Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 200: Pháp Khí Tuyệt Thế

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

200 Chương 200: Pháp khí tuyệt thế

Nguyễn Giai Oánh nói cho Chu Hằng biết bí ẩn ngoài Thiên Long Đế triều, thật ra đó cũng không phải là bí mật gì lớn, nhưng đối với Chu Hằng luôn sống ở chốn “thâm sơn cùng cốc”, thì chưa bao giờ nghe, giúp hắn tăng thêm rất nhiều lịch duyệt.

Nàng tiếp tục nói:



- Dạ Ma Đế triều thì với Dạ Ma tộc là Vương giả, cũng có chư tộc san sát. Dạ Ma tộc ở thời đại thượng cổ cũng là đại tộc số một số hai, cũng không thua kém so với Thiên Yêu tộc.



Chu Hằng không khỏi cảm thấy vô cùng hứng thú, nói:



- Vậy Nguyễn cô nương có xem qua bản đồ toàn bộ đại lục chưa?






- Không có!



Nguyễn Giai Oánh lắc lắc đầu:



- Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều không biết đã bao nhiêu năm không ai đặt chân tới, nếu muốn lấy được bản đồ của họ nói dễ hơn làm! Tuy nhiên, thiếp có thể nói ra địa hình đơn giản cho công tử biết!




Nàng lấy ra giấy bút, vẽ vẽ ở trên tờ giấy trắng, ba đại Đế triều giáp giới với nhau, thật giống như một cái bánh cắt thành ba phần. Thiên Long Đế triều thì từ trung tâm hướng ra phía ngoài dọc theo bốn đại Hoàng triều; mỗi một Hoàng triều lại có rất nhiều Vương triều phụ thuộc, kéo dài đến bên bờ biển rộng.



- Thiên Yêu Đế triều và Dạ Ma Đế triều không có nước phụ thuộc sao?



Chu Hằng ngẩng đầu hỏi.



- Có thể có, cũng có thể không có!




Nguyễn Giai Oánh nói theo kiểu ba phải thế nào cũng được:



- Dù sao nhiều năm nay cũng không có ai đi qua nơi đó, hai Đế triều đó gần như ngăn cách hết thảy lui tới, cũng chỉ có chiến tranh vô tận ở biên gới!



Dị tộc đối lập, điểm ấy Chu Hằng có thể lý giải. Lúc trước ở đại lục các nước san sát nhau, tự nhiên cũng là chuyện mâu thuẫn giữa chủng tộc không thể điều giải, thẳng đến thời điểm Vạn Cổ Đại Đế với lực lượng tuyệt đối trấn áp vạn tộc, rốt cục mới thực hiện nhất thống đại lục.



- Nguyễn cô nương có thể nói cho ta một chút sự tích về Vạn Cổ Đại Đế hay không?



Chu Hằng đặc biệt cảm thấy hứng thú với vị Đại đế kia.



- Để Chu công tử thất vọng rồi! Vị Vạn Cổ Đại Đế kia tuy rằng công lao che phủ muôn đời, nhưng về sự tích của hắn thì vốn cũng không có lưu truyền được bao nhiêu. Có lẽ là năm tháng trải qua quá lâu dài, đã chôn vùi ở trong lịch sử!




Nguyễn Giai Oánh nói có phần cảm khái! Nàng còn thở dài: là một nữ nhân có danh tiếng kiệt xuất, nàng cũng tràn đầy kính ngưỡng với nhân vật truyện kỳ kia.

Ngoài Nhân tộc còn có nhiều dị tộc như vậy!

Chu Hằng mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng thì sôi trào sóng to gió lớn: nếu như một ngày Thiên Long Đế triều không chịu nổi công kích của hai đại Đế triều kia, như vậy đại quân dị tộc sẽ tiến quân thần tốc, chẳng phải là ức vạn nhân loại phải gặp tai ương sao?

Hắn cũng không phải là đại anh hùng cứu người trong dầu sôi lửa bỏng, nhưng lại nắm bắt được ở dưới loại trái phải thị phi rõ ràng trước mặt, một khi Thiên Long Đế triều tan rã hủy diệt, thì đó không chỉ là thay đổi một triều đại đơn giản như vậy, mà là ngày tận thế của cả nhân tộc!

“Đại trượng phu phải huyết chiến sa trường!”

Chu Hằng thầm nhủ trong lòng. Hắn có hắc kiếm uống máu đoạt lực, thì chiến trường giết chóc kia là thích hợp nhất với hắn!



- Nói lạc đề, đều đã quên chính đề rồi!



Nguyễn Giai Oánh đột nhiên bật cười, trên gương mặt xinh đẹp như hoa tỏa ra đầy mị lực:



- Hôm nay thiếp tới đây, là để báo cho Chu công tử biết một sự kiện!





- Hả! Là chuyện gì?.





- Không phải Chu công tử bảo thiếp thay công tử mua các loại kim loại, pháp khí hay sao? Kim loại bình thường chỉ cần Chu công tử chịu tiêu tiền, nhiều bao nhiêu cũng có thể chở tới đây, chỉ là cần một chút thời gian! Tuy nhiên kim loại, pháp khí bậc cao thì chỉ có cơ duyên gặp mà không thể cầu!



Nguyễn Giai Oánh dừng một chút, tiếp tục nói:



- Thiếp mới vừa nhận được tin tức, mấy ngày hôm trước ở Đại Nguyên Quốc có pháp khí tuyệt thế xuất thế, xẹt ngang qua thiên hoang, rơi xuống cực tây đầm lầy Dã Hỏa, dẫn tới chú ý của các thế lực lớn!



Thiên Bảo Các bao trùm toàn bộ Thiên Long Đế triều. Bất kỳ chuyện gì xảy ra chỉ sợ đều không thoát khỏi tai mắt cơ sở ngầm của họ.

Chu Hằng bất chợt phát lên ý tưởng kỳ lạ, liền nói:



- Nguyễn cô nương! Quý Thiên Bảo Các cũng có sản nghiệp ở Thiên Yêu Đế triều, Dạ Ma Đế triều sao?



Nguyễn Giai Oánh không đề phòng hắn lại hỏi như vậy, sửng sốt một chút sau đó mới hé miệng cười, nói:



- Nếu về sau Chu công tử có cơ hội đi tới đó, nhìn một cái chẳng phải sẽ biết sao?



Chu Hằng cũng không có hỏi tới, dù sao hắn vẫn có điều giấu giếm với Nguyễn Giai Oánh, nên nói về chuyện chính:



- Có pháp khí gì có thể được xưng hai chữ tuyệt thế?



Trong ý nghĩ của hắn, pháp khí chính là dùng để tăng lên chiến lực, bất kể là pháp khí Hóa Thần Cảnh nhất phẩm hay là pháp khí Tụ Linh Cảnh nhất phẩm, kỳ thật hiệu quả đều giống nhau, chính là tăng lên 10 thành chiến lực của người sử dụng!

Khác nhau ở chỗ, kiện trước có thể để cho tất cả võ giả sử dụng; mà kiện sau thì chỉ có thể cho võ giả Tụ Linh Cảnh phát huy uy lực.



- Có lẽ Chu công tử hiểu biết không nhiều lắm về pháp khí thì phải!



Nguyễn Giai Oánh lại hé miệng cười nói. Tuy rằng nàng chỉ là Tụ Linh Cảnh nhưng vì sau lưng có thế lực khổng lồ Thiên Bảo Các như vậy, nên cũng không có bất kỳ kính sợ gì với Chu Hằng.

Người làm ăn buôn bán chính là người làm ăn buôn bán, bất kể Chu Hằng ở vào trình tự nào, thủy chung thái độ của nàng cũng không thay đổi. Đương nhiên, nếu một ngày kia Chu Hằng tiến vào Kết Thai Cảnh, vậy thì nhất định nàng phải tất cung tất kính, bởi vì lúc đó trong cơ thể hắn có ẩn nửa phần của tiên, thì dù là Thiên Bảo Các cũng phải kiêng kỵ!



- Phải! Không nhiều lắm!



Chu Hằng gật gật đầu, không có chút ngượng ngùng.

Dù sao tuổi tác hắn còn trẻ, kiến thức có hạn! Hơn nữa hắn còn xuất thân từ một trấn Nguyên Thạch nho nhỏ, nơi đó ngay cả một gã võ giả Tụ Linh Cảnh cũng không có, đương nhiên phải hạn chế hiểu biết của hắn.



- Võ giả đạt tới Kết Thai Cảnh, trong cơ thể bắt đầu kết thần thai, uẩn dục Thần chích, đây là một biến hóa nghiêng trời lệch đất!



Nguyễn Giai Oánh nghiêm nghị nói, cường giả Kết Thai Cảnh xứng đáng để mọi người kính sợ!



- Mà pháp khí cũng giống vậy! Khi pháp khí đạt tới Kết Thai Cảnh, đồng dạng sẽ sinh ra Thần chích! Đương nhiên, loại Thần chích này cũng không phải ý thức của mình, mà nó có thể không cần chủ nhân thao túng, phát huy ra chiến lực vốn có! Nói cách khác, cho dù ngươi chỉ là Tụ Linh Cảnh, nhưng chỉ cần có thể làm ột thanh pháp khí Kết Thai Cảnh nhận chủ, như vậy ngươi có thể bằng vào kiện pháp khí này tùy ý đánh chém cường giả Linh Hải Cảnh, Sơn Hà Cảnh!



Chu Hằng cuối cùng lộ ra vẻ kinh ngạc, đây không phải là cấm khí sao? Chỉ là cấm khí có hạn chế số lần sử dụng, nhưng cái này không có!



- Chu công tử động lòng rồi chứ?



Nguyễn Giai Oánh liếc nhìn hắn một cái, nói tiếp:



- Pháp khí đạt tới cấp bậc Kết Thai Cảnh, bởi vì có Thần chích nên sẽ tự mình chọn chủ, mà dù là Lãng Nguyệt Quốc cũng chỉ có lão tổ Kết Thai Cảnh, hoàn toàn không thể dùng võ lực bắt nó hàng phục!





- Lần này dẫn tới chấn động lớn như vậy, không biết sẽ có bao nhiêu thế lực đi vào đầm lầy Dã Hỏa, nếu như có thể thu được kiện pháp khí kia, không nói có thể sánh với Kết Thai Cảnh, nhưng khẳng định là chiến lực đệ nhất dưới Kết Thai Cảnh! Đương nhiên, có phải pháp khí tuyệt thế như vậy hay không vẫn không thể xác định! Nhưng sau khi khai quật có thể tự mình bay trên trời, cái này căn bản là đúng hết tám chín phần mười!



Đây đúng là một tin tức lớn!

Chu Hằng ôm quyền, nói:



- Đa tạ Nguyễn cô nương cố ý tới báo tin, phần nhân tình này ta ghi nhớ!



Hắn biết đối phương nhiều lần lấy lòng chỉ là muốn đến gần hắn, dò trong lời nói của hắn, hoặc là tiếp tục thêm một lần trắc nghiệm huyết mạch, muốn chứng minh hắn chính là chủ nhân của Thiên Bảo Các đã tìm kiếm nhiều năm. Nhân tình này về nhân tình thì Chu Hằng có thể dùng biện pháp khác hoàn trả, nhưng tuyệt đối không có khả năng đưa chính mình vào chỗ nguy cơ!

Không như mối thù với Ứng gia, Thiên Bảo Các tìm kiếm có thể là “Tiên”, đây hoàn toàn không ở một tầng thứ! Một khi chứng minh hắn có tiên vật, khẳng định Thiên Bảo Các sẽ xuất động Kết Thai Cảnh, thậm chí là cường giả Thần Anh Cảnh!

Mà Ứng gia thì sao? Lão tổ gia tộc sẽ bởi vì một tên tộc nhân bị giết mà tự mình ra tay hay sao?

Nguyễn Giai Oánh sâu kín thở dài, vẻ mặt ai oán, dường như nàng vô cùng ủy khuất.

Chu Hằng biết là nàng chỉ làm ra vẻ để mình nhìn, nên không hề để ở trong lòng, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói:



- Nguyễn cô nương, ta muốn giới thiệu một chuyện buôn bán làm ăn cho cô nương!





- A?



...

Chu Hằng giới thiệu Lục Thần Phù với Nguyễn Giai Oánh, tin tưởng với trí tuệ của Lục Thần Phù cộng thêm danh tiếng của hắn, sẽ không có khả năng bị Nguyễn Giai Oánh nuốt gọn. Mượn dùng quan hệ của Thiên Bảo Các, phát triển đế quốc buôn bán của nàng.

Mà giới thiệu ở đâu? Đương nhiên là ở trên giường!

Nguyên Giai Oánh và Lục Thần Phù quỳ song song trên giường, hai cặp mông trắng nõn vểnh cao nhô ra sau, bị Chu Hằng cùng 1 phân thân ra sức nện vào. Thân thể mê người của hai nàng chảy đầy mồ hổi thơm, da thịt đỏ bừng kiều diễm.

Chu Hằng bản thể bắt lấy cặp mông mềm của Nguyễn Giai Oánh, xúc cảm da thịt đàn hồi tuyệt diệu, khiến hắn muốn dừng mà không được. Con cặc to lớn đầy gân guốc mạnh mẽ tách hai mép lồn nàng ra, mép thịt đỏ hồng không ngừng bin thân cặc ma sát, truyền đến từng đợt came giác đê mê.



- A… ha… ư ư ư… Ưm… nha… mạnh… A… Chu công tử… ư… ư… a… mạnh lên… ư… Ưm… thiếp… a...thiếp sướng chết… a… A… Ưm… Chết… sướng… a… Âm đạo… Ư… Thiếp sướng… ư… ư… Ư… mạnh ưm… ư…



Nguyễn Giai Oánh há miệng rên lớn, cặp môi anh đào phát ra từng hơi thở dốc nóng hổi, bầu vú rung lắc dữ dội thep nhịp nhấp mạnh mẽ của Chu Hằng. Ánh mắt nàng mê ly mờ mịt, thân thể run rẩy sung sướng.

Chu Hằng càng địt càng hăng, con cặc to lớn khủng bố như thần long cái thế, đầu khấc mỗi lần nhấp vào là lút cán. Quy đầu gần như đâm xuyên qua tử cung nàng, bán tay xoa bóp cặp mông màu mỡ của Nguyễn Giai Oánh.

Vị đệ nhất mỹ nhân Hàn Thương Quốc này bình thường luôn luôn đoan trang thục nữ, tính cách của nàng thật sự cũng là như vậy. Nhưng sau khi được con cặc khủng bố của Chu Hằng dạy dỗ, liền trở nên cực kỳ dâm đãng, ít nhất trên giường là như vậy.

Chu Hằng hưởng thụ Nguyễn Giai Oánh rên rỉ dưới cặc hắn, dâm uy vô biến toara từ con cặc đâm vào sâu trong thân thể nàng. Thân cặc hung hãn nong rộng âm đạo chật hẹp của Nguyễn Giai Oánh.

Chu Hằng không khỏi cảm khái, mỹ nữ cực phẩm đúng là khác biệt, dù có chơi các nàng bao nhiêu lần cũng không thấy chán.

Chu Hằng nằm nhoài lên người Nguyễn Giai Oánh, hai tay hắn vòng qua bắt lấy bầu vú nàng. Ngón tay vê vê núm vú đỏ hồng cương lên, cặp vú mềm mại không gì tả nổi, xúc cảm mê người khiến hắn trầm mê không dứt ra được.

Lục Thần Phù ở bên cạnh cũng không khá hơn là bao. Thân thể nàng mặc dù không sánh kịp cấp độ cực phẩm trong cực phẩm như các nàng Nguyễn Giai Oánh, Tiêu Họa Thủy, thế nhưng cũng là trong vạn chọn một, thiên hạ hiếm thấy.

Cặp vú không lớn nhưng vừa tay, Chu Hằng phân thân xoa bóp mãi mà không chán. Con cặc từ phía sau liên tục thúc vài cái lồn nhỏ nhắn hồng phấn của nàng, khiếm Lục Thần Phù rên rỉ đê mê không dứt.

Bỗng nhiên phân thân ngừng lại, hắn quay người, khiến Lục Thần Phù nằm trên người mình. Con cặc từ phía dưới lại tiếp tục nhấp vào, thân cặc hùng vĩ tách đôi âm đạo đáng thương của nàng, đầu khấc đánh vào tử cung liên tục.

Lục Thần Phù chỉ thấy đầu óc trống rỗng, hai mắt trợn ngược đê mê, cặp vú không ngừng bị xoa bóp càng làm nàng tê dại thân thể. Hai bờ mông tròn trịa vểnh cao co xát đùi Chu Hằng phân thân, khiến hắn cực kỳ hưng phấn, con cặc vậy mà trướng lên 1 vòng nhỏ, càng ra sức nện vào lồn nàng.

Trong phòng không ngừng vang lên từng tràng thanh âm "bạch… bạch… bạch…" mê người. Tiếng rên rỉ mơ hồ truyền ra từ hai đại mỹ nhân, khiến không gian tràn đầy dâm mĩ.

Đúng lúc này, Tiêu Họa Thủy mở cửa phòng ra. Tràng cảnh hương diễm bên trong đập vào mắt nàng.

Tiêu Họa Thủy lập tức cảm thấy thân thể nóng rực, âm đạo ướt át ngứa ngáy. Ánh mắt nóng bỏng của nàng nhìn chằm chằm 3 người đang địt nhau trên giường.

Tiêu Họa Thủy tự biết chính mình chỉ là nữ nô, mặc dù Chu Hằng thiên vị nàng, nhưng nàng chưa từng có ý nghĩ độc chiếm hắn. Dù sao chỉ cần được con cặc mạnh mẽ của địt, nàng cũng đã mãn nguyện rồi.

Thân thể kiều diễm của nàng tựa vào thành cửa, ánh mắt không rời được nhìn chằm chằm 2 con cặc đang không ngừng nện vào lồn Nguyễn Giai Oánh và Lục Thần Phù. Ngón tay tinh tế của nàng vô thức vuốt ve bên ngoài quần lót.

Dâm thủy ướt át dinh dính tuấn ra vải mỏng, quần lót nàng mặc cực mảnh, chỉ vừa đủ bao bọc hai mép lồn phấn nộn. Nhúm lông tơ màu đen trên mu lồn nửa lộ nửa che, cực kỳ mê người.

Ngón tay Tiêu Họa Thủy miết qua miết lại bên ngoài quần lót, nhưng trong lồn càng lúc càng ngứa ngáy khó chịu. Nàng liền kéo quần lót sang một bên, ngón tay tinh tế đút vào âm đạo đang rỉ nước ướt át.



- Ưm…



Một luồng cảm giác thoải mái không nói nên lời tràn đến, Tiêu Họa Thủy khẽ rên một tiếng, tay còn lại của nàng đưa xuống day day hột le nhô lên.

Chu Hằng địt Nguyễn Giai Oánh cùng Lục Thần Phù càng lúc càng nhanh, hông hắn tăng tốc nắc vào, con cặc nhấp nhả như điên trong lồn hai nàng, khiến các nàng rên rỉ không ngớt. Tiêu Họa Thủy liếm liếm bờ môi căng mọng, hai tai tốc độ càng lúc càng nhanh, nàng ngửa đầu lên, cặp mắt mê ly nửa khép nửa mở rên rỉ không ra tiếng.

Trên giường, Chu Hằng càng địt càng nhanh, con cặc đến thời khắc cao trào, đầu khấc dập lên tử cung Nguyễn Giai Oánh, quy đầu run run, bắn đầy tinh dịch vào tử cung nàng. Âm đạo Nguyễn Giai Oánh xiết chặt con cặc, tử cung nàng mút lấy đầu khấc không nhả, khoái cảm kéo dài liên miên.

Tinh trùng giống như vô cùng vô tận tràn ra âm đạo Nguyễn Giai Oánh, hai mắt nàng đê mê như phủ một lớp sương mù, thân thể vô lực nằm xấp xuống, chỉ còn cặp mông chổng lên thật cao. Con cặc khổng lồ của Chu Hằng vẫn mắc kẹt trong đó, làm nàng không thể hạ mông xuống được.

Tiêu Họa Thủy rốt cục không nhịn được, nàng nhào lên giường, ôm lấy Chu Hằng từ phía sau. Da thịt non mịn vuốt ve cơ ngực rắn chắc như tạc của hắn, bầu vú đầy đặn dán lên lưng Chu Hằng.



- Đai ma vương, chơi ta đi, địt ta đi, ta muốn ngươi chơi ta.



Tiêu Họa Thủy nũng nịu nói, thanh âm phóng đãng dâm dục, câu dẫn nhân tâm. Một loại mị hoặc tiêu hồn thực cốt không thể tả được khiến dục hỏa trong người Chu Hằng càng bùng lên mạnh mẽ.

Hắn rút cặc ra khỏi thân thể Nguyễn Giai Oánh, nàng lập tức vô lực gục xuống thở hổn hển, bầu vú nhấp nhô trập trùng. Nhưng Chu Hằng không rảnh thưởng thức cảnh này, hắn xoay người đè Tiêu Họa Thủy xuống giường.



- Ngươi đã thèm muốn như vậy, sao ta có thể từ chối được?



Chu Hằng dục hỏa hàng hực kéo váy Tiêu Họa Thủy lên, lộ ra quần lót ướt đẫm dâm thủy bên dưới. Nàng chỉ mặc một chiếc sườn xám ngắn ngủn, vừa đủ che đi non nửa cặp đùi trắng nõn thon dài, tà váy lúc này hoàn toàn không có tác dụng gì nữa.

Chu Hằng vục mặt vào giữa cặp đùi Tiêu Họa Thủy, hắn ngoạm lấy quần lót bằng ren mỏng tang của nàng. Đầu lưỡi liếm láp dâm thủy thấm ra lớp vải.



- Ưm… sướng… Ư… Ư… ưm… a… nữa đi… ta… ư… Ta… sướng quá… ưm… Đại ma vương… ư… đại dâm vương… ư… Ư… ưm… A…



Tiêu Họa Thủy rên rỉ không thôi. Một tay nàng đè chặt đầu Chu Hằng vào lồn mình, một tay tự xoa nắn bầu vú căng mọng, thân thể nóng bừng như lửa đốt.

Dâm thủy không ngừng rỉ ra, bị Chu Hằng mút lấy. Lưỡi hắn lách qua quần lót nàng, giống như linh xà tiến vào âm đạo Tiêu Họa Thủy.

Dâm thủy thơm ngọt bị Chu Hằng tham lam liếm mút, lưỡi hắn như một con cặc bản thu nhỏ, khuấy động trong lồn Tiêu Họa Thủy. Đầu lưỡi chạm đến tử cung nàng, tử xung đột nhiên xiết mạnh, hút đầu lưỡi Chu Hằng vào trong.

Chu Hằng càng hưng phấn hơn, hai tay hắn nâng đùi Tiêu Họa Thủy lên, cái lưỡi càng ra sức vặn vẹo tròn lồn nàng. Xúc cảm co bót ướt át liên miên không dứt, khiến Chu Hằng càng động đậy mãnh liệt, hàm răng cắn nhẹ lên hột le nàng.

Tiêu Họa Thủy ngửa đầu ra sau, thân thể mềm mại nằm ngửa trên giường cong lên. Cặp vú ép căng lớp vải ngoài, giống như lúc nào cũng có thể bung ra, hai núm vú nhọn nhọn lộ rõ.

Tiêu Họa Thủy cảm thấy không đủ, nàng tự kéo hai chân dạng ra thật rộng, cẳng chân thon dài kéo lên thật cao, chạm đến bầu vú nàng. Chu Hằng được thế, càng tiến vào sâu hơn, lưỡi hắn như con rắn vặn vẹo trong lồn Tiêu Họa Thủy, hàm răng cắn nhẹ lên hột le nàng.

Khoái cảm cực hạn như thủy triều ập đến, Tiêu Họa Thủy trợn ngược mắt, miệng nhỏ thở ra từng hơi nóng hổi. Bầu ngực cao vút trập trùng lên xuống, một luồng âm tinh theo đầu lưỡi Chu Hằng chảy vào miệng hắn.



- Cho… cho ta… hà… hà… cặc ngươi… Chu Hằng… đại ma vương… dung cặc ngươi địt ta đi!



Tiêu Họa Thủy dâm mĩ cầu xin, âm đạo nàng không ngừng co vào, hai mép lồn chảy đầy dâm thủy nhớp nhúa dinh dính. Thêm vào khuôn mặt dâm đãng, phong tình vạn chủng.

Chu Hằng đầu óc bùng nổ, làm sao có thể chịu được câu dẫn này? Hắn lập tức rút lưỡi ra khỏi lồn nàng, con cặc khủng bố vẫn còn dính dâm thủy và tinh trùng từ lồn Nguyễn Giai Oánh kê vào lồn nàng, đầu khấc mạnh mẽ tách hai mép lồn mềm mại ra, tiến vào thân thể tuyệt phẩm của nàng.

Con cặc to lớn thế nhe chẻ tre, đầu khấc không gì cản nổi tiến mạnh, đâm vào tận tử cung Tiêu Họa Thủy. Một luồng khoái cảm vô cùng phát ra, cái lồn co bót của Tiêu Họa Thủy xiết chặt, hai lần lên đỉnh liên tiếp suýt nữa đánh ngất nàng.

Chu Hằng cũng không nhịn được hừ một tiếng, con cặc khổng lồ nằm yên trong lồn nàng, cảm nhận từng tấc thịt mềm bên trong. Âm đạo Tiêu Họa Thủy càng lúc càng xiết chặt, từng múi thịt giống như có sinh mệnh riêng, không ngừng mút lấy thân cặc Chu Hằng.

Chu Hằng hai mắt bắn ra lửa nóng, hông bắt đầu đưa đẩy, dập vào lồn nàng. Hai tay hắn đè chân Tiêu Họa Thủy xuống, khiên bần chân nhỏ nhắn của nàng đè lên cặp vú, miệng hắn chiếm lấy khoang miệng mê người của nàng.

Chu Hằng mới đầu còn thả chậm tốc độ, nhưng càng nhấp càng nhanh, con cặc đâm sâu lút cán vào lồn Tiêu Họa Thủy. Hai tay nàng không nhịn được tự xoa bóp cặp vú căng tròn, ngón tay nành kẹp lấy núm vú vân vê.

Con cặc to lớn như trụ trời nhấp vào lồn Tiêu Họa Thủy, âm thanh "phạch… phạch… phạc…" vang lên không ngớt. Đầu khấc đâm vào tử cung, giống như máy bơm hút ra từng đợt dâm thủy của nàng.

Chu Hằng tinh lực gần như vô hạn, có thể nói là dùng mãi không hết, con cặc không khác gì một cây dùi cui thịt nện vào âm đạo Tiêu Họa Thủy. Hai mép lồn nàng bay múa như cánh bướm, dâm thủy bắn lên cặp đùi trắng nõn nà.

Bên này vừa mới bắt đầu, ở đối diện, Lục Thần Phù đã bị phân thân lật úp xuống giường. Con cặc to lớn không kém gì bản tôn của hắn nhịp độ cực nhanh nện vào lồn nàng.



- Ư… hư hư hư… ư… Ưm… a… hư… ứ… ưm… ư… ư… a… ư… ưm… ư…



Lục Thần Phù rên lớn không dứt, hai mắt thấm nước, không biết là do đau hay sướng, khóe miệng chảy ra nước miếng. Phân thân Chu Hằng liền cúi xuống mút lấy môi nàng, miệng bắn chiếm lấy cặp môi phấn hồng, lưỡi hắn quấn quýt lưỡi nàng.

Con cặc to lớn nắc nhanh không ngớt, thân cặc liên tục nong rộng âm đạo Lục Thần Phù, nhưng chớp mắt vách lồn đã khép chặt. Đầu khấc mạnh mẽ thúc lên tử cung, một luồng sung sướng bùng nổ, vọt thẳng lên não Lục Thần Phù.

Đầu óc nàng chớp mắt trống rỗng, thân thể mềm mại như không xương run nhẹ lên, âm đạo xiết chặt con cặc bên trong, tử cung nàng co vào, phun ra một dòng chất lỏng thơm ngọt tinh khiết.



- Ưm…



Lục Thần Phù vừa xuất ra liền mất hết sức lực thở dốc, Chu Hằng phân thân cảm nhận được nàng vừa ra, liền lật người nàng lại. Hai tay hắn giữ eo nhỏ của nàng, con cặc tăng tốc nhấp nhả, thân cặc liên tục ẩn hiện trong lồn nàng.

Lục Thần Phù lúc này vô cùng nhạy cảm, con cặc Chu Hằng tăng tốc địt nàng, khiến khoái cảm tăng gấp bội, đầu óc nàng lập tức trống rỗng, khoái cảm điên cuồng tấn công đại não.

Lục Thần Phù không nhịn nổi lại bắn ra, âm tinh hòa lẫn dâm thủy bám lấy thân cặc Chu Hằng, con cặc hùng vĩ nhấp nản càng nhanh hơn. Vách lồn Lục Thần Phù không bị khống chế co thắt, con cặc đang nhấp nhả mãnh liệt càng thêm hung hãn.

Lục Thần Phù sướng đến muốn chết, nàng lần nữa cảm nhận được cái gọi là dục tiên dục tử, thân thể phảng phất không thuộc về nàng nữa. Hai mắt Lục Thần Phù đê mê trợn ngược, muốn ngất mà không được.

Nàng vô lực thở dốc, ngay cả sức lực rên rỉ cũng không có.

Chu Hằng cũng sắp đến cực hạn, liên tục địt 3 cái lồn cực phẩm, dù là hắn cũng không chịu được lâu. Chu Hằng phân thân càng hung hãn hơn, con cặc điên cuồng nện vào âm đạo, khiến tử cung Lục Thần Phù co rút vào.

Cuối cùng hắn nhấp một cú thật sâu, con cặc cắm lú cán vào lồn nàng, đầu khấc run run, bắn đầy tinh trùng vào tử cung Lục Thần Phù. Hai người cùng khẽ hừ một tiếng thỏa mãn.

Nhưng Chu Hằng xuất ra hai lần, con cặc vẫn còn cứng rắn như thép. Hắn nhìn Lục Thần Phù một bộ chết sống mặc kệ dưới thân, đành phải rút con cặc khủng bố ra khỏi lồn nàng, tinh trùng hòa lẫn với dâm thủy lập tức chảy ra khỏi lồn nàng.

Nguyễn Giai Oánh vừa mới nghỉ ngơi lại chút sức, nàng thấy được tầm mắt Chu Hằng phân thân nhìn sang, nội tâm lập tức cuống lên.



- Chu công tử, đừng, đừng chơi lồn thiếp nữa, để thiếp dùng miệng hầu hạ công tử!



Nguyễn Giai Oánh vội vàng nói, không đợi Chu Hằng trả lời, nàng liền quỳ xuống giữa háng hắn, hai bàn tay nắm thân cặc, miệng nhỏ ngậm lấy đầu khấc liếm mút, cặp mông vểnh cào mê người nhỏng lên, bầu vú nàng bị Chu Hằng nhẹ nhàng xoa nắn. Lục Thần Phù thở ra một hơi, nàng đúng thật là sợ hắn lại địt nàng.

Nguyễn Giai Oánh ở bên này bú mút, bên kia Tiêu Họa Thủy đã đến điểm cao trào.

Nàng nằm nghiêng trên giường, một chân giơ lên thật cao, Chu Hằng từ phía sau liên tục nện vào lồn nàng. Con cặc khổng lồ của hắn nhấp từng cú lút cán trong lồn Tiêu Họa Thủy, thân cặc gân guốc khủng bố như trụ trời, chơi đến nàng sung sướng đê mê.



- Đúng… đúng… a… A… ha… ư… mạnh lên… Ưm… A… a… ưm… mạnh… ư… mạnh quá… Ư… A… Chơi… chơi chết ta đi… ư… ưm… Ưm… A… sướng… chết… mất… Ư… Ư… Ưm… ư… a… nữa… nữa… ư… A… đại ma vương của ta… Ư… ưm… ngươi làm ta sướng chết mất… Ư… Ưm… ưm… a… ư…



Tiêu Họa Thủy phóng túng rên rỉ, khuôn mặt mĩ lệ lúc này cực kỳ dâm đãng, da thịt khắp người nàng ửng hồng kiều diễm. Mồ hổi thơm vẩy ra giường đệm, cặp vú ngạo nghễ được giải phóng rung động mãnh liệt.

Chu Hằng cũng sung sương không thôi, lồn Tiêu Họa Thủy mỗi lúc một bố chặt lấu cặc hắn. Mỗi tấc thịt mềm trong lồn nàng giống như những giác hút nhỏ li ti, mút lấy cặc hắn, tử cung nàng mút chặt quy đầu Chu Hằng.



- Không ư… Ưm… không được… ư… a… ta… Ta… sắp… ưm… Ưm… ha… ư… ra… a… Đến… Ưm… ư… bắn… ư… a… ta… ta… ư…!



Tiêu Họa Thủy liên tục tích lũy khoải cảm, rốt cục đạt đến đỉnh điểm, âm đạo nàng thịt chặt con cặc Chu Hằng. Tử cung mút lấy đầu khấc, âm thủy bắn mạnh vào quy đầu.

Chu Hằng cũng không giữ được nữa, con cặc run run, tinh trùng như thủy triều tràn đê, bắn đầy lồn nàng. Tử cung Tiêu Họa Thủy bị lấp đầy tinh trùng, tinh dịch rỉ ra khỏi mép lồn, chảy xuống cả lỗ đít hồng đỏ như nụ hoa của nàng.

Chu Hằng giữ nguyện tử thế, hắn xoa bóp cặp vú mềm mại của Tiêu Họa Thủy, cảm nhận khoái cảm đê mê tiêu hồn. Tiêu Họa Thủy thở dốc nóng hổi, nàng đè Chu Hằng ra giường, thân thể mềm mại nằm lên ngực hắn, vậy mà ngủ thiếp đi, con cặc Chu Hằng vẫn còn nằm trong lồn nàng.

Chu Hằng thu hồi phân thân, Nguyễn Giai Oánh cùng Lục Thần Phù được hân ôm lấy, mỗi bên một mỹ nữ, 4 người trần truồng cùng ngủ trên giường. Trong phòng tràn ngập mùi tinh trùng và dâm thủy hòa lẫn.



Ngày hôm sau, Chu Hằng cũng không có lập tức xuất phát rời đi, mà đi tới một sơn cốc ở ngoài đế đô, nơi này đã vận chuyển đến đây một số lớn kim loại, có một số thậm chí còn là khoáng thạch mới vừa khai thác ra!

Những kim loại này đều là Nguyễn Giai Oánh thay hắn tìm kiếm mua về, bởi vì thật sự quá nhiều, nên không thể chở vào đế đô, chỉ có thể mời hắn dời bước ra đây tự mình thu lấy.

Chu Hằng cũng không có nhìn xem liền ký khế ước nghiệm thu, sau đó bảo mọi người rời đi. Những người trông coi hàng hóa kia đều dùng ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn Chu Hằng, muốn biết hắn làm thế nào xử lý những hàng hóa có thể lấp đầy sơn cốc này.

Đáng tiếc, Chu Hằng sao có thể để cho bọn họ biết bí mật có thể cắn nuốt kim loại của mình, chuyện này mà lan truyền ra ngoài, hắn có thể sẽ bị xem thành gian tế của dị tộc!

Tuy rằng hắn cũng không quan tâm tới danh tiếng lắm, nhưng một khi trở thành gian tế của ngoại tộc, thì chính là giống như chuột chạy qua đường mỗi người đều hô đánh hô giết, luôn là một chuyện rất phiền phức.

Chu Hằng triển khai thần thức, khi bảo đảm trong phạm vi nghìn trượng chung quanh không có một người sống, để tăng hiệu suất, hắn rạch ra tay phải, rồi dùng bàn tay xương màu vàng đỏ nắm lấy một khối kim loại, chỉ trong thời gian không tới một giây, khối kim loại này liền hóa thành mục nát, mà trong máu huyết của Chu Hằng cũng nhiều thêm một chút tinh hoa kim loại.

Cắn nuốt! Cắn nuốt! Cắn nuốt!

Kim loại chất đầy sơn cốc đều là hàng hóa bình thường, cộng hết lại giá trị cũng không có vượt qua 1000 linh thạch, trong đó có chứa tinh hoa thật ít ỏi. Nhưng thắng ở số lượng quá nhiều, cộng hết lại cũng miễn cưỡng xem được.

Đừng nhìn số lượng nhiều, bởi vì phẩm chất thấp, tốc độ cắn nuốt lần này cũng mau kinh người, hơn nửa ngày hắn đã tảo thanh hết hai phần ba hàng hóa.



- Hả?



Đột nhiên Chu Hằng dừng lại, trong tay cầm một khối sắt đen nhánh, rất trầm trọng, tính chất rất nồng đậm. Hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, đây rõ ràng là một kiện kim loại cực kỳ thượng thừa, ẩn chứa tinh hoa trong đó vô cùng phong phú, nhưng không ngờ bị xem thành sắt vụn bán đi!

Lời to rồi!

Hắn sáng mắt lên, không biết có bao nhiêu tài liệu danh châu quý báu xui xẻo, bị long đong ở trong nhà người dân thường, hoặc làm đá lót bàn, hoặc làm vật nhóm lửa... Tuy rằng loại tình huống này có thể chỉ gặp một trong cả vạn... Nhưng dù sao hiện giờ hắn không tốn tiền mà nhặt được.

Chu Hằng trước thu miếng sắt đen này vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tiếp tục rất nhanh cắn nuốt những tài liệu khác, cũng rất chờ mong có thể hay không gặp thêm một khối khác.

Đáng tiếc, thẳng đến khi một khối kim loại cuối cùng bị luyện hóa, Chu Hằng cũng không có gặp được nữa, vốn đây chính là chuyện vui mừng ngoài ý muốn, nếu như xuất hiện lũ lũ thì sao còn gọi là ngoài ý muốn?

Lúc này kim loại mục nát trong sơn cốc giống như bùn lầy, bao phủ tới đùi của Chu Hằng, động một bước sẽ bốc lên tro bụi đầy trời.

Chu Hằng chấn động hai tay một cái, mạnh mẽ ép những mảnh vụn kim loại này xuống dưới lòng đất, không biết trải qua bao nhiêu năm sau có thể sinh ra một khối kim loại vô cùng to lớn hay không.

Sau khi quay về đế đô một chuyến, hắn xuất phát rời đi, đi tới Đại Nguyên Quốc.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.