14 Chương 14: Three some
Đây không phải là lần đầu tiên Thùy Dương “hưởng thụ” cao trào gượng ép như vậy, nhưng là lần đầu tiên cô có thể hét lên như thế này, tiếng hét quyến rũ của phụ nữ phát ra từ cái miệng non nớt, tràn đầy khí chất quyến rũ pha lẫn với một cảm giác bất tuân. Đàn ông chơi đùa với cơ thể cô không thương tiếc, Thùy Dương chịu đựng không thương tiếc cho đến khi cơ thể cong lên run rẩy, mềm nhũn không chịu nổi.
"Nhìn vào máy ảnh!"
Nghe được lời của thủ lĩnh, Thùy Dương ngơ ngác theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn vào máy ảnh. Người đứng đầu đã chờ đợi rất lâu, dùng cả hai tay nắm lấy eo Thùy Dương , ấn mạnh khi mắt Thùy Dương đang tập trung vào ống kính, dương vật quy đầu trong lỗ lồn của Thùy Dương đập mạnh vào màng mỏng trinh và đâm vào xuyên qua nó xé rách màn trinh của cô!
"Ahhh!"
Tiếng hét đang dần yếu đi lại vang lên rồi dừng lại, ánh mắt Thùy Dương nhìn vào camera biến mất, sau tiếng kêu, cổ họng cô run rẩy nhưng không phát ra âm thanh nào khác. Một vệt máu chậm rãi chảy ra từ lỗ lồn dọc theo con cặc lớn đã nhét một nửa, báo hiệu sự trong trắng của Thùy Dương đã chính thức bị phá hủy. Tên cầm đầu cảm nhận được điểm con cặc của mình đang bị siết chặt trong cái lồn non nớt này, tuy vẫn bị chèn ép đến mức đau đớn không thể chịu nổi, nhưng sau khi lợi dụng khoảnh khắc tinh thần và cơ thể Thùy Dương được thư giãn sau khi đạt cực khoái, hắn đã thành công xâm nhập vào lồn vốn đã được ôm chặt con cặc lớn, dù có co rút thế nào cũng không thể cản trở con đầu cặc hắn hành động nữa. Cơn đau xé nát lan khắp phần dưới cơ thể, xen lẫn cảm giác no nê, mặc dù quả thực rất đau, nhưng cũng không đến nỗi khủng khiếp như cơn đau xé lòng trong truyền thuyết. Người cầm đầu không bắt đầu bơm cô ngay lập tức nhưng những người đàn ông đang đùa giỡn với cơ thể Thùy Dương vẫn tiếp tục làm việc chăm chỉ. Cảm giác về cơ thể đã kéo Thùy Dương thoát khỏi cú sốc mất đi sự trong trắng, và những thông điệp khoái cảm khắp nơi trên cơ thể cô lại trở nên rõ ràng.
Tên cầm đầu đưa tay lau nước mắt trên mặt Thùy Dương , cúi đầu hôn lên dái tai Thùy Dương , độc ác thì thầm: “Con điếm nhỏ lại lên cơn cao trào, em có thể cảm nhận được cây gậy lớn của anh rất rõ ràng, trinh nữ số một thường là như vậy. Đau đớn lắm, nhưng không ngờ em còn trẻ như vậy mà lại lăng nhăng như vậy, sau khi mất trinh thì lại động dục.”
Những giọt nước mắt mới lau của Thùy Dương lại trào ra, không chỉ vì những lời nói ác ý của thủ lĩnh mà còn vì cô tuyệt vọng phát hiện ra rằng cơ thể mình quả thực đang phản ứng với sự rung động của máy rung giống như lời nói của thủ lĩnh.
"Ô ô... ừm..." Thùy Dương ôm mặt khóc, hơi thở hòa lẫn tiếng khóc chậm rãi thoát ra.
Bốn người đàn ông ngoại trừ thủ lĩnh thầm thở phào nhẹ nhõm, mặc dù trong mắt Thùy Dương , họ là những tên xã hội đen độc ác, nhưng thực chất họ chỉ là những tên côn đồ tập sự mới bắt đầu, chính vì không có khả năng làm được việc lớn nên mới đã có thời gian để bắt nạt họ do họ yếu đuối, Thùy Dương là nạn nhân mà họ dùng để khuyến khích họ khiến họ trở nên an tâm.
Vốn bọn họ chỉ định thực hiện một vụ cướp, nhưng cuối cùng lại bị vẻ đẹp yếu đuối của Thùy Dương lừa gạt, trong một lúc ham muốn, vụ cướp biến thành hành hung không đứng đắn, rồi thành dụ dỗ, ai biết được, bọn họ đã theo Thùy Dương từ xa đến trường đến một nhà vệ sinh xa xôi vào ngày hôm sau để ngăn Thùy Dương gọi cảnh sát, họ cảm thấy lo lắng thế nào khi sợ rằng cô ấy không nghe theo sự đe dọa của họ mà tìm cách nhờ ai đó để trả thù họ.
Kết quả, có người đề cập rằng họ sợ bị phát hiện nếu cưỡng ép lấy trinh Thùy Dương ngay trong nhà vệ sinh nên buổi “hẹn hò” ngày hôm nay đã được tổ chức. Dù ai cũng biết mục đích của ngày hôm nay là gì nhưng từ "quấy rối tình dục" đến "cưỡng hiếp" vẫn do thủ lĩnh xử lý. Vì vậy, sự xâm nhập của thủ lĩnh không chỉ phá vỡ sự trong trắng của Thùy Dương mà còn phá vỡ sự căng thẳng của năm người đàn ông, trong đó có chính anh ta. Dù sao thì đó cũng đã là một vụ cưỡng hiếp rồi nên bạn có làm gì nữa cũng không thành vấn đề thân hình Thùy Dương rất mảnh khảnh, cũng rất nhỏ, vòng eo gần như được bàn tay của người lãnh đạo ôm trọn.
"Hmm...đau quá...dừng lại...ôi...đau quá..."