217 Chương 217: Quyển 4 Chương 6: Thú Triều Bắt Đầu (2)
“ Mọi người vào vị trí sẵn sàng nào…..” Long Phong hô to lên, rồi đứng nhìn về phía trước.
“ Vào vị trí..”
“ Vào vị trí..”
“ Hahaha không ngờ cậu có khả năng chỉ huy ghê nhỉ…” Mục Chi thành chủ đứng kế bên nhìn về Long Phong nói
“ Haha đúng thế, người trẻ tuổi bây giờ chỉ biết đánh nhau với tình yêu, chả ai lo học hỏi chỉ huy trong cái thời loạn lạc này hết…” Á Lạt Tu sờ cằm mà nói.
“ Cảm ơn hai vị tiền bối đã khen, chỉ là một chút công phu mèo mỡ học lúc nhỏ thôi..” Long Phong giật mình, liền đánh trống lảng.
“ Hahaha khiêm tốn quá...được rồi, sau vụ này chúng ta phải uống say tới sáng…” Mục Chi cười mà gợi ý
“ Hahaha hợp ý đó..” Á Lạt Tu cười to lên đồng ý với ý kiến đó.
“ Chúng ta cũng tham gia nữa..” A Sát và Bạch Tra đứng ở dưới chỉ huy cũng la to lên mà muốn.
“ Vậy thì sau vụ này, bốn tên chúng ta phải uống tới sáng nào…” Mục Chi cười to mà mừng rỡ..
“ Bọn chúng bắt đầu lên, mọi người vào vị trí nào…..”. Long Phong vừa dứt lời thì toàn bộ người bắt đầu vào vị trí, mọi thứ đều sẵn sàng chờ lệnh Long Phong. Đàn ma thú bắt đầu được ra lệnh, những con nhất, nhị, tam giai bắt đầu xông lên làm kẻ mở đường chết thay.
Long Phong tay giơ tay lên, kêu mọi người sẵn sàng…
“ Gào…...gào……………”
“ Gào…...gào……………”
Hơn cả hai vạn con ma thú bắt đầu chạy lên liên tục, Long Phong bỗng nhiên mắt mở, tay giơ xuống..
“ Máy bắn đá, bắn….”
“ Máy nổ tên, bắn ! “
“ Cung thủ, bắn…”
Hàng loạt, hàn vạn cục đá, mũi tên, những cây cọc nhọn, sắc bén bắn về phía những con ma thú đang chạy tới. Những cục đá to, nặng và bốc lửa bay đè lên những người con ma thú, ở dưới đất đã được đổ dầu sẵn, lửa lập tức bốc lên cực to, sau đó lan ra những chỗ lân cận và đốt những con tiên phong.
Những con khác thấy thế thì né ra và đi đường vòng thì rớt vào những cái hố được đào sẵn và rớt xuống, rơi lên trên những cây cọc được chôn sẵn.
“ Bắn tiếp tục năm đợt nữa rồi ngừng lại. Cung thủ, bắt đầu thu dọn….Á Lạt trưởng lão, bên ngài bắt đầu được rồi đó, bắn khoảng bốn đợt có thêm thứ đó, rồi sau đó đổi sang cung tên thường có độc như những người khác bắt đầu thu dọn đợt ma thú đầu tiên…”
“ Haha tới lượt Tinh Linh tộc thể hiện rồi….Chuẩn bị, bắt đầu, Bắn….”, lập tức những cung thủ thiện xạ của Tinh Linh tộc bắt đầu bắn ra những mũi tên nhanh và chuẩn sát, khi mũi tên vừa trúng một con ma thú lập tức nổ một phát thật to…
“ Đùng……”
“ Hah..con ma thú sao lại bị nổ thật to như thế….?” Mục Chi nhìn Long Phong thắc mắc mà hỏi, ngay cả A Sát và Bạch Tra hai tên trưởng lão nhảy lên, cũng thắc mắc.
“ Đó là một loại đan dược, được gọi là Phích Lịch Đơn. Được gọi là đan dược tại vì hình dáng nó khá giống thôi chứ không uống được đâu. Viên này chỉ cần chạm vào nơi nào có nhiệt thì lập tức, à đừng lo viên này được bao bọc bởi một lớp dầu lấy từ một con ma thú tứ giai, lớp dầu này bảo vệ Phích Lịch Đan không bị nổ khi người sở hữu chưa sử dụng, chỉ khi kết hợp với nhiệt, võ khí truyền vào và một lực tác động mạnh….”Long Phong giải thích xong khiến ba tên trưởng lão thở dài, an tâm và hai mắt sáng rỡ mà nhìn Long Phong.
Hắn lắc đầu nhìn xuống dưới, đàn ma thú xung phong đầu tiên coi như là bị loại bỏ hoàn toàn, tiếp theo đó là đàn ma thú tứ giai và ngũ giai bắt đầu xông lên. Rồi từ trong rừng chạy ra thêm một đàn ma thú cực động bắt đầu nhanh chóng chạy về. Bên trong thành thì vẫn tiếp tục bắn ra liên tục, ma thú vẫn tiếp tục xông lên dù cho đã bao nhiêu con đã chết.
Long Phong nhìn đằng xa thì thấy con Bá Quỷ Hổ vẫn đứng đằng xa mà chỉ huy đám ma thú, hắn lập tức cất thanh kiếm vào trong giới chỉ, lấy ra một cây cung đầu rồng, đuôi quỷ, màu đỏ đen, dài và cứng chắc. Sau đó hắn lập tức dù võ khí tạo thành một mũi tên, sau đó Long Phong bắt đầu dồn lôi thuộc tính vào cây cung, rồi ngắm về con Bá Quỷ Hổ…
“ Cung Pháp - Nhất Tiễn Phi Điêu !”.....” Chíu…...vù…………”, mũi tên lập tức bên với tốc độ cực nhanh đến con Bá Quỷ Hổ. Phát hiện có nguy hiểm, nó lập tức gầm lên một cái, hơn mười con tứ giai ma thú lập thành một hàng dọc bảo vệ nó. Mũi tên xuyên qua thì dừng lại ngay con thứ tám, Long Phong nhíu mày, hừ một tiếng rồi cất cây cung vào trong.
Làm tất cả mọi thứ trong vòng mười giây không ai hay biết hết, sau đó hắn quay trở lại vị trí của mình, hỏi Mục Chi :” Mục thúc, mọi việc thế nào rồi….”
“ Bọn chúng bắt đầu rút rồi……” Mục Chi mừng rỡ mà nói, còn Long Phong thì giật mình, sau đó nhìn thấy còn Bá Quỷ Hổ hai mắt nhìn chằm chắm hắn rồi gầm lên ra lệnh rút lui. Đàn ma thú thấy chủ ra lệnh, lập tức xoay người nhanh chóng rời đi. Ngày đầu tiên thì phần thắng thuộc về người dân thành Lục Lâm….
“ Coi như ngày đầu chúng ta chiến thắng nhờ bất ngờ đi…” Long Phong lắc đầu mà cười nói
“ Đúng thế, được rồi, cho người canh gác, chúng ta bắt đầu ăn và nghỉ ngơi thôi...không nên phí thời gian nào…” Mục Chi quay qua nhìn ba tên trưởng lão khác mà nói, rồi gật đầu nhau mà cùng đi. Long Phong quay đầu qua nhìn về hướng mấy con ma thú, rồi cũng xoay người rời đi.
Long Phong nhìn qua bên nhóm Bạc lão, thấy họ an toàn, không có việc gì thì hắn thở dài và an tâm. Sau đó Long Phong xoay người rời đi, trong đầu lúc này Mễ Đặc Nhã lên tiếng…
“ Đám ma thú này không đơn giản, biết công biết lùi, con đầu đàn này xem ra rất là thông minh, nó có tư tưởng của một người ở bất kì tộc nào…” Mễ Đặc Nhã lo lắng mà nói.
“ Đúng thế, nên chúng ta lần này phải bắt và giết được nó, nếu không thì lần này thú triều sẽ tiếp tục…” Long Phong gật đầu mà đồng ý, sau đó hắn bước đi tiếp tục hướng về thành chủ phủ.
Buổi tối trôi qua nhẹ nhàng, Long Phong ăn tiệc cùng với bốn tên trưởng lão, rồi sau đó hắn xoay người rời phòng. Kiếm tra an toàn là không có ai theo dõi, Long Phong biến mất ra ngoài phủ và chạy tới phòng trọ của nhóm Bạc lão.
“ thiếu gia, người tới rồi…”
“ Ừ, hôm nay bọn hắn làm sao, tốt không mà bọn họ đâu rồi…”
“ Haha thiếu gia, bốn người đã nằm phè ra mà ngủ rồi, hôm nay dù sao cũng quá đuối sức mà. Mà thiếu gia, ta thấy rằng việc này không đơn giản như thế đâu, còn Bá Quỷ Hổ đó, có trí thông minh của một người, có cần...lão đi giết nó không..?” Bạc lão nói xong khiến Long Phong cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó hắn lắc đầu.
“ Không cần, đây là một bài thử thách cho ta, ta sẽ đánh hết sức với nó lần này coi xem thực lực của ta như thế nào rồi…” Long Phong nói xong liền để Bạc lão giật mình, sau đó hắn lên tiếng mà lo lắng hỏi :” Thiếu gia, một con lục giai ma thú thì tương đương với một võ tông, ngài thấp hơn nó gần một giai, thứ cho lão nói thẳng, ngài không có cơ hội thắng được nó đâu…”
“ Ai nói ta không đủ, lập tức khí tức của Long Phong tràn ra một cái rồi biến mất lập tức, để tránh giữ người khác biết..”
“Ngài...thiếu gia, ngài đã đạt tới Võ Tông ư…, làm thế nào, trong một năm…….”
“ Thật ra chuyện là thế này, một năm trước khi ta đi vào đó thì liền rơi vào một cái ngôi đền, ở đó ta gặp một lão già muốn nhờ ta một việc. Đó là giết một người ở Thượng Vực báo thù rồi làm này nọ, đổi lại lão sẽ giúp ta trong một năm đột phá lên Võ tông, đương nhiên nhờ ăn thêm đan dược thì lên được Võ Tông nhị giai….”
“ Đương nhiên là ta phải làm, trong vòng mười lăm năm ta phải báo được thù của hắn, đem đầu của kẻ thù hắn tới trước ngôi đền mà báo…haizzzz..” Bạc lão nghe Long Phong giải thích mà mặt mày nhăn lại, sau đó biến trở lại bình thường.
“ Vậy thiếu gia tính thử sức với nó à…”
“ Đương nhiên, và ta cần lão phụ ta, sau khi ta giết được nó thì nhờ ngài đem ta về, đừng nói cho ai biết hết..” Long Phong tự tin mà nói với Bạc lão như thế, hắn tin rằng mình có thể thắng được con Bá Quỷ Hổ đó.
“ được rồi, nếu thiếu gia ngài đã quyết tâm như thế thì lão già này sẽ bảo vệ ngài cho dù mất mạng, thiếu gia cứ yên tâm…” Bạc lão cười mà vỗ ngực nói, Long Phong thấy thế thì cười mà vỗ vai hắn vài cái. Sau đó từ biệt mà quay trở lại thành phủ, và về phòng của mình. Khi về tới phòng mình, Long Phong kiểm tra mọi thứ xung quanh, thấy mọi thứ an toàn không có việc gì, không có người vô thì an tâm mà nằm xuống nghỉ ngơi, vì hắn biết ngày mai là một ngày đại chiến với con Bá Quỷ Hổ đó.
Sáng hôm sau, Long Phong mở mắt dậy và đi ra ngoài thì thấy không khí trong thành quá là ngợp thở, hầu như là không còn một chút thanh tĩnh. Người trong phủ thành chủ này hầu như mặt mày sợ hãi, có nhiều người xanh tái mét, cho dù đã thắng trận ngày hôm qua như khí sắc của mỗi người hầu như không thay đổi, còn xanh hơn. Long Phong thấy có chuyện liền nắm lại một tên mà hỏi…
“ Có chuyện gì xảy ra à…”
“ Bẩm….bẩm công tử, nghe nói ma thú ngày hôm nay còn đông hơn ngày hôm qua, và đã tập hợp đầy đủ trước cổng thành. Hơn nữa còn nghe nói rằng bọn chúng có những loại ma thú mới, có thể bắn những cục lửa vào trong thành, gây rối từ sáng tới giờ….”
“ Cái gì, ma thú loại mới…” Long Phong nghe xong liền giật mình, sau đó nhanh chân chạy ra ngoài cổng thành. Trên đường đi hắn thấy nhà cửa đã bốc cháy, đổ nát, còn có nhiều người bị thương, và vài người hầu như bỏng chết. Hắn cắn răng một cái rồi chạy lên trên cổng thành, lúc này Long Phong nhìn thấy những loại ma thú mới khiến hắn giật mình.
Một con ma thú có mũi cực dài, nó phun ra những cục lửa bắn vào trong thành, còn có những con ma thú khỉ đột, cao to và cực lớn, cầm những cái cây cực to mà đánh nát những cực đá bắn từ trong thành ra, Long Phong giật mình, sau đó quay qua nhìn Mục Chi mà hỏi…
“ Mục thúc, tình hình sao rồi….hình như là không được lạc quan cho lắm nhỉ…..”