Trở về truyện

Đan Đạo Dâm Sư - Chương 56: Lấy Lòng

Đan Đạo Dâm Sư

56 Chương 56: Lấy lòng

Nhưng mọi người không biết rằng những lời nói đó đã lọt hết vào tai kẻ trung tâm của mọi chuyện bởi vì giác quan hắn không như người thường .Vệ Minh !

-Ta lại không bị độc ? Hay là do ma phương ?

Ngồi bên giường Trần Trang Ngọc nhìn khuôn mặt nàng tái xanh vì mất máu vệ minh trong lòng dấy lên 1 cảm giác đau lòng áy náy vì mình mà nàng bị thương ,một cô gái mới quen hơn nữa còn bị mình làm cho ghét thế mà đụng chuyện cô ấy không ngần ngại che chắn cho mình không màng nguy hiểm ! ,vệ minh âm thầm cảm động ghi nhận ân tình này ..

Đưa cái khăn thấm nước ấm vệ minh khẽ lau nhẹ từng góc cạnh khuôn mặt Trần Trang Ngọc ,Mị Nương giành làm nhưng hắn nhất quyết không cho đòi tự mình làm ,chậm chậm lướt nhẹ khăn qua khuôn mặt Trần Trang Ngọc ,Vệ Minh ngắm nhìn thật kĩ nàng ,quả thật là đẹp , đẹp như 1 thiên thần hạ phàm

Cẩn thận lau nhẹ khắp khuôn mặt nàng ,xuống cổ …,vệ minh để ý thấy 2 con ngươi dưới mi mắt nàng khẽ chuyển động nhẹ ,vệ minh cười thầm hắc hắc tỉnh rồi mà giả vờ à!

Có cơ hội vệ minh bắt đầu đánh chiêu bài cảm động ,vệ minh vờ như nàng đang bất tỉnh không nghe được mà thao thao nói kể về cuộc đời hắn

-Trần Trang Ngọc ta xin lỗi nàng !

-Ta đang gánh trên vai vô số kẻ thù , ở bên ta lúc này sẽ nguy hiểm cho nàng ,ân tình này ta xin ghi nhớ !-nói xong vệ minh đứng dậy quay lưng tính rời đi một cách chậm chạp ,hắn mong rằng sẽ có 1 lời nói của Trần Trang Ngọc kéo hắn lại lúc đó coi như hắn đã thành công

Nhưng đời không như mơ Trần Trang Ngọc vẫn nằm đó giả vờ nhắm mắt chưa tỉnh ,thật sự thì nàng đang thương cảm cho cuộc đời vệ minh mới 19 20 đã mất cha lẫn mẹ còn gánh trên vai mối thù nhưng cảm động thì cảm động chứ nàng vẫn còn bực cái vụ bị hắn gọi là nô tỳ rồi đánh đít nàng rồi còn nhìn mông nàng nữa chứ ….nên nàng vẫn nằm im vì còn giận

Vệ minh không ngờ nàng không giữ hắn lại ,hơi bất ngờ nhưng hắn cũng không bó tay

-À quên nữa trước khi đi mình phải làm xong việc đã !

vệ minh tự nói lớn một mình

Vừa nói xong tay hắn như chớp bắt đầu hoạt động cầm khăn lau giả vờ đi dần xuống ngực nàng

-Buông cái tay biến thái của ngươi ra cho ta !!

Trần Trang Ngọc mở choàng mắt 1 tay đưa lên nắm cứng tay của vệ minh vứt ra

-Ặc nàng tỉnh rồi à ! Nàng không sao chứ ? Tại sao nàng lại ngốc thế ? Sao lại che cho ta ??? Tại sao không né tránh đi ! Ta có thể tự lo liệu được !

vệ minh hỏi dồn dập đánh lạc hướng

-Có bắt được tên sát thủ không ?

Trần Trang Ngọc không trả lời mà hỏi ngược lại

-Hắn thoát được rồi ! Ta xin lỗi lại làm liên luỵ nàng!

vệ minh nói rồi cầm lấy bàn tay ngọc ngồi xuống một bên nàng nhìn thật sâu vào mắt

-Ngươi làm gì mà xin lỗi miết thế ! Ta thích làm gì ta làm liên quan gì ngươi !

Trần Trang Ngọc đỏ mặt ngoài cứng trong mềm

-Ta đói rồi !

-Ta nói là ta đói !

….

-Buông ra coi cái tên dâm tặc này!

Trần Trang Ngọc giãy nãy

-Ặc ..ừ ..ta..đi làm đồ ăn cho nàng !

vệ minh sực tỉnh buông bàn tay ngọc rồi lật đật chạy ra ngoài kiếm đồ ăn cho nàng

Sở dĩ hắn thất thần là vì hắn đang nghĩ có thể ma phương kháng được độc vậy truyền máu cho nàng có thể giúp nàng giải độc không ? Vốn dĩ cách này phản khoa học theo trình độ y khoa của hắn nhưng theo truyện phim hắn coi đều có cách này ,ở cái đại lục này có gì mà không thể chứ ! Thì cứ thử xem ! Vệ minh quyết định

Đi ra ngoài, gặp Võ Mị Nương dẫn hắn vào bếp lấy ra 1 tảng thịt ,vệ minh trổ tài nướng thịt rồi đem vào cả 3 cùng ăn ngon lành

-Mị Nương muội ngày càng nấu nướng lên tay đó nha ! Cũng đã 3 năm rồi không gặp lại muội ,muội ngày càng xinh đó nha !

Trần Trang Ngọc khen khi đang ăn từ tốn

-Ân !..không phải muội nấu đâu !! Vệ minh nấu đó !

-Tên biến thái này nấu hả ?

Ưm…..ta chưa ăn món nào dở tệ như vậy !

Trần Trang Ngọc đổi thái độ miệng vẫn không ngừng nhai

-Vệ minh đắc tội gì tỷ hả ? Sao gọi hắn là biến thái hihi!

-Ta….lỡ …

-Im mồm cho ta !

Trần Trang Ngọc trừng mắt vệ minh

-Muội dọn qua đây ở với ta đi !

-Vậy …tiện không? Chỗ này của vệ minh…

-Ai nói chỗ này của hắn ?? Hắn phá sập phòng ta nên giờ chỗ này là của ta !! Đúng không biến thái ?

Trần Trang Ngọc bá đạo vừa nói vừa liếc vệ minh

-Ân …đúng …nàng nói gì cũng đúng… !

vệ minh chỉ biết gãi đầu bó tay cái tính ương bướng của cô công chúa này

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.