Trở về truyện

Con Đường Bá Chủ - Chương 935 : 18 Đường Ma Văn - Số Nhọ

Con Đường Bá Chủ

935 Chương 935 : 18 đường Ma văn - số nhọ

Lập Ma Quả vừa vào miệng đã lập tức hòa tan, Lạc Nam chưa kịp cảm nhận hương vị của nó ngon dở thế nào, toàn bộ Lập Ma Quả đã hóa thành Ma Khí nồng đậm đến cực điểm lan tràn khắp cơ thể hắn.

Lạc Nam ánh mắt trừng lớn, lúc này cũng hiểu vì sao Song Sinh Ma Tử phải dùng đến Phong Ma Hộp cất chứa quả này, bởi vì Ma Khí của nó phân tán quá nhanh chóng.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Bên trong đan điền, cái phôi Ma Đỉnh vẫn chưa hoàn thiện hưng phấn rung lên, một cổ hấp lực như máy hút nhanh chóng đem toàn bộ Ma Khí đến từ Lập Ma Quả hút vào.

“Hự…”

Lạc Nam rên lên một tiếng, bên trên cánh tay xuất hiện tám đường vân thần bí đen kịch lập lòe phát sáng, chính là Hồng Hoang Ma Văn.

Ở trong đan điền hắn lúc này, Hồng Hoang Ma Văn đang ra sức hấp thụ Ma Khí nồng đậm…

Thời gian trôi qua, trên bắp tay Lạc Nam bắt đầu sinh ra dị biến…


Chỉ thấy từng đường Ma Văn hoàn toàn mới chầm chậm xuất hiện, Ma Lực ngập trời bao phủ một vùng không gian.

Lạc Nam cảm giác tình hình cơ thể, đúng như Kim Nhi vừa nói, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cực kỳ kén chọn, Ma Khí đến từ Lập Ma Quả mặc dù nồng đậm nhưng vẫn không được nó ưa chuộng để làm năng lượng tụ đỉnh.

Trái lại, toàn bộ Ma Khí chỉ để làm nguyên liệu cho Hồng Hoang Ma Văn rèn luyện, nhằm gia tăng số lượng lên mà thôi.

Một ngày sau, hai khỏa Lập Ma Quả được Lạc Nam toàn bộ Luyện Hóa…tương ứng với đó, từ trên cánh tay phải của hắn là chằn chịt các đường Ma Văn, từ số lượng 8 đường lên đến 16 đường…

Không sai, năng lượng đến từ cả hai Lập Ma Quả vẻn vẹn giúp hắn gia tăng thêm 8 đường Hồng Hoang Ma Văn, một con số xem như không tệ.

Hơn nữa Lạc Nam phát hiện một điều, càng về sau…Ma Văn ngưng luyện ra càng khó, lượng Ma Khí đòi hỏi càng thêm khổng lồ.

“Tiếp tục a…”

Cảm giác sức mạnh đến từ Ma Văn tràn đầy cơ thể, Lạc Nam khóe môi nhếch lên nụ cười.


Ý niệm vừa động, hắn đã xuất hiện trước một cái mỏ Cực Phẩm Ma Thạch.

Lạc Nam muốn dùng Ma Khí đến từ Ma Thạch để tiếp tục rèn luyện Hồng Hoang Ma Văn.

Mặc dù tu vi sẽ không đề thăng, nhưng uy lực của Hồng Hoang Ma Văn tăng mạnh là chắc chắn.

Hai cánh tay hắn đặt lên mỏ Cực Phẩm Ma Thạch, bên trong đan điền…Hồng Hoang Ma Văn tiếp tục gào thét.

VÈO VÈO VÈO…

Mắt thường lúc này cũng có thể nhìn thấy, từng khối từng khối Ma Thạch nhanh chóng bóc hơi, toàn bộ hóa thành Ma Khí tiến vào cơ thể Lạc Nam.

Hắn như một cái động không đáy…


Hai ngày trôi qua, sắc mặt Lạc Nam trở nên khó coi, không cam lòng nói:

“Dùng Ma Thạch hiệu quả không cao a…”

Quá trình luyện hóa Ma Thạch tiêu tốn thời gian hơn cả Lập Ma Quả, nhưng hiệu quả mang lại không mấy khả thi.

Hắn đã luyện hóa tiêu hao 3 cái Mỏ Cực Phẩm Ma Thạch, nhưng Hồng Hoang Ma Văn chỉ mới ngưng luyện thêm được 2 đường…từ 16 đường lại thăng thành 18.

Nhìn 8 cái Cực Phẩm Ma Thạch nay chỉ còn 5 cái, Lạc Nam hít sâu một hơi, cảm giác mình hơi phá của.

“Hồng Hoang Ma Văn số lượng càng nhiều sẽ càng mạnh, tương tự năng lượng tiêu hao càng ngày sẽ càng lớn, Ma Thạch không thể nào giá trị bằng Lập Ma Quả được!” Kim Nhi lên tiếng cười nói:

“Hiện tại nếu công tử luyện hóa hết năm cái mỏ Ma Thạch còn sót lại, tối đa chỉ tụ thêm được 2 đường Ma Văn nữa là cùng!”

“Không được, Ma Thạch phải để lại, chúng nữ Vô Ảnh các nàng còn cần tài nguyên để tu luyện!” Lạc Nam lắc đầu như trống.

5 cái Mỏ Cực Phẩm Ma Thạch đổi lấy 2 đường Ma Văn, hắn chưa giàu đến mức độ này.
“Hiện tại đã rất không tệ, nếu chỉ sử dụng 18 đường Hồng Hoang Ma Văn, công tử xem như vô địch trong Ma Vương cấp bậc rồi!” Kim Nhi cười nói.

Nàng nói là chỉ dùng Ma Lực, bỏ qua tất cả các thủ đoạn khác của Lạc Nam…nếu vậy hắn chỉ là một Ma Vương Sơ Kỳ, nhưng ỷ vào 18 đường Hồng Hoang Ma Văn có thể vô địch trong Ma Vương, đánh giá này đã cực kỳ không tệ.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, ngưng luyện Hồng Hoang Ma Văn quả thật chẳng khác nào thiêu đốt tài sản, hiếm có Ma Vương nào bỏ ra nổi cái giá 2 khỏa Lập Ma Quả và ba cái mỏ Ma Thạch Cực Phẩm chỉ để ngưng tụ tổng cộng 10 đường Ma Văn.


Cảm nhận Ma Lực cuồn cuộn nơi cánh tay, Lạc Nam hài lòng đắc ý, hắn còn nhớ Kim Nhi từng nói Tộc Trưởng đương nhiệm của Hồng Hoang Ma Tộc bùng nổ 47 đường Hồng Hoang Ma Văn, một quyền kích sát năm vị cường giả trong cùng cấp.
Lạc Nam không dám tưởng tượng 47 đường Hồng Hoang Ma Văn sẽ kinh khủng như thế nào, nhưng mục tiêu của hắn là càng nhiều càng tốt, sẽ không dừng lại ở 47 đường như vị Tộc Trưởng đó.

Liếc mắt nhìn qua, Lạc Nam lúc này phát hiện Tiên Khí trong Linh Giới Châu đang lấy một tốc độ chóng mặt hội tụ về Linh Dược Điền, hay nói đúng hơn là Cửu Diệp Liên Hoa.

Lạc Nam sắc mặt nhất thời kinh hỉ, chỉ thấy tiểu nha đầu Mộc Linh Nhu đang quỳ gối bên cạnh Cửu Diệp Liên Hoa, hai cánh tay nhẹ nhàng hướng về phía đóa hoa, trong miệng lẩm bẩm gì đó, vô cùng vô tận Tiên Khí đang tụ hội về theo hành động của nàng.

Nhân Sâm Tỷ Năm với Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng hiện tại cũng hóa thành bản thể xinh đẹp sặc sở tọa trấn ngay bên cạnh, hưởng thụ Tiên Khí do Mộc Linh Nhu tụ tập kéo về.
Mộc Linh Nhu lúc này khí chất hoàn toàn thay đổi, bộ dạng trở nên cực kỳ chăm chú và thành kính, sau lưng ẩn hiện một đôi cánh màu xanh biếc như hai phiến lá cây, làn da trở nên óng ánh như ngọc bích.

“Chẳng lẽ đây mới là hình dạng thật sự của Mộc Linh Tộc?” Lạc Nam tấm tắt.

Ánh mắt của hắn mừng rỡ như điên khi nhìn thấy, Cửu Diệp Liên Hoa vốn chỉ còn hai cánh lúc này xuất hiện một cái búp nhỏ.

Mặc dù rất nhỏ, nhưng thật sự đã sinh ra búp rồi, điều này chứng tỏ không lâu nữa Cửu Diệp Liên Hoa lại sinh ra một cánh hoa.

Lạc Nam nóng bỏng nhìn chăm chú Mộc Linh Nhu, xem ra lần này vô tình nhặt được bảo bối rồi.

Không chút do dự, hắn phất tay lấy ra hai cái Mỏ Tiên Thạch đặt ở trung tâm Linh Dược Điền, cung cấp Tiên Khí cho Mộc Linh Nhu bồi dưỡng.

Chưa dừng ở đó, Lạc Nam còn lấy ra một lượng lớn Tiên Đan bổ sung năng lượng đặt ở bên cạnh, phòng ngừa Mộc Linh Nhu có tiêu hao thì dùng, chu đáo đến cực điểm.
Làm xong tất cả, Lạc Nam đang đắc ý muốn rời khỏi Linh Giới Châu.

“Ba ba, mang ta ra ngoài chơi!” Tiểu Hồng Nhi nãi thanh nãi khí chạy đến kéo lấy tay hắn.

“Tôn Cấp Cực Phẩm rồi?” Lạc Nam nhìn Tiểu Hồng Nhi xinh xắn khả ái, tự hào vuốt đầu nàng ôn nhu cười.

“Ừm, vừa mới đột phá!” Tiểu Hồng Nhi vuốt ve cái bụng nhỏ nói.

Mặc dù Lạc Nam chưa thể đột phá Khí Tôn, cửa hàng may mắn cũng không có bán hàng Tôn Cấp, nhưng có thể nói số lượng Vương Cấp mà Lạc Hồng Kiếm ăn là khổng lồ, ngay cả Lạc Nam là người cung cấp cũng không thể ước tính, thỉnh thoảng còn xơi hàng Tôn cấp.

Sau thời gian dài bồi dưỡng, tiểu nha đầu thành công đạt đến Tôn Cấp Cực Phẩm.

“Baba, ta cảm thấy Vương Cấp không còn ngon miệng!” Tiểu Hồng Nhi hai tay đan chéo trước mặt.

“Sau này baba sẽ cố tìm Tôn Cấp cho ngươi ăn!” Lạc Nam hứa hẹn nói.
Con gái không ngon miệng với Vương Cấp, hắn cũng không thể ép nàng…

“Baba là nhất!” Tiểu Hồng Nhi hưng phấn cười toe toét, ôm lấy chân Lạc Nam.

“Ăn được Đế Cấp chưa? Nếu không lấy Đại Địa Ấn của Địa Cực cho ngươi ăn!” Lạc Nam gợi ý nói.

“Đế Cấp và Tôn Cấp chênh lệch quá lớn, vẫn chưa thể tiêu thụ Đế Cấp!” Tiểu Hồng Nhi phụng phịu nói.

Nàng đối với Đế Cấp thèm nhỏ dãi, nhưng chỉ ở trên thân lưu lại dấu răng mà thôi, vẫn chưa nhai được.

“Không sao…” Lạc Nam sủng ái xoa xoa đầu nàng, đây là cô con gái nuôi mãi không lớn của hắn.

“Baba, chúng ta ra ngoài!” Tiểu Hồng Nhi lóe lên ánh sáng, Lạc Hồng Kiếm xuất hiện.

Lạc Nam đem Lạc Hồng Kiếm vắt lên vai, rời khỏi Linh Giới Châu.



“Khốn kiếp, thật là đen đuổi…”

Tại vùng đất hoang vu thuộc Loạn Cổ Chiến Trường, một thân ảnh đang điên cuồng thi triển thân pháp, hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh bỏ chạy thục mạng, bộ dạng hết sức chật vật.
Nếu có Thú Võ Thiên Tôn ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra thân ảnh đang điên cuồng bỏ chạy kia chính là “người quen” cũ của hắn – Vu La Thiên Tôn.

Từ lần trước ở Đấu Giá Hội, Vu La Thiên Tôn bỏ lỡ cơ hội sở hữu Chiếu Ảnh Kính, không còn cách nào để dò tìm tin tức về Bất Tử Thụ của mình.

Nhưng trong cái rủi cũng có cái may, Vu La Thiên Tôn dùng Hỗn Độn Kim Khí đổi được một lá Cửu Diệp Liên Hoa, nhờ vào năng lượng và khí tức của nó…thành công chữa lành thương thế, mà tu vi kẹt ở Thiên Tôn lâu năm cũng chạm đến bình cảnh, tiến vào Bán Đế.

Không sai, Vu La Thiên Tôn hiện tại đang là Bán Đế, đang trong quá trình chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực.

Thực lực đại tăng, Vu La Thiên Tôn lòng tin tăng mạnh, tìm kẻ thù lâu năm là Thú Võ Thiên Tôn tính sổ.

Kết quả đen đến cực hạn, Thú Võ Thiên Tôn từ đâu đạt được Huyết Mạch Tứ Hành Tê Ngưu, chẳng những cũng thăng thành Bán Đế, mà chiến lực cũng đạt đến một cấp bậc khác.
Tứ Linh Vệ Hồn Thuật kết hợp sức mạnh của Tứ Hành Tê Ngưu, Vu La Thiên Tôn bị Thú Võ Thiên Tôn đánh chạy như chó nhà có tang, cũng may có nhiều tích lũy phòng thân nên mới giữ được mạng.

Vu La Thiên Tôn thành công trốn khỏi truy kích của Thú Võ Thiên Tôn, trong lòng tràn ngập bi phẫn và uất ức.

Trong cơn sầu não, hắn nhớ lại cơ duyên lớn nhất của cuộc đời mình.

Trước đây Vu La Thiên Tôn đã vào nơi được xưng là hiểm địa của Vũ Trụ - Loạn Cổ Chiến Trường một lần, cũng đạt được hạt giống Bất Tử Thụ với Hỗn Độn Kim Khí.

Sau đó, Vu La Thiên Tôn mới lớn gan lên kế hoạch cẩn thận bồi dưỡng Bất Tử Thụ, nào ngờ cuối cùng bị kẻ gian trộm mất.

Mà Hỗn Độn Kim Khí cũng được hắn dùng trao đổi với một cánh Cửu Diệp Liên Hoa.

Lần này bị Thú Võ Thiên Tôn đánh chạy, Vu La Thiên Tôn quyết tâm tiếp tục thử lại vận khí của mình.
Hắn đem tu vi áp chế xuống Đại Tôn, ngang nhiên tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường như ngựa quen đường cũ với hy vọng tìm được cơ duyên nào đó không kém hạt giống Bất Tử Thụ hay Hỗn Độn Kim Khí, tìm cơ hội để đột phá Tiên Đế, rửa nhục với Thú Võ Thiên Tôn.

Chỉ là lần này vận khí của Vu La Thiên Tôn không được tốt như vậy, vừa vào đến cửa…hắn lập tức rơi vào hiểm cảnh.

Vì thế lúc này mới chạy thục mạng…

Vo ve…vo ve…vo ve…

Chỉ thấy bầu trời trắng xóa một mảnh, hàng vạn động vật nhỏ có cánh điên cuồng truy kích Vu La Thiên Tôn, giường như có thâm cừu đại hận với hắn vậy.

Nếu nhìn thật kỹ có thể phát hiện, đám đông trắng xóa kia là một bầy Côn Trùng toàn thân trắng muốt như bông tuyết, mặc dù vẻ ngoài đáng yêu nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm trí mạng.
Nhìn thấy Vu La Thiên Tôn đã sở hữu Bán Đế Lực vẫn chật vật chạy trốn một cách điên cuồng là đủ hiểu.

“Con mẹ mày, truyền vào đâu không truyền, truyền ngay vào cả ổ cổ trùng!” Sắc mặt Vu La Thiên Tôn tái nhợt mắng chửi.

Giường như nghe tiếng mắng chửi của mục tiêu, đám Cổ Trùng trắng như bông tuyết càng thêm tức giận, chúng nó bay đến đâu…không gian đóng băng đến đó, mà bầu trời cũng liên tục giáng xuống lôi đình dữ dội.

Đừng thấy hình thể của đám cổ trùng này nhỏ mà xem thường, nó chính là Băng Lôi Trùng, một loại Cổ Trùng mang tính công kích lợi hại của Trùng Sư thời Thượng Cổ, có thể triệu hoán Kiếp Lôi và hàn băng, uy lực gia tăng dựa vào khả năng điều khiển của Trùng Sư.

Đám Băng Lôi Trùng lúc này mặc dù không có trùng sư khống chế, nhưng số lượng thật sự là nhiều lắm, Vu La Thiên Tôn một thần một mình quả thật khó mà chống lại.
ẦM ẦM ẦM…

Mây đen cuộn trào, hàn băng bao phủ, vô cùng vô tận bão tuyết cuốn đến Vu La Thiên Tôn, mà bầu trời đang có hàng vạn Kiếp Lôi giáng xuống.

“Khốn nạn!”

Vu La Thiên Tôn tê dại cả da đầu…

“Theo cổ tịch có nói, Băng Lôi Trùng khó chơi nhất ở chỗ số lượng đông đảo, mặc dù uy lực đơn lẽ không mạnh, nhưng bầy trùng Tôn hàng vạn con liên hợp do Trùng Tôn điều khiển đủ sức đánh với Tiên Đế!” Vu La Thiên Tôn sắc mặt khó coi đến đỉnh điểm.

Đứng trước công kích đang đánh tới, hắn điên cuồng kết ấn, Bán Đế Lực cuồn cuộn tụ hội, hình thành một cái lá chắn bao trùm toàn thân.

RĂNG RẮC…

Vô tận Lôi Đình đánh vào, Hàn Băng lạnh giá, không ngừng ma sát lấy lớp lá chắn của Vu La Thiên Tôn.

“Hự!”

Phốc!

Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, Vu La Thiên Tôn sắc mặt trắng nhợt, cả người tê dại, hắn đang áp chế tu vi là Đại Tôn, làm sao có thể chống lại đám Cổ Trùng này?
“Không được…!”

Mắt thấy Băng Lôi Trùng lại đuổi tới, Vu La Thiên Tôn cắn răng, lấy ra một kiện Tôn Cấp Pháp Bảo ném về phía bầy trúng, gầm to:

“Bạo!”

ĐÙNG!

Pháp Bảo Tôn Cấp dữ dội oanh tạc, uy lực chấn động thiên không, muốn nổ chết bầy Băng Lôi Trùng đáng chết.

Nào ngờ linh trí của đám trùng này không thấp, hàng vạn con bỗng nhiên há miệng nhỏ, huy tụ Băng khí trong trời đất, tầng tầng lớp lớp kết thành một lớp tường băng đem uy lực của vụ tự bạo phong tỏa vào bên trong.

Xèo xèo…

Hàng ngàn con Băng Lôi Trùng hao hết lực lượng suy yếu chết đi, nhưng số lượng chúng nó vẫn còn quá khủng, hành vi của Vu La Thiên Tôn hình như càng thêm chọc giận chúng nó, tiếp tục điên cuồng lao về phía hắn.

Phốc!

Hàng vạn tia Lôi Kiếp đánh đến, một kiện áo giáp Tôn Cấp Thượng Phẩm đang mang trong người nát thành mảnh vụn, Vu La Thiên Tôn không có thời gian đau lòng, tiếp tục chạy trốn.
“Phải nhờ người giúp thôi!” Vu La Thiên Tôn cắn chặt răng, một mặt vừa chạy, một mặt vừa quan sát xung quanh.

Đáng tiếc động tĩnh của Băng Lôi Trùng quá lớn, đám tu sĩ ở xa vừa thấy đã tránh như tránh tà, làm sao dám bẻn mảng đến gần?

Trong lúc Vu La Thiên Tôn tuyệt vọng, ở giữa khoảng không trước mặt đột nhiên xuất hiện một người mặc áo choàng đen, oai phong cưỡi trên Long Mã.

Chính là Lạc Nam vừa ra khỏi Linh Giới Châu.

“Đạo hữu cứu mạng!” Vu La Thiên Tôn như nhìn thấy tổ tông mười tám đời, hưng phấn gào thét lên.

“Cái quỷ gì?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức, ánh mắt chưa hiểu nhìn hàng vạn con côn trùng như tận thế lao về phía hắn, hay nói đúng hơn là bị một nam tử trung niên dẫn về.

“Băng Lôi Trùng, thứ tốt đó công tử…chỉ là nuôi dưỡng hơi tốn kém một chút, tạo điều kiện cho chúng nó sinh nở liên tục! số lượng lên đến triệu con có thể oanh chết Tiên Đế!” Kim Nhi ánh mắt lóe lên nói.
“Vậy sao?” Lạc Nam chép miệng:

“Được rồi, tiện thể bắt về cho Tú Quyên nghiên cứu!”



Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Paypal:

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.