Trở về truyện

Cô Giáo Của Lòng Tôi - Chương 2: Vùng Cấm

Cô Giáo Của Lòng Tôi

2 Chương 2: Vùng cấm

Sân trường lúc này đông đúc bóng học sinh xếp hàng với nhau, đang ngồi yên lắng nghe từng lời từng chữ của thầy hiệu trưởng, những dặn dò, động viên cũng như cảm xúc bùi ngùi chia tay các học sinh chuẩn bị tốt nghiệp. Sau đó là những tiết mục văn nghệ của cả thầy cô và học trò, khiến cho buổi bế giảng lấy lại không khí vui nhộn, tiếng hò reo khi các hot girls của trường không ngừng xuất hiện trên sân khấu, nhảy múa theo từng tiếng nhạc sôi động.

Kết thúc buổi bế giảng, các thầy cô giáo phụ trách chủ nhiệm ai nấy đều về với học sinh của mình để chuẩn bị cho buổi liên hoan. Những học sinh năm cuối thì vẫn tụ tập quanh sân trường chụp ảnh kỷ yếu, trong tiếng cười đùa còn có tiếng khóc thút thít, những cái ôm đầy cảm động khi sắp phải rời xa mái trường yêu dấu, những chiếc áo trắng được in lên những chữ ký kỷ niệm của bạn bè, cánh hoa phượng đỏ cũng được nép vào từng dòng lưu bút ngày xanh.

Ý Lan cùng một vài bạn nữ đang cùng nhau trổ tài cắm hoa, những nụ hoa xinh đẹp được bện vào nhau khéo léo, đan xen cũng vài nhánh cỏ mây mộc mạc, dải ruy băng điệu đà uốn lượn được rắc lên những hạt kim tuyến lấp lánh.

Bàn ghế đã được bố trí ngăn nắp chạy quanh theo bốn góc tường của lớp học để mọi người đều có thể quây quần cùng nhau, trên bàn nào là nước ngọt, bánh trái bầy biện đẹp mắt và lịch sự, trên các bức tường cạnh cửa sổ là những hình ảnh trang trí, kỷ niệm của lớp hai năm qua, những bức vẽ nguệch ngoạc đáng yêu.

Bình đang cùng bạn lớp phó trang trí bảng xanh, dòng chữ phấn màu uốn lượn đẹp mắt, những bài thơ mùa hè, những câu vè tinh nghịch của tuổi học trò.

“Ủa Bình…sao chỉ có mỗi một tờ báo tường vậy?”, lớp phó Minh Hằng nhìn sang Bình đang cặm cụi đính những bức hình nhỏ lên bảng hỏi.

“Không biết…lúc nãy mình thấy chỉ có tờ báo năm đầu để trên bàn giáo viên thôi”, Bình được giao nhiệm vụ đóng đinh và treo hai tờ báo tường hai bên tấm bảng này, nhìn cô nàng lớp phó cũng không rõ trả lời.

“Vậy à…chắc mình lấy thiếu một tờ rồi…Bình lên phòng cô lấy đi, rồi tiện thể mời cô xuống luôn…đi nhá…mình còn viết nốt mấy chữ nữa cơ…”


“Phòng cô có phải là phòng bộ môn văn?”

“Đúng vậy…bạn đi lấy giúp mình nha?”, Minh Hằng phụng phịu năn nỉ, cặp mắt kính to tròn đung đưa nhẹ trên cánh mũi nhỏ nhắn.

“Ok…”, Bình thở dài đành nhận lời, dù sao cả hai đều được phân công cái nhiệm vụ này, mà cô nàng lớp phó viết chữ rất đẹp, chứ để Bình đứng viết thì nó cũng đành chịu, mới lắc đầu rời đi.

“Hihi…thank you…”

Bước theo từng dãy hành lang, Bình tiến đến khối nhà hai tầng phía sau khuôn viên, nghe nói phòng của bộ môn Văn ngữ nằm ở cuối dãy trên lầu hai, giờ này khu vực của các thầy cô cũng cỏ vẻ vắng lặng, Bình đi từ dưới lên mà không có gặp ai, khi gần đến cửa mới thấy một bạn nữ xinh nhỏ nhắn đang từ trong phòng chạy ra.

“Anh Bình…”

“Thanh Huyền…em đi đâu vậy?”, Bình bất ngờ khi thấy cô bé khóa dưới ở đây, chính là cô bé con của bác gái đại gia bất động sản, bạn của mẹ đây mà.

“Hihi…em lấy mấy đồ lưu niệm của lớp em…chuẩn bị liên hoan rồi…”, Thanh Huyền mái tóc ngang vai tiến đến gần Bình mỉm cười.


“À…hình như cô chủ nhiệm lớp em là cô Mai đúng không?”

“Đúng rồi…anh Bình…lớp anh chưa liên hoan à, sao anh còn ở đây?”

“Anh cũng lên lấy ít đồ…với lên mời cô giáo chủ nhiệm luôn…hì hì”

“Ưm…cô Hà phải không…cô đang ở trong đó”, Thanh Huyền ngoắc ngón tay nhỏ chỉ trỏ cánh cửa phía sau lưng.

“Ừ…cảm ơn em…mà em không mời cô Mai xuống tham dự à?”

“Ủa…sao không?…cô giáo của bọn em đã xuống trước rồi, trong phòng chỉ còn lại cô Hà mà thôi…chắc cô đang đợi bọn anh nãy giờ đấy…thôi em đi đây…liên hoan vui vẻ nhé anh Bình…hihi…”, nhẹ nháy mắt tinh nghịch, cô bé nữ sinh thân hình còn chưa có phát triển đầy đặn chào Bình một cái rồi theo lối cầu thang đi xuống, thoáng cái đã không thấy đâu.
Bước vào cửa không thấy ai, thì ra trong này có đến hai gian phòng, bên ngoài là phòng nơi các thầy cô bộ môn ngồi trực, phía bên kia là một gian phòng lớn hơn là nơi trưng bày vật dụng cũng như một ít sách vở tài liệu.

Tiến vào căn phòng phía sau thì quả nhiên Bình thấy cô Hà ở đây, đang quay lưng hướng cửa ngồi viết gì đó, nhìn dáng cô giáo lồi lõm từ phía sau khiến Bình hơi sựng lại một chút.


Hôm nay cô Hà vận một bộ áo dài màu vàng nhạt, được thêu lên những bông hoa phượng xinh đẹp, mái tóc cô vẫn vậy, nhẹ nhàng phủ lên bờ vai thon thả, bên hông mép áo dài điệu đà khoe ra da thịt trắng mịn căng đầy, nhìn cô Hà ngồi thẳng lưng tựa nhẹ bầu ngực lên mặt bàn, phía dưới làn eo cong vút là một đôi bờ mông đẹp khó rời mắt, Bình nuốt nước miếng không kịp, lắp bắp mở miệng.
“Em…em chào cô…”

“Bình à…đợi cô một chút nữa nhé…cô viết xong bảng đánh giá này đã…”, cô giáo Hà quay lại mỉm cười, thấy cậu học trò nhỏ đang ngơ ngác nhìn mình, thì lắc đầu quay lại viết tiếp cái bảng gì đó.

“Vâng…mấy tờ báo tường của lớp mình để ở đâu cô nhỉ?”

“Em tìm trên mấy kệ gỗ kia xem…cô nhớ là cô để trên nóc trên cùng ấy”, cô Hà không nhìn Bình mà chỉ ngón tay về cái kệ phía trong, bên trên là các loại sách văn học, lớn có nhỏ có. Các tài liệu sách báo cũng chất đầy gần như kín kẽ.

Bình bước ngang qua phía sau cô giáo, tranh thủ liếc nhìn cặp mông cô một lần nữa, từ phía trên nhìn xuống bờ mông căng đầy, nó như nín thở ánh mắt khó tin dán chặt lên dáng người tuyệt đẹp, cảm giác bên dưới quần nóng ran và khô rát, Bình giật mình tiến lại kệ gỗ tránh né, bàn tay run run với tìm tờ báo tường.
Dường như biết có người đang nhìn ngắm mông mình, cô giáo Hà lại mỉm cười hắng nhẹ giọng, quay sang nhìn Bình đang với lên nóc tủ tìm kiếm.

“Ủa…lúc nãy cô thấy cái Hằng lên lấy rồi mà…?”

“Vâng…bạn lớp phó lấy tờ báo của năm đầu ấy…còn chừa lại một tờ bắt em lên lấy đấy cô ạ…”, Bình nhún chân, ngoáy đầu lại nhìn cô cười trừ. Ở lớp Bình cũng thuộc vào dạng cao nhất lớp, nhưng cái tủ gỗ nay xem ra khá cao và nặng nề, khiến nó phải với mỏi tay lấy từng cuộn giấy lớn cuộn tròn, trên đó còn có những tờ báo tường của các lớp khác nữa.

“Khích khích…Minh Hằng cũng thật là đoản nhỉ…em bắc ghế lên lấy cho dễ…lúc nãy cái Hằng cũng bắt ghế lên lấy đấy…”, cô giáo Hà thích thú cười.

“Bịch…bịch…”

“Ý…”


“Đấy…rồi…cô đã bảo…ỷ mình cao lắm nha…”, nhìn Bình với tay làm rơi mấy cuộn giấy báo tường ra phía sau kệ gỗ, cô Hà nguýt nhẹ đầy đáng yêu.
“Ủa cô ơi…phía sau còn trống hả cô?…”, Bình quê độ nhìn cô hỏi.

“Ừm…phía sau còn một khoảng trống nhỏ, cô tận dụng làm kho để mấy đồ văn nghệ của lớp mình…em kéo cái rèm nhỏ bên phải ra mà lấy…”

Bình tiến đến kéo mảnh rèm màu đỏ đã cũ sờn, thấy ngay đối diện là mấy cán tre vẫn còn lá cờ đỏ cắm ở trên tựa vào một góc. Nhìn sang bên trái thì thấy một khe nhỏ chừng nửa mét, đang bày ngổn ngang các túi quần áo văn nghệ, có cả giày và mũ đồng phục, phía trong góc mấy tờ báo tường bị rơi lẫn lộn cùng các tấm mẹt bằng tre, cũng là đạo cụ cho mấy chương trình văn nghệ năm ngoái.

Bên trong kho nhỏ này hơi tối một chút, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ từng đống đồ đạc và các kệ gỗ nhỏ gắn trên tường, đang định bước vào kéo mấy tờ báo tường ra thì bên dưới chân, Bình vấp phải đống đồ linh tinh thế nào, lại ngã nhào một cái, kéo theo cả mấy cây cột cờ va vào lạch cạch vang vang.
“Úi cha…”, thấy cái mặt bị úp vào đống đồ bụi bặm trong góc, cảm giác hơi tê tái, Bình lúc này kêu lên oai oái làm cô giáo Hà cũng giật mình chạy đến.

“Này…em có sao không?”

“Em…em xin lỗi cô, trong này hơi tối nên em vấp phải cái gì ấy”, Bình cuống quýt cố gắng ngồi dậy.

“Haha…khổ…sao tự nhiên bạn Bình hôm nay lại vụng về thế này”, cô giáo Hà khẽ bật cười khi nhìn vào sau cánh tủ, bạn học sinh của mình đang ngã chổng mông lên trời trông đến là ngộ nghĩnh.

“Nào để cô kéo dậy…”

“Ái cha…”

“Roẹt….”

Tiếng vải rách bị xé toạc kéo ngân một đường dài, không khí trở nên yên ắng khi cô giáo Hà cũng vụng về chẳng kém, không biết vấp phải cái thứ gì rồi cũng ngã nhoài người về phía trước, cánh tay cố gắng bám vào tấm rèm nhưng không níu được thân thể yếu mềm, một bên vạt áo vướng vào cạnh góc tủ, đem tà áo dài xinh đẹp bị kéo rách ngang lưng.
Bình đang ngơ ngác trở người xoay lại thì đúng lúc cô giáo Hà như ngã vào trong lòng, ánh mắt hoảng hốt khi thấy lờ mờ yếm ngực một màu đỏ rực đang lao đến trước mặt rồi áp vào khuôn mặt ngây ngốc, cảm giác mềm mại và thơm tho truyền vào mũi, làn da nơi khe ngực mịn màng và mát lạnh của cô giáo Hà như mời gọi, Bình trong vô thức hít hà một hơi thật dài thưởng thức.

“Áhhhh…em…em…”

“Em…cô…cô có sao không?”

“Ah…ôi trời ơi…rách hết rồi…làm sao bây giờ”

“Sao cô cũng ngã như em vậy?”

“Cô không biết…vấp phải cái gì ấy…trời ơi…làm sao đây…này…buông cô ra”

“Ơ…cô đang đè em mà…”

“Hừ hừ…em hít cái gì mà hít?”

“Ặc…cô đè em ngạt thở mà…”

“Ôi trời…còn không mau đỡ cô dậy…Ái da…”, cô giáo Hà ngượng ngùng chống tay lên vai Bình cố gắng đứng dậy, nhưng cơn đau từ cổ chân truyền về khiến cô một lần nữa lại ngã xuống, đem cặp mông căng mọng nghiêng đè vào hạ thân cậu học trò.
“Cô ơi…cô có sao không?”

“Ui…hình như cô bị trật gót rồi, cũng tại đôi guốc hơi cao…ui da…em cởi ra giúp cô…”, khuôn mặt hơi nhăn nhó nhưng cô giáo Hà vẫn rất xinh đẹp lườm lườm.

“Em…em…”, nhìn bầu ngực no tròn sau chiếc áo lót màu đỏ, đang đung đưa trước mặt, Bình hô hấp dồn dập trợn mắt nhìn cô.

“Em…trời ơi…không được nhìn…không phải nó…cởi guốc ra giúp cô…” thấy Bình cứ dán mắt vào trước bầu ngực đang lộ liễu của mình, cô giáo Hà hơi giận giỗi nhẹ rít lên, cố gắng co chân lại để cho Bình với tay đến.

“À…à…vâng…em tưởng…”, Bình đưa một tay với lấy nắm lấy bàn chân ngọc ngà, động tác chậm rãi vụng về cố gắng cởi giây đai guốc, một tay kia lại run rẫy khi vô tình đặt bên vòng eo mềm mại.

Cơn đau ở cổ chân đã dịu bớt phần nào, cô giáo Hà khuôn mặt hơi đỏ đang chăm chú nhìn từng động tác của câu học trò, thấy Bình cố gắng vươn tới làm cho khuôn mặt gần chạm vào ngực mình một lần nữa, ánh mắt uất ức, cô giáo chau mày nhìn vào mắt nó như tìm kiếm điều gì, chợt hoảng hốt giật mình khi cảm nhận bên dưới bờ mông đang cộm phải thứ gì vừa mềm vừa cứng.
“Trời ơi…Bình…”

“Vâng cô đợi em chút…một tay nên hơi khó cởi ạ…”, Bình luống cuống đánh trống lảng, nó biết chắc chắn cô giáo cũng đang cảm nhận được vật thể lạ từ nó, nhưng thật khó để kiềm chế được khi bị cặp mông tuyệt trần của cô giáo đè lên, cậu nhỏ nhanh chóng đội quần đứng dậy, cảm giác tê tái đê mê khi cô giáo Hà hơi nghiêng người tránh né làm cho khúc thịt của Bình trượt dần xuống khe mông mềm mại, hơi thở lại trở nên nặng nề.

Cô giáo Hà lúc này tuy gương mặt vẫn bình tĩnh nhưng trống ngực đang nhảy liên hồi, bàn tay Bình cởi guốc mà như mơn trớn trên làn da mịn nơi bàn chân, cô giáo thoáng đỏ mặt xấu hổ, nhưng lại nghĩ cậu học trò nào dám lớn gan trêu cô chứ, nhìn bàn tay run run nhẹ cởi dây đai, cô giáo xinh đẹp đành thở dài mỉm cười.
“Thôi được rồi…em ra lấy túi sách để trên bàn giúp cô…”, thấy đôi guốc đã được cởi ra mà bàn tay cậu học trò vẫn còn nán lại nơi bàn chân của mình, Hà hơi ngượng ngùng nói.

“Làm gì vậy cô…chân cô còn đau không?”

“Vẫn còn hơi đau …em lấy túi sách vào đây giúp để cô lấy đồ thay chứ làm gì…”

“À vâng…nhưng cô đứng dậy được không ạ?”

“Cô không đứng được…chân còn đau lắm…em…em đứng lên đi…”

“Vâng…vậy để em đỡ cô dậy nhé”, Bình cố gắng vịn vào thành tường một tay ôm eo cô giáo định đứng dậy.

“Ai da…đau cô…từ từ đã Bình…”, bàn chân lại truyền về cảm giác đau nhói, cô giáo khẽ rên lên vùng vằng khiến Bình chưa kịp trở dậy thì lại bị cô đè lên người, một lần nữa ngã xuống.

Nhưng làm cả hai cô trò giật mình là thân hình mềm mại của cô giáo vươn lên rồi lại đè xuống khiến cho đồ vật lộm cộm dưới quần của cậu học trò trượt lên xuống một hồi giữa khe mông đầy đặn, rồi vô tình chạm vào nơi bờ mu vun đầy mà ấp vào.
Dù qua mấy lớp vải nhưng Bình vẫn cảm nhận được cái chạm đầy đê mê với cô giáo, cậu nhỏ bên dưới quần lại lớn hơn thêm một vòng, giật giật lên từng hồi như muốn xung trận.

“Cô ơi…hay…hay để em xoa bóp cổ chân cô một hồi xem đỡ đau không nhé…chứ như vậy mà đứng lên nguy hiểm lắm ạ…”, thấy không khí im ắng căng thẳng, Bình lấm lét nhìn cô Hà hỏi.

“Ừ…ừ…em làm nhẹ thôi…”

Cái đồ vật của cậu học trò đang không ngừng to lên và giật giật như vậy làm sao mà cô không biết chứ, cơn đau từ chân vừa vơi bớt thì nơi hạ thân một trận nóng ran khiến cô thở hổn hển, cũng chẳng biết nói gì nên ừ đại với Bình.

Tại nơi tiếp xúc với cậu nhỏ, Bình sao biết được đằng sau lớp vải quần mỏng manh là đôi môi hồng ướt át đang không ngừng run rẩy trước sức nóng cương dương chứ, chính vì cảm nhận được hơi thở đầy quyến rũ đó mà con cu nó mới mới hùng hổ xông lên như vậy.
Thấy Bình đang ân cần nhẹ xoa cổ chân mình, cô giáo Hà dần lấy lại bình tĩnh, ánh mắt hai cô trò nhìn nhau như không có chuyện gì, cả hai đang cố gắng tỏ ra tự nhiên trước tình huống khó xử này, hy vọng thời gian trôi thật nhanh qua đi.

Nhìn bầu ngực mình căng phồng chỉ có áo lót che chắn, đang nhấp nhô trước mặt cậu học trò, cô giáo hơi ngượng nhưng cũng chẳng biết làm thế nào, tay cô đang chống vào vai Bình, chỉ sợ nhích nhẹ người lại bị trật chân mà thôi.

Cảm nhận hơi thở Bình hơi phả vào ngực, và mỗi lần cậu học trò đưa đẩy tay xoa bóp cổ chân khiến cho nơi sâu kín của mình đang cùng đồ vật vừa dài vừa cứng giây dưa, nhẹ trượt vào nhau làm cho cô giáo Hà hạ thân một trận run rẩy.

“Này em xoa cổ chân…xoa ở trên làm gì…”, thấy tay Bình lần mò lên bắp chân mơn trớn, cô giáo mới sực tỉnh nhắc nhở.
“Vâng…hì hì…tại da cô mịn quá…”

“Ôi trời…cũng biết dê gái cơ đấy…dám dê cô là coi chừng đấy…”, cô Hà lấy ngón tay điểm chỉ lên trán cậu học trò khẽ nói.

“Cô ơi… ngực cô đẹp quá…”

“Hừm…đẹp không…nhìn nãy giờ no chưa?”, Hà ánh mắt đẹp nhẹ lườm.

“Hì hì…chưa…ước gì…”

“Cấm…nghe chưa…ước gì mà ước…quỷ ạ…làm nhanh lên đi…”, thấy Bình bắt đầu mê man nhìn, cô Hà giật mình khẽ gắt.

“Vâng…”

“Cũng lớn ghê ha…”

“Sao ạ…cô nói cái gì lớn ạ…”

“Còn cái gì nữa…”, Hà hơi thẳng lưng lên rồi nhẹ miết mông cho mu thịt đè mạnh hơn lên con cu của cậu học trò, ánh mắt vẫn hết sức điềm tĩnh.

“Ahh…em…em…xin lỗi…tại cô đẹp quá…”, Bình cười trừ, bên dưới một trận căng cứng khi không ngờ cô giáo lại làm ra hành động như vậy.
“Ừm…thôi lỡ rồi…em làm nhanh lên rồi mình đi ra không kẻo mọi người bắt gặp là không hay đâu”, Hà vén tóc mai rồi nhìn cậu học trò lém lỉnh mỉm cười.

“Vâng…”

Bàn tay Bình vẫn nhẹ xoa nắn lây cổ chân trắng ngần không tì vết của cô Hà, nhưng lần này nó bạo gan hơn khi hạ thân nhẹ trượt khiến cho con cu căng cứng của nó một trận no nê mơn trớn lên khe thịt mềm mại, cảm giác hạ thân cô giáo hơi run rẩy nhưng nhìn ánh mắt bình tĩnh của cô, Bình cứ vờ như không có chuyện gì mà ra sức đưa đẩy.

Hà cũng hơi giật mình nhưng cũng không biết làm thế nào trong trường hợp này, mắt vẫn nhìn Bình chăm chú theo dõi, bên hông bàn tay kia của cậu học trò đang lớn gan xoa dần về phía bờ mông căng đầy, bên dưới lại thấy con cu Bình đang không ngừng miết lên khe thịt nhạy cảm, cô giáo căng người nhẹ hẩy đôi bờ mông trong bấc giác, từng cơn ấm nóng mê man truyền về, Hà hơi ngửa người ra sau như đang tận hưởng, bầu ngực căng cứng như muốn nẩy lên chạm vào mặt cậu học trò.
“Ah…kìa Bình…em…ưm…”

Hà khẽ rên trong thổn thức, đã lâu rồi cô không có được cảm giác như vậy, vốn là một phụ nữ nhạy cảm, tuy cuộc sống bộn bề nhưng cô chưa bao giờ để bản thân mình buông thả, bao nhiêu lời ong tiếng ve cô đều để ngoài tai, bao nhiêu người đàn ông tử tế cô đều khéo léo từ chối, nhưng hơi thở đầy nam tính của cậu học trò và tình huống mập mờ như đưa đẩy khiến cô như lạc vào miên man khó tả.

Bình lúc này một tay xoa mông, một tay đã bạo gan đem ngấu nghiến vào cặp đùi non mơn mởn của cô giáo, nhìn thân thể mềm mại uốn éo làm chiếc áo ngực có viền ren hoa văn quyến rũ, đang trật dần ra khỏi vai, một bên bầu vú dần dần lộ ra, núm vú đã săn cứng lại và chổng ngược lên như mời gọi, hơi thở nặng nề liếc nhìn lên thì gặp ánh mắt đẹp bình tĩnh cũng đang nhìn mình.
Nhìn khuôn mặt điển trai của cậu học trò, cô giáo Hà lại ngượng ngùng vén tóc sang một bên, bầu ngực hơi ưỡn, tay lại đặt lên vai Bình, khẽ mỉm cười từ từ đem đầu vú đỏ hồng như vô tình quẹt lên miệng cậu học trò thân yêu.

Bình hơi thở dồn dập, đưa đầu lưỡi ra chiếm lấy, điều kỳ lạ là ánh mắt hai cô trò vẫn nhìn nhau như không có chuyện gì xảy ra, khiến cho không khí càng trở nên kỳ quái lạ thường.

Hà thích thú nhìn cậu học trò đang liếm đầu vú mình, thoáng mỉm cười đầy tinh nghịch, cô giáo lại nhẹ uốn éo bờ mông và cơ thể, đầu nhũ hoa xinh đẹp lại tuột ra khỏi miệng cậu học trò, bầu vú căng tràn nhựa sống nhẹ đung đưa quyến rũ một hồi, rồi lại đem cái núm hồng dính đầy nước dãi kia tìm miệng Bình mà quẹt vào lần nữa như trêu đùa.

“Bình này…ưm…”
“Vâng…”, thấy cô Hà đang nhìn mình mỉm cười, Bình vừa mút đầu vú vừa nhìn cô ra vẻ ngây ngô.

“Em…Bình có thích học môn văn của cô không?”, Hà bình tĩnh nhìn vào mắt cậu học trò hỏi như có như không.

“Em…mhm…”

“Có không?…”, cô giáo Hà thấy cậu học trò ấp úng thì lưng lại ưỡn ra, đem mu thịt ép chặt hơn vào con cu cậu học trò mà miết mạnh.

“Vâng…em thích lắm ạ…”

“Ưm…ngoan…” Hà mỉm cười đắc ý lại nhẹ trượt cho mu thịt nhẹ nhàng mơn trớn con cu Bình, hay bàn tay xinh đẹp nhẹ luồn ra sau gáy Bình xoa xoa cái đầu ra vẻ cưng chiều.

“Cô ơi…cô đẹp quá…”, Bình ngất ngây trước vẻ đẹp mọng nước căng đầy của cô giáo, một tay đã luồn vào trong quần Hà bắt đầu xoa bóp vào da thịt và bờ mông mịn màng nẩy nở, bàn tay kia nhẹ kéo cho chiếc quần dài điệu đà dần trượt xuống.
“Này…Bình có muốn cô dạy kèm cho không?”, Hà vẫn bình tĩnh nhìn Bình hỏi, khi thấy nó nhẹ kéo quần xuống Hà đã định ngăn lại nhưng không biết thế nào lại đơ người ra một lát, cho đến khi tỉnh lại thì lưng quần đã bị kéo đến tận gót chân, mới thoáng rùng mình.

“Dạy…dạy kèm?”, Bình thở hổn hển trả lời khi thấy hạ thân cô giáo nay chỉ còn lại chiếc quần lót ren màu đỏ mỏng manh, nó đưa tay tham lam xoa nắn lấy từng tấc da thịt trắng ngần.

“Ưm…cô có ba xuất thi học sinh giỏi tỉnh…Bình có muốn không?…cô thấy học lực của em cũng tốt đây…”

“Vâng…em muốn…”

“Ưm…ừm…vậy cô sẽ chọn em và cái Hằng cùng Tố Như…tuần sau bọn em sẽ đến nhà cô để cô dạy kèm nhé…”

“Vâng…”

“Ưm…ngoan…”, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Bình, nhưng trong lòng Hà đang rối bời vẫn không hiểu sao mình lại nảy ra cái ý tưởng này, nhưng bàn tay của cậu học trò như con rắn nước quấn lấy cơ thể mềm mại đầy nhạy cảm , khiến hạ thân Hà lúc này đã ướt đẫm lại thêm run rẩy.
“Ưm…chụt…chụt…”, Bình vừa mút đầu nhũ hoa vừa nhìn cô giáo Hà, bên dưới một tay kín đáo kéo đi khóa quần rồi từ từ lôi xuống, giải thoát cho con cu căng tức nãy giờ. Côn thịt cứng ngắc nhanh chóng bật lên đánh bép vào đùi non của cô giáo, da thịt mềm mại nõn nà của cô Hà truyền đến khiến nó tê rần như muốn xuất khí, cố gắng kiềm chế, Bình lại đưa tay tham lam bóp vào đôi bờ mông nẩy nở.

“Bình này…hơ…ôi trời…” nhìn đến khúc thịt to lớn kia Hà khẽ thốt lên, đang muốn nói gì đó bỗng nhiên lại quên mất, cố gắng giữ ánh mắt bình tĩnh, nhưng bấc giác nhấc nhẹ một bên đùi, đem con cu của Bình kẹp vào giữa hai đùi non mà miết lấy, cơ thể lại bắt đầu uốn éo.

“Ah…vâng…”

“Em…cố gắng học thật tốt vào đấy…không phải ai cô cũng chọn đâu…hơ…”, Hà vẫn có gắng bĩnh tĩnh nhìn cậu học trò như động viên nhắc nhở.
“Vâng…em cảm ơn cô…”

“Ưm…ngoan…hừ hừ…lớn hơn là cô nghĩ đấy…”

“Sao ạ…”, Bình ngơ ngác nhìn cô, thì thấy cô giáo lườm lườm, một bàn tay trắng mịn nhẹ đưa xuống nắm lấy con cu mình vuốt vuốt âu yếm khiến nó đê mê, nó lại bóp mạnh vào mông đùi căng mẩy của cô giáo, rồi nhẹ kéo dần mép chiếc quần lót màu đỏ làm lộ ra nơi u cốc tuyệt mỹ, hai mép thịt đỏ hồng của cô giáo Hà đã sưng tấy từ lúc nào.

“Không có gì…em bảo bóp chân cho cô mà…”, tay mịn nhẹ vuốt lấy khúc thịt gân guốc, Hà nhìn Bình mỉm cười.

“Ah…cô…cô vẫn còn đau ạ…chụt…”, Bình giả vờ ngốc nghếch, mút mạnh lên đầu vú, bàn tay nhẹ tiến đến chạm vào mép thịt của cô giáo, bắt đầu khám phá, xoa nắn.

“Ưm…hừ hừ…vẫn còn một chút…Bình xoa tiếp cho cô đi…”, Hà khẽ rên khi tay cậu học trò thay vì xoa cổ chân mình lại úp vào hạ thân mà len lỏi đi vào, nhưng vẫn bình tĩnh nhìn Bình mỉm cười, nhẹ tách đùi trong vô thức.
“Vâng…hơ…”, Bình ngất ngây hưởng thụ sướng khoái khi thấy không những cô giáo không phản đối, lại còn tách đùi ra, bàn tay nắm con cu của mình nhẹ kéo xuống, đem đầu khấc bóng lưỡn chĩa vào trước hai mép thịt đang bị mình vân vê, mép quần mỏng bị kéo sang một bên, làm lộ ra chùm lông mượt mà, một nửa bờ mu vun đầy đang lộ ra ngoài.

“Ưm…nhẹ thôi…xoa nhẹ thôi…”, Hà bắt đầu rên rỉ nhưng vẫn cố gắng giữ ánh mắt bình tĩnh nhìn cậu học trò.

Bên dưới một màn hương diễm khi một bên bàn tay ngăm đen len lõi tách hai mép thịt đỏ hồng khám phá, mà sát ngay cạnh đó, bàn tay mịn màn của cô giáo đang nhẹ vuốt lấy khúc thịt cũng đen không kém của cậu học trò.

Hà như vô tình cố gắng đẩy cái đầu bóng lưỡn kia dần tiến sát hơn vào hai mép thịt của mình, rồi khi thấy Bình dùng hai ngón tay tách hai mép thịt mình sang hai bên, Hà ăn ý nhẹ nhàng kéo đầu khấc đặt vào ngay cửa mình ẩm ướt, hơi thở bắt đầu loạn nhịp, cả hai đều cảm nhận cơn sướng từ các dây thần kinh nơi hạ thân truyền về.
“Nhẹ…nhẹ như vậy à cô…”

“Ưm…đúng rồi…ngoan…Bình ơi…xoa tiếp đi…cô…cô…”, Hà hổn hển rên lên nhè nhẹ, tay mịn không ngừng xoa nắn khiến cho cái đầu nhỏ của cậu học trò ngoáy tròn vài vòng nơi mép thịt ướt át.

“Cô ơi…đút vào đi cô…”, Bình thở gấp nhìn cô năn nỉ.

“Ôi trời…không…không được đâu…cô cấm…hơ…ở yên đấy xoa bóp cho cô là được rồi…biết không…”, Hà cố gắng níu kéo chút lí trí còn lại, khẽ gắt mắng cậu học trò, mặc dù dâm thủy đã chứa chan ướt nhẫy đầu khấc.

“Nhưng mà…”

“Nhưng cái gì mà nhưng…đó là vùng cấm…ngoan…nghe lời cô…ưm…”, Hà siết chặt tay hơn vào khúc thịt như giữ lấy không cho nó tự ý hành động.

“Vâng…”

Bình cũng chẳng ép cô làm gì, cứ như vậy sợ rằng rồi cô cũng không chịu nổi mà thôi, nó lại đưa tay mân mê lên từng tấc da thịt ngọt ngào quyến rũ, miệng và lưỡi đã tìm đến đầu vú còn lại bú mút chùn chụt.
Hai cô trò đang chìm đắm vào cơn đê mê mập mờ của xác thịt thì bỗng giật mình khi nghe tiếng bước chân bên ngoài phòng truyền vào, cô giáo Hà vội buông tay nép nhẹ vào người cậu học trò, rồi đưa tay lên miệng khẽ “xuỵt” một tiếng ra hiệu, con cu của Bình lại bị kẹp giữa cặp đùi căng mọng, đầu khấc bóng lưỡn vẫn mắc tại nơi cửa mình ẩm ướt của cô giáo mà run rẩy rỉ nước.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.