Trở về truyện

Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí - Chương 544: Chương 544: Ân Tố Tố Rắc Rối

Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

544 Chương 544: Chương 544: Ân Tố Tố rắc rối

Người đăng: 2B Nier Automata

Triệu Vô Cực giác quan thứ sáu đang điên cuồng thúc đẩy nói cho hắn biết, phía trên vai phải của hắn đang có một đồ vật nguy hiểm tới gần, nếu để nó tấn công thành công, Triệu Vô Cực sẽ gặp nguy hiểm vô cùng to lớn.

Triệu Vô Cực bộ pháp biến đổi một cái, mu bàn chân phải bỗng nhiễn rơi xuống dưới cành cây sau đó lập tức cuốn vào cành cây.

Bàn chân trái hơi nhích về phía sau, nội lực trên người hắn lập tức phun trào tạo thành cương khí hộ thể .

Triệu Vô Cực từ trạng thái đứng trên cành cây lập tức cùng cành cây nghiêng một góc bốn mươi lăm độ, ngửa người về phía sau, nhờ vào hai chân vẫn còn bám vào cành cây hắn ổn định đứng như vậy mà không hề ngã xuống.

Triệu Vô Cực đưa ánh mắt nhìn lại, một đầu thanh xà đang cuốn mình ở gần đó, người nó đã bắt đầu nghiêng xuống phía dưới cách Triệu Vô Cực vị trí cũ rất gần.

Đầu này thanh xà cùng lá cây màu sắc vô cùng tương tự, cho dù là mắt của Triệu Vô Cực đã được cường hóa qua, nhìn ra nó cũng có chút miễn cưỡng chứ đừng nói người thường.

Có thể nói nó chín là trong tự nhiên ngụy trang một tay hảo thủ, chỉ cần nó đứng yên, gần như không mấy người có thể nhận ra được.

Vừa rồi nếu không phải hắn linh cảm báo trước đối với nguy hiểm có rất cao cảnh giác chỉ sợ Triệu Vô Cực cũng sẽ bị nó đớp một miếng, sau đó bị trúng độc .

Triệu Vô Cực cũng không phải là không mang theo giải độc loại đan dược, nhưng nếu một đầu tiểu xà tập kích như vậy hắn còn không thể đề phong được, vậy thì cũng đừng nghĩ cái gì tấn công vào Ngũ Độc phái tra hỏi Ân Tố Tố về Thần Điện tung tích

Triệu Vô Cực bàn tay duỗi thẳng, cương khí trên tay ngưng tụ biến thành một cái đao sắc, hắn nhanh như chớp cắt ra một cái, thanh xà đầu mình chia lìa, máu tươi phun ra, sau đó thẳng tắp hướng gốc cây vị trí ngã xuống

Triệu Vô Cực xử lí xong thanh xà, hướng hai tên hộ vệ nhìn lại.

Đều là võ công thấp kém loại hình, nhìn nhiều một cái cũng không muốn

Triệu Vô Cực bắt đầu quan sát địa hình bên trong , hắn phát hiện ra cũng không có bao nhiêu nhân thủ tuần tra, rất dễ có thể đột nhập đi vào.

Hắn chỉ cần cẩn thận tránh né một chút, rất dễ dàng liền có thể lẻn vào nội bộ trung tâm của Ngũ Độc phái .

Điều này cũng khiến đối với Ngũ Độc phái sức phòng ngự có một cái đánh giá.

Dạng này phòng ngự mức độ nói rõ, bọn hắn không ngại người xông tới, chỉ cần xông tới liền là chết.

Nhưng nó cũng có một cái tệ nạn, chính là lúc gặp phải số lượng lớn người cường công, Ngũ Độc phái gần như không có bất kì cái gì phòng thủ thủ đoạn, đại môn mở rộng chờ người xâm lược.

Triệu Vô Cực đang định lúc này lẻn vào, phía trong lập tức có dị động.

Một người từ phía trong chạy ra gấp giọng nói :

“ mau đi vào tới đại điện, ở đó có chuyện rồi!”

Người vừa xông tới gấp gáp nói xong lập tức vác lên một cây kích thẳng hướng bên trong lao đi.

Hai tên hộ về trước cửa cũng không chút hàm hồ lập tức nhanh chân chạy theo.

Đại điện chính là nơi tụ họp của các trưởng lão cùng chưởng môn, không thể để bọn hắn xảy ra chuyện gì, nếu không Ngũ Độc phái cũng liền xong.

Làm một cái Ngũ Độc phái đệ tử, bọn hắn có trách nhiệm thủ hộ tông môn lúc tông môn gặp nạn.

Đây chính là lúc bọn hắn thể hiện ra bản thân mình lòng trung thành đối với môn phái, cũng là cơ hội xuất đầu lộ diện để được các trưởng lão để mắt tới.

ở Ngũ Độc phái tu luyện cũng không phải một mảnh êm đềm tốt đẹp như chính phái, cạnh tranh rất khốc liệt.

Nếu như không thể thích nghi vậy chỉ có thể bị đào thải, đây là sự thật vô cùng tàn khốc máu tanh.

Triệu Vô Cực thấy bọn hắn hành động , lập tức nhíu mày.

Đại điện xảy ra chuyện?

Hắn chắc chắn, vừa rồi hắn không hề gây ra cái gì đỗng tĩnh quá lớn, xung quanh đây cũng không hề có cái gì cao thủ rình rập, không thể biết hắn tới trước để thiết kế bẫy rập chờ hắn.

Vậy thì chỉ có một khả năng, đại điện thật sinh chuyện.

Bởi vậy bọn hắn mới vội vội vàng vàng xông tới như vậy.

Ngũ Độc phái người đông thế mạnh, thủ đoạn tàn ác, giết người quỷ dị.

ở Miêu Cương không hề có người dám cùng bọn hắn tranh phong.

Là ai lại có cái lá gan này, dám cùng Ngũ Độc phái đánh lên, tìm bọn hắn gây chuyện?

Triệu Vô Cực lập tức cảm thấy nồng đậm hứng thú, hắn hôm nay đến cũng vừa lúc muốn tìm hiểu tình báo một phen.

Hắn muốn xem Ngũ Độc phái nội tình các trưởng lão chưởng môn thế nào, bọn hắn chơi độc, là cái gì hình dáng.

Triệu Vô Cực thân hình lập tức từ trên cành cây lao ra, nhanh như chớp dọc theo con đường đám người kia bỏ đi phương hướng chạy tới.

Chỉ có điều khác biệt chính là hắn không hề quang minh chính đại hành tẩu mà ẩn nấp dọc đường đi lên.

Triệu Vô Cực cảm giác không ổn chút nào, hắn hướng một căn nhà gần đó xông vào, may mắn trong nhà cũng không có ai.

Triệu Vô Cực lục lọi một chút, lập tức tìm ra được một bộ quần áo của người Miêu Cương thường mặc, trang trí gần giống với Ngũ Độc phái đệ tử y phục.

Đồ áo cũng khá vừa người, hắn lập tức thay đổi y phục lên.

Trên đầu đội lên một cái khăn vải quấn quanh đầu, Triệu Vô Cực lập tức biến thành một cái tiểu soái ca người Miêu Cương.

Hắn hài lòng thu lại quần áo của mình, lập tức hướng kia nhanh như chớp chạy tới.

Chạy một chút thời gian vượt qua mấy cái kiến trúc, Triệu Vô Cực liền gặp được dòng người đang hướng đại sảnh bên kia đổ về.

Hắn cũng thả chậm tốc độ, hướng vào đoàn người tiến tới con đường ghép vào chung, đóng giả làm một cái Ngũ Độc phái đệ tử.

Quả nhiên mọi người đều bận rộn hướng bên kia chạy tới, không hề có ai rảnh chú ý Triệu Vô Cực cái này lạ mặt người.

Cho dù có người thấy Triệu Vô Cực lạ mặt cũng sẽ không chạy tới chuyên môn chất vấn hắn tên họ là ai.

Triệu Vô Cực nhanh chóng tiếp cận tới đại sảnh vị trí, lúc này bên ngoài đại sảnh đã đứng kín người, mọi người hướng bên trong vây thành một đoàn, giống như là đang vây công người nào lại vậy.

Triệu Vô Cực sức lực tốt, vừa tới lập tức chen chân đi lên, nhanh chóng thấy rõ bên trong tràng cảnh.

Vòng ngoài cùng, một đám lớn đệ tử Ngũ Độc phái năm bè bảy mảng cầm các loại liêm câu giáo mác đứng bao vây lấy một đoàn người.

ở phía trên cùng chính giữa đối ứng với chủ vị ghế vị trí, một cái thoạt nhìn có chút trẻ trung nữ nhân đang một mặt giận đến tím mặt nhìn lấy đám người kia.

Xung quanh nàng , một đám đủ loại cao gầy thấp béo lão gia hỏa đứng vây xung quanh.

Tính sơ sơ cũng có năm người, mỗi người khí tức trên người không đồng đều, nhưng đều ở dỉnh phong sơ kì cùng trung kì bồi hồi.

Triệu Vô Cực nhìn rõ, năm người, mỗi người một vẻ, trên người mặc đều là Miêu Cương đặc thù áo quần, có vẻ rất dày lại luộm thuộm nhưng trên tay bọn hắn bò không phải là rắn độc thì là bò cạp, có người còn cầm một cái đỉnh đang bốc lên khói xanh, không biết rốt cuộc là đồ vật gì.

Mà ở giữa đang được mọi người bảo vệ chính là một cái hai mươi tư hai mươi lăm tuổi nữ nhân, nàng so với Tiếu Mị Mị trông còn già hơn nhiều.

Tiếu Mị Mị vừa tròn mười tám, trên người thanh xuân khí tức nồng đậm, ngực nở mông cong eo nhỏ, làm da mềm như em bé, mắt ngậm xuân thủy.

Mà nữ nhân này ánh mắt có chút dài lại mang theo một vẻ sắc bén độc ác, lông mày bởi vì đang tức giận mà ngưng tụ lại, thể hiện ra một cỗ nữ cường nhân khí chất, người cư cao địa vị lâu ngày mà có khí chất.

Ngũ quan của nàng rất tinh xảo, khuôn mặt nhỏ thon dài, đặc biệt là đôi môi xinh xắn, môi trên hình sừng trâu cong độ nhỏ đưa tới cho khuôn mặt của nàng sự xinh đẹp sắc sảo.

Trên người nàng mặc vào một bộ váy áo màu nâu, trên đầu đội một cái lung linh sang trọng nón cao, bên trên có không ít kim tuyến rũ xuống làm vật trang sức tô điểm cho vẻ đẹp của nàng.

Đáng tiếc làn da của nàng không được xinh đẹp cho lắm, có chút tái nhợt bệnh trạng lại không non mềm như của Tiếu Mị Mị, so với Tiếu Mị Mị còn kém xa tám vạn dặm

Nhưng ở Miêu Cương, so với đám nữ nhân Triệu Vô Cực thấy qua, cũng có thể xưng tụng một tiếng xinh đẹp.

Miêu Cương vùng đất hẻo lánh khô cằn, kinh tế không mấy phát triển, các loại son phấn trang sức đồ làm đẹp cho nữ nhân cũng khá ít.

Bởi vậy ở đây muốn sinh ra mỹ nhân xác suất rất thấp.

Hơn nữa ở đây nữ nhân còn phải đối mặt với các loại độc trùng độc vật, độc thảo, mù mịt chướng khí.

ở trong hoàn cảnh như vậy khó lòng mà có thể sinh ra mĩ nhân được.

Không cần nói cũng biết, người phụ nữ ở giữa này chính là chưởng môn của Ngũ Độc phái Ân Tố Tố

ở hoàn cảnh khắc nghiệt trưởng thành như vậy mà nàng có thể xinh đẹp được đến thế này, cũng xem như là có đại tạo hóa.

Nhưng cái này đại tạo hóa, lúc này đang đưa đến cho nàng rắc rối lớn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.