Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 240: Nghênh Ngang Mà Đi

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

240 Chương 240: Nghênh ngang mà đi

Nam Cung Nguyệt Dung cả kinh suýt nữa hôn mê bất tỉnh!

Đây còn là người sao? Mới chút thời gian như vậy, chẳng những từ Tụ Linh Cảnh trưởng thành đến Khai Thiên Cảnh, thậm chí ngay cả cường giả Sơn Hà Cảnh cũng có thể một quyền đánh bại. Đây là quái thai như thế nào!

Nếu không phải là bởi vì khó có thể quên khuất nhục lúc trước Chu Hằng gây ra cho nàng. Chỉ hướng về phía phần chiến lực, phần yêu nghiệt này cũng đáng giá nàng không tiếc mọi giá đi lung lạc, đem Chu Hằng biến thành thần dưới váy nàng, giúp nàng tung hoành thiên hạ!

Đáng tiếc, cho dù không có chuyện kia, nàng thật sự đủ tư cách để một vị cường giả có được chiến lực Sơn Hà Cảnh cúi đầu xuôi tay, nói gì nghe nấy?

Võ giả đạt tới loại trình độ này người nào không phải ý chí kiên định, có đạo của chính mình? Có lẽ thiên tính khó dời, rất nhiều nam nhân vĩnh viễn không đổi được tật xấu háo sắc, nhưng lại làm sao đối với một nữ nhân cúi đầu xưng thần?

Trong lòng nàng thở dài một hơi, trong tranh đấu với Chu Hằng nàng dường như chưa từng chiếm thượng phong. Mà về sau lại càng không có cơ hội có thể ngẩng đầu lên.

- Khốn kiếp!

Lưu Tuyên Vũ cả giận quát, bởi vì rơi bảy cái răng, thanh âm này khó tránh khỏi lọt gió, quái dị nói không nên lời, khiến mọi người đều có loại xúc động muốn bật cười.


Nhưng liên tưởng đến sự yêu nghiệt khủng bố của Chu Hằng, ai lại có thể thật sự cười được?

- Cút!

Chu Hằng phất tay, một bộ biểu tình không hề quan tâm. Hắn và cường giả Linh Hải Cảnh của Mao gia kia đã giao thủ, tuy rằng không địch lại nhưng chỉ cần triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ hắn vẫn có thể an toàn thoát thân.

Đương nhiên, cường giả Linh Hải Cảnh của Mao gia kia cũng không phải loại yêu nghiệt tuyệt thế như Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân, tuyệt đối không thể đem tất cả cường giả Linh Hải Cảnh đều không để vào mắt. Nhưng với phỏng đoán của Chu Hằng, Phong Khiếu Tông nhỏ nhoi còn không ra được nhân tài như vậy.

- Ngươi...

Lưu Tuyên Vũ chỉ tay, mi dài nhích động, lửa giận thiêu đốt đến vô biên vô hạn.

Hắn hận không thể đem Chu Hằng bầm thây vạn đoạn, để giải sỉ nhục bị thua xấu mặt trước mặt mọi người, nhưng hắn cũng không phải không có tự biết lấy mình. Thể chất đối phương mạnh mẽ vô cùng, ăn hắn một quyền lại dường như không có việc gì!

Thể chất như vậy, cho dù hắn đánh mười mấy hai chục quyền đều không nhất định có thể tổn thương!


Nhưng hắn nếu là ăn của Chu Hằng mười mấy hai chục quyền... Lưu Tuyên Vũ không khỏi da mặt giật giật, hắn cũng không phải yêu thú, làm sao chịu được!

Cản hay không cản? Đây là một nan đề!

Cản - chỉ có nước bị đánh, điều này ai lại nguyện ý đưa tới cửa? Nhưng nếu nói không cản, về tình về lý đều không nói nổi. Bị người xông vào Phong Khiếu Tông, mạnh mẽ bắt đi một gã đệ tử, lan truyền ra ngoài không phải thành trò cười trong thiên hạ sao!

Đáng ghét!

Đều là bởi vì hành trình Phong Khiếu Lâm Địa làm hại tông môn hao tổn một lão tổ Linh Hải Cảnh, khiến cho ba lão tổ Linh Hải Cảnh còn sót lại hai người đều đang bế quan khổ tu, để cầu kết thành Thần chi, đột phá Kết Thai Cảnh. Nếu không gặp phải đại nạn tông môn hủy diệt, tuyệt đối không thể kinh động bọn họ!

Chu Hằng chỉ là bắt một đệ tử, nếu là vì vậy mà kinh động hai vị lão tổ, hơn nữa ngộ nhỡ hai vị lão tổ đang lĩnh ngộ cái gì, đột nhiên bị hắn cắt đứt... Như vậy lửa giận sẽ sống sờ sờ đốt trụi hắn.

Hai vị lão tổ tuyệt đối không thể động!


Linh Hải Cảnh không ra, Sơn Hà Cảnh nào có thể trấn áp được tiểu tử trước mặt này? Đúng vậy, lực lượng của tiểu tử này kỳ thật cũng chỉ xấp xỉ hắn, thậm chí khả năng còn kém hơn chút. Nhưng phối hợp với thân thể có thể sánh với pháp khí Sơn Hà Cảnh, Sơn Hà Cảnh nào gặp phải hắn không trơ mắt nhìn?

Trời sinh liền ở vào thế bất bại, còn đánh cái quỷ à!

Lưu Tuyên Vũ hận hận nhìn Chu Hằng, lại không thể không tránh vài bước, nhường ra một con đường.

Nhìn thấy cảnh này, toàn trường ồ lên.

Phong Khiếu Tông không ngờ cúi đầu! Không ngờ cúi đầu trước mặt một tiểu tử hôi sữa! Hơn nữa còn chỉ là tu vi Khai Thiên Cảnh!

Võ giả đều sùng bái cường giả, nhìn thấy Chu Hằng cường thế như vậy, các nam nhân không ai không lộ ra vẻ kính sợ. Mà các nữ nhân thì cả đám mắt hàm xuân thủy, hận không thể chui vào lòng Chu Hằng, lại đem Nam Cung Nguyệt Dung một cước đá bay!

Thiên kiêu như vậy, ai không muốn có!

Bọn họ nhìn theo hai người Chu Hằng rời đi, không người dám lên tiếng.

- Ồ, tỷ tỷ đâu?

Phong Liên Tình vốn ở một bên xem trò vui, bỗng nhiên quát to một tiếng, quay đầu nhìn về phía Tiểu Hôi.

Rống!

Tiểu Hôi trả lại cho nàng một tiếng gào.


- Hỏng, tỷ tỷ chạy rồi, chúng ta không có tiền ăn cơm. Mau tìm!

Nàng hớt hải xách Tiểu Hôi thu nhỏ liền chạy, mịt mờ không mục đích tìm kiếm lại không hề có tính toán đi tìm Chu Hằng.

Nam Cung Nguyệt Dung khiếp sợ đến không lời, chết lặng mặc cho Chu Hằng lôi kéo rời đi, ra khỏi Phong Khiếu Tông, đi tới Thiên Hà Thành tìm khách sạn tạm thời ở lại.

- Tỉnh Thiên đâu?

Chu Hằng thô bạo đẩy nàng ngã trên giường, thuận miệng hỏi.

Tên kia vì Nam Cung Nguyệt Dung không tiếc liều mạng với hắn, mà vừa rồi hắn ở Phong Khiếu Tông thời gian cũng không ngắn, Tỉnh Thiên nếu là ở trong tông, thế nào cũng sẽ nhận được tin tức chạy ra.

- Hắn đi Lan Lăng Thành!

Nam Cung Nguyệt Dung trả lời, ánh mắt nhìn về phía Chu Hằng dị thường phức tạp. Thật sự không biết nên làm sao đối mặt với nam nhân này.

Theo lý thuyết, nam nhân cường thế như vậy đáng giá nàng không tiếc mọi giá để lấy lòng, tranh thủ, cho dù là sẽ không đối với nàng nói gì nghe nấy, nhưng có một chỗ dựa như vậy, đối với tiền đồ ngày sau của nàng tất nhiên có trợ giúp lớn.

Nhưng nàng luôn không thể quên được trí nhớ Chu Hằng cướp đi lần đầu tiên của nàng, ở trong một sơn động âm u bẩn thỉu, nàng khuất nhục quỳ trên mặt đất, mông chổng lên, không khác gì một con chó mẹ, bị hắn đị muốn sống muốn chết.

Con cặc hắn giống như thần khí vô thượng, địt nàng vừa sướng vừa đau, hai chân nhũn ra không dậy nổi, chỉ có thể mặc cho hắn thích chơi thế nào thì chơi, khống khác gì kỹ nữ rẻ tiền!

Đây là vô cùng nhục nhã!

Không quên được!

Trong ánh mắt của nàng đột nhiên toát ra vô cùng hận ý, không chút sợ hãi nhìn Chu Hằng.

Chu Hằng hừ một tiếng, một tay bóp cằm Nam Cung Nguyệt Dung nói:

- Trước khi trách người khác, có từng nghĩ mình đã làm những gì hay không? Nếu không phải ngươi dùng chiêu quỷ kia với ta, ta lại động vào ngươi?

Hắn đầy vẻ khinh thường, tràn đầy khinh miệt.

Mỹ nữ cố nhiên làm người vui mắt vui tai, nhưng trên đời này cũng không thiếu mỹ nữ. Cho dù là loại mỹ nữ vừa có thân phận lại có thực lực như Nam Cung Nguyệt Dung cũng không phải tìm không thấy! Nếu không phải hắn đã có cả Lan Phi, muốn thử tư vị địt cả mẹ lẫn con, hắn lại xa xôi vạn dặm đến tìm Nam Cung Nguyệt Dung sao?

Hơn nữa, lúc trước nếu không phải Nam Cung Nguyệt Dung thi triển bí thuật với hắn, hắn sẽ đụng nàng sao?

Hắn nhưng một lòng muốn giết người!

Nam Cung Nguyệt Dung không khỏi khí thế giảm mạnh, trên mặt hiện ra vẻ mờ mịt. Cái này gọi là gieo gió gặt bão, ai bảo nàng cứ muốn đối kháng Chu Hằng, đồng thời một đường thăng cấp, cứ muốn đẩy Chu Hằng vào chỗ chết. Kết quả dẫn tới Chu Hằng phản kích mạnh, khiến cho nàng đáp vào thân thể của chính mình.

Lúc trước nàng muốn chết, nhưng bây giờ tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng sâu trong lòng là khẳng định, ở trước mặt thất thân và tử vong nàng khẳng định sẽ lựa chọn điều trước.

Nàng đối với quyền lực tràn ngập dục vọng, làm sao lại nguyện ý đi chết?

Nhưng muốn ở trước mặt Chu Hằng yếu đuối, ăn nói khép nép để làm vui lòng nam nhân này? Làm không được!

Trong mắt Nam Cung Nguyệt Dung chiến hỏa lại cháy, nói:

- Ta lúc trước quả thật làm có chút quá đáng, nhưng ngươi cũng... Ngươi cũng đã trả thù ta rồi! Vì sao hiện tại còn không chịu buông tay?

Bốp!

Chu Hằng cười lạnh một tiếng, hắn ngồi xuống giường, lật úp Nam Cung Nguyệt Dung lên đùi, bàn tay thô bạo xé nát váy nàng, lộ ra cặp mông tròn lẳn.

Nam Cung Nguyệt Dung mặc một chiếc quần tất, bao bọc hai chân nàng cùng bờ mông, lộ ra đường cong thấp thoáng, vô cùng mê người, trên mông nàng còn in hình quần lót, càng thêm gợi cảm.

Chu Hằng cách lớp vải, một tay vỗ lên kiều đồn của Nam Cung Nguyệt Dung, dùng sức rất lớn, khiến Nam Cung Nguyệt Dung không tự chủ nhướng mày, yêu kiều hừ ra tiếng, hắn nói:

- Nhớ kỹ, ngươi là nữ nô của ta, đối với chủ nhân của mình phải thật cung kính!

Nam Cung Nguyệt Dung giận điên lên, nữ nô? Nàng đường đường Công chúa không ngờ bị người coi là nữ nô? Tuy rằng thân phận Công chúa này ở trong Vô Gian Giáo cũng không tính là gì, nhưng ở trong mắt dân chúng bình thường, đó chính là nữ thần cao cao tại thượng!

- Chu Hằng, ta vĩnh viễn sẽ không khuất phục ngươi!

Nam Cung Nguyệt Dung khuất nhục quay đầu lại, nghiến răng ngiếng lợi gầm lên, sự kiêu ngạo của nàng tuyệt đối không cho phép mình thần phục.

- Xem ra, ngươi thật đúng là thiếu dạy dỗ!

Chu Hằng cười lạnh một tiếng, con caqhc vì kích thích mà cương cứng đâm vào bụng Nam Cung Nguyệt. Hắn nhìn cặp mông nhô cao của nàng, trong người giống như có một luồng lửa bốc lên.

Chu Hằng không chút do dự, hai tay dùng sức đánh vào mông nàng, cặp mông dán sát vào lớp vải mỏng rung động liên tục, phát ra thanh âm khêu gợi vang dội.

- Á! A… a! Ư!

Nam Cung Nguyệt Dung cắn môi giãy giụa, thân thể mềm mại vặn vẹo trên đùi Chu Hằng, nhưng nàng làm sao có thể đọ lại sức hắn. Nam Cung Nguyệt Dung càng giãy giụa kịch liệt, con cặc nóng hổi như lửa chọc vào bụng nàng càng cứng rắn hơn.

Nam Cung Nguyệt Dung cũng nhận ra điều này, nàng thở dốc nhìn Chu Hằng, lạnh lùng nói:

- Ngươi trừ ăn hiếp nữ nhân còn biết cái gì? Tỉnh Thiên so với ngươi mạnh gấp trăm lần, bất kể là chiến lực hay là trên giường! Ha ha, tức giận rồi, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta dựa vào đâu không thể cùng người khác lên giường?

Chu Hằng đột nhiên ngưng tụ ánh mắt, sau đó hắn cười lạnh một tiếng:

- Hừ! Xem ra cặc ta chỉ dạy dỗ ngươi một lần vẫn chưa đủ, lần này để ta xem xem ngươi có thể chịu được bao lâu?

Vừa dứt lời, Chu Hằng liền tét một phát thật mạnh lên mông Nam Cung Nguyệt Dung, khiến bờ mông mềm mại run rẩy dữ dội. Hắn thô bạo lật ngửa nàng, khiến con cặc to lớn trong quần chọc thẳng vào giữa háng nàng.

Cho dù cách 3 lớp vải, nhưng Nam Cung Nguyệt vẫn có thể cảm nhận được con cặc khủng bố cứng như nham thạch của Chu Hằng.

- Ngươi có bị người địt qua hay không thì sao? Ta chỉ cần biết hiện tại ngươi sắp bị cặc ta dạy dỗ lại một lần nữa!

Chu Hằng cười lạnh nói. Nam Cung Nguyệt Dung có bị người cưỡi qua hay không có liên quan gì với hắn? Ngay cat Tiêu Họa Thủy, Lan Phi hắn còn có thể thu, lại ngại gì thêm một người? Cho dù nàng có là dâm nữ thế nào đi nữa, Chu Hằng tự tin, chỉ cần bị hắn địt một trận liền phải ngoan ngoãn lại!

Nam Cung Nguyệt Dung chỉ cảm thấy toàn thân phát run, ánh mắt của Chu Hằng giống như Thần Ma chín tầng trời, tràn đầy bá đạo, uy thế, khiến cho nàng sợ đến toàn thân vô lực nhũn ra như bãi bùn.

Chu Hằng thấy vậy, trong lòng cười lạnh không thôi, dâm uy của hắn, há là nữ nhân này có thể chịu được?

Chu Hằng thô bạo xé rách quần tất, lộ ra da thịt trắng hồng bên trong. Nam Cung Nguyệt Dung mặc một chiếc quần lót viền ren, hoa văn uốn lượn bao lấy lồn nàng, nhìn vô cùng gợi cảm.

Chu Hằng thấy vậy, trong người càng thêm hưng phấn, hắn tụt quần xuống, lộ ra con cặc to lớn gân guốc, quy đầu dữ tợn chỉ thẳng vào lồn Nam Cung Nguyệt.

- Đừng! Đừng… a… đừng mà! Chu Hằng, tha cho ta, xin ngươi tha cho ta! Ta chỉ bị ngươi đụng qua, xin ngươi đừng chơi ta, không muốn… không muốn… hức hức...

Vừa nhìn thấy con cặc kia, Nam Cung Nguyệt Dung lập tức tái mét mặt mày xin tha, hai hàng nước mắt chảy xuống gò má xinh đẹp.

Kể từ lần đầu tiên bị Chu Hằng địt chết đi sống lại, Nam Cung Nguyệt Dung liền sợ hãi nam nhân, thường ngày nàng tỏ ra lạnh lùng cao ngạo, chẳng qua là che dấu nội tâm sợ hãi nam nhân mà thôi. Không phải nàng chưa từng nghĩ qua lên giường với nam nhân khác để trả thù Chu Hằng, nhưng vừa nhìn vào những con cặc kia, nàng liền vô thức so sánh với cặc Chu Hằng.

Chỉ cần nghĩ đến con cặc khủng bố của hắn, những con cặc khác trong mắt nàng lập tức trở nên tầm thường không chịu nổi.

Lúc này nhìn thấy đồ thật, Nam Cung Nguyệt Dung giống như trở lại thời điểm nàng bị Chu Hằng địt như điên trong sơn động ẩm ướt, thân thể nàng không tự chủ được run bần bật, dâm thủy giống như được huấn luyện vô số lần tiết ra.

Chu Hằng nhìn phản ứng của nữ nhân dưới háng, làm sao còn không biết nàng vừa rồi chỉ là mạnh miệng? Nhưng hắn cũng không phải không biết tức giận, nam nhân nào biết được nữ nhân của mình bị người khác địt qua mà không điên mới là lạ.

Nữ nhân này vậy mà dám mang chuyện này ra trêu đùa hắn… Chu Hằng cười lạnh không ngừng, ánh mắt hắn nhìn nành trở nên lạnh lẽo.

Nam Cung Nguyệt Dung lập tức căng thẳng, toàn thân nàng run rẩy dữ dội, hai mắt đẫm nước mắt sợ hãi nhìn Chu Hằng.

Chu Hằng thò tay xuống kéo quần lót của nàng sang một bên, cái lồn mê người lập tức lộ ra. Hai mép lồn đỏ hồng mềm mại, khe lồn ướt át rỉ nước.

Chu Hằng quệt ngón tay vào lồn Nam Cung Nguyệt Dung, hắn đưa ngón tay đến bên miệng nàng, cười dâm nói:

- Tiện dâm, miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo. Nhìn xem đây là gì? Ngươi không thành thật như vậy, ta buộc phải giáo huấn ngươi thôi.

Nghe được lời này của Chu Hằng, Nam Cung Nguyệt Dung lập tức tài mét mặt mày, nàng vội vàng giải thích:

- Không… không phải, ta… ta… ta không phải… là ngươi… tại ngươi… hức… hức… u ô… hức…

Nói nói, Nam Cung Nguyệt Dung liền khóc lớn, nàng không biết phải giải thích thế nào, vừa nhìn thấy con cặc Chu Hằng, thân thể nàng đã nóng ran rạo rực, trong lồn ngứa rát trống rỗng. Ủy khuất cùng nhục nhã khiến nội tâm nàng tan vỡ khóc lên.

Chu Hằng thấy vậy, không những không mềm lòng mà càng thêm chắc chắn phải dạy bảo nữ nhân này.

Hắn hung hăng xé rách quần lót nàng, con cặc to lớn kê vào khe lồn ướt át đỏ ửng.

- Đừng… đừng… xin ngươi tha cho ta… ư… hức… a!

Nam Cung Nguyệt Dung khóc lóc cầu xin, nhưng Chu Hằng làm sao còn để ý đến nàng? Con cặc hắn mạnh mẽ tách đôi hai mép lồn ướt át, tiến vào âm đạo bó chặt của nàng.

Hai mắt Nam Cung Nguyệt Dung trợn tròn, trong lồn nàng lập tức truyền đến từng trận đau rát. Vách thịt mềm mại co rút mãnh liệt, giống như muốn xoắn nát con cặc cứng rắn nóng hổi bên trong.

Chu Hằng cũng cảm nhận được âm đạo ấm nóng mềm mại xiết chặt con cặc hắn. Đầu khấc dữ tợn giống như uống thuốc kích thích, vậy mà trướng lên một vòng nhỏ, phần hông Chu Hằng mạnh mẽ hẩy lên, con cặc to lớn nện sâu vào lồn Nam Cung Nguyệt Dung.

- Á… á… ô… đau… A… đau quá. . lớn quá… a… a… ư…

Nam Cung Nguyệt Dung lập tức khóc lóc rên rỉ, nhưng thân thể nàng vô lực mềm nhũn, dâm uy của Chu Hằng quá kinh khủng, khiến nàng ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được.

Chu Hằng nếm được quả ngọt, không khỏi muốn ăn thêm, con cặc mạnh mẽ rút ra thúc vào lồn Nam Cung Nguyệt.

Hai tay hắn xé hai vạt áo nàng ra. Cặp vú màu mỡ được áo ngực ôm sát, da thịt trắng hồng kiều diễm lấm tấm mồ hôi, vòng eo nhỏ nhắn như liễu gợi cảm.

Chu Hằng liếm một một cái, hắn nhanh chóng xé rách áo lót Nam Cung Nguyệt Dung, bàn tay xoa nắn bầu vú mềm mại, hai núm vú đỏ hồng như nụ hoa run rẩy cương lên.

Chu Hằng không khách khí cúi đầu ngậm lấy bầu vú nàng. Lưỡi hắn linh hoạt quấn quanh núm vú, hàm răng thỉnh thoảng cắn nhẹ lên núm vú nàng, bàn tay còn lại xoa nắn bầu vú bên kia.

- Ư… hư… hư… ưm… a… a… ưm… đừng… nhẹ… A… ư… nhẹ thôi… A… Đau… Đau… ư… Chu Hằng… nhẹ… a… lồn… lồn ta… ư… ư… ư… đau… ư… đau quá…

Nam Cung Nguyệt Dung biết tình thế không thể vãn hồi, liền đau khổ cầu xin Chu Hằng nhẹ cặc.

Nhưng trong mắt Chu Hằng, nàng chỉ là một nữ nỗ của hắn, hắn muôn địt ở đâu, địt như thế nào nàng cũng không có quyền phản kháng. Vì vậy Nam Cung Nguyệt Dung càng cầu xin, hắn càng địt mạnh hơn.

Chu Hằng rời miệng khỏi bầu vú Nam Cung Nguyệt Dung, hai tay hắn banh rộng cặp đùi thon dài ra, khiến khe lồn nàng mở rộng hết cỡ. Con cặc Chu Hằng hung hãn nện vào cái lồn đỏ ửng đáng thương, thân cặc to lớn gân guốc nện như cái máy xuống âm đạo nàng.

Nam Cung Nguyệt Dung nước mắt giàn giụa, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà. Miệng nhỏ phát ra thanh âm rên rỉ như mèo kêu, vô cùng mê người.

Chu Hằng lại lật úp nàng xuống giường, hắn kéo mông nàng lên cao, hai tay để dàng xé nát quần tất bên ngoài, lộ ra da thịt trắng hồng như ngọc, bên trên còn in từng dấu tay đỏ bừng.

Chu Hằng vừa dùng sức nhấp hông, vừa hung hăng tét vào cặp mông kiều nộn này, bàn tay hắn như thước gỗ đánh lên mông nàng, khiến Nam Cung Nguyệt Dung dán mặt vào ga giường rên rỉ.

Chu Hằng càng đánh càng thuận tay, xúc cảm vô cùng mềm mại, giống như đánh vào vải tơ lụa thượng hạng, khiến hắn kìm lòng không được so sánh với Lan Phi.

Nam Cung Nguyệt Dung mời chỉ trải qua một lần mưa móc, mông tuy rằng vểnh cao ngạo nhân, nhưng lại hết sức căng mịn, săn chắc, co dãn mười phần. Mà Lan Phi thì là mật đào chín nẫu, mông vừa lớn vừa tròn vừa mềm, giống như là bông mềm, chộp xuống thịt mông có thể từ trong kẽ ngón tay lọt ra.

Trẻ tuổi có sức sống của trẻ tuổi, nhưng thành thục có phong vận của thành thục, đều là gợi cảm mê người, có thể nói mỗi người một vẻ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.