6 Chương 6: Đầu Đuôi Câu Chuyện Cuối
Lại một năm trôi qua Mục va Trần Ngọc Như thường cải nhau , vì từ cưới nhau Mục ở nhà rất ít một tuần ở nhà cao lắm hai ngày ,
Vì Mục chủ yếu sinh hoạt ở cô gái bên kia , mà lúc này hai người đều mang thai , cô gái kia trước Trần Ngọc Như một tháng , thắm thót lại tới ngày sinh .
Cô gái kia sinh cho Mục cậu bé , nhìn cậu bé hơi gầy và dài hơn các đứa bé khác , dung mạo theo cô gái kia còn xấu hơn ,
nhưng Mục vẫn rất yêu thích , nên toàn ở bên kia , lại đến Trần Ngọc Như ngày sinh .
Sinh ra cô bé lấy đc cả cha mẹ dung mạo , xinh xắn dễ thương , Trần Ngọc Như tưởng sinh cho Mục bé gái như thế , thì đc mục quan tâm nhiều hơn ai ngờ , Mục vẫn chủ yếu sinh hoạt bên kia nhiều hơn , nàng ôm con cảm thấy tủi thân nhưng nàng vẫn chịu đựng , vì đứa con trong ngực .
Lại đi qua 7 năm bửa nay là ngày hợp phụ huynh , lúc này Mục đi làm về , thay đồ tính đi qua cô gái kia , thấy vậy Trần Ngọc Như liền nói .
"" Ông xã mai con hợp phụ huynh chàng đi hợp đc không , thường ngày đi học đưa đón , toàn em nên con nó muốn chàng đi hợp .
Nghe bảo thế thì Mục im lặng một hồi , thở dài nhìn nàng nói .
"" Mai phải hợp cho con trai rùi , mà lại khác trường học nên chắc không đi được , em đi hợp cho con có gì để năm sao anh đi .
Nghe thế Trần Ngọc Như tức giận hai mặt đỏ bừng quát .
"" Con trai là con anh , mà con gái không phải con anh hả , em và con đó giờ có đòi hỏi qua gì anh chưa , một tuần anh ở nhà với mẹ con em đc một hai ngày , em có nói gì hk con , con từ nhỏ đến lớn đều em lo từ đi mẫu giáo đên lớp 1 ,
Nghe nàng nói thế Mục củng xấu hổ , bất quá nhớ đến hai mẹ con bên kia , vì dung mạo mà tự ti nên rất ít đi ra đường , vì thế hắn cắn răng nói .
"" Quát cái gì năm nay đi không được năm sao anh đi .
Thấy mình nói thế mà hắn không cảm thấy hổ thẹn với con gái mà quát lại mình , người ta nói là tức quá mà mất khôn nên , Trần Ngọc Như quát lại .
"" Ngươi vì cái đứa thôn quê dung mạo xấu xí , thêm đứa con không ra gì mà quát chửi ta .
Khi nàng nói song củng hối hận rùi , đang muốn nói lời xin lỗi thì .
Ba ....
Một tiếng vang lên , Mục đưa tay tát cho nàng một cái .
"" Con trai ta có xấu cũng là con ta , ta cấm ngươi tuyệt đối không được nói con ta nhưng thế ,
Hắn nhìn nàng ánh mắt lạnh lùng nói , song hắn quay người rời đi ,
Mà cái tát này lại để hắn ngày sau hối hận ,
Mà nàng nhìn hắn bóng lưng càng ngày càng xa , hai con mắt nàng đỏ chót , hiện ra vẽ điên cuồn , cắn răng nghiến lợi nói ngươi sẽ hối hận .
Lúc này nàng lao đi nước mắt , lấy di động gọi cho ai nói gì đó cúp máy .
Lại đi qua 5 ngày , 5h chiều Mục chạy xung quanh kiếm bánh kem sinh nhật , bửa nay sinh nhật của Trần Ngọc Như , hắn định xin lỗi nàng dụ hôm bửa ,
Hắn nghe mẹ vợ nói bửa nay Trần Ngọc Như bận về trể , nên hắn tranh thủ về sớm trang trí chúc mừng và xin lỗi vợ .
Khi hắn trang trí song mọi thứ thì đã 10h , bổng nhiên hắn dự cảm hk lành , mà di động vang lên thấy số vợ mình hắn cười mà bắt máy .
"" alo anh nghe.......
Hắn bất máy mà sao bên kia im một hồi , thì nàng mới lên tiếng .
"" Anh chạy tới tòa tháp cao nhất gặp hk thì sẽ hối hận .
Hắn nghe thế thì thấy không ổn , nên lấy chìa khóa xe chạy đi , ở chổ này có tòa tháp nổi tiêng 100 tầng .
Khi hắn chạy tới không nói gì thêm một mạch chạy lên tâng cao nhất , làm hắn sợ hết hồn đó là hai người vợ đều ở đó , không phải hắn sợ hai người đánh nhau , mà hai người đều trên người có bom
Mà Trần Ngọc Như tuy trên người có bom , mà hoạt động bình thường , còn lại nàng kia thì trên người củng có bom mà đã hôn mê .
Hắn hết hồn quát Trần Ngọc Như .
"" Em làm gì bị điên rùi à .
Lúc này Trần Ngọc Như nở nụ cười mà nói .
"" đúng em điên là anh ép em điên .
Bây giờ hai quả bom thời gian không nhiều , chỉ đủ gở được một quả bom mà thui , loại bom này loại đơn giản nên gở không khó , chủ yếu là thời gian mà thui
"" Anh chọn đi anh sẽ cứu ai .
Nàng nói vậy chứ nàng biết , hắn sẻ cứu cô gái kia mà không phải mình ,
Hắn đứng nhìn nàng một hồi nhìn cô gái kia một hồi , làm ra cử động làm nàng bất ngờ và vui vẽ .
Hắn vậy mà chạy tới gở bom cho nàng , làm nàng vui vẽ , lúc này hắn đở nàng chổ thoát hiểm nói một câu làm nàng từ thiên đường xuống địa ngục
Hắn nhìn nàng mà nói .
"" Xin lỗi em từ lúc cưới em tới bây giờ , làm em và con chịu nhiều ấm ức , nên anh chọn cứu em .
Nói song hắn đẩy nàng vào chổ thoát hiểm , quay lại cô gái kia , mà cuối cùng nghe được hắn nói , làm nàng càng đau lòng và hận thêm ,
Hắn lại rần cô gái kia ôm nàng sờ lên gương mặc nàng nói
"" Anh xin lỗi vì không cứu em , vì anh có lỗi với cô ấy quá nhiều , nhưng em yên tâm anh cứu cô ấy , nhưng anh sẽ cùng em chết .
Nói song hắn ôm nàng vào lòng chờ đợi tử vong tới .
Mà lúc này Trần Ngọc Như đã xuống dưới đất an toàn , nàng củng không để ý mà cấm đầu chạy lên trên .
Thì nghe đc một tiếng nổ vang lên làm nàng gào lên trong tuyệt vọng ngất đi .
"" Không .........m..u..ố..n....
Trần Ngọc Như khi tĩnh lại đã qua vài ngày , khi nàng biết được Mục và cô gái kia đều chết , thì như người mất hồn cứ ở nhà một mình nhìn lên những thứ trang trí sinh nhật , nàng lại bật khóc một hồi , bổng nhiên nàng ngẩn lẩm bẩm , đúng đều là lỗi tiện nhân kia , với đứa con rơi kia .
Nàng lấy di động gọi ai đó , nói một hồi tắt máy nàng đang đợi tin tức .
Tin tin một hồi di động vang lên ,
"" Ừ ta đã biết song nàng tắt máy .
Nàng lại gọi cho người khác và nói .
"" Tìm đủ mọi cách khóa lại cho ta thẻ ngân hàng , mã số : 0909xxxxxxxxxx
lại gọi thêm một cuộc nữa và nói .
"" Ta muốn các người làm đủ mọi thứ để cho gia đình nhận nuôi bé trai này , sụp đỗ và muốn có cơm ăn một bửa củng khó , ừ là khu phố xxxx đường xxxx số nhà xxxxx .