Trở về truyện

Đỉnh Cấp Lão Công - Chương 11: Quá Khứ Của Trần Lâm.

Đỉnh Cấp Lão Công

11 Chương 11: Quá Khứ Của Trần Lâm.

Trần Lâm cùng Thư Vân đang trên đi ô tô trên đường. Từ lúc hai người lên xe chưa có nói một câu nào, Thư Vân trong lòng dường như có rất nhiều điều muốn nói nhưng nàng lại không nói 1 câu nào. Trần Lâm hiều điều đó nên mở lời trước.

– Em không có gì muốn hỏi anh sao?…- Hắn cười.

– Em hỏi anh sẽ trả lời hết sao?…

Thư Vân thật ra rất muốn hỏi hắn, nhưng nàng rất hiểu tính cách của hắn. Nếu Trần Lâm không muốn nói, nàng có hỏi hắn cũng không trả lời, hoặc có trả lời cũng rất hời hợt, không đúng những gì nàng muốn biết. Trần Lâm quay sang nhìn khuôn mặt chờ mong đó của nàng, hắn cũng suy nghĩ rất nhiều là có nên kể cho Thư Vân biết về quá khứ của mình không?. Thư Vân là Vợ hắn, có lẽ cũng nên để cho nàng biết.

Bỗng nhiên hắn quay đầu xe lại chạy thẳng ra hướng bờ biển, Thư Vân ngạc nhiên hỏi.

– Anh định đi đâu vậy?

– Đi đến nơi này, anh sẽ kể cho em tất cả về quá khứ của anh?

Thư Vân nghe vậy không nói gì nữa. Trần Lâm đi đến bờ biển rồi đỗ xe ở ria đường rồi ra khỏi xe, Thư Vân thấy vậy cũng xuống xe và đi theo…nàng tháo giày cao gót ra đi chân đất trên bờ cát.

Hắn người đến bên một hòn đá rồi ngồi xuống. Thư Vân cũng ngồi theo, nàng định lên tiếng hỏi hắn điều gì đó nhưng bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt xa xăm, có chút bi thương mất mát của hắn mà kìm lòng không nói. Chỉ ngồi bên cạnh hắn chờ hắn nói. Một lúc sau Trần Lân cũng nói.

– Thực ra từ bé, anh sinh ra trong một gia đình nghèo thuần nông ở quê. Ba mẹ anh làm công nhân của một nhà máy Dệt, anh có một người chị hơn anh 3t, cuộc sống bình dị, tuy có đôi lúc thiếu thốn nhưng rất vui. Nhưng năm anh 16t Ba mẹ anh qua đời do vụ cháy Nhà máy dệt, Chủ của nhà máy lại đổ lỗi do công nhân của nhà máy, nhưng thực chất là do nhà máy dùng những trang thiết bị kém chất lượng, lúc vận hành nó gặp lỗi và đã phát cháy. Sau đó anh thì mất ba mẹ, rồi nhận được một khoản tiền trợ cấp nhỏ nhoi. Bỗng nhiên một gia đình hạnh phúc bị lìa tan, anh được đưa vào trai cho trẻ em mồ côi, còn chị anh đã 19t nên phải tự lập. Chị anh đã vừa học vừa đi dạy thêm để kiếm tiền lo cho anh. Nhưng ông trời đã bất công quá với gia đình anh……- “Hắn nói đến đây nước mắt ứa ra” ……_ Chị anh đi dạy thêm trong một nhà giàu, chính lão chủ nhà đó đã nảy sinh ý định hãm hiếp chị, chị ấy đã chống trả quyết liệt nhưng lúc chạy trốn bị vấp ngã đập đầu vào bàn mà chết. Nhưng họ là người có quyền có thế, lên họ đã mua chuộc cảnh sát, làm giả chứng cứ nói chị bĩ ngã cầu thang…Từ lúc đó anh thành trẻ mồ côi thật sự, trên đời không còn ai là người thân. Lúc đó anh rất muốn báo thù, nhưng anh chẳng có gì cả. Anh cũng không thể đi giết bọn họ rồi vô tù được. Lúc đó anh đã quyết định học tập thật chăm chỉ, sau này thành người có chức có quyền sẽ báo thù.

– Sau đó anh lên đại học, rồi được học bổng sang nước Mỹ du học. Sang đó anh vừa học vừa làm, phải ở một nơi không khác gì ổ chuột là bao. Ở đó anh đã quen một ông lão, ông ấy đã nhận anh làm con nuôi. Ông ấy đã dạy anh võ công, còn ngày anh đi học và đi làm….Khi anh tốt nghiệp lấy được hai bằng học vị thạc sĩ MBA+J. M và về nước. Rồi bắt đầu lập nghiệp, sau đó quen em….từ lúc quen em thì em biết rồi đó……

Hắn cố cười, nhưng trong lòng đang rất xúc động vì đang nhớ về những hồi ức đau thương đó. Thư Vân nghe xong tim cũng cảm thấy nhói đau, nàng từ bé sống trong tình yêu thương của cha mẹ, sống trong sự sung sướng chưa từng nếm chút khó khắn, đau khổ của cuộc sống. Nàng tiến lại ôm lấy hắn vào lòng. Để hắn khóc như một đứa trẻ trong lòng nàng.

– Anh đã báo thù chưa ?

– Anh…..- Trần Lâm nhìn nàng, không biết có nên nói cho nàng biết sự thật không?

– Thực ra khi về nước, anh vừa lập nghiệp vừa nghĩ cách kiếm tiền….2 năm sau anh đã báo thù thành công bằng những mưu mô, quỷ kế dơ bẩn trên thương trường, họ biến thành những người nghèo khó, gánh trên vai đống nợ mà cả đời cũng không trả nổi….Em có trách anh đã làn điều đó không?

– Em không trách anh, họ đáng phải nhận trừng phạt.

Thư Vân trong lòng lại cảm động, hắn làm việc tría pháp lyật nhưng không dấu mình, còn hỏi mình. Chứng tỏ trong lòng hắn nàng rất quan trọng.

Cả Hai cứ ngồi im ôm nhau một hồi rồi ra về, Ngữ Yến hôm nay sẽ ở bên nhà ba vợ hắn vì ông ba muốn Ngữ Yến ở đó chơi, sáng mai Ba vợ hắn sẽ cho người đưa Ngữ Yến đi làm.

……..

Trong phòng ngủ của Hai vợ chồng, sau khi ăn tối xong họ lại lên phòng và bên nhau. Hôm nay hai người mang cảm xúc khác hoàn toàn với mọi hôm. Hôm nay Thư Vân thì hạnh phúc, nàng cảm thấy càng hiểu hắn hơn, tình yêu yêu của nàng giành hắn nhiều hơn, càng mãnh liệt hơn. Còn Trần Lâm hôm nay đã được trải lòng với vợ, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều, nhưng hắn cũng không dám nói cho Thư Vân biết về Tổ chức Số 98 kia được. Có lẽ đây là thời điểm chưa thích hợp.

Dưới ánh đèn phòng ngủ, hai người đang hòa quyện vào với nhau. Cả hai đang điên cuồng ôm hôn nhau trên giường.

– Chụt……ưhhh……chụt……..ưhhhhh…….chụt……chụt……..- Cả Hai đang nhắm mắt cảm nhận lưỡi hai người đang hòa quyện vào nhau. Thư Vân không hiểu tại sao hôm nay chỉ hôn thôi mà nàng lại bị kích thích nhiều đến thế.

– Vú em đẹp quá…..- Trần Lâm đưa tay đặt lên ngực nàng xoa nhẹ nhàng, cảm giác sướng không thể tả nổi.

– Anh đừng nói mấy cái lời dâm dục đó…..

– Em không thích sao?…. Hôm nay mình thử cảm giác mới nhé….Chúng ta hãy rên to lên, nói lời dâm dục với nhau nhé…

– Em…em sợ…..

– Hôm nay chỉ có chúng ta ở nhà thôi mà. Phòng ccáh âm em lo lắng gì nữa… Không chừng em lại thích!

– Vâng…nhưng em không biết nói làm sao?.

– Em cứ nói theo bản năng, những gì em cảm thấy khi làm tình với anh….

– Vâng….- Thư Vân hơi ngại ngùng vì nàng đâu biết làm điều đó đâu. Nàng là thục nữ nên rất ngại chuyện đó. Rất sợ hắn sẽ nghĩ nàng dâm đãng.

Trần Lâm nói xong cúi đầu xuống hôn nhẹ lên ngực nàng, hắn nhẹ nhàng đẩy nhẹ lưỡi chạm vào cái núm vú của Thư Vân.

– Ưhhh……….ưhhhh………..ưhhhh…….- Tiếng rên nhỏ nhẹ từ cổ họng nàng phát ra, nàng nhắm mắt rên rỉ cảm nhận kích thích từ ngực truyền tớ, cái cảm giác sướng vô cùng. Thỉnh thoảng có cơn sướng như điện giật chạy lên não làm cô run nhẹ.

Trần Lâm thấy Thư Vân đang nhắm mắt biết nàng rất sướng rồi. Hắn đưa tay xuống giữa háng nàng mà xoa nhẹ cái l-n của nàng.

Lồn của Thư Vân đã rỉ đầy nước ra, chắc nàng đang nứng lắm. Trần Lâm đưa tay quệt ít nước nhờn ở l-n nàng và đưa lên mặt nàng nói.

– Nhìn xem, em đã sướng quá rồi…Lồn em rỉ đầy nước ra rồi nè…..- Hắn cười.

– Anh…đừng nói như vậy mà……- Thư Vân xấu hổ vì những lời dâm dục đó của hắn.

– Nào, em sướng rồi giờ đến lượt anh nhé….bú c-c cho anh đi nào cục cưng….

Thư Vân nghe hơi ngượng với những lời dâm dục đó. Nhưng nàng cũng cảm thấy kích thích.

Thư Vân ngồi dậy, ngồi dứng háng hắn, nàng cầm con c-c của chồng mình rồi hôn cái đầu khấc của hắn, nàng ngậm lấy con c-c cậu băt đầu mút rất là điêu luyện.

Nhìn gương mặt tuyệt mĩ và đôi môi hồng mềm mại đang mút chặc con c-c mình, Hắn sướng muốn điên lên, hôm nay hắn muốn khiêu gợi bản tính dâm đãng trong con người của Thư Vân. Hắn muốn sau này trên giường với hắn, nàng sẽ tỏ ra ngoan ngoan hơn, hắn muốn cảm giác chinh phục vợ mình.

– Mút mạnh lên nữa đi…..ngậm hòn c-c anh đi..liếm mạnh vô anh sướng lắm……- Hắn nói xong đưa tay lên xoa nhẹ đầu Thư Vân như để cổ vũ nàng vậy. Thư Vân hơi đỏ mặt với những lời đó nhưng vẫn làm theo lời hắn. Nàng lại cảm thấy có chút hưng phấn khó thể diễn tả được, nàng không ngờ mình lại hưng phấn vì mấy lời đó của chồng.

Thư Vân mút chặt với đánh lưỡi bem bép vào đầu rùa, tay thì xóc mạnh c-c cậu lên xuống, những cơn sướng cứ ầm ầm kéo đến đánh liên tục vão não hắn làm hắn không thể diễn tả nổi.

– Ahhhhh….sướng quá…..anh ra mất…..- Trần Lâm nói xong con c-c giật giật bắn hết tinh trùng vào mồm nàng. Thư Vân định nói gì đó nhưng tinh dịch đang đầy trong mồm nàng lên nói không được.

– Nuốt đi rồi anh sẽ làm em sướng…đừng lãng phí vậy chứ……

Thư Vân nghe xong cố nuốt hết vào, mùi tinh dịch ngái ngái làm cô có chút khó chịu. Hắn thấy nàng đã nuốt xong liền kéo nàng đứng dậy rồi đưa tay xuống dưới háng của Thư Vân mà xoa nhẹ cái l-n nàng. Khe l-n nàng đã quá ướt vì nứng lắm rồi.

– Xem em kìa….mới bú c-c anh một chút mà đã nứng vậy rồi….l-n lại rỉ đầy nước rồi nè….để anh mút cho nhé……- Hắn cười rồi cúi đầu xuống dưới háng nào, úp mặt vô l-n nàng và liếm.

– Ưhhh…….ahhh…….ưhhh……….ưhhhh….-Thư Vân hai mắt hoa lơ mơ vì xúc cảm tuyệt vời bên dưới, nàng không kiềm chế được đưa tay ghì chặc đầu cậu vào l-n mình. Đôi lúc lại sợ rên to quá lại lấy tay bịt miệng lại chỉ con những tiếng “ohhhhh….uhhhhhh” nhỏ nhẹ phát ra từ cổ họng.

Hắn bỗng nhiên đứng dậy, lấy tay thò sâu vào l-n nàng móc ít nước nhờn rồi đút tay vô miệng Thư Vân hỏi.

– Mùi vị nước l-n của chính mình như thế nào?

– Anh…..anh khi dễ em…..- Thư Vân xấu hổ cúi mặt xuống lấy tay đấm liên tục vào ngực hắn.

Trần Lâm cười, hắn cúi xuống cầm một chân Thư Vân gác lên tay, để nàng lùi lại ttựa mông vào cái bàn. gác một chân Hoa lên tay của mình để cô dựa lưng vào tường, hắn đưa con c-c cọ cọ chà xát nơi khe l-n nàng khiêu khích nàng. Người Thư Vân cứ run nhẹ khi bị con c-c hắn chà sát, mông cứ ấn về phía trước để cho hắn vô nhưng hắn không vô.

– Anh…đừng trêu..em nữa….

– Hí hí….em có muốn anh đút vô không????

– Anh…..- Thư Vân đỏ mặt không biết nói gì.

– Có muốn không?…- Hắn cười, hôm nay hắn sẽ làm cho nàng phát điên lên vì sung sướng, cho nàng sẽ nhớ mãi ngày hôm nay.

– Em muốn……- Thư Vân nói lí nhí , nàng xấu hổ không dám nhìn mặt hắn.

– Mình địt nhau nhé cô cảnh sát…..

– Vâng…anh đút vô đi…..- Thư Vân hơi xấu hổ, hắn nói quá dâm dục…tho thiển…..Nàng không ngờ luôn. Nhưng những lời nói đó lại làm cho nàng Thư Vân của chúng ta càng nứng hơn.

Hắn cười vì đã đạt được mục đích, hắn cong mong dùng sức ấn thật sâu con c-c mình vô l-n nàng rồi dừng lại.

– Anh đút vô rồi đó….

– Anh…..- Thư Vân tức chết với hắn, hắn như đang chọc tức nàng vậy. Trong khi nàng đang nứng thì hắn cứ làm điều gì đâu.

– Anh muốn sao thì mới chịu thôi trò đó đi….em xin anh đấy….

– Em phải rên to, nói những lời dâm dục…..

– Vâng…em sẽ nói …..

Trần Lâm cười vì đã thuần phục được vợ. Hắn bắt đầu nhấp liên tục vào l-n Thư Vân….Thư Vân như phát điên lên vì cảm xúc này, cảm giác sung sướng từ l-n truyền lên thật khó tả.

– Em quên chưa rên à…- Trần Lâm nhắc nhở.

– Em….

– Em sướng quá…..chồng ơi….ahhhhh…..c-c chồng to quá…..em sướng quá….ahhhhhb…mạnh lên…ưhhhhh …..

– Ha ha ha….- Trần Lâm cười to vì những lời nói dâm dục đó của vợ mình.

– Em cắn chết anh, em cắn chét anh…con cười em nữa…..- Thư Vân nói cắn mấy cái vào vai Hắn, nàng chỉ cần cho có lằn chứ không dám cắn chảy máu.

– Haha….em thấy sướng không??…..anh đang sướng quá…c-c anh như muốn nổ tung….l-n em bóp quá vợ ơi….l-n em bóp quá…..ahhhhh

– Tại c-c anh to quá….nhấp mạnh nữa đi chồng yêu….em muốn anh bắn hết tinh trùng vào l-n em…..

Trần Lâm nghe vậy tăng tốc nhấp liên hồi vào Lồn Thư Vân, cái l-n nàng quá thật rất khít, chắc người tập võ nhiều nên các cơ co giãn tốt , ít bị lão hóa. Trần Lâm nhấp liên hồi rồi thì thầm bên tai nàng. Hắn phả hơi ấm vào bên tai làm nàng run người.

– Anh sướng lắm…anh sắp ra rồi……chụt…..

Anh bắn vô trong l-n em nhé….- Hắn nói giọng nhẹ nhàng như má quỷ.

– Vâng….- Thư Vân “vâng” rồi thẹn thùng đỏ mặt như trái gấc. Thấy khuôn mặt ngại ngùng đẹp đến mê người của Thư Vân, làm con c-c hắn trong l-n nàng không tự chủ được lại cương mạnh lên giật giật vài cái. Hắn luồn hai tay gác hai chân Thư Vân lên hai tay mình rồi bế bổng nàng lên rồi nhấp. Được một hồi thì con c-c như bóng hết hơi phun toàn bộ tinh dịch vào l-n cô. Hắn từ từ đặt Thư Vân xuống giường rồi rút nhẹ nhàng con c-c ra khỏi l-n nàng.

Sau một hồi nghỉ hơi hồi sức, hai người lại lao vô trận chiến, cả hai không ngừng làm tình, làm đủ các tư thế, nói đủ những lời dâm dục. Thư Vân bắt đầu cởi mở hơn về việc rên đó. Sau 2 tiếng, cả hai đã mệt nhoài sau cuộc chiến và chìm sâu vào giấc ngủ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.