37 Chương 37
"Không biết cậu ta là ai, nhưng thật ngu ngốc khi dám khiêu chiến với thiên tài kiếm thuật."
"Đúng vậy, Cliff chắc chắn sẽ dành chiến thắng."
Đám phụ nữ theo đuổi Cliff đang tâng bốc hắn. Điều đó khiến hắn càng trở nên kiêu ngạo hơn bao giờ hết. Còn Melen, cô cảm thấy lo lắng và gần như bật khóc khi cậu ta lại dại dột làm vậy.
Nhưng cậu ta hoàn toàn không tỏ ra một lo lắng, tất cả những gì cô thấy chỉ là một người đàn ông đang ung dung chờ đợi một trận đấu.
Cả hai cùng bước vào trong vào tròn. Cliff đặt tay lên chuôi kiếm khảm đá quý của hắn, rồi nhìn Yuko.
"Mọi người nhìn xem, chỉ có dân đen mới không mang theo kiếm bên người. Thật là một tên dân đen ngu ngốc không biết tự lượng sức mình."
Nếu như không có kiếm, thì phần thua chắc chắn sẽ về cậu ta ngay trước khi chiến đấu. Thế nhưng đại công tước Bilian chỉ tay, ra lệnh cho một người lính đứng gần đó.
"Ngươi, cho tên đó mượn kiếm."
"Vâng thưa ngài."
Người lính ném thanh kiếm xuống chân cậu ta. Âm thanh lẻng xẻng của kim loại vang lên. Trong khi thanh kiếm chưa hoàn toàn nằm yên trên mặt đất, cậu ta đạp chân vào chuôi kiếm khiến nó bật lên không trung rồi rơi xuống. Melen hoàn không tin vào mắt mình khi cậu ta bắt lấy nó mà không cần nhìn.
Cliff mỉm cười rút kiếm ra.
"Ồ, ngươi cũng có chút bản lĩnh đấy. Nhưng dân đen thì mãi mãi là dân đen thôi."
Cậu ta không hề bị ảnh hưởng bởi những lời nói đầy ngạo mạn của Cliff, một tay hạ thấp mũi kiếm xuống mặt đất, một tay đặt sau lưng.
Vì là phụ nữ, Melen không được dạy nhiều về kiếm thuật. Tuy nhiên cô có thể nhận thấy tư thế của cậu ta để lộ hoàn toàn các sơ hở. Sự lo lắng một lần nữa lại dâng trào trong lòng cô.
Cliff cất lời với nụ cười kiêu ngạo, hắn chĩa kiếm về phía cậu ta trong khi hạ thấp trọng tâm.
"Chỉ cần một chiêu thôi là đủ với một tên dân đen như ngươi. Melen sẽ thuộc về ta còn ngươi sẽ nhận lấy cái chết."
Sau khi giữ im lặng một hồi lâu, lúc này cậu ta mới lên tiếng.
"Nói ít thôi, anh lắm mồm hơn tôi tưởng đấy."
Câu nói của cậu ta khiến cho đại công tước Bilian cùng cả căn phòng chết lặng. Cliff dù đã rất kiềm chế nhưng cũng đã bắt đầu sôi máu. Mặt cậu ta đỏ bừng vì tức giận.
"Được… được rồi… Thì ra ngươi chọn cái chết!!!"
Cliff bất ngờ xông đến vung một đường kiếm thẳng từ dưới lên. Ngay cả khi mũi kiếm sắp sửa chạm vào cơ thể, cậu ta cũng hoàn toàn không tỏ ra chút sợ hãi. Ngược lại bình tĩnh nhẹ xoay người, né đường kiếm mà không hề di chuyển một bước. Chém trượt, Cliff bị mất đà suýt chút nữa ngã về phía trước.
Toàn bộ những người chứng kiến ồ lên như thể thấy một điều thật khó tin. Cliff tiếp tục đứng dậy, nhanh chóng thủ thế một lần nữa, chĩa mũi kiếm về phía cậu ta.
"Chỉ là ta nhường ngươi thôi, đừng vội đắc ý!"
Cliff tung ra một loạt những đường kiếm hiểm hóc. Thế nhưng, lại một lần nữa cậu ta né hoàn toàn chúng mà không cần di chuyển dù chỉ là một bước chân.
Cậu ta sở hữu một tốc độ phản xạ khủng khiếp mà cả cuộc đời cô chưa thấy ai có thể làm được như vậy, ngay cả khi có ma cụ gia tốc hỗ trợ.
Cứ như vậy hơn nửa giờ trôi qua, Cliff hoàn toàn kiệt sức mà không thể chém trúng cậu ta dù chỉ một lần. Trước ánh mắt kinh ngạc tột độ của đại công tước Bilian và những người chứng kiến, cậu ta hoàn toàn không có dấu hiệu xuống sức dù chỉ một chút.
"Chết tiệt! Ngươi là một thằng hèn nhát chỉ biết né thôi sao? Đi chết đi!!!"
Cliff vận chút sức lực cuối cùng của mình, đâm thẳng về phía trước, bỏ qua hoàn toàn kiếm thuật được dạy. Cậu ta một lần nữa, chỉ đơn giản là né đi mũi kiếm, khiến cho Cliff đâm thẳng về phía trước, ngã sấp mặt xuống sàn nhà.
Không cần dùng đến vũ khí, vậy mà cậu ta đã hoàn toàn hạ gục Cliff, một thiên tài kiếm thuật. Đây là trận đấu một chiều ngay từ đầu, sự khác biệt về sức mạnh thuần túy là quá lớn. Thả thanh kiếm xuống nền đất, cậu ta nhìn về phía đại công tước Bilian.
"Đại công tước, ngài nói phải giữ lấy lời, con trai ngài đã thua rồi. Giờ Melen là của tôi."
Nhưng một nhân vật lớn như đại công tước Bilian đâu dễ tha cho một người đã làm nhục ông ta và con trai như vậy.
"Tên dân đen hèn mọn nhà ngươi chắc chắn đã sử dụng ma cụ để gian lận trong trận đấu! Lính đâu, bắt nó lại!"
Đột nhiêt nhiệt độ căn phòng tụt thấp đến mức như sắp sửa đóng băng. Melen run rẩy bởi một luồng sát khí khủng khiếp đang tỏa ra từ cậu ta. Nó dường như chỉ không hướng đến cô.
Bởi vì sao cô biết ư? Đại bá tước cùng toàn bộ binh lính và những người khác trong căn phòng ngã sụp xuống đất với ánh mắt sợ hãi, thậm chí một vài người đã tiểu ra quần trừ cô ra.