Trở về truyện

Đỉnh Cấp Lão Công - Chương 3: Giáo Huấn Vợ

Đỉnh Cấp Lão Công

3 Chương 3: Giáo Huấn Vợ

Thấy con gái khóc lòng hắn đau lắm. Không có gì có thể diễn tả tình cảm của hắn giành cho cô con gái rượu mày. Nhắc đến một người ba hoàn hảo điển hình, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ ngay đến Những người nổi tiếng khác nhưng đâu ai hay chính người ba đã sinh ra chúng ta mới chính là người hoàn hảo nhất.

Phải nói rõ hơn là “Ba không hoàn hảo nhưng luôn yêu con theo cách hoàn hảo nhất!”

Mọi người hay nhắc về mẹ khi ngợi ca sự hy sinh, lo nghĩ cho con cái, gia đình, còn cha thì sao? Có phải chúng ta nên công bằng hơn với cha của mình?

Hình ảnh người mẹ luôn là dịu dàng, gần gũi và hay thể hiện tình cảm dành cho con, Ba thường nghiêm khắc, đôi khi khó tính và rất kiệm lời. Là đàn ông nên Ba luôn thể hiện tình cảm của cha dành cho con trở nên vụng về. Nhưng đối với gia đình Hắn lại khác, hắn là người sánh vai người luôn dịu dàng, chăm sóc, gần gũi với con hơn..còn vợ hắn thì…..

Lần này Trần Lâm tức giận thật sự, hắn có thể bỏ qua khi vợ hắn bận công việc không quan tâm đến hắn, nhưng không thể không quan tâm đến con được.

Ngữ yến khóc một hồi rồi ngủ trong vòng tay ấm áp của ba. Hắn thấy con gái đã ngủ liền bế con bé lên giường, kéo chăn đắp ngang vai rồi hôn con bé một cái liền đi ra ngoài……


Hơn 1h sáng, tiếng xe oto đang tiến vào khu biệt thự rồi vô gara. Thư vân lái xe vào gara rồi đi vào trong căn biệt thự. Vô phòng khách nàng bật điện lên thì giậtình vì thấy Trần Lâm đang ngồi ở sảnh nhìn nàng.

– Sao anh không bật điện lên mà ngồi một mình ở đó?

– Em biết bây giờ là mấy giờ rồi không?….- Hắn không có trả lời câu hỏi của cô.

– Hôm nay có lãnh đạo từ Trên xuống kiểm tra, cấp trên sai em đón tiếp họ…- Ngữ vân tháo giầy cao gót đeo đôi dép đi trong nhà rồi lại ghế ngồi, nàng rót cốc nước lên uống. Hiện tại nàng vẫn đang mặc một cái zip màu đen và áo sơmi trắng trông rất thành thục.Miêu tả qua về vợ hắn chứ nhỉ.

Thư Vân là người phụ nữ đã hơn 40t, nhưng tjời gian hình như lãng quên nàng hay sao đó, mhìn vẻ ngaoì của nàng chẳng khác gì cô gái 30t vậy…nhiều khi ra đường chung với Ngữ Yến người ta gòn nghĩ là chị em, hay dì cháu gì đó thôi. Nàng từ nhỏ đã sống trong giàu sang nên có lớp da rất trắng, đôi mắt to tròn và cái mặt trogn nhìn rất xinh xắn.

Ngữ yến cao 1m68, nặng khoảng 52-54kg, số đo 3 vòng gần như max chuẩn 90-60-92…đối với một người phụ nữ đã có con mà sỏ hữu thân hình ma mị mày là niềm mơ ước của bao nhiêu thằng đàn ông.

……

– Em còn nhớ hôm nay ngày gì không ?

– Hôm nay…chết rồi em quên sinh nhật con….Ngữ Yến đâu rồi anh….?….- Thư Vân nói rồi nhìn quanh nhà.

– Nó khóc một lúc rồi ngủ rồi….anh muốn biết hôm nay em đi đâu, làm gì mà đến sinh nhật con cũng quên….- Hắn vẫn giữu giọng bình thản , tự nhiên kia…chưa có một chút bực tức giận dữ nào.

– Em đã nói là hôm nay Cấp trên từ Yến Kinh xuống kiểm tra…em phải họp…anh không tin em sao????….

– Họp…trong Thiên Thượng Nhân Gian sao?????….- Mặt hắn bắt đầu đổi màu, giọng nói bắt đầu lớn lên.

– Anh….anh theo dõi em….- Thư vẫn nghe thấy hắn nói vậy liền giận…Chông mình cho người theo dõi mình chẳng khác nào luôn nghi ngờ mình.

– Theo dõi cô…tôi không có rảnh đến vậy….tôi không cần biết cô làm gì….cô đối xử với tôi như thế nào cũng được, nhưng xin cô hay quan tâm đến con gái một chút….

– Anh có ý gì…Ý anh nói tôi không quan tấm đến con gái mình….- Giọng cô lớn dần.

– Cô xem lại mình đi, từ lúc cô lên chức, cả nhà ta ta đã ăn cơm quây quần cũng nhau bao nhiêu lần rồi….Lúc đầu khi cô chỉ là đội trưởng, cô nói cần phải phấn đấu để phá nhiều án, tạo thành tích để lên chức…Giờ lên chức rồi cô vẫn luôn đi sớm về muộn….Tôi nói thì cô bảo bận, anh phải đặt mình vào hoàn cảnh của em mà nghĩ……Bận công việc???…..Cô nghĩ chỉ mỗi mình là bận thôi à…còn tôi thì ngổi không ?…Nhưng tôi vẫn về nhà rất sớm cùng gia đình….Tại vì gia đình, người thân mới quan trong nhất…Còn cô, cô muốn làm một người cảnh sát tốt vì nhân dân thì ai làm người vợ tốt, người mẹ tốt cho hai cha con tôi ?

Thư Vân đứng hình không nói gì nữa, Tất cả những gì hắn nói đều đúng nên nàng chẳng phản bác được gì.

– Tôi nói lần này lần cuối, cô làm được thì làm.

Hắn nói xong đứng dậy đi ra ngoài bỏ mặc cô ngồi một mình ở đó…Nãy hắn hơi bức xúc nên được xả hết ra cũng thấy thoái mái một chút…nhưng tâm trạng vẫn hơi buồn….Hắn lái xe BMW lao nhanh vào trong màn đêm.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.