Trở về truyện

Hi Du Hoa Tùng - Chương 329: Tuyệt Sắc Kiếm Tiên Đi Chung Với Nữ Nhân

Hi Du Hoa Tùng

329 Chương 329: Tuyệt Sắc kiếm tiên đi chung với nữ nhân

Chắc chắn là có âm mưu. A Mỗ quả quyết nói: “Nếu ta đoán không sai thì hẳn là hai mẹ con người này muốn không chế Lưu Phong, khống chế sản nghiệp của hắn, cung cấp kinh phí cho Thánh giáo.”

“Vậy chúng ta nên làm gì?” Kim Vận phu nhân vội lên tiếng: “Hay là bây giờ ta quay lại đề tỉnh Lưu công tử?”

“Không cần.” A Mỗ cười lạnh một tiếng: “Tu vi của đứa nhỏ Lưu Phong này tuyệt đối không cần lo lắng. Cho dù hai mẹ con kia có thi triển hết các thủ đoạn cũng không phải là đối thủ của hắn.”

“A Mỗ, nhưng ta vẫn còn lo lắng cho công tử. Ngươi biết đấy, công tử rất háo sắc. Vạn nhất các nàng quyến rũ công tử lên giường, vậy chẳng phải là...”

“ha ha, Vận à, ngươi ghen à?” A Mỗ cười nói: “Chuyện này trước hết ngươi không cần quản. Để ta xem tình huống diễn ra như thế nào đã hãy nói.”

“A Mỗ, nhưng ta...”

“Vận à, đại sự là trên hết. Ngươi đừng quên chuyện ngày 15 tháng tới. Chuyện trọng yếu nhất của ngươi bây giờ là chuyện này. Trước ngày 15 tháng tới, thân phận của ngươi tuyệt đối không thể bại lộ. Về chuyện Lưu Phong có thể lên giường với hai mẹ con kia, ngươi không cần lo lắng. Lưu Phong vốn là đã thỏa mãn lắm rồi, hơn nữa cũng không thiếu nữ nhân.”

“Ta chỉ sợ công tử trúng phải mị thuật của Thánh giáo.”

A Mỗ cười nói: “Mị Thuật của Thánh giáo tuy lợi hại nhưng vị tất đã có thể câu dẫn được Nguyên Anh kỳ cao thủ.”

“Được rồi, còn một chuyện nữa Vận à. Ngươi trên giường nên nhỏ đi một chút. Đừng nói là hai mẹ con kia mà ngay cả ta cũng nghe thấy thanh âm của ngươi.”

Kim Vận phu nhân đỏ mặt: “A Mỗ, ngươi...”

“Đáng chết, đều là do tên hỗn đản Lưu Phong làm cho ta phải hét to lên.” Kim Vận phu nhân sắc mặt ửng đỏ, đổ toàn bộ trách nhiệm cho Lưu Phong. Nhưng nàng quên mất lúc đó đích thị là rất hưng phấn, nếu không kêu to lên thì thật là không thoải mái.

“Thúc thúc, người như thế nào mà lại quen biết loại người này?” Liên Nguyệt u oán nhìn Lưu Phong hỏi.

Lưu Phong biến sắc, có chút bực mình: “Liên Nguyệt, ta nói rồi. Kim Vận phu nhân là bạn tốt của ta. Ngươi không nên nói như vậy...” Mẹ kiếp, chuyện của ta các ngươi cũng muốn quản sao. Cùng lắm thì giải tán, để cho lão hoàng đế tìm một địa phương tốt hơn.

Liên Nguyệt bị Lưu Phong nói như vậy, nhất thời có vẻ ủy khuất, trong mắt ngân ngấn nước mắt: “Mẫu thân, hắn... hắn khi dễ con.”

Dương thị đi đến: “Công tử, Liên Nguyệt chỉ là đứa nhỏ, người như thế nào lại nổi giận như vậy? Hơn nữa Kim Vận phu nhân kia cũng không phải là người đứng đắn. Công tử say này tốt nhất là nên hạn chế kết giao.”

“Phu nhân, chuyện riêng của ta, ta tự biết làm thế nào.” Lưu Phong hừ một tiếng: “Ta có việc ra ngoài. Không cần phần cơm tối cho ta.”

Nói xong hắn quay người đi khỏi. Chẳng biết tại sao nhưng nghe có người phê phán Kim Vận phu nhân, hắn lại cảm thấy không thoải mái.

Đợi cho Lưu Phong khuất hẳn, Liên Nguyệt khẽ hừ lạnh một tiếng, quay sang nhìn Dương thị: “Ngươi nhanh chóng phải chế phục hắn cho ta. Ta muốn nhìn thấy hắn quỳ dưới mép quần ngươi cầu xin hoan ái...”

Dương thị bối rối: “Đại nhân, người muốn nhìn thấy?”

“Đúng, ta muốn chứng kiến cảnh tượng đó.” Liên Nguyệt bộ dạng hung ác nói: “Ta muốn xem hắn với bộ dáng đó. Ngươi xem bây giờ hắn kiêu ngạo như thế nào...”

Lưu Phong vô cùng buồn bực, đi ra ngoài nhìn hiện trường của ngày khai trương, đang muốn đi ra thì Vương Bảo Nhi gọi lại: “Đại ca, chờ một chút, có chuyện trọng yếu đây.”

Lưu Phong lúc này mới dừng cước bộ, gật đầu: “Chuyện gì, nói đi.”

Vương Bảo Nhi nhìn bốn bề vắng lặng mới hạ giọng nói: “Đại ca, Tiểu Điệp đã khiến cho Đông cung chú ý. Vừa rồi nhân viên tình báo của Đông cung đã đến đây. Có nên cho Tiểu Điệp ẩn thân đi không?” Chuyện Lưu Phong điều tra Hộ Bộ, Vương Bảo Nhi cũng đã biết. Thân phận của Tiểu Điệp giờ đây rất quan trọng. Nếu lúc này Tiểu Điệp bị người của Đông cung bắt đi thì Trương Trạch Toàn phía bên kia chắc chắn sẽ sinh ra biến hóa.

Lưu Phong lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Không cần. Tiểu Điệp rất an toàn. Đông cung không có biện pháp bắt được nàng ta.”

Bảo vệ Tiểu Điệp là Hắc Vân và mười tên Hắc Ám võ sĩ, thuộc hạ của hắn. Lực lượng bảo vệ này quả thật khiến cho người ta kinh hãi.

“Đại ca, cẩn thận một chút vẫn hơn.” Vương Bảo Nhi không biết Lưu Phong tại sao lại tự tin như vậy, tiếp tục khuyên nhủ hắn một câu nữa.

Lưu Phong bình thản cười: “Chuyện này ta đã có chủ ý. Ngươi không cần can thiệp. Nhiệm vụ của ngươi và Trương Đại Đầu bây giờ chính là quản lý cho tốt Thiên Thượng Nhân Gian. Kinh đô không đơn giản như Giang Nam, tất có nhiều thanh lâu có thế lực sẽ kiếm chuyện. Ngươi và Trương Đại Đầu nhất định phải bảo đảm cho Thiên Thượng Nhân Gian không được xảy ra chuyện. Nhớ kỹ phải ra tay dứt khoát một chút. Bất kể đối phương có địa vị gì cũng không sợ, còn có ta đây.”

Vương Bảo Nhi thầm nghĩ: “Đại ca, nếu là vương công quý tộc cũng xuống tay hạ thủ sao?”

Lưu Phong khinh thường, nhếch miệng cười: “Cho dù hắn là thiên vương lão tử thì nếu đến gây sự thì cứ việc cùng Trương Đại Đầu điều động huynh đệ Cẩm Y Vệ mà xuống tay.” Thiên Thượng Nhân Gian chính là sân sau của lão hoàng đế. Tại Hoa Hạ đế quốc còn ai dám mà hắn phải kiêng kị chứ. Vạn nhất có chuyện gì thì cứ báo lên lão hoàng đế là xong. Lão hoàng đế bây giờ hơn ai hết chính là người muốn Thiên Thượng Nhân Gian nhanh nhanh phát triển. Tất cả những vật cản đường đều phải dẹp bỏ.

“Đại ca, có những lời này của người, thì đệ an tâm.” Vương Bảo Nhi mỉm cười nói.

“Được rồi, thiếu chút nữa quên nói cho ngươi một việc hỷ sự. Bệ hạ đã vì cha ngươi rửa oan, hơn nữa còn phong cho ngươi làm Phó thống soái binh mã tại kinh đô hoàng thành. Phỏng chừng vài ngày nữa phụ thân ngươi và muội muội của người sẽ đến kinh đô nhận chức.”

Vương Bảo Nhi nghe xong, đầu tiên là ngẩn người ra, chuẩn bị quỳ xuống tạ ơn nhưng bị Lưu Phong ngăn cản: “Ngươi với ta cũng như huynh đệ trong nhà. Ta còn còn có việc đi trước. Nơi này giao lại cho ngươi.”

Vương Bảo Nhi cố nén xúc động trong lòng lẩm bẩm: “Đại ca, đời này ta sẽ sống vì ngươi, chết làm quỷ cho ngươi.”

Từ biệt Vương Bảo Nhi, Lưu Phong một mình tản bộ trên đường cái, suy nghĩ. Chuyện Thiên Thượng Nhân Gian khai trương đã tạm ổn nhưng chuyện của Hộ Bộ vẫn làm cho hắn cảm thấy có chút lo âu. Nhất là ngay cả Mã hoàng hậu cũng liên quan đến.

Cây to gió lớn. Lưu Phong bây giờ chính là mục tiêu của rất nhiều thế lực. Tại kinh đô ai cũng nhìn chăm chăm vào khối sản nghiệp khổng lồ của hắn.

Bây giờ Thiên Thượng Nhân Gian cũng giống như Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh vậy. Các lộ yêu quái khắp nơi đều nhìn vào thèm thuồng nuốt nước bọt. Còn Lưu Phong lại giống như Tôn Ngộ Không bảo vệ Đường Tăng, phải có nhiệm vụ thanh tảo hết đám yêu quái.

“Lưu Phong, theo ta đến đây.” Đang suy nghĩ thì bên tai hắn vang lên một thanh âm.

Thanh âm này rất quen thuộc. Lưu Phong đang đau hết đầu vì suy nghĩ thì đột nhiên nhớ đến một người, hai mắt lộ ra vẻ vui mừng: “Kiếm tiên tiền bối, là người phải không?”

“Bớt nói nhảm đi, theo ta đi đến đây.”

Lưu Phong lần này đã chắc chắn thanh âm này là của Tuyệt Sắc kiếm tiên. Không hề do dự vội vàng thi triển Thất Tinh bộ truy theo khí tức của Tuyệt Sắc kiếm tiên phóng đi.

Một lát sau hắn đã đến một chân núi không người. Tuyệt Sắc kiếm tiên đang cùng một nữ tử xinh đẹp sóng vai đứng sẵn.

Mặc dù không nhìn thấy rõ dung mạo của nữ tử nhưng Lưu Phong cảm thấy bóng dáng này hết sức quen thuộc.

“Tiền bối, vãn bối đã đến.” Lưu Phong phi thân nhanh như chớp tiến đến sau lưng Tuyệt Sắc kiếm tiên, ôm quyền, cung kính nói.

Một lúc sau, Tuyệt Sắc kiếm tiên xoay người lại nhìn Lưu Phong nói: “Bổn tôn tìm ngươi chỉ muốn xem tu vi của ngươi tiến bộ thế nào?”

Lưu Phong cung kính: “Tiền bối thật hao tâm. Không lẽ lại muốn so chiêu với vãn bối?”

Tuyệt Sắc kiếm tiên nhìn chăm chăm lên không trung, hai mắt bí ẩn không thể biết được hắn đang nhìn cái gì, lạnh nhạt nói: “Hôm nay không cần ta ra tay.”

Lưu Phong nao nao, lập tức nhìn về phía lưng nữ tử kia, thầm nghĩ không lẽ hôm nay sẽ cùng nữ tử này giao thủ? Mình bây giờ đã là cao thủ Nguyên Anh kỳ, nữ tử yếu đuối này sao có thể cùng mình giao thủ.

Trong lúc Lưu Phong đang kinh ngạc thì nữ tử đột ngột quay người lại, khuôn mặt rất quen thuộc nhìn hắn: “Tiểu tình nhân nhìn thấy ta, rất kinh ngạc đúng không?”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.