Trở về truyện

Con Đường Bá Chủ - Chương 1518: Sơn Cùng Thủy Tận

Con Đường Bá Chủ

1518 Chương 1518: Sơn Cùng Thủy Tận

Tĩnh…

Toàn bộ thiên địa tĩnh lặng đến cực điểm trước lời nói và hành động vừa diễn ra của Cửu Thánh Chủ đến mức ngay cả tiếng nhịp tim đập của từng người cũng có thể nghe thấy rõ.

Bất kể là Vô Chi Kỳ, Tôn Hầu Tử…

Bất kể là hai vị trưởng lão của Long Tộc – Long Ngạo Hải và Long Ngạo Thắng.

Bất kể là các trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa nằm hấp hối dưới mặt đất, Thải Quỳnh Dao bị thương đứng ở một bên.

Bất kể là vô số người đang âm thầm quan sát tình hình chiến sự lúc này.

Không một ai có thể nói thành lời…tạm dừng mọi thứ, trợn mắt há hốc mồm nhìn về thân ảnh phong hoa tuyệt đại.

Sở hữu mái tóc cửu sắc quang mang đan xen vào nhau vô cùng lãnh diễm tương ứng với chín loại thuộc tính, vẻ đẹp đầy mị hoặc khiến người khác nhìn qua là vĩnh viễn buộc phải ghi nhớ.


Mắt như trăng rằm, mày như khuyết nguyệt, sống mũi quỳnh hương cao thẳng, bờ môi đầy đặn tinh tế đỏ mọng như có thể cắn ra nước…

Tất cả yếu tố hội tụ trên khuôn mặt nàng, tạo thành một nét đẹp sắc sảo, kiều diễm và yêu dị…

Da nàng trơn trượt như bôi mỡ, lại trắng nõn vượt qua tuyết lạnh mùa đông, từng tấc da thịt không chỗ nào không đẹp…

Đùi ngọc mượt mà sau lớp vải, áo choàng rộng thùng thình không thể giấu đi đôi chân dài miên man thẳng tắp, đôi bàn chân trần trắng nõn cách mặt đất một khoảng không, từng ngón chân tỉ mỉ tinh tế như châu ngọc, mỗi một chỗ trên cơ thể nàng đều là tuyệt tác mà tạo hóa đã tạo nên.

Nàng vẫn xinh đẹp như vậy, nàng vẫn tuyệt sắc khuynh thành như vậy, nàng vẫn là đệ nhất mỹ nhân ở Tiên Ma Vực bất chấp sự tồn tại của Mộng Thải Vân, Mộng Chi Tiên hay Liễu Tú Quyên mấy nữ, vẫn là một trong những mỹ nhân hàng đầu vũ trụ.

Nàng từng khiến rất nhiều tộc nhân Cửu Đầu Xà khác phái thời thượng cổ thần hồn điên đảo, nàng khiến cho vô số nam nhân phải ôm lấy tơ vương, khiến một trong những nhân vật có thân phận tôn quý nhất vũ trụ mang tên Long Ngạo Thiên cả đời chấp niệm chiếm hữu.

Nhưng lúc này đây, toàn trường im lặng không phải vì mãi mê ngắm nhìn dung nhan tuyệt trần của nàng, ngược lại…ánh mắt của tất cả không hề hội tụ trên khuôn mặt của nàng, trên những đường cong ma mị như những lần trước…

Ngược lại, bọn hắn chỉ tập trung vào một nơi duy nhất…


Đó là bụng…

Chỉ thấy mặc dù đã phủ trên một lớp áo ngoài rộng thùng thình, nhưng vùng bụng căng tròn, nhô cao khiến việc đi đứng có chút bất tiện không thể nào che giấu được, vòng eo nổi tiếng nhỏ gọn không xương nay đã không còn.

Khí chất của nàng cũng bớt đi một phần lãnh diễm, bớt đi một phần yêu dị, thay vào đó là từng tia mẫu tính quang huy, ánh mắt nhu ý của một người làm mẹ…

Nàng…vậy mà có thai rồi?!

Đây là suy nghĩ cùng lúc xuất hiện trong đầu tất cả mọi người đang có mặt.

Ngoại trừ Tôn Hầu Tử, ngay cả đồ đệ Thải Quỳnh Dao, chúng trưởng lão Vạn Yêu Thánh Địa…những người có quan hệ mật thiết nhất với Cửu Thánh Chủ lúc này cũng đang trợn tròn hai mắt nhìn một cách ngơ ngác, càng đừng nói đến vô số người khác.

Cửu Thánh Chủ mang thai, hơn nữa nhìn vùng bụng căng tròn như vậy rõ ràng không phải chuyện mới xảy ra trong thời gian ngắn ngũi.


Dù hoang đường nhưng là sự thật, tuy khó tin nhưng không thể phủ nhận…bởi vì tất cả đã diễn ra trong tầm mắt, một sinh mệnh có sức sống mãnh liệt nơi vùng bụng căng tròn của nàng dễ dàng lọt vào cảm ứng của vô số người có mặt ở đây.
Nam nhân tại đương trường hai mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự ghen ghét, đố kỵ, oán giận đến cực điểm…

Hiển nhiên mặc dù biết mình không thể nào chiếm được, nhưng việc một đại mỹ nhân có tiếng tăm từ thượng cổ đến nay như Cửu Thánh Chủ mang thai cũng khiến bọn hắn mang theo những cảm xúc tiêu cực theo bản năng của giống đực.

Bọn hắn ghen ghét, đố kỵ và oán giận nam nhân tốt số kia, hắn vậy có thể khiến nữ thần trong mắt bọn hắn phải mang thai đứa con của hắn.

Câu hỏi được đặt ra lúc này, nam nhân khốn kiếp khiến người khác căm hận kia chính là ai?

Tất cả ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Long Ngạo Thiên, hiển nhiên sau tất cả những gì vừa diễn ra cùng với lời nói mỉa mai của Cửu Thánh Chủ, người đầu tiên bị loại trừ chính là vị tộc trưởng của Long Tộc này.
Hơn hết, nhìn biểu lộ hiện tại của Long Ngạo Thiên, chẳng biết vì sao không ít nam nhân cảm thấy đồng cảm.

Tương tư nàng vạn năm, nàng lại mang thai con của người khác…

Hai mắt Long Ngạo Thiên long lên sòng sọc như lệ quỷ khát máu, thân thể cao lớn oai vệ không rét mà run, hô hấp ồ ồ một cách đầy nặng nhọc.

Trong giờ phút này, tâm cảnh vô số năm phẳng lặng bất biến của hắn sinh ra dao động, lần hắn giận dữ và phẫn nộ nhất cách đây không lâu là khi Long Khuynh Thành bí ẩn mất tích.

Nhưng Long Ngạo Thiên xin thề, đây mới chính là khoảnh khắc khiến hắn phẫn nộ nhất trong cuộc đời mình, vượt qua tất cả những lần phẫn nộ trước cộng lại, có thể khiến tâm cảnh bằng phẳng của một kiêu hùng như hắn phải rạn vỡ.

Mang theo đôi mắt và biểu lộ vặn vẹo như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả thế gian, thanh âm của hắn âm u như đến từ địa ngục, ẩn chứa lửa giận khiến toàn trường phải âm thầm khiếp đảm:
“Cửu Huân Dao, nàng dám phản tội trẫm?”


Long Ngạo Thiên vốn là Chân Long đỉnh đầu có long giác, nhưng giờ đây hắn chỉ cảm thấy long giác của mình vô thanh vô thức bị kéo dài ra, còn có chóp xanh mơn mởn.

Nộ hỏa khiến hắn sắp mất đi lý trí, gọi thẳng tên của Cửu Thánh Chủ thay vì xưng hô thân mật Cửu muội như trước đó.

“Phản bội?” Lời nói của Long Ngạo Thiên khiến Cửu Huân Dao phải bật cười, bàn tay vuốt ve bụng nhỏ, giọng điệu lạnh lùng đến cực điểm:

“Đừng để nữ nhi của ta phải nghe lời không hay, từ khi Huân Dao ta có được nhận thức cho đến nay, chưa từng cùng Long Ngạo Thiên ngươi có bất kỳ dính liếu, làm sao có thể xem là phản bội? đừng tự mình đa tình!”

Nhục nhã…vô tận nhục nhã…

Từng lời nói của Cửu Huân Dao trước sự chứng kiến của toàn trường như địa ngục dẫn lối, Long Ngạo Thiên không thể nhẫn nhịn ngửa đầu gầm thét:
“Súc sinh kia là ai? Trẫm muốn lột da rút gân, nghiền nát kẻ dám khinh nhờn nữ nhân của trẫm thành cặn bã!”

“Tiểu nhân bỉ ổi phản bội huynh đệ như ngươi mới là súc sinh!” Cửu Huân Dao quét mắt nhìn toàn trường, cuối cùng dừng lại trên thân Long Ngạo Hải cùng Long Ngạo Thắng, thanh âm lãnh đạm:

“Long Tộc do một súc sinh nắm giữ, ngày điêu tàn không xa!”

“Ngươi…” Hai vị trưởng lão lập tức nổi giận, lời của nàng có tính sát thương quá lớn.

“Hắn rốt cuộc là người nào?” Long Ngạo Thiên nghiến răng ken két, hắn đang kìm nén ngọn lửa dâng trào, hắn thề phải từ miệng Cửu Thánh Chủ biết tên nam nhân kia là ai, sau đó tiêu diệt cửu tộc.

“Ngươi không xứng biết!” Cửu Huân Dao thong dong phun ra bốn chữ.

“Tốt tốt tốt!” Long Ngạo Thiên ngửa đầu lên trời cười dài, tiếng cười bao hàm sát cơ như biển:
“Vậy để trẫm bóp nát tiểu súc sinh trong bụng ngươi, để xem phụ thân vô dụng của nó có hiện thân không!”

Tiếng nói vừa dứt, Long Ngạo Thiên triển khai Long Đằng Cửu Biến, hóa thành chín tôn ảo ảnh hư vô phiêu miểu khó thể nắm bắt quỷ đạo, lao thẳng đến phía Cửu Huân Dao.

Chân Long Lực ầm ầm triển khai, Sát Vực và Long Vực cùng lúc bùng nổ, một cái Chân Long Trảo khổng lồ hướng về phía bụng Cửu Huân Dao vồ đến.

“Không được!” Tôn Hầu Tử sắc mặt đại biến, liều mình lao đến chi viện.

“Đứng lại cho ta!” Long Ngạo Thắng bám sát theo sau, thân rồng khổng lồ nhanh chóng che phủ thiên địa, ngăn cản tầm mắt của Tôn Hầu Tử.

“Cút!” Tôn Hầu Tử tê tâm liệt phế rít gào, đáng tiếc chiến lực suy yếu khiến hắn không thể thoát khỏi sự đeo bám của Long Ngạo Thắng.
“Khốn nạn!” Vô Chi Kỳ ở bên cạnh sắc mặt đỏ lên, trong lòng hối hận và hổ thẹn đến cực điểm.

Nếu hắn không bị Long Ngạo Thiên lợi dụng, Tôn Hầu Tử đâu thể bị ép rơi vào cảnh khó như ngày hôm nay.

Nếu như tỷ tỷ của Tôn Hầu Tử xảy ra chuyện gì, Vô Chi Kỳ không còn mặt mũi để nhìn hắn nữa.

“Di Thủy Độn Pháp!”

Nghĩ đến đây, Vô Chi Kỳ muốn ra sức cứu viện Cửu Huân Dao.

Đáng tiếc, Long Ngạo Hải sở hữu kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng, nhận ra nguyên lý hoạt động của Di Thủy Độn Pháp, miệng rộng phun ra Long Tức, đem tất cả nguồn nước bên trong Vạn Yêu Thánh Địa thôn phệ vào bụng.

Mất đi nguồn nước lân cận, Di Thủy Độn Pháp của Vô Chi Kỳ trở nên vô hiệu buộc hắn phải hiện thân ở vị trí cũ, Long Ngạo Hải cười gằn lao đến triền đấu.
Mà lúc này, Long Ngạo Thiên đã thành công tiếp cận…

“Sư phụ…” Thải Quỳnh Dao hãi hùng khiếp vía kinh hô, lúc này nàng mặc kệ nguyên nhân sư phụ mình có thai, cũng không muốn biết nam nhân đó là ai, nàng chỉ biết rằng người mà nàng yêu mến nhất, tôn kính nhất vừa như mẹ vừa như sư đang lâm vào nguy hiểm.

Ngưng tụ tất cả lực lượng hiện có, từ phía sau bắn vào bóng lưng Long Ngạo Thiên.

Răng rắc…

Đáng tiếc, thực lực của nàng quá yếu, công kích vừa tiếp cận đã bị Long Vực bất khả xâm phạm nghiền nát.

“Long Ngạo Thiên, ngươi quên ta cũng từng là nữ chiến tướng hoành tảo sa trường hay sao?”

Cửu Huân Dao giọng điệu uy nghi, chiến ý ngút trời.

Hai tay kết ấn, mái tóc cửu thải của nàng tung bay, sau đó chậm rãi tách ra chín hình bóng phong hoa tuyệt đại.

Thoáng chốc, đứng trước Hộ Long Điện là chín vị mỹ nhân với chín màu tóc khác biệt, các nàng dung nhan giống y như đúc.
Trong đó có tám phân thân với tu vi Thiên Yêu Đế, mà bản thể của Cửu Huân Dao lại mang theo bụng bầu lùi về phía sau.

Hiển nhiên, mặc dù đang mang thai, nhưng nàng vẫn có thể thi triển ra tám phân thân không hề ảnh hưởng, thai nhi thì chỉ có một đang nằm trong bụng bản thể của nàng.

“Chiến!”

Tám vị phân thân kiêu ngạo thét dài, tám tầng Chiến Vực ầm ầm nổ ra, tám loại Thuộc Tính điên cuồng ngưng tụ:

“Cửu Xà Trảo!”

Từng đôi tay thon thả như ngọc hiện lên giữa thiên không, tám loại Thiên Đế Lực hóa thành liệt trảo phá không mà ra.

ẦM ẦM ẦM…

Cửu Xà Trảo cùng Chân Long Trảo va chạm, Long Ngạo Thiên sắc mặt lãnh khốc, 80 đường Long Văn ngạo nghễ hiện hữu lên trên móng vuốt.

ĐÙNG!

Long Vực và Long Văn cùng lúc kích hoạt, sức mạnh của Long Ngạo Thiên là quá lớn, thành công đánh lui cả tám phân thân của Cửu Huân Dao.
“Phân thân tuy mạnh, nhưng đồng nghĩa với lực lượng của các nàng cũng từ chín loại lực lượng dung hợp buộc phải tách rời!” Long Ngạo Thiên ngạo nghễ nói:

“Vì thế các nàng không phải đối thủ của ta!”

“Dung hợp!”

Lời của Long Ngạo Thiên vừa dứt, tám phân thân của Cửu Huân Dao đã dung hợp, hóa thành một vị mỹ nhân với mái tóc tám màu, sở hữu tám loại Thiên Đế Lực, sức chiến đấu tăng mạnh.

Chưa dừng lại ở đó, các nàng hóa thành bản thể Bát Đầu Xà khổng lồ, mỗi một cái đầu ngưng tụ tám loại Thiên Đế Lực trong miệng, sức công phá mang tính hủy diệt điên cuồng, nhắm đến thân rồng của Long Ngạo Thiên oanh sát.

Long Ngạo Thiên cười gằn, đang muốn phản kích, chợt ánh mắt co rút lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy bản thể của Cửu Huân Dao đang mang theo thai nhi tiến vào trong Hộ Long Điện, ra hiệu cho nó chạy đi.
Đây chính là kế hoạch của nàng!

Biết không thể nào ngăn cản thế công của Long Ngạo Thiên, biết Hộ Long Điện không thể trụ nổi trước một trảm của Chí Tôn Long Kiếm, nên nàng đã chủ động hiện thân để đả kích tâm trí của Long Ngạo Thiên nhằm bảo toàn Hộ Long Điện.

Sau đó chấp nhận hy sinh tám vị phân thân của mình, mang theo bản thể và nữ nhi để Hộ Long Điện mang đi trốn chạy.

Tình mẫu nữ thiên liên, Cửu Huân Dao chấp nhận đánh đổi tám cái mạng, một lần nữa lâm vào trạng thái trọng thương chỉ để bảo vệ nữ nhi được sống.

Trí tuệ, thực lực, lòng quyết đoán đều hội tụ trên thân nàng.

Nàng không phải một bình hoa chỉ biết khiến thế nhân mê đắm vì dung nhan tuyệt mỹ, nàng còn là một nữ nhân kiên cường từng trải qua vô số trận chiến khiến kẻ địch nghe tên run sợ.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Quả nhiên kế hoạch của Cửu Huân Dao có hiệu quả, Bát Đại Xà công kích khủng bố cùng sức mạnh của Chiến Vực, dù là Long Ngạo Thiên cũng không dám xem thường, đầu rồng gầm rống, Long Tức bắn phá mà ra ngăn cản.

Nhưng đáng tiếc, Long Ngạo Thiên lại sở hữu thủ đoạn kinh khủng vượt qua tầm kiểm soát của nàng, hay nói đúng hơn…Cửu Huân Dao không lường trước được sức mạnh của một thanh đã vượt khỏi phạm trù Đế Cấp Cực Phẩm bảo kiếm.

“Kiếm đến!” Long Ngạo Thiên uy nghiêm hạ lệnh.

Tiếng quát vừa dứt, Chí Tôn Long Kiếm đã như sao băng lao vụt ra…

Từng tia Thánh Long Uy trên thân Kiếm ầm ầm xuyên phá không gian.

Hộ Long Điện đang điên cuồng trốn chạy lập tức bị Thánh Long Uy bao phủ, tốc độ suy giảm cực kỳ.

Không cần chủ nhân điều động, Chí Tôn Long Kiếm bá đạo tuyệt luân, tung ra một Kiếm chẻ đôi bầu trời.
RẮC…

Trong ánh mắt muốn nứt ra của chúng yêu Vạn Yêu Thánh Địa, tầng tầng Trận Pháp quanh Hộ Long Điện như giấy vụn vỡ tan, toàn bộ Cung Điện ầm ầm băng liệt, hư ảnh hai tôn Chân Long Đế hóa thành hư vô.

PHỐC!

Một thân ảnh mê người bị vụ nổ đánh văng, nàng ôm chặt bụng tròn rơi tự do xuống mặt đất.

Mang thai khiến thực lực của bản thể Cửu Huân Dao suy yếu quá nhiều, nàng cắn răng xoay người giữa không trung, để lưng mình tiếp đất tránh làm đau đứa nhỏ trong bụng.

“HAHAHA, sao không chạy nữa?” Long Ngạo Thiên oán độc và điên cuồng lao đến.

“Không được!” Tám phân thân của Cửu Huân Dao sắc mặt đại biến, trong mắt các nàng xuất hiện từng tia quyết tử.

Lực lượng trong đan điền toàn diện ngưng tụ, bản thể Bát Đầu Xà lao đến Long Ngạo Thiên, muốn cùng hắn đồng quy vu tận.
NGAO!

Nào ngờ Chí Tôn Long Kiếm một lần nữa bay đến, ở giữa không trung hóa thành một tôn hư ảnh Thánh Cốt Long lượn lờ, Thánh Uy bá đạo ép xuống khiến lực lượng trong người Bát Đầu Xà ngưng trệ.

Chưa dừng lại ở đó, hư ảnh Thánh Cốt Long thô bạo vẫy đuôi, quất mạnh vào cơ thể khổng lồ.

PHỐC!

Bát Đầu Xà thổ huyết trọng thương, bất lực chứng kiến Long Ngạo Thiên đã tiếp cận bản thể, ánh mắt của nàng đỏ ngầu thê mỹ.

“Chân Long Ấn!”

Long Ngạo Thiên quyết tuyệt mà cười, một cái Đại Ấn từ phía xa nhắm ngay bụng Cửu Huân Dao trấn xuống.

Cửu Huân Dao cắn chặt bờ môi, chật vật hiện ra bản thể Nhất Đầu Xà, quay người về phía sau, dùng thân thể khổng lồ đón nhận công kích.

ẦM!

Một Ấn đánh xuống, da thịt trên lưng nàng nổ tung, xương cốt trắng phếu từ bên trong lộ ra, thổ huyết bay ngược…
Chỉ một Ấn, nàng từ bản thể bị đánh trở về hình dạng nhân loại với tấm lưng trần đầy máu.

“Bảo bối, con có sao không?”

Cửu Huân Dao không để ý đến đau đớn của bản thân, ngược lại hoảng hốt run giọng vuốt bụng ân cần.

“Mama, bảo bối không sao…là bảo bối hại mama, mama đau lắm phải không?” Trong bụng truyền ra thanh âm non nớt đầy lo lắng.

Cửu Huân Dao thở phào nhẹ nhõm, khóe môi rỉ xuống một tia máu: “Con không sao là tốt rồi!”

“Mama, baba sẽ cứu mẹ con chúng ta đánh đuổi kẻ xấu mà phải không?” Thanh âm non nớt tràn đầy chờ mong.

Cửu Huân Dao nở nụ cười thê lương, không muốn làm nữ nhi thất vọng nên nàng kiên quyết gật đầu:

“Hắn sẽ…”

“Tốt quá rồi…” Tiểu bảo bối vui mừng mong đợi.

Cảnh tượng Cửu Huân Dao dùng lưng đón đỡ công kích của Long Ngạo Thiên để bảo trụ nữ nhi trong bụng khiến toàn trường hai mắt đỏ bừng.
Trên đỉnh Bình An Thành, tam nữ Vương Y Vận dùng tay che miệng, Diễm Hồng Liên đã bất chấp tất cả rời khỏi tường thành lao đi.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Băng Lam Tịch cùng Vương Y Vận cũng thở dài một tiếng, sau đó điên cuồng đuổi theo.

Nếu không thể ra tay can thiệp khi thấy chuyện bất bình, người tu luyện như các nàng còn sống làm ý nghĩa gì nữa?

Tôn Hầu Tử cùng Vô Chi Kỳ như phát điên cuồng chiến, đáng tiếc khi càng loạn thì sơ hở càng nhiều, hai vị Chân Long Trưởng Lão quá mạnh và lãnh tĩnh để có thể khai thác, không ngừng đem Hỗn Thế Nhị Hầu đánh cho thổ huyết.

“Bảo vệ? nàng dùng mạng của mình để bảo vệ nghiệt chủng?” Long Ngạo Thiên nhìn cảnh tượng thảm khốc do mình gây ra, lửa giận không giảm ngược lại còn tăng.

Vuốt rồng một lần nữa ngưng tụ, ánh mắt lóe lên sự tàn độc:
“Vậy để trẫm từ phía sau đâm xuyên bụng nàng, xem có thể bảo vệ nghiệt chủng được nữa hay không?”

Nói xong, một nhánh vuốt rồng đã xuyên thủng không gian, nhắm đến

tấm lưng trần thê mỹ của nàng đâm đến.

“KHÔNG!!!”

Tiếng thét gào oai oán bao phủ Vạn Yêu Thánh Địa.

Diễm Hồng Liên tam nữ cắn môi đến bật máu, các nàng nhận ra tốc độ

của mình đã không thể kịp thời cứu viện.

“Hắn sẽ báo thù cho mẹ con chúng ta…” Cửu Huân Dao trong lòng đắng chát, hai tay ôm chặt lấy bụng, cuộn thân người lại như muốn gánh vác tất cả đau đớn về phần mình.

Sơn cùng thủy tận!



Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Paypal:

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

...

Cảm ơn tất cả mọi người <3

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.