Trở về truyện

Cô Giáo Thảo ( Bản Có Thật ) - Chương 6. Ảnh Sex Bị Lộ.

Cô Giáo Thảo ( Bản Có Thật )

6 Chương 6. Ảnh sex bị lộ.

- Long! Em giải thích cho cô đống tranh này là thế nào đây?

Tập tranh vẽ tay mà Thảo đang tra hỏi cậu học trò của mình được nàng tìm thấy khi quay lại trường lấy đồ để quên.

Thật ra nói là quên đồ cũng không đúng hoàn toàn, hôm đó nàng cố tình để quên đồ ở phòng làm việc, đó là một cái cơ vô cùng hợp lí để nàng có thể quay lại trường học và làm những thứ biến thái ở đó. Nàng được nhà trường phân công làm giáo viên ở câu lạc bộ mỹ thuật nên được cấp riêng một phòng làm việc, nơi đó gần như một cái kho vì để rất nhiều mẫu vật và các dụng cụ vẽ tranh, nên có giấu gì ở đó cũng không ai biết để mà tìm.

Tầm này ở trường mọi học sinh lẫn giáo viên đều về hết, ở trường lúc này chỉ còn mỗi một bác bảo vệ nên Thảo cũng không sợ. Nàng cởi bỏ bộ trang phục đang mặc trên người, lấy dây tự trói bản thân giống như các video bondage xem trên web, tự nhét đồ chơi vào âm đạo và lỗ hậu, xỏ thẻ giáo viên vào núm vú, khoác cái áo choàng đen, nàng tiến nhanh về dãy phòng học.

Cởi áo choàng, Thảo bắt đầu bò như một con chó, vừa bò vừa tự sủa, sau đó chổng mông vào màn hình điện thoại rồi lắc mông để cái đuôi đung đưa tựa như con chó đang vẫy đuôi. Nàng bò vào phòng học, đứng ở bục giảng, chổng mông xuống dãy bàn học rồi dùng hai tay banh mông ra, nàng đang tưởng tượng đám học sinh phía dưới đang chỉ trỏ bàn tán về sự dâm dục của nàng.

Sau đó nàng ngồi lên bàn giáo viên, hơi ngả người ra sau, banh hai chân ra rồi đái xuống phía dưới. Những lúc như thế này Thảo còn chẳng nghĩ được gì, thân phận giáo viên cao quý của nàng bây giờ cũng chỉ để cho chó gặm, chứ ai đời một giáo viên lại đi làm những trò biến thái, bẩn thỉu như vậy.

Càng nghĩ cơn nứng của nàng lại tăng lên, Thảo bắt đầu đi xuống dãy bàn học, chọn một bàn bất kỳ, nàng cạ lồn vào mép bàn, miệng liên tục rên và cầu xin học sinh đụ mình.

Bỗng nhiên nàng thấy một bì bọc lấp ló ở ngăn bàn, tính tò mò của phụ nữ lại trỗi dậy, nàng mở ra xem. Thứ trong tranh khiến nàng phải giật mình.


Đây chẳng phải là tranh vẽ tay về mình sao? Sao nó giống ảnh mình tự chụp thế?

Một học sinh lại có thể vẽ được như này hay sao? Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu nàng khiến nàng còn không thể tự trả lời.

- Nét vẽ này sao nhìn quen quen vậy nhỉ?

– Nàng bật ra thành tiếng.

- Chẳng phải là nét vẽ của Long đây sao.

Đúng vậy, không thể nhầm lẫn được. Đây chính là nét vẽ của Long học trò cưng của nàng.

Với giáo viên dạy văn có thể nhận diện nét chữ của học sinh, còn nàng thì nhận diện qua nét vẽ vì đã từng dạy Long vẽ tranh khoả thân.

Tự nhiên tắt cơn nứng làm Thảo khó chịu, thu vội đống tranh lại rồi vội ra về mà quên mất không lau vũng nước trên sàn mà mình tự đái ra.


Về tới nhà nàng vội lên phòng để mặc con gái gọi với mẹ xuống ăn cơm. Đóng sầm cửa, Thảo vội vàng mở hết đống tranh ra xem, ôi thật quá sức tưởng tượng, đếm đi đếm lại cũng hơn mấy trăm bức tranh, toàn tranh quen thuộc vì nàng biết nó từ đâu mà có.

Tất cả ảnh nàng chụp đã bị Long lấy đi, cậu nhóc copy hết vào một file sau đó gửi vào một tài khoản phụ. Nàng đã khoả thân cho học sinh của mình nhưng mà để học sinh thấy được mặt trái, thấy được mặt trái của bản thân thế này thì thật là không còn lỗ nào mà chui.

Không biết ảnh của mình đã bị đăng lên mạng chưa?

Đã có ai biết về nó chưa? Rồi nhỡ ai biết về nó thì sao? Nội tâm nàng lại ngập tràn câu hỏi, cuộc sống của nàng chưa bao giờ khổ sở đến như vậy.

Thật quá sức đối với một tiểu thư chưa bao giờ phải giải quyết những việc quá khả năng như lúc này. Đột nhiên trong đầu nàng nảy ra ý tưởng sẽ dùng thân thể để bịt miệng cậu học trò cưng và mong nó không làm phản.
Sự thông minh đột xuất này của nàng không ngờ sau này sẽ cho nàng thấy cuộc sống không còn nhàm chán nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.