Trở về truyện

Huyết Long Công Tử - Chương 137: Quyển 2 Chương 106: Nguyên Nhân

Huyết Long Công Tử

137 Chương 137: Quyển 2 Chương 106: Nguyên Nhân

Quyển 2 Chương 106: Nguyên Nhân

Căn phòng lúc này có tổng cộng sáu thân ảnh, ngoài bốn vị viện trưởng của mỗi viện và Cổ Nguyên ra, thì Long Phong là người cuối cùng, và đang ngồi ở vị trí gần với Cổ Nguyên. Sau đó Cổ Nguyên liền bắt đầu cho người đứng ngoài canh gác rồi đóng cửa lại, rồi bắt đầu lên tiếng :” tiểu Phong, con bắt đầu giải thích được rồi đó, ta cũng thắc mắc lắm…”

“ Nếu mọi người ở đây cũng đã sẵn sáng thì con cũng xin giải thích, nhưng trước đó con muốn hỏi các vị viện trưởng ở đây một câu hỏi :”

“ Hỏi đi !” Võ Bàn Võ viện viện trưởng lên tiếng nói

“ Vậy khi nấu ăn thì mọi người thường dùng cái gì nhất ?” Long Phong suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng hỏi, nhìn năm người mà khuôn mặt nghiêm túc nên mới khiến năm người kia biết là Long Phong không đùa giỡn, mà đang nghiêm túc hỏi mình.

“ Vật liệu, phải không ? Không có vật liệu thì làm sao mà nấu ăn được !” Cổ Mạnh lên tiếng nói, sau đó hắn nhìn qua mấy người còn lại mà hỏi

“ Ta nghĩ rằng ngoài vật liệu thì chúng ta cần gia vị nữa… “ tên Nội Tiết Nội viện viện trưởng cười mà trả lời

“ Thật ra câu trả lời của tất cả vị viện trưởng ở đây đều chính xác, không sai một chút nào, còn vì sao học trò lại dùng cái này làm ví dụ vì nó có liên quan tới cái chết kì lạ kia. Thành phần dược mà học trò tìm thấy được thì có Nhân Sâm Tuyết Kì đã được băm nhuyễn, Liệt Dương Trùng cũng tương tự như Nhân Sâm, ngoài ra còn có Thiết Tinh La, Thông Thiên Thảo, và một số loại vật liệu khác,....và đặc điểm của những loại dược liệu này….. “

“ Đều bổ cho cơ thể, thông kinh mạch, tăng tốc độ tu luyện và bài trừ tạp chất trong cơ thể…” Cổ Mạnh nghe Long Phong nói xong liền giật mình, sau đó chen vào mà đưa ra kết luận. Còn Long Phong thì nghe Cổ Mạnh nói xong thì liền gật đầu, sau đó lại lên tiếng :” Có thể nói rằng hung thủ coi nạn nhân như là một cái bồn chứa, hay còn gọi là Lô Đỉnh, là dùng để hấp thụ Võ Khí từ người đó mà truyền sang người mình.”

“ Loại tu luyện này khá là tàn nhẫn, thường thì chính là những cô gái có thân thể chí âm, thích hợp làm Lô Đỉnh cho những tên phú hào hoặc là kẻ mạnh hơn. Bọn chúng sẽ dùng những cô gái này, hấp thụ tinh huyết từ người họ và truyền sang người mình, đó chính là công dụng của Lô Đỉnh.. “

“ Thường thì chỉ có phụ nữ mới có thể làm, nhưng do tên này chắc hắn không phân biệt hoặc là không cần, trực tiếp đổ dược liệu vào cơ thể đối phương, cho nó hòa tan với máu rồi bắt đầu hấp thu lượng máu cực bổ đó. “ Long Phong nhìn năm người mà từ từ nói từng câu, mỗi câu khiến những người này giật mình, ngây ra và tức giận cho hành động của một tên cầm thú như thế này.

“ Thật là tàn nhẫn, không còn tính người nữa mà…. “ Cổ Nguyên tức giận hét lên một cái, Võ Khí tràn ra ngoài khiến cho cả căn phòng rung lên. Hắn hít sâu vào một cái rồi nói :” Được rồi, chuyện ngày hôm nay không được nói với ai, ngoài ra mọi người hãy cho đệ tử của mình cẩn thận, còn tăng cường tuần tra vào cho ta, từ nay toàn bộ học viện bắt đầu vào trạng thái cảnh giới cao nhất…. “

“ Vâng viện trưởng !” Bốn người viện trưởng của mỗi viện hô to lên, còn Long Phong thì đang suy nghĩ tới một cái gì đó, giống như là hắn đã bỏ sót điều gì, nhưng Long Phong nghĩ không ra là mình bỏ sót cái gì. Cuối cùng thở dài, lắc đầu rồi tính lui ra ngoài thì Cổ Nguyên lên tiếng :” tiểu Phong, con ở lại đây, ta muốn hỏi một số chuyện !”

“ Vâng sư phụ !”, cứ như thế sau một hồi thì căn phòng lúc này chỉ còn có Long Phong và Cổ Nguyên. Cổ Nguyên nhìn hắn một hồi rồi lên tiếng :” Con biết về dược à ?”

“ Biết đôi chút, hồi nhỏ học để phòng thân, rồi đi đây đi đó tiếp xúc với nhiều loại thảo dược khác nhau nên con cũng biết chút chút về thảo dược.. “ Long Phong gật đầu nói

“ Được rồi chuyện đó ta sẽ bàn bạc với Cổ Mạnh, để cho hắn dạy con về thảo dược và luyện đan, bây giờ nói chuyện chính sự, còn nhìn ra cái gì trong cái xác đó đúng không ?” Cổ Nguyên gật đầu trả lời, rồi khuôn mặt nghiêm túc hỏi Long Phong

“ Đúng là con nhìn ra cái gì nhưng….” Long Phong tính nói nhưng liền bị Cổ Nguyên ngăn cản, rồi nghe hắn nói

“ Ta hiểu ý con là gì, thật ra là tên tiểu tử chết tiệt Mã Đằng kêu con vô để điều tra về vụ biến mất này đúng không ?”

“ Sao sư phụ lại biết ?”

“ Ta đoán ý chóc mà, thật ra nó cũng nhờ ta điều tra vụ này, nhưng mãi ta thì bận, thứ hai lười nên cũng đâm ra mà quên, không ngờ hắn lại kiếm được một người khác làm gián điệp cho hắn !” Cổ Nguyên bực mình mà cười nói, sau đó nhìn về phía Long Phong, xoa đầu hắn một cái rồi nói :” Nhưng nhờ có hắn, ta thu được một tên đệ tử mà trời ban cho nên lần này tha cho hắn đi, lần sau thì ta đập chết hắn…..”

….

….

Mã Phủ

“ Hắt xì….., hờ..hơ...hắt xì………”

“ Tướng quân, ngài bị cảm à….?” Điền Phong lo lắng nhìn Mã Đằng mà hỏi

“ À không, giống như có ai chửi xấu ta đó, chứ ta sao mà bị cảm…” Mã Đằng hít mũi rồi nói, suy nghĩ là ai dám nói xấu hắn….

Trở lại bên này, Cổ Nguyên và Long Phong đang bàn về chuyện bí ẩn này, Long Phong cũng kể lại cho Cổ Nguyên chuyện mà hắn thấy đêm đó, một hồi sau Cổ Nguyên lên tiếng :” Ý con là tối hôm qua thì con thấy hắn vẫn còn sống, mà đi bình thường ở khu rừng bị cấm phía sau ?”

“ Vâng ạ nhưng lúc đó con không thấy rõ mặt, chỉ thấy tên mặc bộ đồ như thế đi tới trước cổng khu rừng, rồi tự nhiên hắn lập tức biến mất. Con tính điều tra xung quanh thì gặp đội tuần tra, thế là phải bỏ chạy không thì bị bắt rồi khó mà điều tra…” Long Phong nhúng vai trả lời, rồi cầm ly trà lên mà uống… “ ý trà ngon…”

“ Vậy tức là bí mật có thể nằm trong khu rừng đó, ý con là thế phải không ?” Cổ Nguyên ngẫm nghĩ rồi quay qua nhìn Long Phong mà hỏi

“ Chính xác là thế nhưng con muốn hỏi một điều sư phụ, tại sao khu rừng đó lại bị cấm không cho ai vô, hơn nữa là có nhiều điều đồn về khu rừng đó thế ?” Long Phong uống xong ly trà liền đặt xuống, sau đó hỏi câu hỏi mà hắn muốn hỏi bấy lâu. Cổ Nguyên biết thế nào Long Phong cũng hỏi câu đó liền thở dài, đứng dậy đi tới cái bàn của mình, lấy ra một cái cuộn rồi ném cho Long Phong, sau đó lên tiếng :” Con đọc đi rồi con sẽ hiểu một chút về bí mật được giấu ở tại học viện này…..”

Long Phong nghi nghi cầm cái cuộn mà Cổ Nguyên mới ném qua, mở ra và bắt đầu đọc từ trên xuống dưới, vừa đọc hắn vừa giật mình, sau khi đọc xong thì hắn ngước lên nhìn Cổ Nguyên mà hỏi :” Sư phụ, những cái này đều là sự thật đúng không ?”

“ Những thứ đó chính là được các đời viện trưởng của học viện viết ra, và lưu truyền lại cho những đời viện trưởng tiếp theo để bọn họ nhớ, lo sợ và chắc chắn rằng không có ai có thể vô được khu rừng. Nhưng không ngờ có người đang lợi dụng khu rừng mà làm những việc như thế này, xem ra ta phải cho người thanh lí sạch sẽ khu rừng rồi…..” Cổ Nguyên thở dài, sau đó ngồi xuống ghế.

“ Vậy sư phụ, ngài tính cho người nào vô hả ?” Long Phong cầm ly trà lên hỏi xong liền uống, nhưng hắn rất hối hận vì hỏi câu này,...” Ờ nhỉ, đương nhiên là con có phần rồi nên đừng lo, còn những người khác thì ta sẽ chọn ra những đệ tử ưu nhất trong học viện và cho bọn họ vô đó, coi như là buổi thực tập, và ta sẽ cho nhiều cao thủ tiền bối đứng đằng xa mà bảo vệ họ nên con cứ yên tâm….” Cổ Nguyên cười nói lớn tiếng, sợ Long Phong không nghe thấy, còn Long Phong nghe xong thì liền xám mặt lại sau đó hỏi :” Con từ chối có được không, con không muốn dính vào mấy cái đó….”

“ Bó tay thôi, ta giao cho con nhiệm vụ này rồi, ráng làm cho tốt và đừng để ta thất vọng nha,.....” Cổ Nguyên cười rồi đi tới vỗ vai hắn, sau đó đi ra ngoài mà chuẩn bị họp với những trưởng lão khác về viện này, hắn nghĩ rằng mấy chuyện này giải quyết càng sớm càng tốt, lấy lại danh dự cho học viện…..

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.