Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 257: Tranh Thiên Đại Tái

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

257 Chương 257: Tranh thiên đại tái

- Bổn tọa cũng không biết cụ thể là cái gì!

Con lừa đen lắc lắc đầu.

- Không biết ngươi cũng ào ào đi theo ư?

Chu Hằng lộ đầy vẻ khó tin: trong quá trình con lừa đê tiện này xuất hiện, thiếu chút nữa bồi thường cả tính mạng, thậm chí ngay cả bị hút hết linh lực cũng không biết là vì sao!

- Hừ! Ngươi cho là bổn tọa muốn như vậy ư!

Con lừa đen dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Chu Hằng rồi nói:

- Còn không phải bởi vì Thiên... Hừ! Chuyện của bổn tọa liên quan gì tới ngươi!

- Con lừa ngươi có không ít chuyện bí mật nha!


Con lừa đen quay nhìn trái phải không thèm để ý đến Chu Hằng, rồi gõ gõ bốn vó không biết định làm gì, qua một hồi lâu, nó mới cười ha hả rồi nói:

- Bổn tọa đã làm chút ảnh hưởng trận pháp nơi đây, Cổ lão tặc này phải chậm hơn thời gian quy định thêm 200 năm mới có thể tỉnh lại!

- Hả?

- Trận pháp này của Cổ lão tặc sẽ tự động vận chuyển mười năm sau làm hắn tỉnh lại, tuy nhiên qua bổn tọa sửa chữa, sẽ chậm thêm 200 năm. Đến lúc đó cứ để lão tặc này giương mắt nhìn đi!

Con lừa đen mặt đầy hưng phấn, nói:

- Lư đại gia đã không kịp chờ đợi thật muốn nhìn biểu tình trên mặt hắn ngay!

- Con lừa đê tiện! Ta có từng nói qua ngươi thực nham hiểm hay không?

- Hừ! Đây là bổn tọa ăn miếng trả miếng!


Một người một con lừa vừa nói chuyện, vừa bắt đầu trở lại theo đường cũ, nếu đã vét sạch toàn bộ động phủ, còn lưu lại cũng không có ý nghĩa.

- Không cần đi ra động phủ, nơi này có trận pháp có thể trực tiếp truyền tống ra bên ngoài!

Sau khi rời khỏi dòng suối chìm, con lừa đen dẫn Chu Hằng đi vào một gian nhà đá khác, sau một phen lắc qua lắc lại, ánh sáng trắng cuốn qua bao phủ bọn họ, rồi nhoáng lên một cái, bọn họ đã hiện ra trên vách đá phía ngoài cùng.

- Chu tiểu tử! Sau này bổn tọa sẽ tìm tới ngươi cùng nhau phát tài!

Con lừa đen tung ra bốn vó liền bỏ chạy.

Ở trong bí thất của Cổ Hà Càn, nó vớ được bảo vật nhiều hơn xa so với Chu Hằng, đương nhiên không muốn ở lại lâu, sợ Chu Hằng đòi chia đều bằng nhau. Con lừa này có bản tính quá mức tham lam đối với bảo vật, nên muốn từ trong túi nó lấy ra bảo bối, quả thực chính là muốn cái mạng của nó!

Chu Hằng không khỏi lắc đầu bật cười, thân mình nhoáng một cái đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hắn cũng thu hoạch thật lớn.


Chỉ là linh thạch thượng phẩm đã có gần vạn khối; còn có một đống lớn tài liệu quý báu, tuy rằng không phải pháp khí, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, tài liệu còn tốt hơn so với pháp khí!

Bởi vì trong pháp khí có trận pháp, trận pháp sau khi hấp thu linh khí thiên địa sẽ hình thành trận linh, kế thừa ý chí thiên địa, phản kháng cắn nuốt hắn. Nếu gặp phải cấp bậc Linh Hải Cảnh hắn cũng không trấn áp được!

Nhưng tài liệu thì khác, chỉ là tinh hoa kim loại thuần túy, hắn chỉ cần luyện hóa là được.

Hắn cũng không vội chạy trở về, dù sao đã sớm bỏ lỡ chọn lựa của Thượng Thiên Võ Các, trước hãy luyện hóa những tài liệu này.

Vận chuyển năng lực Phệ Kim tộc, hắn bắt đầu điên cuồng cắn nuốt tài liệu trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp. Dùng mất 4 ngày mới tiêu hóa sạch sẽ những tài liệu trân quý này. Nhưng khiến hắn thất vọng là: nhiều tài liệu như vậy không ngờ vẫn không có đủ cường độ để thân thể hắn đột phá đến Linh Hải Cảnh!

“Xem ra, Thể tu cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng của ta!”

Chu Hằng thở dài, đi ra ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, chạy trở về hướng Lan Lăng Thành.

Mặc kệ nói như thế nào, chuyến này vẫn là thu hoạch rất lớn, tu vi linh lực của hắn rốt cục nhảy vào Sơn Hà Cảnh. Từ nay về sau bất kỳ võ giả Sơn Hà Cảnh nào, đều có thể trong một cái lật tay trấn áp; mà thể chất cũng được tăng lên rất lớn, mặc dù cách Linh Hải Cảnh còn cách một đoạn.

1 vạn linh thạch thượng phẩm càng vô cùng trân quý, loại vật này cho dù ở Thiên Long Đế triều cũng là thứ hiếm lạ!

Kỳ thật Huyền Càn đại lục cũng không có quặng mỏ linh thạch thượng phẩm thuần túy, mà chỉ có quặng mỏ linh thạch trung phẩm, phẩm chất tương đối khá hơn một chút, ngẫu nhiên có phối hợp một ít linh thạch thượng phẩm, có thể nói là tinh hoa trong linh thạch, vô cùng trân quý!

Đáng tiếc; phần lớn linh thạch thượng phẩm đều bị con lừa đen chộp lấy.

Hắn bước nhanh đi nhanh, tốc độ cực nhanh.


Sau khi đạt tới Sơn Hà Cảnh, mặt đất của nội thế giới hô ứng cùng mặt đất thế giới bên ngoài, một bước chân rơi xuống mặt đất có một lực lượng bắn ngược lại, giúp cho tốc độ của hắn tăng nhiều. Tuy rằng không thể so sánh với vận dụng Tấn Vân Lưu Quang Bộ, nhưng so với Khai Thiên Cảnh thì vẫn nhanh hơn rất nhiều.

Cảnh giới võ đạo càng cao, độ dung hợp với thiên địa tự nhiên càng cao, lấy được lực lượng tặng lại cũng càng lớn.

Vẻn vẹn chỉ ba ngày sau, Chu Hằng về tới Triệu gia.

Vừa về đến, hắn đã không nhịn được, trong quần căng lên một cục thật to. Hiện tại nếu mỗi này không được chơi nữ nhân, Chu Hằng lại cảm thấy toàn thân khó chịu, con cặc nhức nhối.

Chu Hằng đang định trở về thật nhanh, đè Tiêu Họa Thủy ra địt một trận thật đã đời. Nhưng không ngờ là, hắn bắt gặp nàng ở một chỗ rẽ, đúng hơn là Chu Hằng nhìn thấy nàng, mà nàng không nhìn thấy hắn.

Vừa nhìn thấy Tiêu Họa Thủy, Chu Hằng lập tức trợn mắt, toàn thân nóng rực không chịu nổi, dục hỏa hừng hực dấy lên trong lòng hắn. Con cặc vốn đã cương lên thật to trong quần hắn càng cứng rắn hơn.

Chu Hằng nhìn thấy Tiêu Họa Thủy đang nấp sau một hòn giả sơn. Bơi vì Triệu phủ rất lớn, hơn nữa Chu Hằng và Triệu Khả Hân thích yên tĩnh, vì thế xung quanh tiểu viện của mẹ con hắn rất vắng vẻ. Rất hiếm có người qua lại.

Mà lúc này Tiêu Họa Thủy ngồi xổm ở phía sau hòn giả sơn. Nàng quần áo xộc xệch, cặp vú to tròn lộ ra trong không khí, hai núm vú đỏ hồng không ngừng rung rinh.

Một tay Tiêu Họa Thủy bắt lấu bầu vú căng mọng, nhũ phong cao ngất tỏa ra hấp dẫn mê người. Da thịt mềm mại sáng bóng của nàng hiển lên từng mảnh hồng nhuận phơn phớt.

Một tay khác của Tiêu Họa Thủy đưa xuống dưới. Váy của nàng đã sớm tụt ra, khiến cái lồn hồng hào điểm điểm lún phún lông tơ nổi bật lên.

Bàn tay ngọc của Tiêu Họa Thủy nắm một con cặc giả thô dài, không ngừng nhấp vào âm đạo ửng hồng đầy dâm thủy của nàng. Khe lồn hồng hào gợi cảm bị con cặc giả chen ra vô cùng chật chội, dâm thủy chảy nhễu nhệ dưới háng nàng.

Cặp đùi thon dài dạng rộng sang 2 bên, bàn chân nhỏ nhắn đạp vào một gò giả sơn khác, khiến thân thể nàng gập đôi, ở cổ chân còn treo lủng lẳng một cái quần lót mỏng tang.

- A… A… ư… Chu Hằng… a… ngươi mau trở về… Ư… Ưm… ưm a… ngươi mau về đi… ư… Ta… Ta muốn ngươi chơi ta… ư a… nha… Ta muốn được ngươi dùng con cặc thô to địt… Ư… ư… a… ta nhớ cặc ngươi quá… Ư… ta chỉ thèm cặc ngươi thôi… ư… ưm… nam nhân khác quá nhỏ… Ư… a… quá… Quá yếu… a… ta nhớ đại dâm vương ngươi chết mất!

Tiêu Họa Thủy không ngừng rên rỉ nói mớ, hai mắt nàng đê mê nửa mở nửa khép, ngón tay trắng tinh nắm chặt con cặc giả, càng lúc càng mạnh hơn. Bầu vú căng mịn thì rung lắc càng lúc càng dữ dội.

Chu Hằng đầu óc nóng bừng, con cặc không ức chế nổi cương lớn hết mức.

"Tiểu dâm phụ này! Chẳng lẽ nàng không sợ bị người phát hiện sao? Hay là, càng lén lút, nàng càng kích thích?"

Chu Hằng thầm nghĩ, hắn có chút tức giận, nếu người khác phát hiện ra Tiêu Họa Thủy, thật sự không biết sẽ có hậu quả gì.

Trong đầu nghĩ như thế, nhưng Chu Hằng cũng không tự chủ được tụt quần xuống, bàn tay hắn nắm con cặc sóc lên sóc xuống. Nhìn Tiêu Họa Thủy lén lút thủ dâm, khiến hắn kích thích tột độ, trong lòng vô cùng hưng phấn.

Chu Hằng lửa dục bừng bừng, nào còn chịu nổi, cầm cặc liền muốn trừng phạt Tiêu Họa Thủy 500 hiệp! Nhưng suy nghĩ vừa chuyển, hắn lại nổi lên ý nghĩ xấu xa.

Bên cạnh Chu Hằng lập tức xuất hiện 1 phân thân. Nhưng phân thân này không giống hệt hắn, mà cao hơn nửa cái đầu, khuôn mặt cũng là một người trung niên xa lạ. Con cặc của phân cương cứng như thép, gân guốc nổi lên, hơn nữa mặc dù cũng to lớn, nhưng lại nhỏ hơn bản gốc 1 vòng.

Chu Hằng cười tà ác, hắn lấy 1 bộ quần áo cho phân thân mặc, sau đó nấp kỹ, chỉ lộ ra hai mắt. 1 nửa ý thức Chu Hằng điều khiển 1 phân thân rón rén đến sau lưng Tiêu Họa Thủy, nhưng nàng không hề nhận ra, vẫn say sưa thủ dâm, miệng gọi tên Chu Hằng liên miên.

Phân thân của Chu Hằng lúc này đã có thực lực Ích Địa Cảnh đỉnh phong, chỉ cần hắn đột phá thêm 1 tiểu cảnh giới, là có thể tiến vào Khai Thiên Cảnh. Tiêu Họa Thủy đương nhiên không thể phát hiện ra.



"A… A… nha ư… ưm… Chu Hằng… ngươi… Ta nhớ cặc ngươi… ô… u… a… Thật sướng… A… ta… Ta muốn ra rồi… Ư… Ưm… không được… Ư… mau… Ư… sướng… sướng… ư… nha… mạnh… ưm.. Ưm… ô nha…"

Tiêu Họa Thủy vẫn vừa thủ dầm vừa rên rỉ, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng tăng tốc, khiến con cặc giả liên tục thúc mạnh vào sâu trong âm đạo nàng, mỗi lần đều lút cán. Nhưng đồ giả chung quy là đồ giả, mặc dù xúc cảm rất tốt, vẫn không thể so sánh với hàng thật của Chu Hằng.

Chính vì thế, Tiêu Họa Thủy mới thủ dâm ở nơi này. Hoàn cảnh bất cứ lúc nào cũng có thể bị bắt gặp, khiến nàng vô cùng kích thích, bản tính dâm đãng đã ăn sâu vào máu nàng, khiến nàng càng tìm kiếm khoái cảm mạnh mẽ hơn.

- Tiêu phu nhân thật có nhã hứng, thủ dâm ở nơi như thế này, đúng là dâm đãng.

Bỗng nhiên có 1 tiếng nói vang lên.

Tiêu Họa Thủy lập tức run lên, toàn thân giống như bị trọng chùy nện 1 cái. Nàng lập tức giật bắn mình, vội vàng đứng dậy.

1 tay Tiêu Họa Thủy cố gắng che giấu cặp nhũ phong ngạo nghễ, 1 bàn tay nàng che mất cái lồn ẩm ướt. Nhưng con cặc giả còn chưa kịp rút ra vẫn nằm nguyên bên trong, khiến đùi đẹp run rẩy khép lại.

Dâm thủy từ giữa khe lồn ẩm ướt chảy xuống cặp đùi thon dài đang run rẩy, vô cùng mê người. Kết hợp với da thịt mịn màng vì bối rối và kích thích cành thêm ửng hồng kiều diễm, càng làm Tiêu Họa Thủy trở nên vừa dâm đãng, vừa gợi cảm.

- Ngươi, ngươi là ai? Vì sao lại nhìn trộm ta!

Tiêu Họa Thủy khuôn mặt đỏ bừng chất vấn, giọng nói của nàng vừa tức giận vừa xấu hổ. Bất kể là ai, đang thủ dâm mà bị bắt gặp đều sẽ có tâm tình như vậy, đừng nói là người bắt gặp còn là 1 nam nhân xa lạ.

Chỉ là Tiêu Họa Thủy không nhận ra, tư thế của nàng lúc này cực kỳ mê người. Cánh tay mảnh khảnh không che lấp nổi cặp vú đồ sộ, kiều đồn đẫy đà vểnh lên trắng bóc, dâm thủy từ âm đạo thấp thoáng giữa kẽ ngón tay chảy xuống cặp đùi săn chắc. Kết hợp với biểu cảm nửa tức giận, nửa xấu hổ, cùng da thịt non mịn, khiến nàng trông gợi cảm không sao tả nôi.

Chu Hằng nhìn Tiêu Họa Thủy cố gắng dùng tay che lấp thân thể lồi lõm mê người của nàng, trong lòng lửa dục càng vượng.

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Tiêu phu nhân làm chuyện này sau lưng Chu công tử, nếu tiết lộ ra ngoài… khà khà khà… hậu quả, không cần ta nói cũng có thể đoán được.

- Ngươi dám sao? Nếu ngươi làm vậy, Chu Hằng nhất định sẽ giết ngươi!

Tiêu Họa Thủy sắc mặt lúc trắng lúc hồng, nghiến răng nói.

- Đúng vậy, nhưng ngươi nghĩ rằng, Chu Hằng vẫn sẽ để ngươi ở bên cạnh sao? Nếu hắn biết được Tiêu phu nhân thủ dâm ở ngoài trời khi không hắn đi vắng, không biết sẽ có liên tưởng gì?

Chu Hằng cười lạnh nhìn chằm chằm vào cặp vú mềm mại lấm tấm mồ hồi của Tiêu Họa Thủy nói.

Mà nghe được nam nhân lạ mặt nói như vậy, Tiêu Họa Thủy cũng có chút chột dạ. Mặc dù trong lòng nàng tin tưởng Chu Hằng sẽ không vứt bỏ nàng, nhưng nội tâm vẫn lo lắng không yên.

- Ta… Chu Hằng sẽ không tin ngươi!

Tiêu Họa Thủy cắn răng, sắc mặt tức giận. Cảm nhận được ánh mắt hau háu của nam nhân kia vào bộ ngực mình, nàng lập tức biết được ý định của hắn.

Quả nhiên, nam nhân xa lạ cười tà đáp:

- Chu Hằng có thể không tin, nhưng chắc chắn hắn sẽ trở thành trò cười của đế đô, thậm chí cả Hoàng Triều! Đến lúc đó… ta không chắc hắn có tức giận một tay chụp chết ngươi không.

Tiêu Họa Thủy nghiến răng, quả thực là như vậy. Có nam nhân nào chịu được nhục nhã như thế, nhất là Chu Hằng không phải người mát tính, nếu hắn bị khắp cả đế đô nói rằng đội mũ xanh, chắc chắn sẽ vô cùng tức giận.

- Vậy phải làm sao ngươi mới chịu ngậm miệng?

Tiêu Họa Thủy hung hăng nhìn nam nhân xa lạ, ánh mắt nàng gần như có thể phun ra lửa.

Nam nhân kia bắt gặp ánh mắt nàng, không những không sợ hãi, ngược lại còn cười đắc ý:

- Đương nhiên là muốn được thỏa mãn rồi! Chỉ cần Tiêu phu nhân có thể khiến ta thỏa mãn, ta sẽ kín miệng như bưng.

Dù đã biết trước, nhưng nghe được điều kiện của nam nhân đối diện, Tiêu Họa Thủy vẫn không nhịn nổi tức giận. Nhưng nếu nàng không đồng ý, hậu quả sẽ vô cùng khôn lường.

Tiêu Họa Thủy giãy giụa nội tâm, nhưng chung quy, nàng vẫn không thể từ bỏ con cặc của Chu Hằng. Hơn nữa 1 nam nhân mạnh mẽ như vậy, sau này chắc chắn sẽ có thành tựu lớn, nói thế nào, nàng cũng không đành lòng rời bỏ hắn.

Quan trọng nhất là, Tiêu Họa Thủy thời gian qua, đã nảy sinh tình cảm với Chu Hằng, chân tâm tưởng như không bao giờ có thể lay động của nàng, đã bị Chu Hằng chiếm cứ. Bảo nàng rời khỏi hắn, đó là điều không thể.

Tiêu Họa Thủy cắn răng, cuối cùng nàng vẫn không thể hạ quyết tâm:

- Được! Nhưng ngươi nhớ lấy phải giữ lời!

Tiêu Họa Thủy giãy giụa nội tâm, hoàn toàn thể hiện trong cặp mắt của nàng. Chu Hằng không khỏi vừa tức vừa vui.

Tình cảm của nàng là thật, nhưng vì ở lại bên cạnh hắn, mà Tiêu Họa Thủy chấp nhận bị nam nhân khác chơi. Chu Hằng không biết nên vui hay nên tức.

- Tốt! Chỉ cần Tiêu phu nhân thỏa mãn ta, ta chắc chắn sẽ kín miệng như bưng.

Chu Hằng cười nói. Hắn ngồi xuống 1 tảng đá, hai chân dạng rộng, lộ ra đũng quần nhô cao 1 cục.

- Tiêu phu nhân, còn do dự gì? Trước tiên dùng miệng ngươi đi.

Tiêu Họa Thủy đã hạ quyết tâm, liền không xoắn xuýt nữa. Nàng buông hai tay ra, để lộ cặp vú cao phong mềm mại, cùng với con cặc giả to dài cắm trong lồn.

Tiêu Họa Thủy quỳ xuống giữa háng nam nhân xa lạ, hai tay muốn tụt quần hắn xuống, nàng muốn xong việc càng nhanh càng tốt. Nhưng nam nhân kia quả nhiên không dễ dàng như vậy.

- Dùng miệng ngươi cởi quần giúp ta.

Chu Hằng cười dâm nói.

Tiêu Họa Thủy cắn răng, một loại cảm giác nhục nhã chưa từng có dâng lên trong nàng. Nhưng nếu không làn theo lời kẻ này, nàng lại sợ sẽ bị Chu Hằng bỏ rơi.

- Chẳng lẽ Tiêu phu nhân muốn cả đế đô đều nói Chu Hằng đội mũ xanh?

Thanh âm mang đầy trêu tức, giống như âm, vuốt ve trái tim Tiêu Họa Thủy, khiến nàng không thể không dùng miệng giúp nam nhân xa lạ cởi quần.

Hàm răng trắng bóc của Tiêu Họa Thủy cắn vào cạp quần, sau đó kéo xuống. Mỗi 1 giây 1 khắc, sự khuất nhục đều không ngừng dâng lên trong lòng nàng. Tiêu Họa Thủy cảm nhận được nhục nhã chưa từng có. Nhưng nàng lại không có lựa chọn khác, đành phải phóng lao thì theo lao.

Miệng nhỏ của Tiêu Họa Thủy kéo cạo quần xuống, con cặc cứng rắn đầy gân guốc lập tức bắn ra, đập vào gò má nàng.

Bép!

Hơi nóng đầy nam tính từ con cặc cường tráng, thô dài truyền đến vô cùng rõ ràng, nói cho Tiêu Họa Thủy biết nàng cần phải làm gì tiếp theo.

Tiêu Họa Thủy há miệng nhỏ, ngậm lấy đầu khấc dữ tợn, bắt đầu mút nhẹ, sau đó dùng đầu lưỡi liếm quanh quy đầu. Khiến nàng bất ngờ là, con cặc nàng không nhỏ hơn Chu Hằng là bao, hơn nữa còn thô dài nóng hổi, nếu không phải bị Chu Hằng chơi qua, nàng có thể đã si mê con cặc này rồi.

Chu Hằng hưng phấn nhìn Tiêu Họa Thủy quỳ giữa háng hắn bú mút đầu khấc. Biểu cảm vừa tủi nhục vừa hồi hộp của nàng nang cho hắn kích thích kỳ lạ, hơn nữa từ ánh mắt dần dần mê ly của nàng, Chu Hằng biết nàng bị con cặc hắn hấp dẫn rồi!

Đây là do sau khi Quả Kim Dương Thảo Vương dung hợp với huyết mạch của hắn sinh ra hiệu quả. Cho dù cặc Chu Hằng chỉ như tiểu tử 11 - 12 tuổi, nhưng sức hấp dẫn kỳ dị với nữ tính vẫn không thay đổi.

Biết là thế, nhưng chỉ cần tưởng tượng Tiêu Họa Thủy vừa bú cặc cho 1 nam nhân xa lạ, vừa mê mẩn con cặc hắn, lại khiến Chu Hằng vừa tức vừa sướng!

Hắn không khống chế nổi, hung hăng dùng tay đè đầu nàng xuống, con cặc to dài hung hăng thọc vào cổ họng mềm mại co bót của nàng.

Nước mắt Tiêu Họa Thủy ứa ra, đột nhiên bị 1 con cặc thô dài đâm vào cổ họng, dù là ai cũng như vậy, may mắn nàng cảnh giới không thấp, tính đàn hồi vô cùng deo dải. Cho dù là cặc Chu Hằng cũng có thể nuốt xuống, chứ đừng nói là con cặc khác.

Nước miếng trơn trượt tiết ra, bao bọc con cặc Chu Hằng, thịt mềm ép lấy thân cặc, khiến hắn vô cùng sung sướng. Chu Hằng buông đầu Tiêu Họa Thủy, để nàng tự bú mút.

Tiêu Họa Thủy khuất nhục, nhưng không có cách nào, nàng đành phai4 chiều theo nam nhân này, há rộng miệng, nuốt con cặc nóng hổi của hắn vào cổ họng.

Nước miếng chảy ra khóe miệng Tiêu Họa Thủy, nhễu xuống bầu ngực căng mọng của nàng, kết hợp với kiều đồn màu mỡ vểnh cao, khiến nàng tỏa ra 1 sức hấp dẫn to lớn. Con cặc Chu Hằng không khỏi giật giật, càng thêm cứng cáp.

Bú cặc một nam nhân xa lạ, thậm chí còn nuốt vào cổ họng, trải nghiệm rất lâu chưa từng xảy ra, không khỏi làm Tiêu Họa Thủy hồi tưởng lại thời điểm nàng chưa bị Chu Hằng thu vào dưới háng. Lúc đó thi thoảng nàng lại đổi 1 nam nhân, cái lồn phóng đãng của nàng không biết đã bị bao nhiêu người cưỡi qua, nhưng vẫn vô cùng khít, giống như cái trinh, hơn nữa còn mềm mại vô cùng.

Bị khuất nhục dưới háng 1 nam nhân xa lạ, cộng thêm mấy ngày chưa được Chu Hằng chăm sóc, khiến dâm tính trong Tiêu Họa Thủy bị khơi lên. Động tác của nàng không tự chủ được trở nên ôn nhu, cổ họng co bóp, giống như 1 cái âm đạo, bó chặt thân cặc bên trong.

Thân thể Tiêu Họa Thủy cũng có phản ứng, 2 núm vú mê người cương cứng dựng lên, âm đạo bị con cặc giả đâm vào tiết ra dâm thủy. Dâm thủy 1 lần nữa rỉ ra, chảy xuống cặp đùi thon dài, bắp đùi mềm mại mà săn chắc, làn da như mỡ đông, lúc này thêm vào dâm thủy, trở nên vô cùng hấp dẫn.

- Ưm… muu ưm…. Ư…

Tiêu Họa Thủy khẽ rên rỉ trong họng, cho dù lý trí của nàng phản đối, nhưng thân thể kiều diễm đầy mị lực lại bị con cặc trong miệng nàng kích thích. Dâm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều, cách thịt mềm trong âm đạo Tiêu Họa Thủy không nhịn được co bóp, ép chặt con cặc giả.

Hài đùi mịn màng của nàng cố gắng cọ xát, đấy cặc giả vào sâu hết mức. Bờ mông căng tròn lúc lắc trước mặt Chu Hằng, vô cùng mê người, đủ đánh đổ lý trí của tất cả nam nhân trong thiên hạ.

Chu Hằng đương nhiên cũng không nhịn nổi! Hắn đưa tay bắt lấy cặp mông màu mỡ. Chất thịt co dãn vô cùng đàn hồi, xúc cảm êm ái như lụa thượng hạng, khiến tâm thần Chu Hằng mê mẩn không dứt ra được. Dù có sờ bao nhiêu lần hắn vẫn không chán.

Mà Tiêu Họa Thủy cảm nhận được bàn tay thô ráp xoa bóp mông mình, không những không khiến nàng khó chịu, mà càng khơi dạy dục vọng trong lòng nàng.

Hơi thở của Tiêu Họa Thủy càng lúc càng gấp gáp. Trong đầu nàng không khỏi hiện lên hình ảnh Chu Hằng, ánh mắt Tiêu Họa Thủy trở nên mê ly, con cặc Chu Hằng trong tưởng tượng của nàng dần dần cùng con cặc của nam nhân xa lạ trùng điệp vào nhau.

- Ưm… ư…

Tiêu Họa Thủy rên lên 1 tiếng, nàng trợn to mắt, trong âm đạo đột nhiên truyền đến cảm giác trống rỗng. Con cặc giả trong lồn nàng đã bị nam nhân này rút ra.

Bép! Bép!

Chu Hằng tiện tay vỗ hai cái thật vang lên mông Tiêu Họa Thủy, kiều đồn kiêu ngạo lập tức rung rinh gợn sóng. Hắn nhìn con cặc giả ướt đẫm dâm thủy của Tiêu Họa Thủy, trong lòng âm thầm nói 1 câu dâm phụ.

- Tiêu phu nhân, đến lượt màn chính rồi.

Chu Hằng xoa xoa đầu Tiêu Họa Thủy nói.

Trong mắt Tiêu Họa Thủy lóe lên 1 tia giãy giụa. Nàng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng đến nước này, chỉ có thể đâm lao thì theo lao.

Tiêu Họa Thủy nhả con cặc cứng rắn đầy gân guốc ra khỏi cặp môi đỏ mọng. Nước miếng của nàng dính lên đầu khấc, kéo ra 1 sợi dây trong suốt, rơi xuống nhũ phong khêu gợi.

Tiêu Họa Thủy đứng dậy, xoay người lại. Hai tay nàng chống lên giả sơn, cặp mông vểnh lên, lộ ra khe lồn hồng hào đầy dâm thủy ẩm ướt, cùng với cúc hoa đỏ ửng nóng bỏng, vài sợi lông tơ đen nhánh mọc lún phún, khiến âm đạo nàng vô cùng mê người.

- Mau đến đi! Nhanh lên 1 chút!

Tiêu Họa Thủy quay đầu nói. Mặc dù vẻ mặt của nàng vô cùng kháng cự, nhưng trong cặp mắt đẹp lại là khao khát không thể che dấu.

Chu Hằng thấy tư thế dâm đãng này của Tiêu Họa Thủy, trong người lập rức hừng hực dục hỏa, con cặc chờ đợi đã lâu lập tức không nhịn được. Hắn đứng dậy, 1 tay xoa xoa cặp mông đầy đặn, 1 tay kê đầu khấc vào giữa 2 mép lồn ướt át.

Cảm nhận được đầu khấc nóng hổi phía dưới, Tiêu Họa Thủy đột nhiên trở nên hồi hộp. Nàng nghĩ đến Chu Hằng lúc này không biết ở nơi nào, vậy mà chính mình lại cùng nam nhân khác lén lút làm chuyện hoang đường.

Cảm giác tội lỗi cùng kích thích tột cùng dâng trào trong Tiêu Họa Thủy, khiến âm đạo nàng không tự chủ được co rút.

"Chu Hằng… xin lỗi, nhưng ta cũng chỉ vì ở bên cạnh ngươi mà thôi."

Tiêu Họa Thủy âm thầm căn răng nghĩ.

Còn Chu Hằng sớm đã không chịu nổi, hắn dùng sức hẩy hông lên, con cặc to lớn thế như chẻ tre, tách đôi 2 mép lồn mềm mại, đâm thẳng vào âm đạo nhỏ bé của Tiêu Họa Thủy. Xúc cảm vô cùng tuyêt diệu như thủy triều tràn ngập, mấy ngày không được phát tiết của Chu Hằng lập tức được cú nắc này giải tỏa 1 phần.

Mà Tiêu Họa Thủy thì trợn tròn mắt, khéo miệng nàng chảy một chút nước miếng, hơi thở của nàng dần dần trở nên càng gấp gáp hơn.

Chu Hằng đưa tay vòng qua phía trước, xoa bóp đôi nhũ phong cao vút của nàng. Hai tay hắn tận hưởng xúc cảm mềm mại, ngón tay vân vê núm vú cương cứng, thỉnh thoảng còn nhéo nhẹ 1 cái.

Nhưng Chu Hằng vẫn không nhấp, hắn cố nhịn khát vọng địt như điên vào cái lồn dâm đãng của Tiêu Họa Thủy.

Cao trào ban đầu qua đi, Tiêu Họa Thủy cảm giác càng lúc càng khó chịu, âm đạo khít rịt của nàng ngứa ngáy vô cùng. Con cặc to lớn bên trong mãi vẫn không động đậy, khiến nàng không được thỏa mãn.

Tiêu Họa Thủy biết nam nhân phía sau có ý gì, nhưng bảo nàng cầu xin hắn chơi nàng, Tiêu Họa Thủy thật sự không làm được. Thế nhưng âm đạo ngứa ran khó chịu càng lúc càng làm thân thể nàng ấm ức.

- Ngươi… ngươi có được không vậy?

Tiêu Họa Thủy quay lại hỏi, vẻ mặt nàng vô cùng khinh bỉ, nàng nghĩ rằng nam nhân này vừa đút vào đã không giữ được, sắp bắn ra rồi. Điều này cũng không phải chưa từng xảy ra, trước kia những nam nhân khác tiến vào nàng, thường thường đều không trụ nổi 5 phút, thậm chí vừa tiến vào đã bắn ra. Chỉ có Chu Hằng là khác loại, chơi nàng thừa sống thiếu chết.

Nghe vậy, Chu Hằng liền cười dâm, rất vô sỉ nói:

- Muốn được chơi, đương nhiên phải cầu xin. Tiêu phu nhân, ngươi không cầu xin, ta làm sao có thể chơi ngươi được?

- Ngươi! Đừng quá đáng!

Tiêu Họa Thủy gắt lên.

Nhưng nàng càng như vậy, lại càng khiến Chu Hằng hưng phấn. Hắn ghé sát miệng vào vành tai nàng nói khẽ:

- Tiêu phu nhân, nơi này cũng không bí mật gì, ta có thể bắt gặp ngươi, đương nhiên người khác cũng có thể bắt gặp chúng ta. Đến lúc đó, ngươi không chỉ cần phục vụ ta, mà là 2 người. Hắc, là ta nói thừa rồi, Tiêu phu nhân dâm đãng như vậy, bị 2 nam nhân cùng chơi đã là gì!

Hơi nóng thổi vào lỗ tai, nghe được nam nhân xa lạ thì thầm, khiến Tiêu Họa Thủy gấp lên. Nàng khuất nhục, lí nhí nói:

- Mau, mau chơi ta.

- Ta không nghe rõ, ngươi nói lại đi.

Chu Hằng cười dâm.

Tiêu Họa Thủy mím môi, nhắm mắt mắt nói:

- Mau, mau dùng cặc lớn của ngươi chơi ta!

Nghe được lời này, kích thích của Chu Hằng tăng lên gấp bội. Hắn giống như ngựa hóng thoát cương, bùng nổ hung mãnh, con cặc như trụ thịt nện vào âm đạo Tiêu Họa Thủy.

- Ư… Ư… ư… á! Ô… ư… mạnh… mạnh quá… ư… không… dừng… a… A nha… dừng lại… a… nhẹ thôi… ư… Nhẹ chút… a… ngươi… ngươi là trâu sao? Ư ô… không… A…

Tiêu Họa Thủy lập tức bị con cặc đã nhịn mấy ngày liền của Chu Hằng dọa sợ. Âm đạo nàng giống như bị 1 cái cọc nóng hổi như lửa thúc vào, từng đợt khoái cảm liên miên bất tận truyền đến đại não, khiến nàng đầu óc lâng lâng.

Chu Hằng được đà không ngừng lại, hông hắn như cái máy, liên tục đưa đẩy, nện con cặc thô dài vào âm đạo tràn đầy khoái cảm của Tiêu Họa Thủy. Hai tay Chu Hằng chuyển xuống cặp mông mềm, hắn nhấn mông nàng xuống, con cặc thì hung hăng đâm vào.

Tiêu Họa Thủy chỉ cảm thấy đầu óc mờ mịt, thân thể nàng giống như bị con cặc khổng lồ kia lấp đầy, không nhúc nhóc nổi. Khoái cảm sung sướng điên cuồng chao đảo tâm thần nàng.

Hai tay Tiêu Họa Thủy không còn sức lực buông xuống, cặp vú căng tròn đè lên giả sơn. Núm vú nhô lên không ngừng ma xát với nền cỏ xanh. Nhưng Tiêu Họa Thủy đã là võ giả Ích Địa Cảnh, chút ma xát này không những không làm nàng đau đớn, ngược lại còn kích thích hai đầu vú nàng.

Chu Hằng thì ở phía sau vẫn không ngừng nhấp nhả, hắn nhấc 1 chân Tiêu Họa Thủy lên thật cao, thân thể dẻo dai giúp chân nàng kéo ra 1 đường thẳng tắp. Tiêu Họa Thủy đê mê, hoàn toàn quên hết mọi thứ, nàng không tự chủ được rên rỉ ra tiếng:

- A… nha… Chu Hằng… a… chơi ta… ưm… A… địt… địt cái lồn dâm tiện của nô… ư… Ư… a… chơi chết cái lồn… ư...ưm… Ưm… ư… Dâm… Đãng… Ư… của… của nô… Ư… A…

Tiêu Họa Thủy rên rỉ khiến Chu Hằng giật nảy mình, còn tưởng nàng phát hiện ra rồi. Nhưng nhìn lại vẻ mặt đê mê không mở nổi mắt kia, hắn liền thở phào 1 hơi. Nhưng lập tức, 1 luồng cảm giác thành tựu dâng lên trong lòng Chu Hằng, hắn càng ra sức hung hăng thúc vào âm đạo Tiêu Họa Thủy, mỗi cú đều chạm đến tử cung.

Tiêu Họa Thủy bị con cặc đột nhiên trở nên hung hãn làm đê mê, nàng cảm híc giống như muốn bay lên. Toàn thân vô cùng nhạy cảm, mỗi 1 chút kích thích nhỏ bé nhất cũng làm nàng sướng điên.

Không biết qua bao lâu, rốt cục Chu Hằng không giữ nổi, hắn hung hăng thúc 1 cú lút cán vào lồn Tiêu Họa Thủy, đầu khấc lún vào tử cung nàng, tinh dịch tràn ra xối xả vào tử cung nàng. Hoa tâm của Tiêu Họa Thủy nhận được kích thích, lập tức mút chặt quy đầu, vách thịt âm đạo co rút, kẹp chặt lấy vật cứng nóng hổi bên trong, âm hoa hòa lẫn tinh dịch rỉ ra mép lồn nàng.

Tiêu Họa Thủy một trận đầu óc lâng lâng, nàng không biết đã ra bao nhiêu lần rồi, toàn thân vô lực rã rời, âm đạo vừa đau rát vừa sung sướng.

Chu Hằng thỏa mãn, liền rút cặc ra khỏi âm đạo đáng thương của Tiêu Họa Thủy. Nhìn tinh dịch lẫn với âm hoa theo bắp đùi mượt mà của Tiêu Họa Thủy chảy xuống đất, Chu Hằng có 1 loại cảm giác thỏa mãn mãnh liệt.

Hắn mặc quần áo chỉnh tề cho Tiêu Họa Thủy, sau đó điều khiển phân thân đi đến 1 góc khuất, phân thân quay trở lại bản thể.



Tiêu Họa Thủy toàn thân mỏi mệt, đã rất lâu nàng không điên cuồng như vậy, mà mấu chốt là, nàng bị 1 kẻ xa lạ địt kém chút hỏng mất. Mau mắn là thân thể của nàng hồi phục rất nhanh, cộng thêm 1 hồi tắm rửa kỳ cọ, mới sạch sẽ như cũ.

Khi Tiêu Họa Thủy về tới tiểu viện, bên trong đã bắt đầu ăn cơm.

Mẹ con Lan Phi, ngồi ở 1 bên, ngoan ngoãn gắp thức ăn. Chu Hằng thì ngồi ở chủ vị, trên đùi hắn là Phong Liên Tình, con cặc to lớn đút trong âm đạo nhỏ bé của nàng. Triệu Khả Hân ở bên cạnh thỉnh thoảng lại dùng miệng chuyển thức ăn cho Chu Hằng.

Tình cảnh bên trong vô cùng dâm mỹ.

Trong lòng Tiêu Họa Thủy bỗng nhiên nổi lên cảm giác hổ thẹn, không ngờ nàng bị 1 nam nhân khác chơi qua.

- Còn ở đó làm gì? Mau vào ăn cơm.

Chu Hằng như cười như không gọi. Tiêu Họa Thủy gật đầu ngồi vào bàn, chỉ là nàng không để ý, nụ cười của Chu Hằng có chút quái dị.



Ngày hôm sau, Chu Hằng bị Triệu Đoạt Thiên kêu lên.

- Vì sao không đi tham gia khảo hạch của Thượng Thiên Võ Các?

Triệu Đoạt Thiên hỏi, giọng nói rất bình thản, dường như cũng không có để ở trong lòng chuyện hắn bỏ lỡ mất cơ hội này.

Chu Hằng mỉm cười, nắm lại nắm tay, toàn diện vận chuyển linh lực, lập tức lực lượng của Sơn Hà Cảnh cuồn cuộn tràn ra.

- Hả?

Triệu Đoạt Thiên mắt sáng lên, bật xoay người lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Hắn kỳ vọng rất lớn đối với Chu Hằng, nhưng cũng không nghĩ tới mới chỉ hơn mười ngày không gặp, Chu Hằng liền từ Khai Thiên nhị trọng thiên trực tiếp tăng vọt vù vù vù đến Sơn Hà Cảnh, đây chính là khoảng cách một tiểu cảnh giới cộng thêm một đại cảnh giới!

Dù là hắn năm đó lấy được kỳ ngộ cũng không có kinh khủng như vậy!

Thử nghĩ, năm đó hắn ở 26 tuổi đột phá đến Sơn Hà Cảnh, đã có thể xưng là một trong mười người đột phá đến cảnh giới này nhanh nhất từ trước tới nay, nhưng Chu Hằng dễ dàng liền phá kỷ lục của hắn.

- Tốt lắm, tốt lắm!

Triệu Đoạt Thiên gật gật đầu:

- Mỗi một thiên tài đều có đạo của mình, có gặp gỡ của mình. Ta không nghĩ hạn chế phát triển của ngươi, nhưng nếu ngươi có rãnh rỗi, cũng nên đi Thượng Thiên Võ Các một chuyến! Nơi đó có Thông Thiên Trận, thông qua có thể đạt được cơ hội tiến vào Võ Các, cũng không phải không nên tham gia khảo hạch! Không chỉ là có cơ hội lãnh giáo cường giả Thần Anh Cảnh đơn giản như vậy, nơi đó hội tụ anh tài kiệt xuất của cả nhân loại, so chiêu một chút cùng bọn chúng, đối với ngươi bổ ích rất lớn! Sau khi ngươi đột phá Kết Thai Cảnh, con đường đạo sau này cũng chỉ có thể tự mình đi. Mỗi một Kết Thai Cảnh hình thành Thần chích đều không giống nhau, không ai có thể chỉ đạo bước tiếp theo cho ngươi!

Lúc này hắn nói một lần thông suốt với Chu Hằng, đều là tâm đắc hắn thể hội ở giai đoạn Sơn Hà Cảnh, đáng tiếc Chu Hằng là không cần lĩnh ngộ cảnh giới nhất, đối với lời nói của hắn đều là vào tai trái ra tai phải. Ngược lại thì Chu Hằng không ngừng quan sát Thần chích dần dần thành hình của Triệu Đoạt Thiên.

Rời chỗ Triệu Đoạt Thiên, Chu Hằng lại bị Tiêu Họa Thủy kỳ kèo muốn đi dạo phố, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi cũng vui vẻ đáp ứng. Liền mang theo Triệu Khả Hân, Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung cùng đi ra ngoài Triệu phủ.

Con đường của Võ giả, cũng không phải chỉ có khổ tu!

Đi tới một tửu lâu, bọn họ bao một gian phòng, chỉ là tửu lâu này món ăn nấu nướng tuy ngon, nhưng cấp bậc cũng không cao lắm, thanh âm hai bên cách vách chỉ cần hơi lớn giọng chút là hai bên nghe rõ ràng.

5 người một bàn, nhao nhao uống rượu ngon ăn sáng, đêm qua quá điên cuồng, còn không có thời gian trò chuyện.

4 nàng hỏi tới thu hoạch của Chu Hằng chuyến đi này, khi nhìn thấy hắn lấy ra mấy khối linh thạch thượng phẩm mỗi người đều vô cùng kích động. Nên biết rằng linh thạch thượng phẩm không chỉ tăng lên tích lũy linh lực đơn giản như vậy, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa quá trình của thiên địa diễn hóa, có giúp ích cực lớn đối với sáng tạo nội thế giới.

Kết Thai Cảnh về sau, nếu muốn tiếp tục tăng lên nhất định cần phải dựa vào linh thạch thượng phẩm, nương theo lĩnh ngộ thiên địa trong đó để lớn mạnh Thần chích, hóa thai là Anh, trưởng thành, hóa thành Chân Thần, vượt thẳng lên chín tầng trời!

- Lần này Thượng Thiên Võ Các khảo hạch, có bao nhiêu người thông qua?

Chu Hằng đưa tay vào áo Nam Cung Nguyệt Dụng, thuận miệng hỏi. Lúc này hắn vô cùng thoải mái dựa vào ghế, Tiêu Họa Thủy quỳ dưới háng, tận tình dùng miệng hầu hạ hắn. Con cặc to dài bị nàng nuốt vào nhả ra vô cùng thuần thục. Chuyện hôm qua khiến nàng cảm thấy có lỗi, vì vậy Chu Hằng yêu cầu thế nào nàng cũng đáp ứng.

- Tổng cộng 17 người!

Nam Cung Nguyệt Dung đáp, đối với việc bị Chu Hằng sờ mó cũng không có cảm giác gì, dù sao hắn chơi nàng còn ít sao, chỉ là sờ ngực, cũng giống như uống tách trà mà thôi. Trong 4 người coi như nàng thiên phú võ đạo cao nhất, cũng có năng lực tu luyện nhất, đối với phương diện tin tức này đương nhiên nàng cũng quan tâm nhất.

- Tỉnh Thiên... Là xếp tên đầu!

Nàng ngẫm nghĩ, do dự một chút mới nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Chu Hằng.

Chu Hằng không khỏi tỏ vẻ ung dung, sợ mình ghen hay sao? Hắn vốn không có xem đi tới Thượng Thiên Võ Các là gì! Chỉ có điều Tỉnh Thiên thật đúng là có tài, lại có thể ở toàn bộ thiên tài của Lãng Nguyệt Quốc trổ hết tài năng, đạt được vinh quang xếp tên đầu.

- Đó là vì chủ nhân không có tham gia, nếu không tên xếp thứ nhất khẳng định là chủ nhân rồi!

Lan Phi e sợ Chu Hằng không thích, vội vàng vuốt mông ngựa.

Chu Hằng lập tức nhéo mông Lan Phi một cái, chỉ cảm thấy nữ nhân này trừ ở trên giường coi như nhu thuận, ngoài ra thấy thế nào đều vô cùng đáng ghét!

Lan Phi nhát gan, vội vàng cúi đầu xuống, chỉ là ở trong lòng thầm mắng tên thổ phỉ này xem lòng tốt của nàng trở thành lòng lang dạ thú hay sao!?!?

Triệu Khả Hân đút cho Chu Hằng 1 quả nho, cười khúc khích nhìn nhi tử dạy dỗ con dâu.

- Khảo hạch của Thượng Thiên Võ Các rất đặc biệt: cũng không phải với tu vi làm tham khảo trọng yếu nhất, mà là toàn diện khảo hạch về: tâm trí, tư chất. Bởi vậy có rất nhiều người không được chọn không phục, mấy ngày nay do Ứng gia ra mặt, đang định cử hành một cái gọi là Tranh Thiên Đại Tái. Phàm là người dưới 100 tuổi đều có thể tham gia, dùng võ tranh đoạt đệ nhất!

Nam Cung Nguyệt Dung còn nói thêm.

Thượng Thiên Võ Các chọn lựa tiêu chuẩn thấp nhất chính là dưới 100 tuổi, “Tranh Thiên Đại Tái” này cũng có quy định giống vậy, ngược lại đúng là có vài phần mùi vị không phục đối chọi gay gắt.

- ... Lão Vô! Ngươi nói lần này ai sẽ thắng?

Thanh âm cách vách hơi lớn một chút, lập tức truyền sang bên này.

- Khẳng định là Tiền Hà Minh, Khai Thiên tam trọng thiên đỉnh phong... Tuy nhiên, Ngư Huyền Anh cũng rất lợi hại, mặc dù là Khai Thiên tam trọng thiên trung kỳ, nhưng đều ở cùng cảnh giới, chiến lực cũng sẽ không chênh lệch quá xa!

Nam Cung Nguyệt Dung thấy Chu Hằng lộ ra vẻ hứng thú, liền nhỏ giọng nói:

- Tiền Hà Minh, Ngư Huyền Anh đều là trong số người đứng đầu của Tranh Thiên Đại Tái lần này!

- Đáng tiếc, Hàn Diệc Dao không biết đi nơi nào, nếu nàng trở lại, khẳng định là xứng đáng xếp hạng thứ nhất!.

- Nếu nàng xuất hiện, nhất định sẽ được chọn là đệ tử của Thượng Thiên Võ Các, đâu cần lưu lại tham chiến!

- Ngươi nói xem nàng đã đi đâu rồi?

- Lão tử làm sao biết! Không thấy Ứng gia đang xuất động nhiều người như vậy tìm kiếm sao? Bọn họ đều không tìm được, lão tử làm thế nào đoán được!

- Hà hà... Nói ra thật đúng là có hứng thú, đế đô trước sau mất tích hai đại mỹ thì đều có liên quan với Ứng gia: một là tỷ tỷ, một là vị hôn thê của Ứng Thừa Ân! Ngươi nói xem có thể có liên quan gì hay không?

- Ứng Mộng Phạm kia thật rất nổi bật sao?

- Hừ! Ngươi là bảy năm trước mới tới đế đô, chưa từng thấy qua vị mỹ nhân tuyệt thế kia! Lão tử chính là tận mắt nhìn thấy, thật là xinh đẹp nha! Tiên nữ! Ngươi biết không, lão tử chỉ thấy một bên mặt của nàng, mà cũng không thể nào quên được, buổi tối đó lão tử ở Thiên Hương Viện làm 10 pháo đều con bà nó vẫn còn cứng!

- Oa! Ứng Mộng Phạm thực sự đẹp như thế sao?

- Đâu chỉ là đẹp, quả thực chính là đẹp mê hồn!

- Đáng tiếc, hẳn là nàng bị tên nào đó bắt mang đi, mỗi buổi tối đều có thể quất khoái chí chết!

- Con bà nó! Thật sự là ghen tị với tên hỗn đản nào đó mà!

Những câu kế tiếp đều hoàn toàn khó nghe…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.