Trở về truyện

Đụ Cậu Sinh Viên - Chương 1

Đụ Cậu Sinh Viên

1 Chương 1

Lâm An là một thiếu niên ngoan ngoãn, học khoa mỹ thuật, lớn lên trắng nõn sạch sẽ, từ nhỏ đã luôn là cậu bé nghe lời hiểu chuyện trong miệng giáo viên, cũng là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi đi chơi đêm trở về, bị mẹ già véo lỗ tai hận sắt không thành thép nói một câu "Mày xem Lâm An cùng tuổi với mày đi!" Loại con nhà người ta này khiến bạn cùng trang lứa hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Chuyện lớn mật nhất mà cậu làm trong đời sợ là ngoại trừ việc trốn tiết học mỹ thuật hồi cấp hai, mang theo nội tâm căng thẳng và phấn khích của thiếu niên bước chân vào tiệm net chơi trò dò mìn một tiếng, thì cũng chỉ có hôm nay cùng mẹ cãi nhau, lần đầu tiên vi phạm ý nguyện của bà chạy ra ngoài tham gia tụ tập.

Vì vậy, trong cảnh tượng này, ngay cả một chút âm thanh cậu cũng không dám phát ra.

Nhà vệ sinh công cộng trong khách sạn đúng giờ sẽ có người đến quét tước, lại thêm một chút huân hương dễ ngửi, không hề có mùi hôi gì cả, người đàn ông bên ngoài cửa quả thực có thiên phú ca hát, vô cùng say mê phát ra tiếng hừ hừ không hề có lời, nhét đồ vật vào kẹt cửa.

Ở trong một gian khác, thiếu niên với tướng mạo thanh tú lúng túng kéo quần lên, xem xét tấm card ở kẹt cửa.

Tiếng ngâm nga cùng với tiếng bước chân của người đàn ông rời khỏi cửa càng lúc càng nhỏ cho đến khi nó biến mất hoàn toàn, lúc này Lâm An mới nhẹ nhàng thở ra, vì tránh cho vị đại ca kia gặp phải cục diện xấu hổ, cậu sửa sang lại quần xong chuẩn bị rời đi, đẩy mở cửa, tấm card lập tức rơi xuống trên chân cậu.

Lâm An dừng lại, cậu cúi đầu nhìn tấm thẻ nhỏ, chần chờ vài giây mới nhặt nó lên.

Tấm card in hình một người phụ nữ mặc váy đen bó sát, mỹ nữ với đôi mắt như tơ, bên cạnh là ba ký tự lớn của tiệm mát xa, tràn ngập ý vị ám chỉ.


Lâm An mê mang một lát mới phản ứng lại đây là cái gì, tai nhanh chóng đỏ ửng, cậu lật mặt sau của tấm card lại, ánh mắt né tránh mà đánh giá, đôi mắt xinh đẹp khó tránh khỏi mang theo chưa hiểu sự đời tò mò và thấp thỏm, vô cùng căng thẳng.

Con cừu ngây thơ lần đầu tiên nhìn thấy sự cám dỗ của thế giới bên ngoài, khi cậu đang đỏ tai quan sát cẩn thận, điện thoại trong túi quần đột nhiên rung lên phát ra âm thanh ong ong chấn động, đánh vỡ sự yên lặng trong phòng vệ sinh.

Tầm mắt của Lâm An từ trên tấm card rời đi, lấy di động ra nhìn thoáng qua, cuộc điện thoại của mẹ cùng với âm thanh chấn động vang lên liên tục, nhưng cậu lại không có bất kì động tác nào, vẫn luôn nhìn nó cho đến khi nó tự động ngắt.

Tiếng rung đột ngột im bặt, không bao lâu sau tiếng chấn động lại một lần nữa truyền đến, trên cửa sổ của Wechat xuất hiện một dòng chữ lạnh băng.

Lâm An hít sâu một hơi, giận dỗi lướt qua khung trò chuyện vừa hiện lên, nhìn tấm card nhỏ trong tay, mím môi bấm điện thoại.

“Đô ——, đô ——”

Di động phát ra tiếng "đô đô" chờ đợi được kết nối, Lâm An thật vất vả lắm mới thu được chút dũng khí ở trong âm thanh sạch sẽ này, cậu càng ngày càng thấp thỏm, căng thẳng đến mức lòng bàn tay đều là mồ hôi, cậu lại rụt rè nghĩ hay là thôi đi, lúc này điện thoại đột nhiên được kết nối, theo sau là tiếng cười trầm thấp mang theo sự lười nhác của người đàn ông từ trong di động truyền ra.

"Alo, xin chào ngài, đây là tiệm mát xa."


Lâm An đâm lao đành phải theo lao, như thể miệng cậu không còn là của mình nữa, cậu ngập ngừng: "À, cái đó... Khách sạn Venus 801."
Đầu dây bên kia là một người đàn ông với chất giọng vô cùng gợi cảm, mang theo một chút ý cười: "Gọi phục vụ đặc biệt à, được... Nhưng tôi nghe giọng của cậu, hình như cậu còn rất trẻ, gà rất đắt tiền, quý khách, cậu có mang đủ tiền không?

Khuôn mặt trắng nõn của Lâm An chuyển sắc đỏ bừng, tuy rằng lòng bàn tay căng thẳng đổ đầy mồ hôi nhưng cậu không muốn bị coi là nói đùa, cho nên cứng ngắc nói:

"Tôi….tôi có tiền."

"Được rồi——" Người ở đầu dây bên kia giọng điệu kéo dài, cười hỏi: "Vậy cậu nói cho tôi biết cậu muốn như thế nào, trưởng thành hay thuần khiết? Việc đó có yêu cầu gì không?"

Lâm An lần đầu ra ngoài tìm, cậu làm sao hiểu được những quy tắc này, hai lỗ tai trắng nõn đỏ ngầu giữa mái tóc đen mềm mại, đầu áp vào cánh cửa, khô khốc nói:
“Tùy, tùy ý không được sao, những cái này đều, đều phải nói ra sao?"

“Điều đó không được.”


Không biết vì sao, Lâm An luôn cảm thấy người đàn ông ở bên kia điện thoại không giống như người tốt, giọng nói trầm tính ẩn chứa ý cười, như đang trêu chọc cậu: “Nếu như cậu không nói về yêu cầu của cậu, làm sao chúng tôi có thể để cậu thoải mái được đây, quý khách."

Lâm An còn tưởng rằng là bởi vì mình không hiểu quy tắc cho nên cố nén sự không ngập ngừng, lỗ tai đỏ bừng. Cậu do dự trả lời những câu hỏi khiến cậu vô cùng xấu hổ, trả lời từng câu một, động tác mơ hồ, nhỏ nhẹ nghe có chút ủy khuất: "Trưởng thành là được rồi...chuyện khác thì, thì không có yêu cầu gì khác nữa."

"Ồ, thích những người lớn tuổi hơn mình à..." Người đàn ông chợt nhận ra rằng mình đã lặp lại khiến cho Lâm An xấu hổ cúi đầu, sau đó cười hỏi:
"À, mà quên hỏi, dịch vụ này, quý khách định gọi nam hay nữ?"

Lâm An nhút nhát hoàn toàn ngây người, thậm chí còn có chút lắp bắp không thành tiếng: "Đàn ông, đàn ông cũng có thể gọi được sao?!"

"Đương nhiên, đàn ông chơi đùa đàn ông có rất nhiều phương thức... Đây là thời đại nào rồi, chúng ta nên theo kịp thời đại."

"Quý khách thì sao, cậu có muốn thử không?"

Lâm An cảm thấy mình không thể chịu nổi chuyện kích thích như vậy, nuốt nước bọt: "Không... không cần nữa."

"Vậy được, khách sạn Venus, 801 đúng chứ, nửa giờ."

Lâm An mơ hồ nói "hả".

Văn phòng Công an Thành phố Bắc Kinh, Chi nhánh Long Độ.

Dù đã hơn 9 giờ nhưng Cục Công an vẫn tấp nập người qua lại, một nhóm thanh niên uống quá chén, đánh nhau bị xích vào ghế, ăn nói hỗn láo, chỉ trỏ chửi nhau, nhổ nước bọt vào nhau, mày đái tao tao nhổ mày. Công an nhìn mà phát tởm , la mắng họ hãy nên thành thật và đừng có đi lung tung.
Mọi ồn ào đều bị dập tắt bên ngoài cánh cửa của văn phòng cơ quan công an.


Chiếc mũ cảnh sát màu đen tùy ý đặt trên chiếc bàn không sạch không tì vết, và âm thanh "bíp, bíp" cúp máy phát ra từ ống nghe.

Tần Thiệu để điện thoại xuống, không nhịn được cười, trong ánh mắt hiện lên vài tia tà ác.

Người đàn ông tầm hai mươi tuổi, vai rộng eo hẹp như giá treo quần áo, điều này làm nổi bật tối đa thần thái và sự chỉnh tề của bộ đồng phục cảnh sát màu xanh lam.

Anh dựa lưng vào ghế, hai chân dài tùy ý tách ra, đôi bốt quân đội ôm lấy bắp chân. Tần Thiệu đẹp trai tuấn tú, cổ tay áo xắn đến khuỷu tay, để lộ cánh tay nhỏ màu lúa mì nhạt, lộ rõ ràng đường nét cơ bắp, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ đắt tiền, so với những viên cảnh sát bình thường thì hắn có tinh thần vô kỷ luật của dòng phú nhị đại hơn, ngông cuồng, lạc điệu.
Tần Thiệu là một phú nhị đại, gia đình anh có xuất thân cách mạng. Khi còn nhỏ, trong lúc con của những người khác vẫn đánh cá trên sông và săn chim trong rừng chơi như điên thì Tần Thiệu đã ở cùng với những người lính huấn luyện trong khu nhà, ăn một nồi cơm lớn. Và thậm chí bởi có được thành tích xuất sắc, anh còn được coi là một cậu bé ngoan có triển vọng trong miệng người khác ở nhà thủ trưởng.

Nhưng rồi không biết cơn gió độc từ đâu thổi đến, khiến cho hoàng tử của ngọn lửa đỏ ngày càng nghiêng ngả xiêu vẹo, từ đánh nhau, ẩu đả việc gì anh cũng làm, vào đồn cảnh sát như vào hàng cơm. Khi lớn lên, anh cũng là một dân chơi cuồng trong các quán bar và hộp đêm, cứ thế từ một đứa trẻ con nhà người ta biến thành một tay chơi.

Nhưng bất luận như thế nào, một “ông cụ” như vậy bị ném vào một đồn cảnh sát nhỏ của tiểu khu làm cảnh sát cơ sở, có thể coi như được cử ra biên cương.
Nhưng mà, vận mệnh an bài cũng là do Tần công tử tự mình gây ra, anh từ nhỏ cùng binh lính huấn luyện, lão gia tử chờ anh lớn lên nhập ngũ, nhi tử kế thừa phụ thân sự nghiệp sao? Anh phản đối, lười biếng đăng ký tham gia kỳ thi tình nguyện, thi vào học viện cảnh sát.

Nếu thực sự vì muốn phục vụ danh dự của ai đó thì không sao, nhưng vấn đề là Tần thiếu gia căn bản không có lý tưởng và hoài bão lớn như vậy, anh chỉ là không muốn nhìn thấy cha mình hạnh phúc, và sau khi tốt nghiệp mọi thứ với anh vẫn là một mớ hỗn độn.

Vì vậy, nhà cha con họ Tần vốn dĩ hòa thuận tốt đẹp lại càng yêu thương hiếu thuận. Bảy con sói đơn độc của thủ trưởng Tần vui vẻ không biết đã mất đi mấy con. Nhìn thấy bộ dáng khôi hài của Tần Thiệu, huyết áp của ông tăng vọt, cảm thấy mình chẳng bằng một miếng thịt nướng, vì vậy, vì hòa khí gia đình, ông trực tiếp áp giải Tần thiếu gia đến địa phận của bạn cũ để làm cảnh sát, mắt không thấy thì tim không phiền.
Cửa phòng làm việc bị mở ra, tiếng mổ lợn truyền vào một lúc sau đó biến mất khi cánh cửa đóng lại. Khi Chu Thành Song bưng mì ăn liền đi vào, thấy Tần Thiệu đang đứng dậy và đội mũ cảnh sát màu đen lên, tò mò hỏi: "Này, anh Tần, anh đi đâu thế?"

“Đến hiện trường.” Tần Thiệu mở miệng, thanh âm lười biếng, là tên Lâm An vừa rồi ở trong điện thoại kia không giống giọng của người tốt.

Châu Thàng Song đi đến chỗ làm việc, đặt mì ăn liền xuống, kinh ngạc nói: "Chà, nhanh như vậy sao, nhiệm vụ này chúng ta mới bắt đầu chưa được bao lâu đã có người cắn câu rồi?"

Tần Thiệu có người đứng sau cũng không có gì lạ, khi còn học cấp 2, cấp 3 anh đánh nhau như cơm bữa, đã sớm nổi danh trong hệ thống công an. Ngay cả trước khi những người khác đến, đã có tin đồn rằng công tử nhà họ Tần sẽ đến làm việc ở cấp cơ sở trong tiểu cục Long Độ, đừng nói đến các quận khác, ngay cả cục cảnh sát thành phố cũng đồng cảm với đứa trẻ tội nghiệp này. .
Nhưng thật sự làm cho những người đó lo lắng quá mức là ông lớn này thật không hề có tính khí kiêu ngạo hay hống hách, khiến người khác hận không lôi ra được tật xấu của anh, mà ngược lại bộ phận nào anh cũng có thể kết thân, cùng lắm là đến muộn, thêm nữa là ngủ không dậy được.

Hãy nhìn xem, trạm làm việc đó đã khiến anh ấy ngủ sạch sẽ không chút bụi bẩn. Đương nhiên, Tần thiếu gia làm việc lâu như vậy cũng không kiếm được một xu, hàng tháng đều phải nộp tiền cho văn phòng, viết bản tự kiểm điểm, không làm phiền người khác, giống như linh vật trong văn phòng của bọn họ vậy.

Lần này, đến cục trưởng không thể chịu đựng được nữa, tình cờ có người đưa tin rằng một khách sạn nào đó thường xuyên có đàn ông dẫn các cô gái khác nhau về mở phòng, hơn nữa gần đây còn có đề cập đến việc sẽ tăng cường trấn áp phim khiêu dâm. Không khác nào đụng phải họng súng nên nhân viên đặt một tấm thẻ nhỏ và chuẩn bị câu cá cho cơ quan thực thi pháp luật.
Sau đó, cuộc điện thoại đầu tiên này tình cờ được phân bổ cho Tần Thiệu.

Tần Thiệu cao lớn, cơ bắp săn và rắn chắc dưới bộ đồng phục cảnh sát màu xanh chỉnh tề. Sau khi đứng dậy, anh cảm thấy rất ngột ngạt, cúi đầu cởi cổ tay áo đeo khuy măng sét màu bạc ra, không biết nghĩ đến cái gì, khịt mũi nói:

“Một người xui xẻo. Được rồi, tôi đến tận nơi."

"Này! Anh Tần, anh đi từ từ."

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Bí Cảnh Bá Chủ

Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh

Đọc truyện
Truyện 18+

Trọng Sinh Chi Chinh Phục Phụ Nữ Chi Vương( Remake)

" Trong tương lai tôi sẽ là người giàu có nhất Trung Hoa và ngồi trên ngai vàng cùng với những người phụ nữ xinh đẹp của mình". .

Đọc truyện
Truyện 18+

Hệ Thống Của Thần Hậu Cung Tối Cao

Hậu cung của tôi càng lớn tôi càng trở lên manh mẽ...Nux Lender xuyên không vào một thế giới giả tưởng cổ điển và nhận bàn tay vàng của mình. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Tôi là một thiên tài ở Địa giới. . Tôi đã chết ở Vân giới. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.

Đọc truyện
Truyện 18+

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn bộ thế giới bước vào thời đại tận thế, yêu ma, dị tộc xâm lấn, đại hồng thủy, kỷ băng hà, sa mạc hoá, thực vật biến dị, động vật thành quái vật, Vô Thiên bên trong tận thế 10 năm bị trở thành vật

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.