Trở về truyện

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng - Chương 36: Ba Mươi Năm Hà Đông Ba Mươi Năm Hà Tây. Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo!

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng

39 Chương 36: Ba Mươi Năm Hà Đông Ba Mươi Năm Hà Tây. Đừng Khinh Thiếu Niên Nghèo!

xChương 35

Nhà hàng Cửu Thiên

Diệp Tư Kỳ đang cùng Tần Hiên và Vinh Kim Liên ở trong phòng vip trò chuyện.

Nếu như không biết tuổi tác của cả ba người thì nhìn vào chỉ thấy một nam tử đang cùng hai nữ tử trò chuyện mà thôi. Vì Diệp Tư Kỳ tựa như sinh viên đại học sở hữu dáng người cực kỳ nóng bỏng vậy.

“Cái gì? Đối tác lại là người theo đuổi của em?”

Tần Hiên biết được một thông tin khiến hắn và Vinh Kim Liên cũng ngạc nhiên.

“Đúng vậy a, hắn theo đuổi em từ năm ba đại học. Lúc đấy dáng dấp của em không có như bây giờ nhưng cũng không gọi là quá khó nhìn nên cũng có không ít nam sinh theo đuổi. Và hắn là người theolâu nhất. Chỉ tiếc em chẳng có hứng thú với tình yêu lúc đó”

“Cách đây mấy hôm thôi, em có hợp đồng với tập đoàn Thái Y mà hắn lại là người Thái Y vừa tuyển về phụ trách toàn khu vực phía Tây Nam này cho nên mới gặp nhau a”


Tần Hiên nghe vậy liền hỏi.

“Việc gì phải rắc rối như vậy, nói với anh một tiếng chẳng phải xong sao? Vốn dĩ em cũng đã biết Thái Y là của anh mà!”

Diệp Tư Kỳ nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng nói.

“Người ta không muốn bị xem là nhân vật bình hoa nha~”

“Cái gì bình hoa? Có bình hoa nào vú to như em không?Hắc hắc”

Nói, Tần Hiền liền bóp hai bầu vú to đùng của Diệp Tư Kỳ.

“Hừm, không biết nghiêm túc”

“Nhưng mà nếu là như vậy thì có khó khăn gì a Kỳ tỷ?”


Diệp Tư Kỳ nghe Vinh Kim Liên hiếu kỳ cũng liền giải thích cho cả hai:

“Nếu mà người quen cũ bình thường thì chẳng có gì, điếm mấu chốt là tên này thích trang bức a, một ngày không trang bức hắn sẽ chết! Vốn dĩ em không biết hắn có tính tình này mãi sau đó khi học tập có được học bổng đi nước ngoài thì tên này mới lộ ra tính tình thích khoe khoang trang bức của hắtruyenc.comước khi đi hắn còn cho em một câu như kịch bản luôn.”

“Ba mươi năm Hà Đông Ba mươi năm Hà Tây. Đừng khinh thiếu niên nghèo”

“Hôm trước gặp đối tác trong công ty vốn là để ký hợp đồtruyenc.comưng đến khi gặp được em thì hắn lấy ly do sau đó hẹn ra ký hợp đồng ở nơi thế này.Với tính tình thích khoe khoang của tên này thì em chắc chắn hắn sẽ về nhà chuẩn kỹ kịch bản để hôm nay biểu diễn”

Hai người Tần Hiên nghe vậy cũng liền hiểu. Thì ra con hàng này cũng thuộc dạng trang bức có đầu tư lại thêm vì yêu sinh hận.

Ban đầu từ một buổi ký hợp đồng bình thường cho tới khi gặp lại Diệp Tư Kỳ liền dụng tâm hiểm ác muốn bày một kịch bản để bức vương đăng tràng.

Nhưng xui xẻo cho hắn lần này khi va phải Tần Hiên, lần trước Tần Hiên đi đánh mặt Quang Minh đến nay vẫn còn cảm thấy chưa phê đâu,ai dè lại có Bức Vương đưa tới cửa.


Mà nhân vật mà cả ba người đang nhắc tới hiện giờ đang ở đâu?

--

Trước cửa nhà hàng Cửu Thiên,hai cái người đàn ông trung niên tự cho là siêu phàm thượng đẳng đang từ từ tiến vào, theo chân còn có 4 cái bảo tiêu trước sau.

Cả đám người đều mặc âu phục giày da, tay cầm một chiếc cặp sách nhỏ. Bộ dáng rất giống nhân sĩ thành công, mặc dù chỗ này vốn là chỗ cao cấp cho nhân sĩ thành công tới đây ăn uống nhưng xem tràng diện này cũng khiến người khác không khỏi không chú ý.

“Vũ ca! mời mời mời”

“Ha ha, Khả ca, ngươi khách khí.Quả thật hôm nay ta cũng muốn xem coi rốt cuộc là nữ nhân dạng gì mà nhiều năm trước liên tục từ chối người ưu tú như ngươi a! ”

“Không không không, hôm nay chủ yếu là muốn mời ngươi để ôn lại tình huynh đệ thôi. Ta ở nước ngoài lâu như vậy, khó khăn lắm mới tìm được một nơi tốt như thế này mới có cơ hội về nước. Lại thêm ta nghe nói Thanh Thơ này có Phượng Vũ Cửu Thiên nên chẳng qua là mượn nơi này để chúng ta uống một chầu thôi, hôm nay ai cũng không được phép cản ta mời chầu này”
“Như vậy sao được?”

Hai người lẫn nhau khiêm nhường, lại vừa đi vừa khoe khoang đồng thời cũng lẫn nhau thổi khiến cho người cảm giác cả hai rất ngưu bức hống hống.

Người gọi Khả ca tên họ đầy đủ là Hách Bánh Khả, cũng chính là người mà Diệp Tư Kỳ nhắc đến điên cuồng theo đuổi nàng.

Hôm trước, lúc hắn đến công ty Diệp Y ký hợp đồng thì phát hiện ra Diệp Tư Kỳ lại là chủ của Diệp Y.

“Hôm nay, ngươi hờ hững đối với ta, ngày mai ta để cho ngươi không với cao nổi! Ngươi chờ ta!”


Diệp Tư Kỳ vẫn lạnh nhạt:“Tương lai của ngươi có thế nào cũng đều không có quan hệ gì với ta. Ta cự tuyệt ngươi, cũng không phải bởi vì ngươi nghèo, hoặc địa vị, mà là ta không coi trọng tính cách của ngươi, chúng ta không thích hợp yêu nhau, phiền ngươi tỉnh táo”
Lúc đấy, Hách Bánh Khả như lâm vào hồi ức lúc còn là sinh viên, nhưng cảm giác giận dữ bị cự tuyệt thoáng chốc tựa như chuyện hôm quá khiến hắn nắm chặt nắm đấm.

Diệp Tư Kỳ, nữ nhân đã cự tuyệt mình, cũng là nữ nhân cả đời này mình đều không có được!

Mấy năm qua này, Hách Bánh Khả chỉ có một ý nghĩ. Một ngày nào đó, hắn phải thành công trở về, đứng trước mặt Diệp Tư Kỳ, vênh vang đắc ý mà nói cho nàng.

Năm đó ngươi đã lựa chọn..sai rồi! Hôm nay, ta đã để ngươi hối hận vì năm xưa, hết thảy sự nghiệp của ngươi sẽ vì ta mà chịu ảnh hưởng!

Một người nam nhân theo đuổi một nữ nhân nào đó nhưng bị từ chối sẽ luôn luôn sinh ra một loại cảm giác sẽ trả thù, sẽ khiến nàng phải hối hận.

Nhưng người bình thường cũng sẽ nghĩ một chút thôi. Nhưng Hách Bánh Khả đã vặn vẹo nội tâm, luôn luôn xem cái này như một trong những mục tiêu phấn đấu trong đời.
Vốn dĩ hắn định ký xong hợp đồng sau đó mời đối tác một bữa để biểu dương tinh thần hữu nghị giữa hai bên nhưng thế mà người hắn gặp lại là Diệp Tư Kỳ.

(Nữ nhân này là chủ của Diệp Y?)

(Hừm! Ta hiểu! Nhất định là nàng đang rất cần chữ ký này! Diệp Tư Kỳ, xem ra hôm nay trời cũng giúp ta trả thù!)

Thế nên mới có chuyện hắn dời buổi ký hợp đồng sang ngày hôm nay. Lòng hắn nhận định Diệp Tư Kỳ chỉ có thể cam chịu bị hắn nhục nhã vì cần cái hợp đồng này.

Đầu vốn đã định sẵn mưu đồ từ trước.

Hách Bánh Khả cùng Vũ Ca dương dương đắc ý tiến vào phòng của Diệp Tư Kỳ và Tần Hiên.

Nhìn thấy Diệp Tư Kỳ đang ngồi cùng Tần Hiên ôm ấp yêu thương, lại thêm dung mạo của nàng lại trông trẻ hơn so với mấy hôm trước khíến Hách Bánh Khả không nhịn được thốt lên.
“Diệp Tư Kỳ! Làm sao ngươi trông trẻ như vậy? mấy hôm trước chẳng phải…Còn có người ngồi kế bên ngươi lại là tên nào?“

Diệp Tư Kỳ chán ghét nhìn Hách Bánh Khả.

“Hách tiên sinh, mời ngài đừng có dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta. Ta không có nghĩa vụ nói cho ngài biết về chuyện riêng tư của mình”

Hách Bánh Khả còn chưa lên tiếng thì người tên Vũ ca cũng đã chen ngang không để hắn có lời nói không tốt.

“Ah, ngài đây có phải là thiếu gia của Tần gia? Hay theo một nghĩa nào đó thì ngài là chủ của nhà hàng này?”

Sống đến 40 tuổi nên Hách Bánh Khả cũng không phải là kẻ ngu ngốc nông cạn nghĩ mình là nhất. Trong lúc nhất thời gợi lên mối hận lúc trẻ tuổi nhưng không có nghĩa là hắn bất chấp mọi thứ để trả thù, lại thêm nghe đồng bạn của mình cướp lời cũng hiểu được không thể ngang nhiên coi thường người trẻ tuổi trước mắt.
Đạo lý cường long bất áp địa đầu xà không phải là hắn không hiểu cho nên tạm thời đè xuống thái độ.

Mà Tần Hiên thì rốt cuộc cũng xác minh được suy nghĩ của mình.

Một người từ đàn ông trung niên 40 tuổi từ hai bàn tay trắng đánh ra địa vị như thế này đều không phải là cái gì ngốc bức.

‘Ngồi đi!”

Sau đó Tần Hiên lại lạnh nhạt nói tiếp.

“Ta không thích dài dòng kiểu trang bức đánh mặt dù biết hai người các ngươi rất thích như vậy.Hãy xem như là cho hai ngươi một cơ hội, đồng thời cũng muốn xem hai ngươi là có phải hay không ngốc bức”

“Hách Bánh Khả, ta vừa nghe Tư Kỳ kể về ngươi. Từ một thiếu niên nghèo phấn đấu hơn 10 năm ở nước ngoài để có được như ngày hôm nay. Thế nhưng đến tuổi này ngươi vẫn muốn tìm cơ hội về nước, ta rất tán thưởng năng lực của ngươi, cũng như bản thân ngươi không quên đi dân tộc của mình nên mới cho ngươi cơ hội này!”
“Ký hợp đồng với Diệp Y, mọi chuyện cứ thế mà bỏ qua!”

Cả đám người bao gồm cả Diệp Tư Kỳ và Vinh Kim Liên không khỏi ngoác mồm trước thái độ của Tần Hiên. Đây không phải là ngang hàng thuyết phục mà là dùng tư thế cường giả đi đối đãi kẻ yếu.

Mà Hách Bánh Khả và Vũ ca thì đã nắm chặt nấm đấm, lửa giận sớm đã nhen nhóm trong lòng, tùy thời có thể bùng phát.

Hách Bánh Khả nhìn chằm chằm vào Tần Hiên,cứ như muốn tìm ra điều gì trong ánh mắt của người trẻ tuổi trước mặt.Sâu trong linh hồn, một ngọn lửa của sự sợ hãi dần dần nhen nhóm khiến hắn càng thêm tỉnh táo cho quyết định của mình!

Tuy nhiên không có nghĩa là hắn cũng sẽ làm theo lời của đối phương ngay lập tức mà là muốn thử thăm dò sâu cạn!

“Không biết lời của Tần thiếu là có ý gì?”
Tần Hiên chỉ khẽ cười mà không nói thêm bất cứ thứ gì.

Hắn chỉ đơn giản là vì cho đối phương cơ hội như đã nói mà thôi.Hơn nữa,nói thêm vài câu, nếu đối phương là tên não tàn mà hất bàn lập tức thì Tần Hiên cho ra đi lãnh cơm hộp,còn nếu có não một chút thì cứ giữ lại dùng cho tập đoàn, thế thôi.

Còn ai bảo hắn là thánh mẫu nhân từ với địch nhân thì Tần Hiên cũng chẳng thèm giải thích làm gì. Hắn vốn không xem người thế này là địch nhân của mình!

Mà đối diện, người tên Vũ ca đã bị lửa giận công tâm, chuẩn bị hất bàn thì bỗng nhiên bị Hách Bánh Khả giữ chặt tay lại.

Ngay sau đó chỉ thấy Hách Bánh Khả thao tác nhanh như hổ lấy ra hai bản hợp đồng. Sau đó ký tên, đưa cho Diệp Tư Kỳ ký tên. Diệp Tư Kỳ cũng chẳng nghĩ ngợi gì, vì chủ của Thái Y là của Tần Hiên.
“Tần Thiếu! Quấy rầy ngài dùng bữa rồi! Hẹn hôm khác ta sẽ mời ngài một bữa để tạ lỗi!”

Nói, Hách Bánh Khả kéo Vũ ca rời khỏi phòng.

Vũ ca: Mộng Bức!

Diệp Tư Kỳ: Mộng Bức!

Đám người: Mộng Bức!

Vũ ca: con bà nó đây là cái nào thần tiên thao tác, ngươi hẹn ta ra trang bức đại hội đâu, còn có cái gì kế hoạch bắt chẹt đâu? Là chỉ để làm những thứ này?

Càng nghĩ Vũ ca càng không thể hiểu nổi liền giận dữ nói với Hách Bánh Khả.

“Hách Bánh Khả, làm sao ngươi lại sợ tên tiểu tử miệng còn hôi sữa đó, Tần gia tuy ở Thanh Thơ này có thế lớn nhưng phía sau chúng ta không phải dạng vừa a?”

Hách Bánh Khả cũng không có đáp lời hắn mà móc ra điện thoại gọi một cuộc điện thoại.

“Xin chào! Là Mã tổng à? Là ta, Hách Bảnh Khả đây, hôm trước ngài có nói với ta là ngài Chủ Tịch mới của công ty tên họ đầy đủ là gì nha?”
“Vậy à! Cảm ơn ngài, ta biết rồi! Vâng!

Cúp điện thoại, Hách Bánh Khả nhìn xem Vũ ca, cười rơi nước mắt hỏi đối phương một câu.

“Vũ ca a, ngươi có biết chủ tịch của Thái Y tên họ đầy đủ là gì hay không?”

-------

P/s: ban đầu mình định viết tình tiết trang bức đánh mặt. Nhưng chợt nhận ra có thể cài cắm một cái gì đó vào cho nên đổi ý…còn cài cắm điều gì thì cũng dễ hiểu mà đúng không?

Mình như là Tần Hiên, rất khâm phục những người từ nước ngoài vể tổ quốc phát triển sự nghiệp vì bất cứ lý do gì…

Sau này có lẽ sẽ có vài chương nói về chương trình nào đó tên leo núi olympus …:v Ưm, đó là sau này!

Đừng mong chờ mỗi chương đều là cảnh sex nha quí vị, nếu là cảnh giường chiếu thì mình sẽ chắc chắn sẽ tả như trước giờ. Xin hãy yên tâm. Quan trọng là liên tục quá sẽ bị ngấy, hơn nữa cần vài chương nền móng xây dựng tính cách nhân vật.
Còn lịch trình thì thịt ai thì có hiện tại theo thứ tự sẽ là Trương Hân, Đường Song Song…tương lai gần sẽ có đoạn ước nhừng không biết bao nhiêu chương để miêu tả cảnh main vs 3 đôi mẹ con! :D, nghĩ thôi cũng thấy sôi máu…

Còn về tình tiết Group chatsex vạn giới thì sẽ được đưa vào, nhưng cần phải nghĩ kỹ một chút về tính logic. Vì dương vật của main không phải là to nhất hay thế này thế kia, giả sử như ở Olympus có con bò minotaurus ấy, dương vật của nó thì khỏi phải bàn…

Viết mấy chương không có cảnh giường chiếu không tốn nhiều thời gian để tưởng tượng lằm :(.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.