Trở về truyện

Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba) - Chương 453: Dưới Thực Lực Tuyệt Đối, Mọi Âm Mưu Đều Vô Dụng

Cực Phẩm Vú Em (Nãi Ba)

453 Chương 453: Dưới thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu đều vô dụng

Tay trái của Cao Lôi Hoa giữ lấy cằm của Ba Bỉ Tư An Đặc, con ngươi đen nháy nhìn vào thằng đàn ông vừa chém vào tay hắn.

Lúc này trên cánh tay hắn còn đang chảy máu tươi, kết hợp với khuôn mặt của hắn, Cao Lôi Hoa lúc này trông rất kinh khủng.

Người này là quái vật hay sao? Hán tử cầm đao sợ hãi! Hắn có bao nhiêu khí lực tự hắn rõ ràng! Sức lực của hắn có thể đập nát trọng giáp dày nhất thế giới.

Nhưng mà hắn không ngờ được một kích toàn lực của hắn chỉ có thể để lại cho nam nhân kia một vết thương nhỏ.

Nắm chặt lấy khảm đao, trong lòng hắn trở nên lo ngại.

- Chỉ bằng tí sức lực đó mà cũng đòi giết ta? Đừng có đùa chứ.

Cao Lôi Hoa quát lớn một tiếng, tuy rằng không có thần lực nhưng vẫn khiến hắn tử kia nhanh chóng lùi về đằng sau.

Đây chính là khí thế của cường giả.

Bàn tay bị thương của Cao Lôi Hoa nắm lại, chỉ thấy được dòng máu vàng trào ra. Theo lý thì mức độ thương tổn đó không thể làm Cao Lôi Hoa trào ra nhiều máu tươi như vậy.

- Phù! Phù!!

Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi.

Dòng máu vàng như có sinh mệnh bao quanh cánh tay của lão Cao

Rồi dòng máu vàng ngưng tụ thành từng mảng vảy! Màu vàng từ từ rút đi chỉ còn lại một mảng vảy màu đen.

- A…a…!!

Đôi mắt Cao Lôi Hoa tràn ngập những tia máu. Hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt tóe ra những tia sắc bén về phía đại hán cầm đao.

- Chết đi!

Lão Cao quát một tiếng rồi ra cú đấm.

Một cú đâm hung mạnh với tốc độ điên cuồng đánh về phía hán tử cầm đao.

Một quyền cuồng bạo hướng về mặt tráng hán kia.

Mồ hôi của tên tráng hán chảy ra liên hồi. Quyền đầu chưa tới nơi mà những tiếng gió đã làm hắn thấy kinh sợ!

Đại hán không một chút khinh thường nào, khi quyền đầu của Cao Lôi Hoa tiến tới, hắn vội nâng đao lên ngăn cản.

Ca!

Không ngờ trên thanh đao của tráng hán tóe ra từng tia lửa khi tiếp xúc với quyền đầu của Cao Lôi Hoa.

- Để ta cho ngươi biết thế nào là sức mạnh.

Vừa nói, Cao Lôi Hoa vừa vận sức!

Ầm!

Một tiếng giòn tan vang lên Đại đao trong tay đại hán không ngờ bị đoạn thành hai mảnh

Một quyền hung mãnh kia hung hăn nện vào ngực của đại hán.

- Ựa!!!

Một bụm máu trào ra từ miệng của hắn. Thân thể của tráng hán lộn vài vong trên không trung mới rơi được xuống đất

Trên ngực đại hán kia xuất hiện một quyền dấu rất rõ ràng.

- Tên đầu tiên.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói

- Tìm một đống rác này để đối phó ta sao?

Cao Lôi Hoa nhấc bổng Ba Bỉ Tư An Đặc lên rồi nói với hắn.

Ba Bỉ Tư An Đặc mang tới đây hai mươi người, trừ tám tên kết trận thì còn mười hai tên để đối phó với Cao Lôi Hoa.

- Cứ trợn mắt mà nhìn đi. Ngươi sẽ phải hối hận vì hành động ngu xuẩn của mình.

Cao Lôi Hoa nói với tên nhị Phò mã.

- Ngươi vừa mới nói lúc ta điên cuồng chính là lúc ngươi rất vui phải không?

- Không!!! Không!!!

- Ta phải xem xem lúc ta điên lên, thì ngươi có vui không.

- Tên tiểu bối cuồng vọng! Xem chiêu!

Tên lùn đột nhiên lôi ra một đôi đoản nhận màu đen hung hăng chém về phía tay trái của Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa cười lạnh rồi lại đấm về phía đoản nhân.

Thân hình của tên lùn đột nhiên co rút lại, thứ hắn muốn không phải là Cao Lôi Hoa mà là Ba Bỉ Tư An Đặc trong tay của hắn.

Tên lùn cố gắng co cụm lại, rồi tóm lấy Ba Bỉ Tư An Đặc chuẩn bị kéo về.

- Muốn cướp người hay sao?

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng, rồi dùng tay trái giữ lấy đầu của Ba Bỉ Tư An Đặc và nói:

- Có bản lĩnh thì cướp đi.

- Không!!!! A!!!!

Ba Bỉ Tư An Đặc cố hết sức mà hét lên.

- Cao…. Lôi…. Hoa…!!! Ta sẽ không tha cho ngươi.

Khi quai hàm bị bẻ đi, trong miệng Ba Bỉ Tư An Đặc pháp ra những âm thanh hàm hồ, đến ngay cả hắn cũng không biết mình nói gì. Nếu là nhân loại bình thường chắc chắn phải suy ngẫm một phen.

- Không tha cho ta?

Cao Lôi Hoa nhìn Ba Bỉ Tư An Đặc như một thằng ngốc. Cao Lôi Hoa bình sinh hận nhất những chữ này.

Ba Bỉ Tư An Đặc rất mạnh. Chỉ cần một câu đã khiến Cao Lôi Hoa tràn đầy nộ hỏa.

- Cút con mẹ ngươi đi!

Cao Lôi Hoa rống to một tiếng

Rồi hắn cầm đầu Ba Bỉ Tư An Đặc ấn xuống đất. Đầu của Ba Bỉ Tư An Đặc tràn ra những tia chất lỏng màu đục.

- Ngươi có tư cách gì mà đòi không tha cho ta? Thằng ngu!!

Cao Lôi Hoa nói.

- Chết tiệt. Không ngườ Ba Bỉ Tư An Đặc lại bị giết.

Tên lùn kia lùi về phía sau rồi bất mãn nói.

- Ở trong lĩnh vực này không thể sử dụng được năng lực, chúng ta không cần phải sợ hắn. Tất cả cùng lên!

Tên lùn hét lớn với đám bạn của mình, nhưng chính hắn lại lùi ra sau mấy bước.

- Gào!!

Còn lại mười một người đều lao tới chỗ của Cao Lôi Hoa.

- Lên hết cho nhanh!

Cao Lôi Hoa hé miệng, nở ra nụ cười nanh ác.

Lấy tu vi của Cao Lôi Hoa, mười một người trước mắt không thể chạm vào người hắn. Dựa vào thân pháp của lão Cao cơ bản đám người này không thể chạm nổi tới quần áo của hắn.

Nhưng Cao Lôi Hoa không làm như vậy!

Hắn khinh thường phỉa làm việc đó hơn nữa hắn cũng không muốn làm như vậy!

Điều hắn muốn làm chính là dùng cứng đấu cứng với bọn họ.

Như vậy mới có thể giải tỏa hết cơn giận dữ của mình!

- Rống!!

Hắn nhanh chóng hướng tới một tên có đôi chân thật lớn.

Đối mặt với sự lao tới của Cao Lôi Hoa, tên kia nhảy lên rồi đá về phía Cao Lôi Hoa.

Đôi chân của hắn có năng lực phá thạch! Người tầm thương mà trúng phải chiêu này có thể nói sẽ thập tử vô sinh

Nhưng ngoài dự đoán của hắn , Cao Lôi Hoa cơ bản không thèm né.

Tên tráng hán đó đã đá trúng cổ của Cao Lôi Hoa. Hơn nữa còn va chạm mãnh liệt tạo ra tiếng kim loại va chạm.

Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn đứng đó, nở một nụ cười khinh thường.

- Rác rưởi!

Cao Lôi Hoa né sang, rồi nhanh chóng dùng tay phải nắm lấy chân của tên kia! Rất nhanh năm ngón tay của hắn đã ấn vào sâu trong da thịt của tên tráng hán kia.

- Gào!!

Ở sau, lại một tráng hán giơ đại chùy vọt tới. Bên cạnh hắn là một tên nữa cầm song đao lao tới.

- Tên thứ hai.

Cao Lôi Hoa giơ tay lên, dùng đại hán trong tau mình làm vũ khi hung hăng chém về tên đang lao tới.

Dưới sức lực gần tiếp cận tới cực hạn của thể giới này! Hai đại hán đập vào nhau, và tan nát thành thịt.

- Ba tên!

Mỗi lần Cao Lôi Hoa nói tên một con số, nó dường như tín hiệu đòi mạng của Diêm Vương!

Lúc này đại hán cầm song đao cũng đã chém tới lưng của Cao Lôi Hoa.

Nhưng song đao của hắn chưa chạm được vào tấm vảy của Cao Lôi Hoa thì giữa ngực hắn đã xuất hiện một lỗ thủng.

Mà lúc này

- Bốn!

Thanh âm lạnh lùng vang lên trong kết giới.

Mắt thấy hậu quả của đám đồng bạn, mấy tên đại hán kia cũng cảm thấy khiếp đảm.

Bất kể là người gan lớn chúng nào, khi nhìn thấy đồng bạn của mình bị giết đều cảm thấy khiếp đảm. Đây là điều thường tình của nhân sinh.

- Đừng thất thần! Thất thần làm gì! Tại nơi đây thần lực đều bị phong tỏa, hắn cơ bản không chống đõ được lâu nữa! Không phải sợ, tiến lên!

Tên lùn ở đằng sau kêu lên, hắn chính là người đã sáng tạo ra cấm vực này.

Hiển nhiên, tên lùn này chính là thủ lĩnh của đám người này.

- Cấm hết mọi lực lượng sao?

Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu lên nói với tên lùn.

- Các ngươi làm thứ này rất tốt.

- Nhưng dù sao đây cũng không phải là cấm vực của Sáng Thế Thần

Cao Lôi Hoa đối mặt với mười sáu người bao gồm cả tám tên đang duy trì cấm vực rồi nói.

- Hừ, tiểu bối, ngươi có ý gì.

Tên lùn chỉ vào Cao Lôi Hoa rồi nói:

- Chẳng lẽ ngươi có thể phá bỏ cấm vực của ta?

- Ha ha ha ha !!!

Cao Lôi Hoa người nanh ác, trên cánh tay phải của hắn đã xuất hiện mảng vảy màu đen có thể dễ dàng nhìn thấy.

Để ma hóa điều cần thiết chính là ma lực!

Cánh tay của Cao Lôi Hoa có thể tụ động ma hóa, chúng tỏ nơi nay cũng không phải không thể dùng thần lực.

- Làm sao có thể phá đây?

Cao Lôi Hoa nói:

- Dước thực lực tuyệt đối mọi âm mưu đều vô dụng.

Khi Cao Lôi Hoa còn nói thì mảng vảy đen không ngừng bao phủ lấy thân của hắn… ….

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.