Trở về truyện

Harry Potter Và Quyển Sách Của Dục Vọng - Chương 16: Bậc Thầy Độc Dược

Harry Potter Và Quyển Sách Của Dục Vọng

16 Chương 16: Bậc thầy độc dược

Harry Potter và Quyển sách của dục vọng

Chương 16: Bậc thầy độc dược

Người dịch và chế tác: Willmaker

Đã gần ba tuần trôi qua kể từ khi Harry được vinh danh là Nhà vô địch Hogwarts. Ron vẫn từ chối nói chuyện với anh ta và sau khi biết được nhiệm vụ đầu tiên từ bác Hagrid, Harry gần như ngất đi. ĐỐI ĐẦU VỚI MỘT CON RỒNG. Anh ta không biết làm thế nào mình có thể vượt qua một con rồng và sự tự tin của anh ta đã hoàn toàn bị sụp đổ. Khi Harry đến túp lều của bác Hagrid vào chiều thứ Năm để tham gia lớp học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, Hermione đã đi trước Ron, người vẫn đang bĩu môi về việc Harry bắn tinh trùng lên khuôn mặt xinh đẹp của em gái mình ngay trước mặt mình. Harry ở bên cạnh Dean và Seamus trong suốt lớp học, thỉnh thoảng nói chuyện với Hermione và cố gắng phớt lờ Malfoy và các Slytherins, những người sẽ không bỏ qua cho Harry. Những con Skrewt bị nổ ngày càng rất lớn và khi các học sinh Slytherins và Gryffindor phát hiện chúng có thể phát nổ làm bỏng người gần đó, thì lập tức xảy ra vài cuộc chiến nhỏ. Hermione là người không may mắn khi là học sinh đầu tiên bị bỏng và chính Malfoy là người gây ra.

"Xem này, Crabbe" Malfoy thì thầm với Crabbe và chỉ cây đũa phép của mình vào một con Skrewt, Blast-Ended, con Skrewt phát nổ từ vị trí của nó bên cạnh Hermione, phóng một luồng lửa cực mạnh trực tiếp vào Hermione.

'Owww! ... Aguamenti' Hermione kêu lên, dùng một tia nước từ cây đũa phép để dập lửa đã thiêu rụi hoàn toàn quần áo của cô. Hermione rất may mắn không bị bỏng nặng. Cô ấy có một vài vết cháy xém nhỏ trên tay và chân, nhưng ngoài ra, cô ấy hoàn toàn ổn. Điều không ổn là tình trạng quần áo của cô ấy, sau khi nhúng vào nước, đã bị bong ra khỏi người cô ấy, khiến cô ấy hoàn toàn khỏa thân ngoại trừ đôi tất dài màu trắng và đôi giày. Ngay cả áo ngực và quần lót của cô cũng bị cháy vụn, khiến cô lộ ra hoàn toàn trước mọi người. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Hermione ướt sũng, hai núm vú hồng hào và bộ ngực săn chắc nhỏ nhắn hiện ra. Đôi chân dài, cặp mông săn chắc cũng lộ rõ, cũng như chùm lông mu nâu nhỏ phủ kín phần nhỏ nhất của âm hộ.

'BẠN THẬT QUYẾN RŨ!' hơn một nửa các chàng trai trong nhóm đang nhìn chằm chằm vào cô ấy hét lên. Hermione cố gắng che đi cơ thể ướt sũng của mình, và chứng kiến mọi chàng trai đang nhìn chằm chằm vào cô đang nổi cơn thịnh nộ dưới quần, kể cả bác Hagrid.

“Uhhhhh… Có lẽ em nên… errr… đi gặp Madam Pomfrey… Yeah Madam Pomfrey” Hagrid lắp bắp, cố gắng che đậy sự xấu hổ của mình. Ngay cả Malfoy cũng cứng như đá khi Hermione bắt đầu chạy về phía trường. Cô cố gắng che đậy bản thân, nhưng chạy về phía lâu đài có nghĩa là ngực và mông của cô lắc lư theo mỗi bước.


'Chúa ơi ... tôi muốn đụ nó!' Harry thở dài với Seamus và Dean, cả hai đều gật đầu đồng ý khi họ nhìn mông của Hermione.

“Uhhh… Tôi sẽ quay lại ngay… Tôi phải… Uhhhh… Làm gì đó trong nhà của tôi đi” Hagrid nói với cả lớp, cố gắng che đi bộ phận phình to của mình và mong muốn được chạy về nhà xoa bóp nó.

Hermione chạy vào trường vẫn hoàn toàn khỏa thân, muốn đến bệnh viện tìm Madam Pomfrey càng sớm càng tốt và tìm quần áo để che cơ thể ướt đẫm của mình. Những vết bỏng nhỏ trên tay và chân cũng khiến cô khó chịu và một loại gel chữa lành sẽ có tác dụng làm dịu. Bệnh viện ở tầng một và Hermione đã gần như rơi nước mắt vì rơi vào tình huống xấu hổ mà cô ấy đang gặp phải, cô phải khỏa thân chạy qua hành lang đầy học sinh. Điều đó làm cô ấy vô cùng xấu hổ khi hầu hết mọi học sinh ở Hogwarts giờ đây đều nhìn thấy cô ấy khỏa thân.

Hermione có thể nghe thấy một vài trong số các chàng trai hò hét khi cô chạy ngang qua. Cô nhanh chóng chạy đến chỗ Bà Pomfrey, người đã quay lưng về phía Hermione khi cô đến gần. Hermione vỗ vai Madam Pomfrey một cách ngây thơ, biết rằng bà ấy sẽ lại hết hồn vì Hermione không mặc quần áo. Ít nhất thì lần này cô không cần đến lọ thuốc tránh thai.

'Cô Granger! Điều gì đã xảy ra với quần áo của cô! ' Bà Pomfrey hét lên, hoang mang và lo lắng trước sự khỏa thân của Hermione.

'Những con Skrewts phát nổ... Chúng đốt cháy quần áo của em và làm em bị bỏng một chút!' Hermione phàn nàn, cố gắng làm ra vẻ chân thành nhất có thể.

Bà Pomfrey trả lời: "Hãy lấy thứ gì đó để che thân thể em trước khi tôi xử lý những vết bỏng đó" Madam Pomfrey trả lời, khi bà quay lại, lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý và chọn một chiếc áo choàng bệnh viện cho Hermione mặc. Thật không may, chiếc váy dài quá nhỏ so thân hình của cô. Hermione yêu cầu một chiếc khác nhưng Madam Pomfrey nói với cô rằng chiếc cô đang mặc là chiếc cuối cùng của cô.

"Tôi xin lỗi cô Granger, nhưng không có gì khác tôi có thể cho cô ... Có lẽ lần sau cô nên cẩn thận hơn với quần áo của mình" Madam Pomfrey nói. Chiếc áo choàng của Hermione gần như không đủ dài để che đi cặp mông căng, âm hộ và miếng dán mu. Hermione nghĩ rằng chuyến đi bộ lên tháp Gryffindor sẽ là một chặng đường dài, trong khi Madam Pomfrey tiếp tục tìm kiếm một loại gel chữa vết bỏng.


'Có vẻ như tôi đã hết sạch gel bỏng rồi Cô Granger… Cô sẽ phải đến gặp Giáo sư Snape trong ngục tối và tự lấy một ít cho mình 'Madam Pomfrey nói với Hermione, quay lại với nụ cười thất vọng trên khuôn mặt. Hermione mở miệng định từ chối, nhưng lại bị bà Pomfrey cắt ngang, 'Ồ ... Sẳn tiện cô có thể đem về lô thuốc tránh thai mà giáo sư Snape đã pha chế, điều đó thật tuyệt!' Madam Pomfrey nói với một nụ cười trên môi. Bà Pomfrey đã yêu cầu Snape pha một vài mẻ thuốc tránh thai cho bà sau khi Cho Chang và Pansy Parkinson sử dụng hai lọ thuốc cuối cùng của bà để tránh mang thai. Cho đã nói với Madam Pomfrey rằng cô ấy đã thức dậy trong Quán Cú với tinh dịch đầy ắp trong lồn nên cô ấy quyết định tốt nhất là nên an toàn, trong khi Pansy nói với cô ấy rằng bạn trai đã bảo cô ấy uống thuốc và không được mang thai. Malfoy rất vui khi được bắn vào sâu trong tử cung dễ bị tổn thương của Pansy, nhưng anh ta không có kế hoạch sớm nuôi dạy một Malfoy bé nhỏ nào. Trước khi Hermione có thể phản đối, Madam Pomfrey đã thúc cô từ bệnh viện ra khỏi cửa.

Hermione kéo áo bệnh viện của mình xuống hết mức có thể nhưng không thể che được âm hộ hoặc mông của cô. Các chàng trai chỉ và nhìn chằm chằm vào thân hình tuyệt đẹp của Hermione đi ngang qua. Cô xuống cầu thang và mở cửa ngục tối, bước vào bên trong và đóng cánh cửa sau lưng, ngăn không cho ai quấy rầy theo cô nữa.

Hermione lén lút lẻn qua các sảnh tối, trốn khỏi tầm nhìn của bất kỳ học sinh nào. Cuối cùng khi đến được văn phòng kinh tởm của Snape, cô biết mình không có lời giải thích nào cho sự xuất hiện của mình. Trước khi cô có thể dừng lại và nghĩ ra bất kỳ lý do khả thi nào, Snape đã mở cửa phòng làm việc của mình và hoàn toàn ngạc nhiên nhìn bộ dạng của Hermione. Hermione có thể thấy mắt anh nhìn xuống vùng mu nhỏ sưng húp của cô.

“Skrewts… Bỏng… Thuốc tránh thai” Hermione thốt lên, bối rối và lắp bắp ngay tại chỗ.

'ĐI VÀO!' Snape ra lệnh. Hermione bước vào văn phòng của Snape vẫn cố gắng che đậy bản thân, nhưng cảm thấy ghê tởm trước những gì cô nhìn thấy. Các bức tường và kệ trong văn phòng phủ đầy các thành phần và nội tạng đóng chai.

“Tôi cho rằng cô đến đây để lấy mấy lọ thuốc tránh thai mà tôi đã pha cho Madam Pomfrey…” Snape nói với nụ cười nhếch mép.

“Không… tôi đến đây để lấy một ít gel bôi bỏng và.... thuốc tránh thai” Hermione xấu hổ đáp lại.


"Vậy thì em bị bỏng ở đâu" Snape nói, một lần nữa nhìn vào âm hộ của Hermione.

"Trên tay và chân của tôi" Hermione nói, cho Snape thấy bàn tay và đùi trong của cô ấy, cả hai đều bị đốt bởi Skrewts.

“Tôi sẽ phải tự mình bôi gel” Snape nói, kéo một lọ gel trị bỏng từ một trong các kệ và quay lại với nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt.

“Nhưng…” Hermione bắt đầu, nhưng cô nhanh chóng từ bỏ lời phàn nàn của mình sau khi cô cảm thấy những ngón tay dài lạnh lẽo của Snape sờ soạng đùi trong của cô và xoa bóp gel vào da cô. Cảm giác dễ chịu khi Hermione bị bỏng rát, đặc biệt là khi ngón tay của Snape tìm cách hơi gần âm hộ của cô. 'Ư!' Hermione bắt đầu nhận thức rằng ngón tay của anh ta đang rất gần với âm hộ chặt chẽ của cô.

'Petrificuus!' Snape hét lên, đánh Hermione bằng một câu thần chú đóng băng. Câu thần chú anh ta thi triển đã hoàn toàn đóng băng Hermione tại chỗ cô đang đứng.

Hermione không thể cử động, không thể nói và không thể làm bất cứ điều gì khi Snape đi quanh nữ phù thủy khỏa thân bị đông lạnh. Snape nhanh chóng tát vào mông cô, và trước sự kinh hoàng của Hermione, cô có thể cảm thấy đau nhói khi tiếp xúc, nhưng không thể hét lên. Snape đi dạo một vòng quanh Hermione, xem xét từng chi tiết trên cơ thể tuyệt đẹp của Hermione trước khi đưa ra một nhận xét khác.

"Có vẻ như tôi sẽ phải dạy cho cô một vài bài học, cô Granger, và bằng cách này, cô sẽ ngoan ngoãn như một đứa trẻ biết sai" Snape nói, khi anh cởi chiếc áo choàng nhỏ của Hermione và bóp vú phải của cô. Hermione muốn hét lên để được giúp đỡ, nhưng trong sâu thẳm tâm trí cô ấy muốn Snape tiếp tục.

Snape dùng tay để uốn nắn cơ thể đông cứng của cô, đầu cô bị ép cúi xuống ở mức đũng quần của Snape. Cô biết chính xác anh ta định làm gì khi cô thấy Snape cởi quần anh ta ra và kéo xuống để lộ ra con cặc cứng sáu inch của anh ta. Hermione nuốt nước bọt và sẵn sàng cho những gì sắp xảy ra. Cô ấy đã đúng khi Snape đẩy đầu dương vật của mình lên đôi môi căng mọng của Hermione cho đến khi miệng cô ấy mở ra. Hermione không thể làm gì khi Snape túm tóc cô và tộng toàn bộ con cặc của anh ta vào miệng cô, tạm thời chặn đường thở của cô. Snape di chuyển hông của mình qua lại, dùng tay dập đầu Hermione qua lại theo nhịp hông đang thúc đẩy của mình. Snape có thể cảm nhận được nước dãi của Hermione chảy dọc theo trụ và hai quả bóng của anh khi anh tiếp tục đụ miệng cô trong năm phút tiếp theo. Hermione đã kiệt sức khi Snape chịu thua và kéo con cặc dính đầy nước bọt ra khỏi miệng cô, để cô lấy lại hơi thở.

'Không tệ cho một Muggle!' Snape nói, có vẻ như anh ấy đã sẵn sàng để bùng nổ. Hermione cố gắng thoát khỏi lời nguyền của Snape để trốn thoát, nhưng vẫn bị mắc kẹt trong tình trạng tê liệt. Snape đi tới sau lưng cô và bế cô lên, di chuyển toàn bộ cơ thể cô về phía bàn của anh. Anh để mặt cô nằm trên bàn của anh và mông cô ưỡn thẳng lên trời. Snape quỳ xuống và vùi mặt vào âm hộ Hermione, điều này khiến Hermione muốn rên rỉ khi chiếc lưỡi ẩm ướt và ấm áp của anh chạm vào. 'Mmmmm ... Mùi vị cũng không tệ!' Snape lầm bầm, liếm môi và thọc sâu lưỡi của mình vào cái lồn khít khao của Hermione. Chỉ mất vài phút trước khi Hermione không thể giữ cửa lũ lại được nữa và xả ra nước của mình trên khắp mặt Snape.

"Chà cô Granger ... Tôi hy vọng cô sẽ thích điều này!" Snape nói, đứng dậy và hướng đầu dương vật của mình về phía âm hộ của cô. Hermione đang kêu cứu, nhưng không có gì thốt ra từ miệng cô ấy; cô sắp bị xâm phạm bởi Bậc thầy Độc dược và cô không thể làm gì để ngăn cản ông ta. Sự bôi trơn từ cơn cực khoái của Hermione khiến việc nhét con cặc của Snape vào âm hộ cô rất trơn tru.

'Ahhhhh ... Cảm giác tốt hơn!' Snape thở dài, đẩy con cặc của mình vào sâu hơn trong Hermione. Hermione không thể nói dối chính mình; cảm giác thật tuyệt khi được lấp đầy bởi một con cặc khác. Dù ghét bị Malfoy xâm phạm, cô luôn cảm thấy thực sự thoải mái sau khi tỉnh lại, kể cả sau khi được lấp đầy bởi tinh dịch của anh ta bên trong lồn.

“Chật quá… Em là một con điếm tuyệt vời” Snape rên rỉ khi con cặc của anh di chuyển như một cái pít-tông ra vào âm hộ được bôi trơn của cô. Hermione chảy nước miếng trước cảm giác được lấp đầy bởi con cặc của người đàn ông khác và mặc dù cô vẫn không thể nói gì, cô vẫn hy vọng Snape sẽ đụ cô nhanh hơn và mạnh hơn. Gần như thể anh ta đang đọc được suy nghĩ của cô, Snape bắt đầu nhấp cô ngày càng nhanh hơn cho đến khi toàn bộ con cặc với những quả bóng của anh ta đập bình bịch vào âm hộ của cô. Cảm giác mà Hermione cảm thấy khi những viên bi của anh tiếp xúc với âm hộ của cô là quá đủ để đẩy cô qua đỉnh lần thứ hai và lồn cô bao phủ con cặc nhanh như chớp của Snape trong nước kem của mình.


'Một lần nữa cô Granger ... Cô thực sự là một con đĩ chuyên nghiệp!' Snape rên rỉ, rõ ràng đã sẵn sàng để xả tinh. Snape cũng không có ý định rút cặc ra khỏi Hermione; anh ta có sẵn rất nhiều lọ thuốc tránh thai và lấp đầy con đĩ mà anh ta đang làm tình bằng một lượng tinh dịch cỡ lớn dường như là một ý tưởng tuyệt vời đối với anh ta.

"Tôi sẽ cho cô ăn kem, Cô Granger ... Và biết gì không ... Tôi sẽ lấp đầy cái lồn Muggle nhỏ xinh này" Snape rên rỉ trước khi bắt đầu thở hổn hển. Hermione muốn nói không nhưng vẫn không thể di chuyển được một inch, vì vậy cô đành cam chịu số phận trở thành con búp bê tình dục chết tiệt của Snape.

'Uh-Uh-Unghhhhhh!' Snape càu nhàu, bắn liên tiếp từng dòng tinh dịch nóng vào sâu trong âm hộ ôm chặt của Hermione. Snape rên rỉ và rên rỉ khi anh tiếp tục trút lên tử cung dễ bị tổn thương của Hermione với một lượng đáng kể chất dịch dính nóng hổi của anh. Hermione có thể cảm thấy Snape đang bắn nốt hạt giống cuối cùng của anh vào cô trước khi anh rút con cặc của mình ra khỏi âm hộ đang ôm chặt của cô. Và sau đó anh ta xoay cô quay lại để anh có thể rửa sạch con cặc của mình trong miệng cô.

Hermione có thể nếm mùi kem và vị mặn của Snape trên con cặc đang mềm ra của anh khi anh di chuyển nó ra vào miệng cô vài lần cho đến khi anh hài lòng thì nó đã sạch.

"Một cô gái tốt" Snape nói với Hermione, kéo con cặc của anh ra khỏi miệng cô và kéo quần anh lên trong quá trình này. Snape sau đó để cô đứng thẳng trước khi đổ một lọ thuốc tránh thai xuống cổ họng cô. 'Passinita!' Snape hét lên, bắn một câu thần chú khác vào Hermione đang không có khả năng tự vệ. Snape đã thay đổi trí nhớ của Hermione thành một ký ức khiến cô vào văn phòng, lấy lại gel trị bỏng và thuốc tránh thai và ra đi hạnh phúc.

'Cảm ơn giáo sư Snape!' Hermione thấy mình đang nói, khi cô bước ra khỏi văn phòng của anh ta với chiếc áo choàng bệnh viện đã được Snape mặc lại; trên tay của cô là gel bỏng và mấy lọ thuốc tránh thai. Hermione quay trở lại bệnh viện với một cảm giác hài lòng kỳ lạ, chỉ gặp một vài học sinh hư hỏng trên đường thấy cô. Họ gọi cô ấy là một con đĩ và một vài người trong số họ đã bị cô ấy cho một cái tát trời giáng.

“Cô đây rồi, cô Granger… Điều đó lâu hơn tôi dự kiến một chút,” Madam Pomfrey nói, lấy mấy lọ thuốc tránh thai và bôi gel chocô ấy.

Hermione bối rối trả lời: “Cô đang nói gì vậy… Em mới đi được vài phút.

“Hơn một tiếng rồi, thưa cô Granger… Bây giờ chúng ta hãy bôi một ít gel lên những vết bỏng đó đi” Madam Pomfrey trả lời, cúi xuống để thoa gel lên đùi trong của Hermione. "Có vẻ như cô đã thoa một ít ... Chà ... Tôi hy vọng tôi sẽ không gặp cô quá sớm, Cô Granger ... Tạm biệt!" Bà Pomfrey nói, đưa Hermione ra khỏi cánh cửa bệnh viện và quay trở lại hành lang, nơi một số học sinh yêu mến đang đợi bà. Hermione giờ thực sự bối rối; Hermione có thể thề rằng cô ấy không bao giờ bôi bất kỳ loại gel nào lên người hoặc cô ấy chỉ ở văn phòng của Snape trong vài phút.

'MALFOY!' Hermione hét lên, khi cô leo lên những bậc thang cuối cùng đến Chân dung Quý bà Béo. Hermione ngay lập tức nghĩ nếu cô ấy đã mất bất kỳ ký ức nào, thì Malfoy đã đứng sau tất cả (Nd: Tội nghiệp thằng em kao, đổ vỏ đéo vui đâu ^^!).

'Lấy làm tiếc! Sai mật khẩu!' Quý bà Béo cho biết, đáp lại sự la hét của Hermione và từ chối cho cô ấy vào phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor.

Giới thiệu chương sau:

Harry làm cách nào vượt qua bài thi đầu tiên? => Chịch con rồng (0.0)/. Cái này tui nói đùa thui ^^!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.