Trở về truyện

Hoang Thiên Đế: Từ Dâm Loàn Mẫu Thân Bắt Đầu - Chương 3: Tần Di Ninh Đau Lòng, Thỏa Mãn Con Trai

Hoang Thiên Đế: Từ Dâm Loàn Mẫu Thân Bắt Đầu

3 Chương 3: Tần Di Ninh đau lòng, thỏa mãn con trai


Tần Di Ninh bị đầu lưỡi của Thạch Hạo tập kích, cặp vú sữa không khỏi căng cứng, hơi thở nặng nề. Nàng rất muốn đẩy Thạch Hạo ra nhưng nghĩ tới có thể lợi dụng cơ hội này moi thông tin từ miệng con trai, vì thế nàng thay đổi chú ý, tay phải run run vuốt nhẹ đầu tóc của Thạch Hạo.

“Hạo nhi… ưm, ngươi… ngươi nói cho mẫu thân biết… Ô ô… Đầu vú, A… không phải! Ta muốn biết những ngày này ngươi làm sao? Đã nhiều năm bế quan như vậy, mấy nàng dâu của ngươi gấp chết rồi.. ưm… đừng cắn, ngoan… thoải mái mút đi!”

Cặp vú sữa lớn ngoại trừ trượng phu chơi đùa ra bây giờ lại bị đầu lưỡi của con trai kích thích, âm thanh của nàng không ngừng ngắt quãng, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ mê động lòng người.

Nàng rất khó chịu, toàn thân như có kiến bò quanh người đặc biệt là bên dưới dường như đã bắt đầu ẩm ướt. Tần Di Ninh giật mình, ghì chặt đầu Thạch Hạo lại, cắn răng hỏi thêm lần nữa.

Lần này Thạch Hạo lại nói ra nguyên nhân thật sự cho Tần Di Ninh, có lẽ do kìm nén quá lâu lại bị cặp vú mê người của nàng làm cho choáng váng, dĩ nhiên hắn lại thất thần nói ra. Nói xong, miệng lại ngoạm cặp vú, đầu lưỡi uốn lượn xung quanh đầu ti trêu chọc nàng, chán chê liền dùng miệng ngậm mút vú sữa lớn của mẫu thân.

“Sao… sao có thể? Con trai của ta, ta biết ngươi thế nào cũng có nỗi khổ tâm mà… Ô ô ô… thật đáng thương! Hạo nhi của ta thật đáng thương, tuổi nhỏ bị móc chí tôn cốt, lớn lên vì con dân Thạch quốc mà bị thượng giới hại chết… Trưởng thành về sau… Ô ô ô… Hạo nhi, mẫu thân không tốt!”

“… Tất cả là do ta! Tại ta, tại ta không ở bên con mỗi khi con cần!’

Tần Di Ninhn khóc òa lên, nỗi áy náy bấy lâu nay nàng vẫn luôn cất giấu trong lòng triệt để bùng nổ, gào thét, hai tay ôm chặt đầu Thạch Hạo ghì chặt hắn vào khe rãnh vú sữa mê người của nàng.




Lúc này Tần Di Ninh có duy nhất một ý niệm, đó chính là bù đắp cho Thạch Hạo, đứa con trai đáng thương của nàng. Cho hắn, cho hắn mọi thứ! Đúng thế, cả cơ thể này nữa… Hắn đã thích, đã cần thì nàng đều có thể cho… cho hắn, bù đắp những tổn thương quá khứ.

Trước không giúp được, giờ nàng có thể sao chỉ đứng một bên mà nhìn!

Nhìn con trai cả trăm năm bế quan cô độc áp chế dục vọng quỷ dị nhất tộc nàng đều đau lòng, chỉ nghĩ thôi đã khiến nàng thương tâm, đau xót.

Tần Di Ninhn nức nở nói: “Ăn đi! Hạo nhi bảo bối của ta, mau ăn mẫu thân đi… cho ngươi, cho ngươi hết! Đến! Chiếm đoạt cơ thể mẫu thân đi, cơ thể này giúp ngươi xoa dịu đi những tổn thương, thống khổ bấy lâu nay ngươi chịu… Mẫu thân tự nguyện,…”

Âm thanh của Tần Di Ninh như liều thuốc kích thích tinh thần Thạch Hạo, trong lòng hắn vẫn luôn do dự, kiềm chế nhưng nghe được lời này của nàng xiềng xích trói buộc trong cơ thể hắn liền tan vỡ.

Thạch Hạo như biến thành dã thú, há miệng ngậm lấy một bên mú mà mút mạnh, vú còn lại bị bàn tay thô ráp vết thương xoa nắn, bên dưới, một bàn tay lặng lẽ mân mê sượt từ trên xuống dưới… chạm vào quần lót mỏng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.