Trở về truyện

Conan Tán Gái Lục H+ (Dịch) - Chương 5: Tống Tiền

Conan Tán Gái Lục H+ (Dịch)

5 Chương 5: Tống Tiền

Shinichi đứng dậy, nhìn mặt đất Lộ Chiểu đã bị còng tay, không khỏi cười lạnh một tiếng.

Ran chạy tiến đến, vẻ mặt nàng hoảng sợ, giữ chặt Shinichi, kêu lên: "Shinichi, cậu... cậu có sao không a? Làm sao... Làm sao cậu lại như vậy tự nhiên xông lên? Hù chết ta rồi !"

Shinichi nhẹ nhàng vuốt mái tóc Ran , mỉm cười nói: "Nha đầu ngốc, ta có thể có chuyện gì được cơ chứ?"

Ran cúi đầu nói: "cậu cứ như vậy xông, ta... Ta lo lắng muốn chết !"

Shinichi thấy vẻ mặt chân thành tha thiết của Ran, trong lòng không khỏi cảm động đến cực điểm, vì vậy nhẹ nhàng cầm chặt tay Ran, nói ra: "Cảm ơn cậu, Ran, cám ơn cậu vì quan tâm ta như vậy!"

Ran mắt thấy tay của mình bị Shinichi nắm chặt, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, cúi đầu, không dám nói lời nào.

Lúc này, Chizuru chưa tỉnh hồn vịn vào Kami đi đến bên Shinichi, nàng nghe biết danh tự Shinichi, vì vậy nói ra: "Kudo-san, thật sự phải cám ơn cậu rồi ! Cám ơn cậu đã cứu Kami!"

Kami cũng hơi cúi đầu nói: "Đúng vậy a! Kudo-san, thật sự cám ơn cậu rồi ! Nếu không phải cậu, ta chỉ sợ cũng mất mạng rồi !"

"Cám ơn cái gì chứ? Đây là điều ta phải làm ! Ha ha ha..." Shinichi ha ha cười to.

Vào lúc này Takagi và Sato giữ Lộ Chiểu vốn cũng khôi phục trí nhớ, hắn tất nhiên không nhớ rõ vừa rồi đã làm gì trong con điên loạn, mắt thấy mình cư nhiên lại bị vậy còng, không khỏi chấn động, liều mạng kêu oan. Nhưng lúc này, có ai tin tưởng hắn cơ chứ?

Takagi đè bả vai nặng Lộ Chiểu đi tới một cabin không người rồi một mình giam giữ hắn, Sato cười đối nói Shinichi : "Kudo, vừa rồi thật sự là phiền toái cậu rồi ! Nếu không có cậu, thật đúng là biết làm thế nào bắt giữ tội phạm!"

Thanh tra Megure nói ra: "Bất quá vừa rồi cậu cũng quá bốc đồng rồi, cứ như vậy xông lên, về sau dù thế nào cũng đừng làm như vậy !"

"Biết rõ biết rõ!" Shinichi cười nói, Ran cũng nói: "Ta nhất định sẽ giám sát tốt cậu ta !"

Sato nhìn đồng hồ đeo tay một cái: "Hiện tại mới 3 giờ 20, máy bay 7 giờ đáp xuống Los Angeles, chúng ta còn gần bốn giờ, tôi muốn ngủ một lát !" Nói xong, Sato ngáp một cái.

"Cháu muốn hỏi, ba vị lần này tới nước Mỹ làm gì vậy?" Ran hỏi.

"Chúng ta dẫn độ một tội phạm truy nã đang bị vây bắt tại nước Mỹ!" Thanh tra Megure nói ra.

"Ah!" Shinichi cùng Ran nhẹ gật đầu.

Trên máy bay lại khôi phục yên lặng, đèn lại tắt, mọi người tiếp tục nghỉ ngơi. Vừa rồi có vụ giết người, mọi người cũng không lo lắng.

Ran tiếp tục dựa vào chỗ ngồi ngủ. Shinichi đợi trong chốc lát, mắt thấy Ran đã ngủ, nhẹ nhàng cười cười, thò tay trên mặt nàng quay một vòng, thi triển pháp thuật làm cho nàng tạm thời không tỉnh dậy sớm, tiếp đến thi triển thần hỏa phân thân, lưu lại thân giả tại chỗ ngồi, sau đó đội một mũ lưỡi trai cùng kính dâm đeo lên, sải bước tới hướng Kami đi đến.

Vị trí Kami ở phía trước, hai nữ nhân lúc này đều vô cùng mỏi mệt, cũng đã tiếp tục ngủ rồi. Chẳng qua là Kami sắc mặt không được tốt.

Shinichi cũng tạm thời không để ý tới các nàng, mà là đi tới phía trước bên người ngoại quốc được gọi là Edward.

Lúc này Edward có chút đứng ngồi không yên, Shinichi đi đến bên cạnh hắn, bỗng nhiên tựa đầu nhỏ giọng nói bên tai hắn: "Muốn tấm phim sao?"

Edward lắp bắp kinh hãi, tiếp theo thấp giọng dùng Nhật ngữ nói: "cậu có ý gì?"

Shinichi mỉm cười thấp giọng nói: "Ta biết rõ ngươi là được nghị sĩ Dixon của Mỹ nhờ vả, đến đây bàn luận mua lại cuốn phim ảnh, hiện tại phim ảnh trên người của ta. Nếu ngươi muốn thì đến toilet, chúng ta có thể nói chuyện!"

Nói xong, Shinichi đứng dậy, cũng không quay đầu lại mà hướng toilet mà đi.

Edward do dự một chút, vội vàng theo túi hành lý ở bên trong lấy ra tấm chi phiếu đi theo.

Đi vào toilet, Shinichi cùng Edward tiến vào một gian nhà vệ sinh, đóng cửa thật kỹ, Edward liền nói: "Tấm Phim ảnh đâu?"

Shinichi mỉm cười đem cuốn phim ảnh của Lộ Chiểu và Đại Ưng lấy ra quơ quơ, Edward vừa thấy tấm ảnh, liền muốn thò tay đến đoạt. Shinichi rút lui một bước, cười nói: "Như thế nào? Cứ như vậy mà muốn lấy?"

Edward sững sờ, hiểu ý Shinichi nói ra: "cậu nói đi giá bao nhiêu!"

Shinichi mỉm cười vươn một đầu ngón tay, Edward khẽ cắn môi, nói ra: "Tốt! Một triệu Đô-la, thành giao!"

"NO! NO!" Shinichi lắc đầu, "Ta nói mười triệu Đô-la!"

"Cái gì? mười triệu? Cái này...cái này quá nhiều !" Edward kinh hãi.

"Ha ha, tiên sinh, theo ta biết, chỗ này đối với quan chức cấp cao nước Mỹ, hàng năm chỉ là vui chơi giải trí, mất tiền chơi gái, cũng không ít hơn 10 triệu Đô-la a?" Shinichi cười nói, "Nếu những cuốn phim ảnh này ta tùy tiện giao cho những tòa soạn báo nước Mỹ, nghị viên sang Nhật Bản chơi gái phơi bày ra ánh sáng, đến lúc đó tổn thất cũng không chỉ là 10 triệu, ngươi minh bạch ý của ta chứ?"

Edward nghe xong lời này, đã trầm mặc xuống, trong nội tâm biết rõ tên này muốn vơ vét tài sản đây mà, trong thâm tâm đem 18 đời tổ tông nhà Kudo ân cần thăm hỏi một lần, tiếp theo cầm lấy bút ghi lên chi phiếu mấy hàng chữ, sau đó kéo xuống đến đưa cho Shinichi.

Shinichi cầm tờ chi phiếu xem xem, cười ha hà, đem chi phiếu thả vào trong ngực, đem phim ảnh đưa cho Edward, nói ra: "Về sau, chúng ta đường ai nấy đi a!" Nói xong, mới quay người lại đi ra toilet, Edward cũng vội vàng đem phim ảnh giấu kỹ, đi ra ngoài.

Shinichi đi trở về đến chỗ Kami ngồi, thấy Kami nhắm mắt, nhưng Shinichi cảm giác được nàng cũng không có ngủ, lập tức thi triển pháp lực, để cho Chizuru ngủ như chết, tạm thời sẽ không bị đánh thức, sau đó lắc Kami.

Kami tỉnh lại, mắt thấy Shinichi, không khỏi cả kinh, thấp giọng nói: "Kudo-san, tại sao lại là cậu?"

Shinichi mỉm cười nói: "Kami, ta biết cô bây giờ nhất định có rất nhiều nghi hoặc? Muốn ta nói, không bằng cô theo ta đến toilet đi, chúng ta có thể tâm sự!"

Kami nghe xong, do dự một chút, nhẹ gật đầu, nói ra: "được !"

Shinichi trong nội tâm cuồng hỉ, lập tức trên tay vận dụng pháp lực, để cho trong máy bay ngoại trừ tiếp viên hàng không thì những hành khách khác toàn bộ đều ngủ say, như vậy không để cho người khác tới quấy rầy hắn.(Dịch: May mà tg nhớ cho phi công tỉnh, buff đéo gì ghê thế)

※※※

Đi vào trong toilet, Shinichi mang Kami đi vào một gian trong nhà vệ sinh, đóng cửa thật kỹ, mỉm cười nói: "Cô có gì muốn hỏi?"

Kami do dự một chút, nói ra: "Cái kia... Kudo-san..."

"Không cần gọi ta là Kudo-san, ta gọi cô là Kami, vậy cô kêu ta là Shinichi a!" Mới cười nói.

"... Được, Shinichi!" Kami nói ra, "Cái kia... cậu đến cùng... Đến cùng là vì sao lại giúp ta... Giúp ta giết Đại Ưng?"

Shinichi nghe xong, nghiêm túc nói ra: "Hai nguyên nhân, thứ nhất, Đại Ưng người này là đồ cặn bã, ta cảm thấy được hắn đáng chết! Thứ hai, ta rất đồng tình với cảnh ngộ của ngươi, hơn nữa cũng đồng ý cách làm của cô, ca ca của cô đã bị Đại Ưng giết, cô báo thù cho hắn, có thù tất bào đó là chuyện thường tình !"

Kami nghe xong, sửng sờ một chút, tiếp theo nói ra: "Cái kia... Cái kia vì sao trong túi Lộ Chiểu có băng trùy? Còn có, hắn làm sao sẽ bỗng nhiên cưỡng ép ta, lại còn thừa nhận mình là hung thủ?"

Shinichi nói đến: "Những thứ này đều là ta an bài đấy, Điều quan trọng nhất là phải rửa tội cho cô , về phần ta làm như thế nào, ta nghĩ không thể nói"

Kami nghe xong, biết rõ truy vấn cũng vô dụng, lập tức cúi đầu xuống, nói ra: "Thế nhưng... Thế nhưng Lộ Chiểu bình thường đối với ta rất tốt ta... Ta... Chúng ta lại đi vu hắn là hung thủ, ta... Ta thấy có lỗi......"

"Nha đầu ngốc!" Shinichi nhẹ nhàng mà cầm bàn tay non mềm của Kami, nói ra, "Ngươi nghĩ xem...! Nếu hắn không ngồi tù, thì ngươi có thể bại lộ! Hơn nữa bình thường Lộ Chiểu và Đại Ưng rất thân thiết, Đại Ưng khắp nơi đều gây tội, làm sao biết được Lộ Chiểu có hay không liên quan? Cho nên cô cần tự trách, một lần nữa hãy bắt đầu cuộc sống mới, tìm kiếm được niềm vui thú, hiểu chưa? Kami, ta hi vọng cô có thể sống hạnh phúc!"

Kami nghe xong cảm động, nhất thời hai mắt hoen đỏ, nước mắt chảy xuống. Ôm lấy trầm lấy Shinichi, nói ra: "Shinichi! Cám ơn cậu! Cám ơn cậu! Đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ ca ca ta, cho tới bây giờ không ai đối với ta tốt như vậy..."

Shinichi nhẹ nhàng vỗ lưng Kami, mỉm cười nói: "Nha đầu ngốc, yên tâm đi! Cô sẽ sống lại một lần nữa !" Nói xong, Shinichi thoát khỏi cái ôm của Kami, đem trán tựa ở trên trán của nàng, lẳng yên nhìn nhắm Kami.

Kami lúc này cùng Shinichi hai người cứ như vậy yên lặng nhìn nhau, nhìn hắn khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt ôn nhu, không khỏi nhất thời say đắm, Tâm trí không biết đã bay đi đâu.

Shinichi biết rõ thời cơ đã chín muồi, lập tức chậm rãi nâng cái cằm cực đẹp của nàng hướng về phía cặp môi đỏ mọng hôn tới. Kami lúc này đã động tình, không chút chống cự.

Shinichi nhấm nháp cặp môi xinh đẹp của Kami, đôi môi mềm mại làm cho lòng người lay động, Shinichi khát khao mút lấy, đầu lưỡi chạm vào hàm răng của nàng, lúc đầu hàm răng nàng đóng chặt, giống như một bức tường ngăn cản sự công phá, nhưng rất nhanh mà đôi môi yếu ớt tan vỡ vô lực chống cự, mặc cho người ta xâm hại, chỉ có thể thở gấp XIU....XIU... Mặc cho đầu lưỡi Shinichi ở trong miệng mình càn quấy, liếm láp lấy cái miệng anh đào nhỏ nhắn bên trong không bỏ sót ngóc nghách nào.

Không bao lâu, Kami bớt rụt rè ngượng ngùng dần dần ôm lấy Shinichi, chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt yêu thương say mê triền miên không ngừng, không khống chế được chiếc lưỡi thơm tho của mình, nàng chủ động đáp lại nụ hôn cảu Shinichi cùng đầu lưỡi của hắn chăm chú quấn vào nhau, một không khí mập mờ khi mỹ nữ nóng bỏng cùng tình lang trẻ tuổi kích tình ăn nằm với nhau, bàn tay trắng như ngọc chủ động quấn lên cái cổ tráng kiện của Shinichi, thân thể tê liệt không còn chút sức lực nào, rồi lại nóng rực vô cùng.

Kami đầu óc bắt đầu choáng váng, chỉ cảm thấy cả Thế Giới đều đã đi xa, Chỉ có người đàn ông chiếm giữ đôi môi của chính mình, đang đem lại sự vui sướng cùng hạnh phúc, hai thân thể một mềm mại một cứng rắn liên tục không ngừng ma sát vào với nhau. Bộ ngực sữa Mẫn cảm của nàng bị ép chặt trước cơ ngực rắn chắc của Shinichi thành hình dáng méo mó, lý trí dần dần mơ hồ, thậm trí phía dưới nàng còn cảm nhận được hạ thân mình đã rò rỉ nước, khoái cảm mới mẻ lạ lẫm rồi lại chờ mong hy vọng đã lâu, vừa xấu hổ, lại vừa hạnh phúc kích thích vì so với mình hắn còn nhỏ tuổi hơn nữa nàng nghĩ Shinichi đã có bạn gái là cô gái đi chung với hắn.

Kami chỉ cảm thấy cơ hồ muốn ngất xỉu, toàn thân nóng lên, phòng ngự trong tâm trí dần dần tan rã, Shinichi đem lưỡi Kami vừa hút, vừa phun, hai người đầu lưỡi ra vào song phương trong miệng, Kami xuân tình dần dần nhộn nhạo, trong miệng phân bố ra rất nhiều hương vị nước bọt, không kiềm hãm được Shinichi đang xâm nhập trong miệng, mặc kệ hắn, nước bọt của mình cũng đang thấm tràn trong miệng hắn…

Shinichi mặt hôn nồng nhiệt, một hai tay cũng không thể rảnh rỗi, tay phải rủ xuống đặt trên váy nàng vuốt ve cặp mông rất tròn co dãn mông ngọc lúc thì véo nhẹ; Kami cơ hồ muốn đẩy hắn ra vì khó thở nhưng vô lực Shinichi mục tiêu theo miệng chuyển hướng đến lỗ tai.

– A!…

Từ lỗ tai đến cổ là vị trí trên thân thể mẫn cảm của Kami, làm cô run rẩy khoái cảm theo mặt sau lỗ tai sinh ra. Shinichi rất nhanh liền phát hiện Kami phản ứng, vì thế liếm qua lại bên tai, cái gọi là liếm cũng chỉ là dùng đầu lưỡi cùng môi giống quét rác, gãi ngứa vậy.

Thỉnh thoảng vặn vẹo thân thể đè ép hai ngọn núi cao ngất mềm mại của nàng , Nhục bổng sớm đã cứng rắn giơ lên cao lớn húc mạnh vào bụng rồi đùi của nàng.

Thổi tới trên lỗ tai lửa nóng hơi thở, khiến cô cảm thấy có như làn điện nóng lưu thông qua thân thể.

– Ưm….

Cô không nghĩ mình lại phát ra tiếng rên nhỏ, càng lộ ra dáng điệu ngọt ngào không cách nào nhẫn nại nữa. Bàn tay lúc trước định muốn đẩy ra Shinichi, chẳng biết lúc nào, dùng sức ôm lấy áo sơmi trên người hắn. Há mồm thở dốc, mở đôi mắt đẹp, oán hận mà lườm hắn một cái, trên mặt lộ vẻ mê loạn cùng biểu lộ phóng đãng . Loại này ánh mắt không xuân dược

Một hồi lâu, Shinichi chậm rãi ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt Ửng hồng, Shinichi chậm rãi nói ra: "Kami, Tôi muốn, Chúng ta làm ở đây được không?"

"Ừ..." Kami chậm rãi cúi đầu.

Shinichi đem thân thể Kami ép vào vách tường, sau đó chậm rãi cởi quần, lộ ra dương vật cực lớn thẳng cứng, thằng nhỏ thoạt nhìn khoảng chừng 30 nhiều cm dài.(Dịch: WTF??)

p/s: Mai thứ 2 lại ta phải đi làm rồi chắc không ra nhanh được nữa

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.