Trở về truyện

Có Túi Thần Kỳ Của Doraemon, Tôi Liền Địt Cả Thế Giới - Chương 2: Lần Đầu Sử Dụng Túi Thần Kỳ.

Có Túi Thần Kỳ Của Doraemon, Tôi Liền Địt Cả Thế Giới

2 Chương 2: Lần đầu sử dụng Túi Thần Kỳ.

Vũ Nam tỉnh lại trong căn phòng của mình với tư thế chổng mông lên trời, trên tay hắn còn cầm lấy một miếng vải trắng.

“Sống lại rồi sao?” – Vũ Nam nhìn lên trần nhà quen thuộc, hắn thở dài một tiếng.

Sau đó liền chỉnh lại tư thế của mình, không biết là nằm chổng mông quá lâu hay sao mà toàn thân hắn tê cứng nhức mỏi. Hắn từ từ đổi tư thế, mất khoảng nửa ngày mới có thể cử động được hoàn toàn.

“Cốc cốc cốc…”

Bên ngoài phòng hắn bấy giờ vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, thấy thế Vũ Nam liền nhíu mày nói lớn:

“Ai đấy?”

“Là tao Phú đây! Mày chưa chết à? Ở trong phòng cả ngày không ăn không uống, gọi không mở cửa. Tao định phá cửa vào rồi đấy.”

“Tao ngủ quên chút thôi, không có gì đâu.” – Vũ Nam tìm lý do lấp liếm.


Vì lúc này hắn đã thấy Túi Thần Kỳ của Doraemon trên tay mình. Chuyện xảy ra vừa rồi không phải là một giấc mơ, mà là sự thật ư? Vẫn chưa chắc, Vũ Nam đứng dậy cầm theo Túi Thần Kỳ đi vào nhà vệ sinh.

Hắn đặt túi lên tủ kính, để nó trong tầm mắt của mình. Bản thân vệ sinh cá nhân vẫn nhìn chằm chằm lấy nó, xong xuôi mọi chuyện hắn cầm Túi Thần Kỳ đi ra ngoài. Cả quá trình Vũ Nam trông rất bình tĩnh, vì hắn cần chuẩn bị tâm trạng cho những gì sắp diễn ra.

Bàn tay run rẩy của Vũ Nam khẽ đưa vào trong Túi Thần Kỳ. Ngay lập tức tay hắn bị nuốt chửng bởi chiếc túi đó, hai mắt Vũ Nam sáng rực lên. Nhưng hắn chẳng sờ được cái gì ở bên trong, cái túi này không khác gì một cái túi trống.

Đang lúc tưởng mình bị lừa thì trước mắt Vũ Nam bỗng hiện lên mấy dòng chữ màu xanh:

[Hệ thống Doraemon 1.0 được kích hoạt.

Chủ nhân: Vũ Nam.

Thời gian sử dụng: Đến khi chủ nhân từ bỏ hoặc chết.]

“Có chuyện thế này nữa? Địa ngục dạo này làm ăn tân tiến thế ư?” – Vũ Nam ngạc nhiên.


Hắn đương nhiên biết đến khái niệm hệ thống này, vì căn bản hắn không khác gì một con cá trạch, suốt ngày ở trong nhà đọc sách, đọc truyện đồng thời đọc và xem luôn mấy thứ đồi trụy.

Hệ thống ngoài dòng chữ trên bên cạnh còn rất nhiều dòng chữ khác, ví dụ như ô vật phẩm. Trong ô vật phẩm này có hàng tá các bảo bối của Doraemon trong này. Không nghĩ ngợi gì nhiều, Vũ Nam liền ấn tay vào không trung, chọn Cánh Cửa Thần Kỳ. Hắn muốn thử nghiệm với thứ dễ dùng nhất.

Ấn vào xong chẳng có gì xuất hiện, Vũ Nam thấy lạ liền cho tay vào Túi Thần Kỳ thì nhắm được cái gì đó tròn tròn giống tay nắm cửa. Hắn lập tức lôi thứ đó ra ngoài, một cánh cửa màu hồng xuất hiện trên tay hắn.

Ban đầu nó không có trọng lượng, nhưng sau khi ra khỏi túi, cánh cửa liền trở nên nặng hơn mà rơi xuống mặt đất. Vũ Nam nhanh chóng dựng đứng cánh cửa lại, lúc này màn hình trước mắt hắn hiển thị thông số của Cánh Cửa Thần Kỳ:

[Bảo Bối: Cánh Cửa Thần Kỳ.

Công dụng: Dẫn bạn đến bất kì đâu bạn muốn.

Cách sử dụng: Với bề ngoài đơn giản là một cánh cửa, bảo bối này có khả năng đưa người dùng đi tất cả mọi nơi trên Trái Đất. Người dùng chỉ cần cầm nắm đấn cửa, nghĩ ra địa điểm cần tới, Cánh cửa thần kì sẽ tự động định vị, xác định và đưa người dùng tới đó sau khi mở cửa. Cánh cửa thần kì còn có chức năng cài đặt thời gian đến-trở về như một máy thời gian. Người dùng có thể đi chơi ở địa điểm A vài ngày nhưng khi trở về, họ chỉ vắng mặt có vài phút.


Giới hạn: Chỉ có thể di chuyển trong trái đất. Thời gian đến-trở về 7 ngày.

Số lần sử dụng: Vô hạn.]

Đọc qua một lượt, Vũ Nam hơi có chút thắc mắc về phần giới hạn gì đó. Có điều thắc mắc cũng không biết hỏi ai, cứ dùng trước đã, có vấn đề gì phát sinh hắn sẽ tìm hiểu từ từ. Ngay bây giờ sự việc diễn ra trước mắt hắn còn chẳng dám tin đây là sự thật.

Có được Cánh Cửa Thần Kỳ rồi, hắn bỗng chẳng biết mình muốn đi đâu. Nghĩ đi nghĩ lại hắn chỉ có một nơi muốn đi một lần. Đó là Nhật Bản.

Nói rồi Vũ Nam cầm vào tay nắm cửa, trong đầu nghĩ đến nước Nhật. Rồi hắn từ từ hé cánh cửa ra, sau cánh cửa là một vùng không gian khác. Không khí trong lành, mát lạnh phả vào mặt hắn.

Hắn ngẩng đầu nhìn dòng chữ hiển thị trên cánh cửa: [Hokkaido]

Bước qua khỏi cánh cửa đó, một dãy núi bao la bát ngát hiện ra trước mặt hắn. Quang cảnh hữu tình khiến lòng Vũ Nam trở nên khoan khoái, tuy không đến đúng nơi cần đến, nhưng hắn đã tin tưởng phần nào đây là sự thật. Có điều hắn không dám bước qua cánh cửa này. Thay vào đó Vũ Nam đóng cửa lại, trong đầu nghĩ đến một địa điểm khác.

Lần này mở cửa ra, trước mặt hắn chính là một bãi biển. Bãi biển này quen thuộc, đây là biển Vũng Tàu, nơi hắn từng sinh sống khi còn nhỏ. Vũ Nam ló đầu ra khỏi cửa, nhìn thử xung quanh thì phát hiện ra không ít người đang nhìn chằm chằm lấy mình. Thấy có người vừa đưa điện thoại lên, Vũ Nam lập tức đóng cửa lại.

Sau đó hắn ngồi bệt xuống đất, đôi môi khẽ nở nụ cười, gương mặt hắn kích động đến mức chỉ muốn lục tung hết đống bảo bối trong Túi Thần Kỳ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.