Trở về truyện

Để Tâm - Chương 13: Khéo Léo Ăn Gậy Thịt, Cho Côn Thịt Nếm Thử Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên* (H)

Để Tâm

13 Chương 13: Khéo léo ăn gậy thịt, cho côn thịt nếm thử băng hỏa lưỡng trọng thiên* (H)

(*Băng hỏa lưỡng trọng nhiên: trong cùng một lúc trải qua hai cảm giác trái ngược nhau, vừa nóng vừa lạnh)

Lúc Chử Nguyên gọi đến, Trần Tâm đã nằm xuống giường. Chử Nguyên muốn nói với cô mấy câu, sẽ không mất nhiều thời gian, nhưng sau khi thức dậy cô vẫn đi thay đồ thậm chí còn ung dung trang điểm kiểu nhẹ nhàng.

Đùa à, thịt Đường Tăng đưa tới miệng, ngu gì không ăn.

Chử Nguyên sợ quá giờ kí túc xá của cô sẽ đóng cửa, anh liền đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện hôm nay tôi đã biết rồi, còn lại tôi sẽ xử lý. Trong khoảng thời gian này, em nên nghĩ rõ ràng, đã quyết thì đừng hối hận.”

Trần Tâm cân nhắc lời anh nói, đại khái hiểu ý anh:

Chuyện hôm nay tôi đã biết rồi – Anh đã điều tra rõ, biết chuyện này liên quan đến Bùi Huyên.

Tiếp theo tôi sẽ xử lý – anh sẽ kết thúc tranh chấp này, giảm bớt phiền toái của cô, cô không nên nhúng tay, không nên đi gây sự với Bùi Huyên;

Trong khoảng thời gian này – lúc này chúng ta không nên tiếp tục loại quan hệ bất chính đấy;


Em nên nghĩ kỹ – Em mau sắp xếp lại các mối quan hệ nam nữ khác của mình.

Đã quyết thì đừng hối hận – Em ngủ cùng tôi, đội nón xanh cho kẻ khác, có thể không nhắc lại, nhưng sau này làm bạn gái tôi mà còn như thế thì tôi cắt đứt chân em.

Sấm rền gió cuốn, sạch sẽ gọn gàng, không có mấy tình tiết nhảm nhí trong ngôn tình như nam chính bị đóa Bạch Liên Hoa đùa giỡn xoay vòng, Trần Tâm không thể không cho anh một tràng pháo tay.

Tiếc là trước mắt Trần Tâm không muốn yêu đương nghiêm túc. So với Chử Nguyên xuống giường là duy trì tính cách bình tĩnh, tự chủ như thầy tu không hề thú vị, cô càng tham lam bộ dạng dâm đãng, thô tục, hèn hạ khi anh bị dục vọng chi phối hơn.

Cô thành tâm muốn cùng anh làm bạn giường.

Phải thừa nhận cô và Chử Nguyên đều tìm được niềm vui và kích thích trên người nhau. Nhưng ai cũng vậy, niềm đam mê xác thịt chỉ là nhất thời. Từ tình yêu đến tình dục là sự hòa hợp về cả linh hồn và thể xác còn từ tình dục đến tình yêu chỉ là một trò đùa lố bịch. Hai người có hoàn cảnh gia đình, kiến

thức, sở thích, thói quen sinh hoạt khác nhau, v.v., không hợp nhau về mọi mặt, lại vì dục vọng mới đến với nhau thì có thể giữ được tình yêu trong bao lâu cơ chứ?

Đến lúc đó, họ sẽ lặp lại những sai lầm tương tự, cãi nhau, phản bội, đổ vỡ và chán nản.


Cần gì phải như vậy?

“Làm với em không thoải mái à?” Trần Tâm chỉnh ghế phụ nằm xuống, tức giận dùng tay gối đầu nằm xuống, hỏi một đằng đáp một nẻo, “Người ta không thèm để ý đến mấy chuyện linh tinh đấy đâu nha, chỉ muốn cùng anh ân ái thôi ~.”

Người thông minh như Chử Nguyên lần đầu tiên cảm thấy không hiểu gì: Đây là lạt mềm buộc chặt à?

Trần Tâm liếc nhìn tủ lạnh ở chỗ ngồi phía sau, lòng hơi ngứa ngáy. Cô ngồi dậy sáp đến trước mặt Chử Nguyên hôn anh.

Chử Nguyên ngăn bàn tay Trần Tâm sờ xuống dưới quần mình, cảnh báo cô bằng một giọng lạnh lùng: “Ở trong trường học, bớt phóng túng môt chút.”

“Không thích ở trong trường học sao? Vậy anh dẫn người ta đi chỗ khác đi ~” Trần Tâm nũng nịu thổi khí bên tai anh, vừa hôn vừa liếm từ khóe miệng, cằm, hầu kết, đến ngực rồi hôn thẳng xuống bụng, còn lâu cô mới tin cái tên ngoài lạnh trong nóng này có thể nhịn được.

Chờ Trần Tâm nằm trên đùi, cởi đai lưng của anh, móc côn thịt lớn đã cứng từ trong quần lót ra, Chử Nguyên lập tức khởi động xe.


Trần Tâm dùng cả tay lẫn miệng, “ăn” côn thịt đã gây phiền phức cho cô, vừa phát ra tiếng rên dâm đãng, vừa ngậm lấy quy đầu. Không gian trong xe quá nhỏ, cô không thể nuốt hết cả cây, chỉ có thể dùng đầu lưỡi liếm dọc theo côn thịt. Miệng nuốt phần quy đầu, tay phối hợp tuốt lộng côn thịt đã bị nước miếng làm ướt dầm dề, tay còn lại cùng xoa nắn túi trứng lớn của anh.

Vành tai Chử Nguyên đỏ bừng, trên mặt hiếm khi lộ ra vẻ khó nhịn, anh nghiến răng, không cho phép mình phát ra âm thanh. Vì tránh camera giám sát trên đường, anh lái xe về khu ngoại ô hoang vu, dừng ở một con đường xưa bên bờ sông.

Sau khi tùy tiện dừng xe, Chử Nguyên buông tay lái và lập tức đè đầu Trần Tâm trong lòng. Anh nảy sinh ý nghĩ ác độc, muốn nhấp hông đâm sâu vào trong cổ họng nóng bỏng của cô, trên đường đi cô liếm côn thịt nhưng không ngậm sâu một chút, làm anh vừa sướng vừa khổ, sắp điên rồi.

Trần Tâm không kịp phản ứng chợt bị anh đâm không thở được, nước mắt đầy mặt, phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào khó nhịn trong cổ họng. Nhưng cô không ghét kiểu “làm tình” gần như ngược đãi này, trái lại vì thế mà dâm huyệt hưng phấn ướt đẫm cả quần lót.

Trần Tâm cảm thấy côn thịt hơi giật giật, dự cảm rằng anh muốn bắn tinh, cô đột nhiên chơi xấu, cầm lấy gậy thịt cùng túi trứng, không cho anh bắn.

Chử Nguyên kìm nén đến nhíu mày, anh ngẩng đầu há miệng, thở hổn hển.

Khuôn mặt xinh đẹp của anh kìm nén đến vặn vẹo, nhưng anh không hề ngăn cản hành động của Trần Tâm, như thế tin tưởng rằng cô sẽ cho anh khoái cảm cực hạn.

Trần Tâm mềm lòng thành nước, ngồi dậy hôn hôn cằm anh, rồi dò tìm cách mở tủ lạnh nhỏ ở đằng sau.

Ngay sau đó, cô lại cúi xuống, hé miệng ngậm cây côn thịt đã sưng phồng lớn kia.

Lần này Chử Nguyên không thể kìm nén được nữa, cả người anh run rẩy và thở dốc – những khối đá nhỏ vụn bị ngậm trong miệng, theo sự khuấy đảo của chiếc lưỡi nhỏ bé nóng bỏng, từ từ lướt qua quy đầu, lại một lần nữa trượt quanh thân gậy, để lại một cảm giác râm ran và đau đớn tê dại.

Dưới sự chênh lệch nhiệt độ, khoang miệng chật hẹp ấm áp giống như có ngọn lửa mềm mại làm tan chảy băng, còn đá lạnh mang lại xúc cảm tê dại như có luồng điện chạy dọc thân thể.

Trần Tâm muốn lấy lòng anh, dùng đầu lưỡi chà xát phần thịt nhạy cảm dưới quy đầu một cách vô cùng tỉ mỉ, sau khi cảm nhận được sự run rẩy của anh, cô dùng đầu lưỡi lia nhanh qua mã mắt. Vì vừa rồi bị cô giữ chặt không cho bắn, dương vật hồng nhạt còn lớn hơn một vòng so với bình thường. Trong tiếng thở dốc của Chử Nguyên còn có vẻ khẩn cầu, anh quá khó chịu.


Trần Tâm cầm côn thịt yêu quý này bằng cả hai tay và nhìn nó một lúc, hôn nó như hôn thứ gì quý giá. Cuối cùng cô quyết định cho Chử Nguyên sảng khoái, ngậm thật sâu và mút lấy toàn bộ.

Chử Nguyên không kiềm chế được nữa, hung hăng đẩy mạnh vào miệng cô, quy đầu đẩy từng chút từng chút đỉnh vào cổ họng của Trần Tâm, khiến cô chảy nước mắt, muốn nôn, nước bọt chảy tràn ra theo côn thịt, vướng hết lên lông mu và quần lót của Chử Nguyên.

Anh bắn đầy miệng Trần Tâm.

Trần Tâm vừa ho khan, vừa cầm khăn giấy lau nước mắt. Mặt cô đỏ ửng, bị nước mắt và nước miếng làm mờ lớp trang điểm, nhưng cô không thèm để ý, còn vô cùng hứng thú bắt chước nữ chính trong AV, dùng lưỡi nhè tinh dịch ra cho Chử Nguyên nhìn. Cuối cùng ngửa đầu lên nuốt lại hết, vô cùng lẳng lơ, nhưng lại giống như tiểu yêu tinh ngây thơ thuần khiết.

Chử Nguyên dùng khăn giấy lau đi tinh dịch ở khóe môi cô, đột nhiên có gì đó thôi thúc không giải thích được, anh thấp giọng thì thầm bên tai cô: “Bảo bối dâm đãng, baba cũng muốn nếm thử mùi vị của con.”

Chử Nguyên không có kinh nghiệm phong phú nhưng đầu óc anh tốt, học gì cũng rất nhanh.

Anh lấy một cục băng từ trong tủ lạnh, ngậm trong miệng để các góc cạnh tan chảy. Một tay vén váy của Trần Tâm, tay còn lại cầm cục đá ở lòng bàn tay cho bớt lạnh, rồi xoa lên âm hộ cô. Phần dưới của Trần Tâm đã ướt từ lâu, quần lót cũng không biết bị cởi vứt sang một bên từ lúc nào, Chử Nguyên xoa tới khi tay dính đầy dâm dịch, chảy từ kẽ ngón tay anh, nhỏ xuống đầy trên ghế ngồi.

Trần tâm thở hổn hển, dang rộng hai chân, hai tay mềm nhũn xoa bóp hai vú bị bỏ quên.

“Anh, người ta khó chịu quá à, ngực cũng không thoải mái…ưm, anh xoa xoa vú cho người ta nha~”

Chử Nguyên phớt lờ cô, tháo cặp kính gọng vàng mỏng, tự nhoài người đến bên chân cô, dùng tay đẩy thịt môi sang hai bên, bắt đầu liếm chỗ phần thịt hở ra.

Trần Tâm rùng mình, thét lên thành tiếng.

Chử Nguyên dùng đầu lưỡi để đảo khối băng vòng quanh âm vật. Cơn đau nhẹ do nhiệt độ thấp như được phóng đại đến cực hạn, kèm với đó là cảm giác kích thích và xấu hổ vì bị khinh nhờn. Cô lắc mông, khóc lóc cầu xin tha thứ: “Đừng…a~ không muốn, tha cho em…” Mặc dù lý trí đang cầu xin buông tha nhưng huyệt nhỏ lại vô cùng phối hợp, chảy nước không ngừng.

Chử Nguyên phun cục đá ra, dùng tay đè lên âm vật của cô, lạnh nhạt ra lệnh: “Dừng sao? Nhưng âm đạo của em không nói vậy. Tự dùng dâm huyệt chật hẹp của em đẩy ra đi! Mở rộng ra một chút!”

Trần Tâm khóc nức nở, cánh tay nhỏ bé run rẩy đưa đến dưới háng, run lẩy bẩy đẩy ra dâm huyệt trắng mịn, cô nhìn chiếc kính mà Chử Nguyên tiện tay ném lên bàn, đột nhiên muốn đóng kịch, khóc lóc cầu xin: “Thầy, thầy không thể làm học sinh.”

Chử Nguyên quả nhiên nhập vai trong một giây, nhếch mép cười hỏi: “Thầy không làm em, thầy đến kiểm tra kiến thức sinh học của em”

Nói xong, anh mở đèn trần xe, chiếu thẳng vào dâm huyệt còn run rẩy, bắt đầu đùa bỡn.

Anh dùng tay còn lại cắm vào trong dâm huyệt, dâm huyệt nhẹ nhàng mút lấy ngón tay anh, khi rút ngón tay ra còn lôi theo một chút thịt huyệt mút chặt, dâm thủy chảy qua đáy chậu lưa thưa lông, đọng lại môt chỗ ở cúc huyệt nhỏ, làm bên trong bắp đùi dính đầy nước.

Anh ấn các ngón tay lên khối băng, cuối cùng buông tha cho âm vật tội nghiệp, rồi nhét khối băng vào lỗ huyệt nhếch nhác vẫn đang phun ra dâm dịch.

“Ngậm!”

“A~ Vâng.” Trần Tâm không vui siết chặt huyệt nhỏ run rẩy, ngực cô sưng lên, cô ưỡn ngực cọ xát Chử Nguyên, “Thầy ơi, ngực em đau quá…”

Chử Nguyên cởi nút cổ áo, đưa tay vào sờ…Cô còn không thèm mặc áo ngực, thứ lẳng lơ!

Chử Nguyên móc cặp vú no đủ của cô ra, tát tát đôi vú, “Nói cho thầy biết, đây là cái gì mà lớn như vậy? Tại sao lại mang đi học?”

“…Đây là vú của Tâm Tâm, ưm..Mang đến trường để chơi với côn thịt của thầy..” Cô trả lời xong lại lắp bắp cầu xin, “…Thầy liếm liếm dâm vú của người ta, hút sữa ra cho người ta được không?”

Chử Nguyên bị cô quyến rũ muốn phát điên, nâng hai vú nặng trĩu lên, vừa hút, vừa cắn, vừa liếm, đầu lưỡi của anh xoay vòng ở đầu vú, rồi dùng răng khẽ kéo nó.

Trần Tâm dâm đãng hét lên theo từng động tác, cô không nhịn được dùng ngón tay xoa xoa âm đạo, “Thầy ơi, huyệt nhỏ ngứa quá…Huyệt nhỏ muốn bị cắm…”

Chử Nguyên ngậm mút hai vú một lúc mới chịu buông ra. Anh nhìn Trần Tâm tự an ủi, một chút dịch nhờn trào ra từ côn thịt cứng rắn như thiết, trầm giọng nói: “Trong giờ học không chú ý nghe giảng à? Thầy dạy em gọi nó là gì?”

“Ư ư ư… Là “miệng nhỏ”, a.. “miệng nhỏ” thoải mái quá.. Thầy đi vào được không? Mau làm “miệng nhỏ” của em đi..” Trần Tâm chà xát âm đế càng lúc càng nhanh, mặt cô đỏ gay như say rượu, lẳng lơ từ trong xương.

Xung quanh không có ai, Chử Nguyên dứt khoát mở cửa sổ trần xe, tản đi không khí nóng bỏng ngọt nị trong xe. Gió đêm hơi lạnh, mơn trớn dâm huyệt còn đang chảy nước dầm dề của Trần Tâm, làm cô cao trào dưới ánh nhìn của Chử Nguyên.

Chử Nguyên bước đến chỗ cô ngồi, cúi xuống liếm ngực cô. Trần Tâm vẫn còn run rẩy sau cơn cực khoái, Chử Nguyên cầm côn thịt, nương theo dòng dâm dịch lênh láng đâm vào hoa huyệt vẫn đang co giật.

“Chết tiệt… Anh rút ra mau… Đừng, trướng quá, a..A, không chịu được, không muốn…” Trần Tâm mắng anh nhẹ nhàng, trái lại giống như gọi mời anh đâm vào sâu hơn nữa.

Côn thịt gian nan tiến về phía trước trong hoa huyệt đang thít chặt, Chử Nguyên thoải mái đến độ xương cụt của anh như tê dại, từng cơn sóng khoái cảm dâng trào theo sự co thít của huyệt thịt. Anh đột nhiên vui mừng vì mình là một người bình thường có định lực kém, nên mới có thể hưởng thụ khoái cảm này mà không thấy hổ thẹn. Anh có một chút xúc động, hôn Trần Tâm vẫn còn rên la.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.