1 Chương 1: Cổ Nguyệt
tôi tên đường vũ lân
đây là thế giới đấu la đại lục tu luyện chủ yếu là cái gọi võ hồn
võ hồn chia ra 2 loại thú và khí võ hồn
ta không may được 1 cái phế võ hồn nó mang tên lam ngân thảo
vũ hồn cứ cánh 10 cấp là sẽ đến một bình cảnh
khi tu luyện đến bình cảnh ta cần 1 cái thứ gọi là hồn hoàn , chỉ có sắn giết hồn thú kẻ thù của nhân loại ta sẽ có một cái hồn hoàn theo thứ tự :
-10 năm trắng
-100 năm vàng
-1.000 năm tím
-10.000 năm đen
-100.000 năm đỏ
-1.000.000 năm vàng kim
hồn thú tu luyện trăm năm đã gọi là quý
hồn thú tu luyện nghìn năm gọi hiếm
hồn thú tu luyện vạn năm gọi là khó
hồn thú tu luyện hơn 10 vạn năm là những tồn tại đình cao của giới hồn thú
100 vạn năm gần như là không thể
qua 1 vạn năm từ khi thế giới bước vào kỷ nguyên khoa học giờ hồn thú bị săn giết gần như quá triệt để
cũng may giờ có thứ gọi hồn linh , người sang lập ra truyền linh tháp 1 vạn năm trước Hoác Vũ Hạo đã tạo ra thứ gọi là hồn linh này
sau 1 vạn năm sau khoa học kĩ thuật tiến bộ giờ đây ta đã không cần săn giết hồn thú lữa
tôi từ khi nhỏ đã đến nhà một người quen của cha tên manh thiên để học rèn lúc đầu tính chỉ đến đây để cố kiếm tiền ăn cho na nhi nhưng càng về sau tôi càng tiếp thu nhiều kinh nghiệm của ông ấy, và được ông ấy phó thác và giúp đơ rất nhiều về sau tôi nhận ông ấy làm sự phụ .
khi đã đủ tiền để mua hồn linh tôi cùng ba đi đến truyền linh tháp mua hồn linh
tuy vậy số tôi thật sự không may
tôi quay được 1 con rắn làm hồn linh nhưng nghe họ nói nó là một phế hồn linh
tôi lúc đầu rất đắn đo nhưng về sau tôi đã quyết đinh cùng nó dung hợp lại , tôi gọi nó tiểu kim hay Kim Ngữ
một đoạn thời gian sau na nhi rời đi
na nhi lần đầu tôi gặp là một cô bé ngồi ở ngoài đường được tôi đưa về và được gia đình tôi nhận nuôi
na nhi là một tiểu cô nương ngây thơ vô cùng xinh đẹp với mái tóc bạc và đôi mắt mầu tím
nhưng sau này khi em ấy nhớ lại kí ức em ấy đã rời đi
sau này tôi đên một thành phố gần biển gọi là đông hải thành để nhập học tại một ngôi trường gọi đông hải học viện
mới vào học tôi đã quen được với một người gọi Tạ Giải tuy lúc đầu có chút hiểu nhầm nhưng sau này tôi và cậu ấy đã thành huynh đệ thân thiết nhất của tôi
để kiếm tiền tôi đã tham gia hiệp hội thợ rèn nhờ manh thiên sư phụ ông ấy giúp đỡ giới thiệu cho
sau này việc học tôi được đưa đến một lớp có mốt hồn sư tên vũ trường không dậy , nghe nói thầy ấy trước từng là đệ tử sử lại khắc
hôm nay lớp có tiết huấn luyện thể lực mọi người đều phải mang áo giáp sắt và chạy 10 vòng theo nời thầy Vũ Trường Không
trong lúc chúng tôi đang chạy
một người từ từ lại gần thầy
" hmm " ( Vũ Trường Không ) có lẽ thầy đã nhận ra
một cô gái bước đến gần thầy
" em chào thầy em tên Cổ Nguyệt , ... nhưng em đã bị lỡ mất thời gian báo danh " ( Cổ Nguyệt )
" lỡ thời gian báo danh , nhưng tôi đâu phụ trách tuyển sinh .... "( Vũ Trường Không )
" vậy sao ... "( Cổ Nguyệt )
"nhưng đến thí cũng đã đến rồi ! ở lại đi "( Vũ Trường Không )
Cô còn đang giật mình sao người này lại dễ tính vậy chứ nhưng suy nghĩ đó ngay lập tức bị dập tắt
" đương nhiên có 1 điều kiện , chỉ cần em có thể thắng được học sinh lớp tôi , thì em có thể ở lại ! "( Vũ Trường Không )
Tạ Giải bị goi đến để đấu với Cổ Nguyệt tôi chào tạ giải và chạy tiếp
Tạ giải tấn công trước để nấy lợi thể , Cổ Nguyệt ngay kịp phản ứng lùi lại sau cô lập tức tạo ra băng có những múi nhọn để công phòng và phản đòn bằng các cuộc tấn công từ xa bằng hỏa cầu
sau nhiều lần đã dụ được Tạ Giải vào bẫy do thổ nguyên tố tạo thành
Tạ Giải liền không thể di chuyển được cơ hội của Cổ Nguyệt đến
-
-
Cổ nguyệt thắng
-
-
Vũ Trường Không thầy ấy rất bất ngờ về võ hồn của cổ nguyệt sau khi hỏi liền biết được võ hôn cô tên gọi là nguyên tố sư
vũ trường không thầy ấy rời đi có lẽ để giúp cổ nguyệt nhập học
cổ nguyệt cô ấy chạy lại gần tôi
nhìn gần mới thấy cổ nguyệt này tuy bề ngoài rất bình thường nhưng lại tỏa ra khi chất rất đặc biệt tuy là không thể nói rõ được nhưng làm tôi không thể rời mắt ra chỗ khác
"tại sao cậu lại mặc áo giáp để chạy vậy ? "(cổ nguyệt )
cổ nguyệt hỏi tôi sao?" thầy võ nói làm như vậy để rèn luyện thân thể ! à tôi tên đường vũ lân , cậu lợi hai thật đó !"
tạ giải từ phía sau cũng tham gia vào câu chuyện
... nhưng họ có vẻ ghét nhau hay sao ấy...
-
-
-
vào giờ ăn
tôi và mọi người đạng cùng ăn và cười đùa với nhau
cổ nguyệt đi đến gần tôi
" đương vũ lân tôi lấy hơi nhiều thức ăn tôi ăn không hết , phần còn lại cho cậu! " ( cổ nguyệt )nở nụ cười nói
tôi gẩn người vài giây vì bất ngờ " ... hả! được không "
cô ấy cười hihi chạy đi trước nhưng tôi vấn có thể nghe thấy vài câu" tôi đi trước"
tạ giải và mọi người xung quanh bu lại bàn tán chuyện này...
đến tối
thầy vũ gọi 3 người chúng tôi ra để thông báo sắp có cuộc thi thăng lớp 3 người chúng tôi là tuyển thủ được thầy chọn ra, và cả 3 người chúng tôi bị thầy huấn luyện đặc biệt cả 3 đứa sau mười phút không ngóc đầu lên được .