32 Chương 32 Hệ Thống Game Tại Tu Chân Giới
Khương Đình vũ mị bày đi ra mở miệng nói:
"Nhìn đẹp mắt sao ?"
Thần Thiên sợ hết hồn, vội mở miệng nói:
"Rất đẹp !"
Trả lời xong hắn chỉ muốn tác cho mình một bàn tay, nàng hỏi vậy chỉ để xác nhận mình có nhìn trộm nàng không thôi, chỉ cần mình nói không biết thì may ra nàng bỏ qua, bây giờ lỡ miệng nói, nếu không làm thì thôi, đã làm thì làm cho xong, hắn cố tỏ ra không sợ hãi nhìn chầm chầm vào vòng eo mê người của nàng.
Khương Liễu thân hình ép sát vào người hắn, mùi hương cơ thể làm hắn ý loạn tình mê, mặc dù đã hưởng thụ mùi hương không chỉ một nữ nhân nhưng Khương Liễu là có mùi hương mê người đến như vậy làm hắn đấm chìm bên trong.
Thần Thiên không phải kẻ ngu, thức ăn đưa tới miệng không ăn còn để đó làm gì, bàn tay không do dự ôm vòng eo nhỏ ngắm của nàng vào người, cả người nàng cơ hồ dáng lên trên người hắn, bảo bối chống đỡ bụng của nàng, nó chỉ muốn ngây lặp tức thoát xác mà ra.
Khương Liễu bị mạnh mẽ cánh tay ôm chắc như thế thì hoang mang hai tay chống đỡ ngực hắn, ngước đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai mê chết người này.
Nàng lúc này khoảng cách gần quan sát mới phát hiện bộ tui da này đẹp đến không hợp thói thường như thế nào, khuôn mặt nàng hiện lên một mạch đỏ ửng, hai người dựa vào nhau nhìn hồi lâu, Thần Thiên tà mị cười một tiếng mở miệng nói:
"Khường Liễu, Khương Đình, nàng là gì của Khương Đình ?
Hắn bây giờ to gan rất, không sưng hô đại trưởng lão mà là nàng, tay không chút kiên kỵ du tẩu phần bụng của nàng, Khương Liễu như không cảm giác gì vẫn nhìn hắn mở miệng nói:
"Ta là muội muội nàng, nàng muốn ta làm nữ nhân của ngươi !"
Nghe câu bạo tạc lời nói, Thân Thiên thoáng ngay người, hắn cứ tưởng nàng vì thâm dò hắn làm người như thế nào mới làm như thế, nhưng không ngờ đáp án làm hắn không kiệp phản ứng.
Nhìn hắn ngây ngốc như thế, Khương Liễu khá vui vẻ, bàn tay sờ vào lòng ngực rắng chắc của hắn, rất có liệu nha, cơ bụng rất hoàn hảo, nàng có thể cảm nhận được tiếng tim đập thình thịch của hắn.
Thần Thiên bị nàng giở trò lưu manh thì phục hồi tinh thần lại, hắn cũng đã nghĩ thông suốt, liền không do dự ôm nàng lên, đối đãi nàng loại cường giả này thì phải cường thế, dùng thân thể mạnh mẽ chinh phục nàng.
Nữa canh giờ sao, hắn từ trong phòng Khương Liễu đi ra, dưới con mắt trừng trừng của đám người mà ở bên trong quá lâu cũng không tốt, hắn chỉ cần dùng tay cũng đã làm Khương Liễu chết đi sống lại, Khương Liễu lúc này trần truồng nằm trên ghế, nhìn khắn nơi toàn là dâm thủy của mình bắn đi ra, nàng còn dư vị trong sự tuyệt vời vừa rồi, quả nhiên tỷ tỷ nói không sai, người nam nhân này quá mạnh mẽ, hắn có thể làm các nàng sướng không nói nên lời.
Sờ vào bướm của chính mình, nàng còn cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay của hắn, nghĩ tới đây hạ bộ không bị khống chế ưởng lên trên, một dòng dâm thủy từ bướm bắng mạnh mà ra, làm cho căn phòng rơi một trận mưa nhỏ.
Cảm nhận dâm thủy dính ở trên mặt, nàng hai tay bưng má ửng đỏ của mình thầm nghĩ:
"Khương Liễu ơi Khương Liễu sao mày lại dâm đãng đến như thế cơ chứ, mình cũng hiểu vì sao tỷ tỷ lại điên cuồng làm nhục chính mình, so với tỷ tỷ man tới khoái cảm thì còn xa so với hắn.
Nàng vung tay lên, toàn bộ vét tích, dâm thủy đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại toàn thân dâm thủy mình nằm trên ghế nhắm mắt lại.
Thần Thiên dưới con mắt hâm mộ, ghen ghét đi về phía Kha Vận đang đứng, chiếc phi chu này chỉ có một căn phong duy nhất cho nên mọi người đều tập trung ở trước đầu thuyền, ngoài 8 người tham gia Luyện đan đại hội ra thì có không ít đệ tử đi theo mở man tầm mắt, cổ vũ cho sư đệ sư muội, nói chung là đi tham gia náo nhiệt.
Hắn cũng nhìn thấy Ngô Quốc An và một thiếu nữ đan đứng kế bên Kha Vận, thiếu nữ nhìn rất hoạt bát còn Ngô Quốc An một mặt mỉm cười nhìn muội muội đứng đó liếu riếu không ngừng.
Thấy Thần Thiên xuất hiện, Kha Vận liền lôi kéo tay Ngô Thảo nhìn hắn giới thiệu:
"Thần Thiên đây là đệ tử của ta Ngô Thảo, đồ đệ còn đây là Thần Thiên đạo lữ của ta !"
Nói nàng hai má ửng đó, thấp thỏm nhìn Thần Thiên sợ hắn tức giận, hắn cũng không để ý, nhìn Ngô Thảo một mắt rồi di chuyển ánh mắt nhìn Ngô Quốc An.
Bốn mắt đối mặt nhau, Thân Thiên cảm nhận được trên người Ngô Quốc An toát ra một cổ cảnh giác, đúng chính là cảnh giác, Thần Thiên gật đầu mỉm cười.
Ngô Quốc An cũng không phải người không nói đạo lý, nhẹ gật đầu liền xoay chuyển tầm mắt ra chỗ khác.
Sự xuất hiện của hắn cũng làm cho Ngô Thảo hơi yên tỉnh xuống tới, con mắt không nháy nhìn Thần Thiên khuôn mặt, phát giác được điều đó, hắn liền chủ động đi tới bên người Ngô Quốc An mở miệng nói: