Trở về truyện

Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song - Chương 77: Quyển 2 Chương Ám Sát

Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

77 Chương 77: Quyển 2 Chương Ám Sát

Lúc Huyết Anh Quỷ Thai nhào tới, năng lực phệ hồn của Hoàng Phủ Ngạo trong nháy mắt cũng tập trung, sức mạnh cường đại ngăn cản tiến công của Huyết Anh Quỷ Thai, đồng thời bắn ngược nó văng ra khỏi Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt tới hơn 10 thước.

Năng lực phệ hồn cường đại như vậy nếu đánh trúng người bình thường, hẳn là đã sớm chết, nhưng mà đối với Huyết Anh Quỷ Thai không có sự sống, không có linh hồn, chỉ toàn oán hận cùng huyết tinh mà nói, năng lực phệ hồn chẳng qua chỉ có thể ngăn cản không cho nó tới gần mà thôi.

Huyết Anh Quỷ Thai chế luyện vẫn không có gì thay đổi.

Bởi vì con người khi còn sống, lúc linh hồn thuần khiết nhất đại khái là thời kì anh nhi, chưa nhiễm qua trọc khí của thế gian, cũng không hiểu cái gì là lòng người hiểm ác, thế sự vô thường.

Muốn để một anh nhi vô cùng tinh thuần, hồn nhiên, không hiểu gì là tá ác có oán hận, lây nhiễm huyết tinh cùng oán hận phải dùng phương thức rất đặc biệt.

Cần có một bào thai chưa sinh ra đã chết làm chất dẫn (nếu thai nhi chưa sinh ra mà đã chết, đặc biệt là vì cố tình gây ra sẽ tạo ra một chút oán khí không thể tiêu trừ), sau đó lại dùng mười ba đứa trẻ mới sinh, nghiền nó thành huyết tương, sau đó ngâm thai nhi vừa chết không lâu vào đó, cứ nửa tháng lại đổi một lần huyết tương.

Ngâm càng lâu, sức mạnh của Huyết Anh Quỷ Thai lại càng lớn, sau đó cơ thể mẹ mang theo oán niệm dày đặc mà nuốt nó vào bụng một lần nữa dựng dục, sau đó mỗi ngày đều dùng máu của anh nhi mới sinh mà chưa đủ tháng để nuôi nấng.

Đương nhiên linh hồn thánh khiết còn tồn tại chút oán khí kia trong mắt chỉ có thể nhìn thấy giết chóc cùng huyết tinh, nó được sinh ra từ oán hận và huyết tinh, không thể tiêu trừ, không chết không ngừng.

Huyết Anh Quỷ Thai chính là như vậy.

Hai lần công kích thất bại hiển nhiên đã chọc giận Huyết Anh Quỷ Thai, mùi máu tươi cùng sát ý trên người nó càng đậm hơn, lục quang trong mắt càng hung tàn hơn, không ngừng phát ra tiếng khóc thê lương.

“Việt nhi cẩn thận.”

Biết năng lực phệ hồn không có lực sát thương lớn tới Huyết Anh Quỷ Thai, Hoàng Phủ Ngạo càng vận dụng sức mạnh lớn hơn nữa, thứ này cư nhiên muốn dồn Việt nhi của y vào chỗ chết, lửa giận Hoàng Phủ Ngạo bị nó châm ngòi, áp lực lạnh như băng, thấu tới tận xương trong nháy mắt tràn ngập khắp tẩm điện.

“Không cần, phụ hoàng.” Thanh Việt vội vàng ngăn cản Hoàng Phủ Ngạo đang gia tăng sức mạnh.

Bởi vì theo nguồn sức mạnh không ngừng gia tăng, Thanh Việt một lần nữa thấy tia hồng quang óng ánh trong mắt phụ hoàng, tình cảnh ngày ấy hiện rõ trong mắt, Thanh Việt sợ hãi phụ hoàng sẽ thay đổi thành một người khác, lại dùng ánh mắt lạnh như băng kia mà nhìn bé.

“Sức lực phụ hoàng đối phó với thứ này chỉ phí công tức giận, để Việt nhi làm đi.”

Thanh Việt tùy tiện lấy một cái cớ, cũng không chờ phụ hoàng đồng ý đã kéo Ma Nha ra khỏi không gian giới chỉ.

Ma Nha vừa ra ngoài, còn chưa rõ tình huống trước mắt đã bị Thanh Việt sử dụng Di Thuấn thuật không gian, nháy mắt nhảy tới trước mặt Huyết Anh Quỷ Thai.

Trong khoảnh khắc Ma Nha còn chưa kịp phản ứng đã trúng vài vuốt của Huyết Anh Quỷ Thai, Ma Nha sợ tới mức oa oa kêu lên, nhảy ra thực xa, may mắn xương cốt Ma Nha còn cứng rắn hơn cả sắt thép, bằng không hiện tại đã bị chém thành một đống xương.

“Ma Nha, ngăn nó lại.”

Nghe thấy lệnh Thanh Việt, Ma Nha lập tức chuẩn bị ngăn cản Huyết Anh Quỷ Thai một lần nữa chuẩn bị công kích Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo.

Huyết Anh Quỷ Thai gặp Ma Nha cũng thực buồn bực, móng vuốt cùng răng nanh sắc bén của nó có thể dễ dàng xé toạt người sống, hút máu tươi, nhưng Ma Nha không sợ nó, bởi vì Ma Nha có bộ xương so với sắt thép còn cứng hơn, không sợ ma trảo của Huyết Anh Quỷ Thai, hơn nữa căn bản cũng không có máu cho nó hút.

Trái Lại, Ma Nha cũng có móng vuốt sắc nhọn, cũng thích hút máu, mà Huyết Anh Quỷ Thai này lại rất phù hợp sở thích ăn uống của Ma Nha, bởi vì cơ thể nó được ngưng tụ từ máu huyết của anh nhi mới sinh. Tâm tình của Ma Nha hiện tại hưng phấn hệt như một người tham lam đột nhiên nhìn thấy cả núi vàng.

Bất quá sức mạnh của Huyết Anh Quỷ Thai cũng không yếu, Ma Nha tới bây giờ cũng không chiếm được nhiều tiện nghi, nhưng mà Ma Nha thực thông minh, biết xuất kì bất ý mà đánh lén, thừa dịp Huyết Anh Quỷ Thai không kịp chuẩn bị đâm tế ti mảnh như mạch máu vào cơ thể Huyết Anh Quỷ Thai, làn da vốn phấn phấn nộn nộn của nó trở nên khô quắt, cháy đen, Huyết Anh Quỷ Thai kinh hoảng liên tục lui về phía sau.

Bởi vì Ma Nha gia nhập nên Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo khá rảnh rỗi, hai người đứng một bên xem cuộc chiến, lúc này thấy Huyết Anh Quỷ Thai liên tục lui về sau, lập tức biết nó gặp cường địch nên muốn bỏ trốn.

“Muốn chạy sao, đâu có dễ vậy.”

Vài mảnh tà phù vây khốn có máu Thanh Việt rất nhanh chắn ngoài cửa, chặn đường lui của Huyết Anh Quỷ Thai, vây nó trong tẩm điện.

Huyết Anh Quỷ Thai bị chặn đường lui, lúc này càng trở nên cuồng bạo thị sát hơn nữa, điên cuồng công kích về phía Ma Nha.

“Một hồi nữa trời sáng, đợi lúc mặt trời sáng rực, sức mạnh thứ này sẽ giảm bớt rất nhiều. Phụ hoàng, chúng ta đợi một lát nữa, được không?”

Thanh Việt sợ phụ hoàng lại dùng sức mạnh, lôi kéo cánh tay phụ hoàng mà năn nỉ.

“Hảo.”

Hoàng Phủ Ngạo cảm nhận được tình tự Thanh Việt có chút nôn nóng, không muốn làm trái ý bé, ôn hòa đáp ứng.

Ngay lúc Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo quyết định chờ một lát mới thu thập Huyết Anh Quỷ Thai thì chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra. (lại một lần nữa chứng minh sự chí lí của câu nói ‘kế hoạch vĩnh viễn không cản nổi biến hóa’)

“Bệ hạ…….”

“Hộ giá…… mau……. hộ giá……..”

Nhóm thị vệ tận trung với cương vị, công tác thủ vệ ở Bàn Long điện, hiển nhiên nghe thấy tiếng khóc thê lương cùng âm thanh đánh nhau từ trong điện truyền ra, vội vàng chạy tới, theo sự huấn luyện, một phần phối hợp hoàn mĩ vây quanh tẩm điện, một phần vô cùng anh dũng đá văng cửa tẩm điện, vọt vào trong.

“Đừng tiến…….”

Thanh Việt còn chưa nói ra chữ ‘vào’, bọn thị vệ đã vọt tới trước mắt.

“A ~~~”

Tẩm điện lập tức truyền tới tiếng kêu rên thảm thiết.

Hai gã thị vệ còn chưa thấy rõ tình huống trước mắt đã bị một cánh tay xé toạt lồng ngực.

“Tất cả lui ra ngoài.”

Hoàng Phủ Ngạo biết rõ đám thị vệ không thể đối phó với Huyết Ảnh Quỷ Thai, ngược lại còn vướng tay vướng chân gây trở ngại, lập tức hạ lệnh cho bọn họ lui ra ngoài.

Nhưng mà đã chậm.

Nguyên bản những mãnh phù chú vây khốn Thanh Việt khảm trên cửa phòng, bị nhóm thị vệ xông vào đá rơi xuống đất, lộ ra một con đường cho Huyết Anh Quỷ Thai.

Huyết Anh Quỷ Thai chặt đứt cổ bọn thị vệ ngăn cản nó xong, lập tức lao ra ngoài, biến mất trong màn đêm.

………

Hoàn Chương 77.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.