Trở về truyện

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp) - Chương 159: Đánh Lén Ban Đêm

Kiếm Động Cửu Thiên (Sắc Hiệp)

159 Chương 159: Đánh lén ban đêm

- Tiểu nam nhân, ta thật là bị ngươi làm cảm động muốn chết!

Tiêu Họa Thủy mị nhãn hàm xuân, ngồi trên đùi Chu Hằng, hai tay vẫn dòng qua ôm cổ hẳn, khuôn mặt xinh đẹp ngẩng lên, mang trên mặt vẻ sùng bái mãnh liệt, dung quang toả sáng, vô cùng xinh đẹp.

Nàng vốn là yêu tinh dụ người phạm tội, giờ khắc này chủ động câu dẫn, sức hấp dẫn tự nhiên càng nhiều hơn. Chu Hằng làm sao có thể chịu được? Con cặc cứng rắn của hắn lập tức ngóc đầu dậy, chọc vào giữa mông nàng.

Nữ nhân này, không hấp dẫn người khác sẽ chết a!

Chu Hằng cúi đầu xuống hôn thật sâu nàng, một tay thò vào dưới cái bóp lấy bờ mông mềm mại của Tiêu Họa Thủy, một dạy bóp bầu vú căng tròn của nàng:

- Đối với Tiêu gia các ngươi mà nói, ta làm vậy, chỉ sợ là sẽ để cho bọn họ thất vọng rất lớn!

Tiêu Họa Thủy không khỏi ngẩn ra, sau đó lộ ra vẻ hoảng hốt, phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng. Hơi thở nóng hổi phả vào mặt Chu Hằng, khiến cặc hắn càng phản ứng mạnh hơn, hai tay xoa bóp càng thêm kịch liệt.

Đối với một đại gia tộc mà nói, tác dụng lớn nhất của tộc nhân phái nữ chính là dùng để hòa thân, nếu như có thể tạo quan hệ cùng gia tộc lớn hơn, vậy đối với gia tộc mà nói tự nhiên là chuyện cực kỳ có lợi.


Ứng gia của Lãng Nguyệt Quốc chính là quái vật lớn, gia tộc có lão tổ Kết Thai Cảnh, chính là thả vào Thiên Long Đế triều cũng có thể được xưng tụng là nhà giàu có nhất lưu, có thể kết thành thân gia cùng nhà giàu có như vậy, Tiêu gia tự nhiên cầu còn không được!

Về phần ý nguyện của Tiêu Họa Thủy hoàn toàn không có trong suy tính, làm tộc nhân của Tiêu gia, hiến thân vì gia tộc không phải là nên làm sao? Hơn nữa, Ứng Băng Phong phong độ ung dung, vô cùng tuấn mỹ, nơi nào không xứng với nàng?

Nói khó nghe một chút nữa, diễm danh của Tiêu Họa Thủy lan xa, trai lơ vô số, nam nhân có thân phận cao như vậy cưới hỏi đàng hoàng, đây là phúc phận của nàng, còn muốn có ý kiến sao!

- Tộc nhân đều cho là ta có thể gả cho Ứng Băng Phong là ta với cao, nhưng bọn họ làm sao biết ý nghĩ của ta? Bọn họ cầm tính mạng của cha mẹ ta để bức bách, ta chỉ có thể đồng ý!

Đôi mắt đẹp của Tiêu Họa Thủy mê ly, có tầng tầng sương mù. Thân thể mềm mại tựa sát lên người Chu Hằng, cặp đùi đẹp nhúc nhích, kẹp con cặc to lớn của hắn vào giữa.

Nhất cử nhất động của vưu vật này đều tràn đầy mị ý. Vẻ mặt hơi bi thương này xuất hiện trên mặt nàng chính là đặc biệt mê người, bằng mọi giá làm cho người ta muốn tàn bạo nàng.

- Ta đã bán thân cho gia tộc một lần. Cho nên nửa đời sau ta chỉ sống vì mình!

Tiêu Họa Thủy hiện ra một tia mềm yếu, tựa gò má bạch ngọc vào ngực Chu Hằng, hai bàn tay bắt đầu cởi bỏ quần áo của hắn.


- Nhưng là bọn họ lấy tính mạng của cha mẹ ta để bức bách, bọn họ làm sao lại có thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy?

Chu Hằng im lặng, gia tộc là gia tộc, nói là thân nhân, nhưng liên quan đến quyền lực, đao quang kiếm ảnh trong đó há lại sẽ thiếu! Hai tay hắn càng ôm chặt Tiêu Họa Thủy, cặp mông nảy nở bị Chu Hằng bóp chặt đến lún vào.

- Từ hiện tại bắt đầu, ngươi là người tự do!

Hắn cúi đầu ngửi mùi tóc Tiêu Họa Thủy, tóc đen đầu đầy vô cùng bóng loáng, tản ra hương thơm mê người. Hắn không ủng hộ cuộc sống lúc trước của Tiêu Họa Thủy, nhưng làm một bằng hữu, hắn ủng hộ ý nghĩ của nàng.

- Nhưng là ta đã quyết định, muốn làm nữ nhân của ngươi!

Tiêu Họa Thủy nâng mặt xinh đẹp lên, mang theo một tia cười - quyến rũ hôn Chu Hằng. Tinh mâu hàm chứa nhu tình, làm cho người ta tim đập thình thịch, bờ môi chín mọng mút lấy môi hắn, cái lưỡi nhỏ mềm mại màu hồng phấn quấn lấy đầu lưỡi Chu Hằng.

- Ngươi không yêu ta, vẫn là thôi đi! Mặc dù ta đã giúp ngươi một lần, nhưng cũng là do Ứng Băng Phong quá làm cho người ta chán ghét, ngươi không cần để trong lòng!


Chu Hằng dứt ra khỏi bờ môi Tiêu Họa Thủy nói, với cách sống trước đây của Tiêu Họa Thủy, Chu Hằng hoàn toàn không tiếp nhận được, nếu đã xác nhận là nữ nhân của hắn, thì không thể lên giường với nam nhân khác.

Cho dù là Lan Phi làm hắn chán ghét, nếu thành nữ nô của hắn, hắn cũng sẽ bảo vệ an toàn của đối phương. Mặc dù hắn vĩnh viễn không thể nào thích Lan Phi.

- Hì hì, tiểu nam nhân thật biết điều. Yêu? Một từ xa xỉ cỡ nào, ta đã sớm không có người yêu!

Tiêu Họa Thủy nhu mị vạn thiên, phong tình yêu diễm áp sát để cho cả người Chu Hằng bốc lửa. Tay nhỏ trắng nõn của nàng không biết từ lúc nào đã kéo váy ra, khiến con cặc khổng lồ của Chu Hằng chọc chọc vào quần lót ướt đẫm.

- Nam nhân chính là khẩu thị tâm phi!

Nụ cười trên mặt Tiêu Họa Thủy càng tăng lên, con cặc mạnh mẽ kia chọc vào lồn nàng, để thân thể nàng động tình không thôi, âm đạo rỉ nước càng mãnh liệt hơn. Chu Hằng cũng bị một mảnh hở khí xông lên đầu, dục hỏa đốt thân, khiến hắn giống như ngồi trong biển lửa.

- Ta không cần ngươi yêu ta, chỉ cần ngươi hung hăng đoạt lấy ta! Hung hăng thỏa mãn ta! Tiêu gia quá làm cho ta thất vọng, sau này ta sẽ theo ngươi, làm nữ nô của ngươi, chỉ cần ngươi có thể cho ta ăn no là được!

Một vưu vật diễm mỹ vô song ăn nói khép nép xin làm nữ nô của mình, muốn nói tâm tình Chu Hằng không kích động vậy khẳng định là giả dối, nhưng hắn cũng không phải là người hiệp ân tác báo, liền nói ngay:

- Một khi trở thành nữ nhân của ta, như vậy trọn đời cũng chỉ có thể đi theo mình ta, ngươi không phải là hướng tới tự do ư, nguyện ý như thế?

- Không có lực lượng cường đại bảo vệ, vậy lấy tự do chân chính ở đâu!

Tiêu Họa Thủy cười lẳng lơ, mị nhãn như tơ liếc nhìn Chu Hằng, lưỡi nhỏ liếm liếm khóe miệng. Nhưng chỉ là động tác lơ đãng như vậy, cũng đủ để Chu Hằng nổ tung!

Em gái ngươi, đúng là dâm đãng!


- Ta thấy Nhị tiểu thư của Tiêu gia, nhận hàng vạn hàng nghìn sủng ái, thật là chuyện may mắn, nhưng ta cũng căn bản vô lực chống cự! Lần này là Ứng Băng Phong, lần sau có thể là Mã Băng Phong, Dương Băng Phong, ai… ai bảo ta thiên sinh lệ chất, người gặp người thích?

Tay nhỏ mềm mại của Tiêu Họa Thủy từ từ kéo quần Chu Hằng xuống, để đầu khấc hắn cọ xát bên ngoài lồn nàng. Quy đầu nóng bỏng như nham thạch, để nàng không thể nhịn nổi uốn éo bờ mông, ma sát với con cặc vĩ đại kia!

Tiêu Họa Thủy mị thái điên đảo nhân gian, đẹp không sao tả xiết. Chu Hằng nào còn nhịn được? Hắn lập tức thò tay vào dưới váy, kéo quần lót nàng sang một bên, con cặc mạnh mẽ đâm vào lồn nàng!

- Ứm! Ư… ha… ha… tiểu… Tiểu nam nhân… ưm…

Tiêu Họa Thủy hai mắt mê ly ôm lấy Chu Hằng, bờ mông chủ động di chuyển hưởng ứng con cặc hắn tiến vào âm đạo. Hai người chen chúc trong một cái ghế, thân thể dán chặt, có thể nghe được cả âm thanh tim đập thình thịch trong lồng ngực đối phương.

- Ngươi yêu tinh này!

Chu Hằng gắt một tiếng, con cặc đâm lên một cái, quy đầu tạt mạnh vào tử cung Tiêu Họa Thủy!

- Ưm! Ta… ta… ưm… chính… là… hà… hà… hà… yêu… tinh… ưm… mê... chết người… không… ưm... đền... mạng… ứ… Ứ… Ưm... đời… đời… trước… Ư… ư… ư… là… hồ… hồ ly… tinh… Ưm… ưm… a… ưm... kiếp… này… ư… ưm... nhất… nhất... định… ưm… ư… Ưm… ưm… ư... mê… mê… mê… ưm… chết... một… hà… hà… ưm… hà… hà… hà… người… đàn… a... ông!

Tiêu Họa Thủy thở gấp rên rỉ, hơi thở nong nóng phun lên trên cổ Chu Hằng, mông đẹp không ngừng lắc qua lắc lại, đón nhận con cặc to lớn dập vào lồn.

- Tiểu… Tiểu… ưm... nam... nhân… hư… ưm… ư… đoạt… đoạt… lấy… Ư… ưm… ứ… ta! Ứ! Hung… hung… hăng… chơi ta! Ứ… Ưm.. Ưm… a...

Tiêu Họa Thủy thét to, kích tình trong thân thể như muốn nổ tung. Âm đạo nàng xiết chặt con cặc Chu Hằng, từng tấc thịt giống như sống dậy, bấu chặt lên thân cặc, tử cung càng là mở ra, hút lấy đầu khấc.

- Ai là tiểu nam nhân? Để xem ta có thật sự là tiểu nam nhân hay không!

Chu Hằng xé áo nàng ra, miệng tham lam ngậm lấy núm vú của nàng, hung hăng cắn một cái, con cặc hẩy lên càng nhanh hơn, đầu khấc mãnh liệt như muốn phá tan nát âm đạo Tiêu Họa Thủy.

Tiêu Họa Thủy run run thân thể, hai tay vòng qua ôm chặt Chu Hằng, cặp vú nàng bị hắn liếm mút, cắn nhéo đến đỏ bừng.

Chu Hằng nắc như điên, cuối cùng không thể chịu nổi độ khít vô địch của Tiêu Họa Thủy, đầu khấc đâm mạnh vào tử cung. Quy đầu co giật, bắn đầy tinh trùng vào lồn nàng!

- Ưm… ứ… ưm…

Tiêu Họa Thủy cũng đồng thời rên nhẹ một tiếng tiêu hồn. Âm tinh chất ra cùng lúc với Chu Hằng.

Tính dịch và dâm thủy hào vào nhau chảy ra khỏi âm đạo nàng, khiến cặp mông dính đầy chất lòng màu trắng.

- Ta đưa ngươi đi giết người!

Chu Hằng thèm khát tột độ hôn lên môi mọng của Tiêu Họa Thủy nói.

- Người… người nào? Hà… hà… hà…

Tiêu Họa Thủy dùng thanh âm hơi khàn khàn thở dốc nói, thanh âm trầm thấp thể hiện cảm xúc đê mê tột độ của nàng..

- Ứng Băng Phong, Nhạc Hổ, Lưu Duyệt!

Sát khí của Chu Hằng đột nhiên phát ra, trước kia hắn quá nhân từ, đối đãi ác nhân nên ác hơn độc hơn so sánh với ác nhân, bằng không hắn tránh không được sẽ bị gây sự! Con cặc của hắn giống như nhận được kích thích, phồng to lên một vòng, thân cặc gần như chen nổ âm đạo Tiêu Họa Thủy, khiến nàng run rẩy ôm chặt hắn.

- Ưm… ưm… Ư… ngươi… ngươi… ưm… thật… thật… tình?

Tiêu Họa Thủy sợ hết hồn, sau lưng ba người này kém nhất cũng là một cường giả Khai Thiên Cảnh, mà Ứng gia còn có lão tổ Kết Thai Cảnh, đây không phải là nói giết là có thể giết!

- Dĩ nhiên!

Chu Hằng gật đầu, liếm mút bầu vú nàng, hưởng thụ vẻ mặt kinh ngạc của nữ nhân này.

- Ngươi đi cùng ta, ta phải cho Ứng Băng Phong thấy ta chơi vợ hắn như thế nào!

Nghe hắn khí phách vạn trượng nói ra lời này, Tiêu Họa Thủy không kiềm chế được, cả người lại càng mềm nhũn, dâm thủy tiết ra như nước, âm đạo xiết chặt, quấn lấy con cặc hắn. Hiện tại đừng nói là Chu Hằng muốn chơi nàng trước mặt Ứng Băng Phong, cho dù hắn muốn địt nàng giữa đường, Tiêu Họa Thủy cũng không chút do dự đồng ý!

- Ta… ưm… ưm… Ta… cũng… A… a… A… ưm… muốn… muốn… ưm… cho… cho… hắn… Thấy… ưm… thấy… được… ngươi… ưm… chơi… ta… Ư… A… Ư… ư… a…

Nàng lộ ra thái độ thẹn thùng, mị ý vô hạn. Hai tay quấn chặt lấy thân thể Chu Hằng, cặp đùi mềm mại thon dài của nàng vòng qua, quặp chặt hông Chu Hằng.

Chu Hằng cúi đầu hôn lên môi nàng thật sâu, con cặc chắc chắn cắm trong lồn Tiêu Họa Thủy.

Hắn ôm lấy Tiêu Họa Thủy nhảy ra cửa sổ khách sạn, ngẩng đầu nhìn lên tinh không, lúc này đêm đã khuya, tối nay vừa lúc mây đen giăng đầy, ánh sao ảm đạm, chính là thời gian thật là tốt để giết người cướp của!

Triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Chu Hằng vừa địt Tiêu Họa Thủy, vừa lướt nhanh như gió, chạy trên mái nhà trong đế đô khổng lồ này. Người phía dưới bị dâm thủy và tinh trùng rơi trúng, lập tức hai mắt đỏ bừng, bắt đầu cởi quần áo chơi nhau.

Nhất thời, trong đế đô tràn ngập tình cảnh hương diễm, từng con cặc nhấp vào những cái lồn ướt át. Trên đường phố đế đô, 8 phần người dân đều cởi sạch quần áo nện nhau tập thể.



Ứng Băng Phong ở Tây Phượng khách điếm tại thành đông, đây là một trong khách sạn tốt nhất trong thành, Chu Hằng cũng là trong lúc vô tình nghe đối phương nói đến khi nói chuyện cùng Mai Di Hương, Ứng Băng Phong ở lại đây.

Tây Phượng khách điếm rất lớn, chiếm diện tích chừng mười mấy mẫu, trong đó có trên trăm biệt viện độc lập, đặc biệt cung ứng cho khách nhân có quyền thế, trong mỗi một tòa biệt viện đều có thị nữ tôi tớ, không có gì khác như khi ở tại nhà mình.

Chu Hằng mở thần thức ra, bao phủ phạm vi trăm trượng chung quanh, chẳng qua là vòng vo nửa vòng cũng đã khóa chặt mục tiêu. Hai tay hắn ôm lấy cặp mông lớn mềm mại của Tiêu Họa Thủy, hông nhấp liên tục vào lồn nàng.

Thân hình hắn bắn ra, đi tới trong một cái sân tòa thật lớn. Dưới Tấn Vân Lưu Quang Bộ, động tác của hắn còn nhẹ hơn so sánh với con báo, cho dù là võ giả cùng cảnh giới cũng không thể nghe được một tia động tĩnh.

- . . . Hai người ngu xuẩn các ngươi nghĩ ra chủ ý chó má gì vậy, hiện tại nhìn mặt của ta một cái xem đã bị ném thành dạng gì?

Trong phòng truyền đến tiếng kêu la tức giận của Ứng Băng Phong.

- Ứng thiếu, chuyện đã như thế, nói những thứ này nữa cũng không có ý nghĩa, không bằng lại nghĩ biện pháp!

Thanh âm Lưu Duyệt vang lên ngay sau đó.

- Nói nhảm, bây giờ còn có thể có biện pháp gì? Đồ đê tiện Mai gia kia cư nhiên bảo vệ Chu Hằng như thế, hiện tại cả Thịnh Nguyên Thành còn có người nào dám ra tay đối phó hắn? Con mẹ nó, bảo vật của ta còn đang nằm trong tay hắn, nhất định phải cầm về!

Ứng Băng Phong hét lớn, mặc dù nhìn không thấy mặt của hắn, nhưng tin tưởng nhất định vô cùng dữ tợn.

- Ta bất kể các ngươi dùng biện pháp gì, nhất định phải đoạt lại Linh Đang màu tím kia!

Đây chính là Ứng Thừa Ân giao cho hắn tạm thời cầm giữ, nếu là không mang trở về được, hắn chắc chắn bị Ứng Thừa Ân bổ sống!

Không sai, hắn cho dù là tộc nhân có địa vị khá cao của Ứng gia cũng vô dụng, không người nào dám chọc giận Ứng Thừa Ân. Vị chủ này là ngôi sao hy vọng của Ứng gia, được lão tổ gia tộc cưng chiều đến tận xương tủy, lần trước hiếp dâm gia chủ phu nhân cũng chỉ bị cấm cửa vài ngày mà thôi.

Ở Ứng gia, chính là đắc tội lão tổ cũng không có thể đắc tội Ứng Thừa Ân!

Con mắt của Chu Hằng quán chú linh lực, cửa sổ thật mỏng nhất thời không cách nào ngăn cản tầm mắt của hắn nữa, để cho thấy rõ ràng rành mạch tình huống bên trong.

Ứng Băng Phong, Nhạc Hổ, Lưu Duyệt đang ngồi uống rượu. Ứng Băng Phong ngồi trên ghế, có một mỹ nữ đang nằm úp trên đùi hắn, con cặc Ứng Băng Phong mạnh mẽ địt vào âm đạo hồng hào không lôn của nàng.

Đầu mỹ nữ này thì úp vào giữa háng Nhạc Hổ, miệng nhỏ không ngừng bú bú con cặc hắn.

Lưu Duyệt chỉ có thể ờ một bên cắn đũa thòm thèm nhìn.

Dưới mông mỗi người đều có một mỹ nữ trần truồng quỳ 4 chân, các nàng dùng tấm lứng trắng nõn như ngọc làm ghế cho bọn hắn. Bàn cơm cũng không bình thường, trên bàn có 3 nữ nhân xinh đẹp.

Các nàng nằm ngửa, thân thể trần truồng phơi ra trên mặt bàn. Thức ăn đặt trên thân thể trắng nõn mịn màng của 3 người, thậm chí có vài miếng thịt còn được xếp ngay ngắn trong khe lồn các nàng.

Chu Hằng bịt miệng Tiêu Họa Thủy đứng ngoài nhìn hết tất cả. Rất tốt, ba người không ngờ đều ở cùng nhau, hắn đỡ phải chạy đi nhiều nơi!

Để cho Chu Hằng có chút ngoài ý muốn là Lưu Duyệt, vốn cho là người này chỉ biết bá đạo lớn lối, không nghĩ tới mấy ngày không gặp không ngờ thành quân sư quạt mo, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính mắt nghe được, hắn thật đúng là không thể tin.

- Ta đã dò thăm, mẫu thân Chu Hằng chết sớm, hiện tại chỉ có một phụ thân, trước mắt đang ở tại An gia của Thiên Hàng Thành! Ứng thiếu, chỉ cần chúng ta có thể bắt được lão tử của Chu Hằng, không sợ tiểu tử này không chịu đi vào khuôn khổ!

Lưu Duyệt âm sâm sâm nói. Hắn bị phế cu, chỉ có thể vùi đầu vào lồn một nữ nhân bú liếm cho đã đời.

- An Nhược Trần mới vừa đột phá Khai Thiên Cảnh, tuyệt không thể nào là đối thủ của phụ thân ta!

Trên mặt Lưu Duyệt chớp động lên ý ác độc.

- Trước kia phụ thân ta xuất thủ luôn luôn cố kỵ, là sợ An Nhược Trần trả thù ta! Nhưng chỉ cần Ứng thiếu nói một câu, An Nhược Trần cũng chỉ có thể ẩn nhẫn, hắn nào dám đối kháng cùng Ứng gia?

- Tốt!

Ứng Băng Phong lộ ra nụ cười, cúi đầu liếm lồn một nữ nhân, ngậm lấy một miếng thịt, còn không quên cắn môi ngoài lồn nàng một cái, khiến nàng rên nhỏ. Kế này của Lưu Duyệt không tệ, có thể được!

Hắc hắc, đến lúc đó chẳng những ép Chu Hằng giao Ma Âm Linh ra đây, còn muốn cho hắn và lão tử của hắn cùng chết! Nghĩ đến đoạn đắc ý, Ứng Băng Phong vung tay vỗ "Bốp!" một cái lên cặp mông màu mỡ của nữ nhân xinh đẹp, con cặc trương to, đâm mạnh vào lồn nàng!

- Ứng thiếu anh minh!

Nhạc Hổ lập tức vỗ mông ngựa nói phải, hai tay banh lồn nữ nhân trước mặt hắn ra, thè lưỡi vào sâu nhất có thể liếm mút dâm thủy chảy da.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.