hằng, nàng cũng nhìn thấy tình cảnh này, nhưng không đợi hắn giải thích, nàng đột nhiên hai tay ôm lấy hắn, rung giọng nói:

- Ta dường như bị nhốt vào một cái lồng, vô luận giãy giụa như thế nào cũng ra không được, cho tới tận khi một đạo ánh sáng xông phá hết thảy!

Mỹ phụ này đã hoàn toàn thuần thục, lúc này con nửa trần truồng, cặp đồi núi trước người ép chặt lên ngực hắn, bị nàng ôm như vậy, Chu Hằng chỉ cảm thấy ngực bị dúi vào hai quả cầu thịt mềm nhũn, kết hợp với bên dưới bị lồn nàng bao bọc, thoải mái không nói ra được.

- Không sao!

Chu Hằng vội vàng vỗ vỗ lưng an ủi nàng, con cặc yên lặng nằm trong âm đạo, hiện tại mỹ phụ này không giống như người lớn hơn hắn 7, 8 tuổi, mà giống như một tiểu cô nương bị dọa sợ.

- Hàn sư tỷ, trước tiên đừng tách ra, vừa rồi ta là làm như vậy mới có thể cứu ngươi tỉnh lại.

Hắn cũng không phải người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng rung động từ đoạn kiếm là theo cặc hắn truyền vào thân thể nàng, nếu rút ra, không chừng liền lập tức trở lại như cũ.

Hàn Vũ Liên cũng hiểu điều này, nàng không muốn trải qua cảm giác vừa rồi một lần nào nữa, vì vậy chỉ có thể ôm chặt Chu Hằng, cả thân thể nàng treo trên người hắn, hai chán quặp lấy hông hắn, con cặc vẫn nằm gọn trong lồn nàng không nhúc nhích.

Chu Hằng đứng dây, ánh mắt nhìn chằm chằm tấm bia đá màu đỏ.

- Đừng đi lên trước nữa!

Hàn Vũ Liên liền vội vàng vùi đầu vào ngực Chu Hằng, khắp người run rẩy sợ hãi, âm đạo vô thức ép chặt con cặc bên trong nói.

Nàng là sợ thật sự, hoàn toàn không dám lại đánh chủ ý lên những thi thể này nữa, này cũng phải có mạng đi ra chứ.

- Không sao!

Chu Hằng lắc đầu, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước, một khi hắn quyết định, vậy không thể ngăn cản, Đoạn kiếm màu đen đủ để trấn áp tấm bia đá màu đỏ tà ác!

Hắn dùng quần áo Hàn Vũ Liên buộc chặt hai người vào với nhau, mặc dù bị che đi một số nơi yếu hại, thế nhưng mông nàng càng thít chặt với con cặc hơn, tử cung bị đè ép liên tục kích thích nàng mặt mũi đỏ bừng, xấu hổ vùi đầu vào vai Chu Hằng.

Hắn đi nhanh về phía trước, mỗi bước đều khiến con cặc nắc mạnh vào lồn Hàn Vũ Liên kêu lên nhóp nhép. Trong âm đạo nàng dâm thủy phun trào ra cả bên ngoài.

Ông, tấm bia đá màu đỏ lại phát ra một đạo ánh sáng tản ra bốn phương tám hướng.

Lần này ánh sáng đỏ không thể ảnh hưởng đến hai người, dường như bọn họ đều có năng lực miễn dịch.

Ông! Ông! Ông!

Từng đạo sóng máu cuồn cuộn liên tiếp trào ra, giống như sóng nước ập tới đê đập kiên cỗ nhất, hai người Chu Hằng sừng sững không nhúc nhích.

Chu Hằng tiếp tục đi về phía trước, đi qua vòng thi thể thứ nhất, sau đó là vòng thứ hai.

Nhưng vào lúc này, tấm bia đá màu máu lại phát ra một dao động, lần này, dao động cũng không phải ập tới hai người Chu Hằng và Hàn Vũ Liên mà là ập tới những thi thể kia.

Một màn càng quỷ dị xuất hiện, những thi thể này lại đều bò dậy.

Người tu võ chỉ vì thành tựu mạnh nhất, không tin quỷ thần!

Nhưng mà thi thể đã sớm biến thành bộ xương khô cũng có thể đứng lên, điều này hoàn toàn lật đổ quan niệm của hai người Chu Hằng!

Ầm! Ầm! Ầm!

Mỗi một bộ xương hốc mắt chớp động một ngọn lửa xanh biếc, trên người lại mọc ra một tầng lông đỏ, tà dị tới cực điểm.

- Đây, đây là... Cái gì vậy!

Thanh âm Hàn Vũ Liên run run, ai nhìn thấy một màn này lông tơ mà không dựng thẳng, nàng ôm lấy Chu Hằng càng chặt hơn, trong âm đạo xiết chặt không tưởng nổi.

Chu Hằng cũng lông tơ dựng thẳng, nửa là vì thi thể sống lại, điều này vượt qua tưởng tượng của hắn, nửa là vì cặc hắn bị lồn Hàn Vũ Liên ép quá chặt, gần như muốn vắt nước ra!

- Ách... Ách...

Những thi thể này ai cũng phát ra tiếng gầm nhẹ khô khốc, lửa xanh biếc trong hốc mắt nhảy lên, càng thêm đáng sợ.

- A! Ư… ô… ư…

Hàn Vũ Liên quá khiếp sợ bật lên rên rỉ, chuyện này không liên quan tới tu vi, nó đã vượt xa cực hạn nàng có thể thừa nhận!

Những thi thể này chậm rãi chuyển động, vây quanh Chu Hằng cùng Hàn Vũ Liên.

Hai tầng ngoài, hai tầng trong, vây hắn nước không lọt.

Chu Hằng gào to một tiếng thắt chặt quần áo Hàn Vũ Liên, khiến hai người ép chắc tưởng chừng muốn hòa làm một thể, trường kiếm bên hông ra khỏi vỏ, kiếm ý Lăng Thiên Cửu Thức phát ra, trường kiếm liên tục chém ra.

Leng keng choang!

Trường kiếm chém lên xương cốt thi thể liên tiếp tóe lên đốm lửa, mấy cục xương lập tức bị chém đứt, lập tức hóa thành bột phấn, cho dù là xương cốt cao thủ Luyện Huyết Cảnh cũng không đánh lại lực lượng năm tháng, trừ phi đạt tới Tụ Linh Cảnh.

Chu Hằng một kiếm đắc thủ, khí thế tự nhiên tăng lên, con cặc càng thêm hình dũng hữu lực thúc vào ám đạo, chỉ là kiếm ý của Lăng Thiên Cửu Thức tựa hồ không có hiệu quả đối với những bộ xương khô này, không thấy bọn chúng có chút trì trệ nào.

Cũng đúng, đã là người chết, còn phải sợ hãi sao!?

Phi Vân Bộ triển khai, Chu Hằng mặc dù trên thân mang theo Hàn Vũ Liên, nhưng tốc độc không hề thua kém một mình hắn, tốc độ cực nhanh xẹt qua không khí, chân liên tiếp đạp lên đầu mỗi bộ xương khô, trong nháy mắt thoát khỏi vòng vây tử thi, Hàn Vũ Liên tim đập mãnh liệt muốn nhảy ra ngoài.

Những thi thể này hành động rất chậm, nhưng Chu Hằng không đám để chúng đụng vào, bởi vì hắn thấy những thi thể này đều có móng tay rất dài, đen nhánh vô cùng.

Hiển nhiên có độc!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.