Trở về truyện

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng - Chương 131: Thì Ra...Ta Không Phải Là Nhân Vật Chính

Chinh Phục Nữ Nhân Sẽ Có Thưởng

136 Chương 131: Thì ra...Ta không phải là nhân vật chính

X CHương 131

“Đinh! Kiểm trắc đến thế giới của ký chủ đột nhiên dừng hoạt động hơn một tháng do sáng tạo giả đột nhiên biến mất. Hệ thống tự động kích hoạt tính năng ẩn do sáng tạo giả thiết lập”

Bên ngoài, Tần Hiên nguyên bản bất động tựa như bị thời gian làm cho đình chỉ đột nhiên bừng tỉnh như vừa thoát khỏi cơn ác mộng.

“Ha,…Ta đã chết được bao lâu rồi?”

Nhìn xung quanh những nữ nhân của mình bất động. Trong đầu của Tần Hiên lúc này quả thật là đầy dấu chấm hỏi.

Thế nhưng chưa kịp định thần, trong đầu của hắn lại tiếp tục vang lên thanh âm của hệ thống lần nữa.

“Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ cấp SSS: Giải cứu sáng tạo giả

Chi tiết nhiệm vụ: Muốn tìm kho báu của ta ư? Đã để hết ngoài biển, cứ ra đó mà tìm…Và thế là thời đại hải tặc bắt đầu”


Nghe đến nhiệm vụ,thoáng chốc Tần Hiên có loại xúc động muốn chửi mẹ nhà ai thiết lập.

Đây là cái nhiệm vụ quỷ gì a.

Lại chưa kịp suy nghĩ, trước mặt hắn lúc này bỗng xuất hiện một cánh cổng không gian tựa như lúc nhân viên chuyển phát chư thiên vạn giới xuất hiện giao hàng.

Nhẹ nhàng rút dương vật ra khỏi lỗ lồn của Jessica đang chổng mông bên dưới sau đó lại nhanh chóng bế các nàng nằm xuống giường rồi khoác lên người một bộ quần áo, hắn chậm rãi đi về phía màn sáng.

Không cần biết chuyện gì đột nhiên xảy ra, nhưng nếu như lời hệ thống thông báo như vậy tức là chuyện khẩn cấp an nguy đến sinh mạng hắn.

Dù sao hắn cũng không muốn làm một cái nhân vật trong một quyển sách bị lão tác bỏ con giữa chợ a.

Hít một hơi thật sâu, Tần Hiên chậm rãi tiến vào bên trong màn sáng. Đến khi mở mắt ra thì hắn lúc này đã đứng trong một con hẻm nào đó với xung quanh là những thùng rác đang còn bốc mùi hôi chua hỗn hợp.

“Con bà nó hệ thống cũng biết lựa địa điểm quá rồi”


Trong đầu hắn lúc này lại hiện lên màn sáng bản đồ của hệ thống với một chấm đỏ đang chớp động bên trên, góc phải còn có đồng hồ đang đếm ngược 9:59.

“Xem ra lão tác giả đang ở phụ cận”

Nói, Tần Hiên nhanh chóng bước ra con hẻm sau đó nhìn về phía con đường đối diện.

“Quả nhiên ta đoán không sai, lão tác giả chính là cái con nhà giàu mới có thể rảnh rỗi viết ra nhân vật chính tiêu sái như ta a…đến, để ta xem ngươi dáng dấp ra làm sao”

Tần Hiên nhìn bên đường là dãy dài các biệt thự cao cấp liền tấm tắc sao đó theo hướng chấm đỏ mà tới.

Rất nhanh, hắn rốt cuộc tìm đến nơi chỉ định trên bản đồ.

Là một cái siêu cấp biệt thự, so với những cái biệt thự phổ thông vừa rồi to hơn gấp nhiều lần.


Thấy cửa không đóng, hắn cũng thuận thế mà tiến vào bên trong.

Không thể không nói, cái biệt thự này so với nhà hắn cũng không kém bao nhiêu a. Đi bộ từ cổng vào đến nhà chính cũng phải mất một đoạn thời gian đây này, xem xét chính là lão tác giả mượn cảnh vật thật để đưa vào thể giới hắn a.

Đi được một hồi, Tần Hiên rốt cuộc cũng trông thấy bóng dáng con người ở đằng xa.

Là một người đàn ông trung niên với gương mặt tròn kèm bộ ria mép trong trang phục tựa như là cho quản gia kiểu phương tây.

“Xin chào ngài, ta tới tìm Trương Thiên Bảo, không biết ngài ấy có ở nhà hay không”

Tần Hiên biết được tên lão tác giả chính là Trương Thiên Bảo liền tới hỏi thăm.

“Ngươi nhầm, ở đây là Phạm gia, không có ai họ Trương hết. Ngươi thử đến nhà của lão Trương sát vách hỏi thử xem” Quản gia liếc nhìn Tần Hiên, cũng không dài dòng nói.
Mà Tần Hiên nghe đến lời này liền mở ra bản đồ.

Chẳng lẽ là ta nhầm lẫn a?

Thế nhưng là nhà này rộng lắm nha, làm sao có thể nhầm được.

Đang tại lúc Tần Hiên suy nghĩ thì bỗng nhiên một thanh âm của đám người gần đó vang lên, là tiếng của đám công nhân đang xây nhà phụ cho biệt thự.

“Nè nè, ta nói Thiên Bảo a, tay ngươi bị gãy còn không chịu ở nhà hảo hảo dưỡng bệnh a, cố gắng ở đây để làm gì chỉ thêm cản trợ chúng ta a”


Theo thanh âm truyền đến, Tần Hiên thấy được một thân ảnh cao gầy, một tay đang băng bó, tay còn lại đang đẩy xe rùa dời gạch đến cho thợ xây.

“Ta mẹ nó đây thật không phải là lão tác đi a?”

Nhìn đến cái tay đang bó bột của đối phương, trong đầu Tần Hiên rốt cuộc cũng tìm ra một cái lý do để lão tác ngừng gõ chữ.

Đây cũng không phải không có khả năng nha.
“Uy, ta gọi Tần Hiên, ngươi có quen ta hay không a?”

Nhìn đến đồng hồ cũng không còn bao nhiêu thời gian, hắn trực tiếp báo ra họ tên của mình…

Dưới bóng cây to nhất trong vườn, Tần Hiên ngồi xuống trò chuyện cùng Trương Thiên Bảo đang quơ quơ nón bảo hộ quạtquạt cái đầu ướt đẫm mồ hôi.

“Không nghĩ tới, tác giả trong tưởng tượng của ta lại là nghèo như thế này a. Nhưng không sao, hôm nay ca tới chính là mang ngươi bay, mang ngươi cả đời chỉ cần viết ra thế giới của ca thôi là được, đời ca đủ cường đại rồi thì sẽ thường xuyên đến đây chơi nha”

Tần Hiên đang mãi thao thao bất tuyệt thì bỗng nhiên nhìn đến đối phương đang ném cho mình ánh mắt tựa như là nhìn một cái thiểu năng đang nói nhảm.

“Con bà nó, nhãn tình của ngươi đây là gì a?”

Trương Thiên Bảo không có nhiều lời mà chỉ nói một câu.
“Ngươi thử lấy một món đồ nào đó trong không gian ra cho ta xem?”

“Hừm, cái này là tính năng ngươi làm cho ta a, còn không đơn-!!!” Tần Hiên vừa định niệm lấy ra đồ vật thì bỗng nhiên phát hiện giao diện bản đồ vậy mà không chuyển về giao diện không gian trữ vật được.

“Ah, thật ngại quá, mạng hơi lag…”

Trương Thiên Bảo thấy vậy liền khinh bỉ nói:

“Với cấp độ thế giới của ngươi mà nói thì còn lâu mới triệu hồi ra được hệ thống a. Ngươi đừng tưởng thế giới của ta giống như thế giới cấp thấp của ngươi như vậy mà nghĩ muốn làm gì thì làm”

“Ngươi và ta.. cũng chỉ là sinh vật nhỏ bé đang chật vật vùng vẫy giữa thế giới này mà thôi”

Nói đến đây, thanh âm của Trương Thiên Bảo cũng có chút bi ai.

“Có ý gì?”

Nghe đến lời này, Tần Hiên cũng hiểu được sự tình không có đơn giản như là hắn tưởng tượng.
“Ở cái thế giới này, mỗi cá nhân đều có thể trở thành một cái tác giả, một cái người kiến tạo ra một cái thế giới. Khi thế giới của hắn đủ lượng người hâm mộ thì hắn có thể thông qua nó thu hoạch được một lần lấy ra một vật trong thế giới mà mình kiến tạo”

Tần Hiên thấy thế liền sáng rực hai mắt, linh quang chợt nháy trong đại não nhưng lại nhìn đến ánh mắt hững hờ tựa như sớm biết rõ hắn sẽ có cái dạng này.

“Thấy tên thợ chính kia hay không? Hắn trước đây viết ra một cái Fuho cố sự, lượng fan ước chừng hơn một triệu cho nên thu hoạch được kỹ năng đỉnh cấp thợ xây a”

Trương Thiên Bảo vừa nói vừa chỉ về người đàn ông có nước da ngâm đang vừa xây nhà vừa nhìn về phía ống kính cười nói.

“Chia sẻ cho thầy đi..”

“Còn chủ căn biệt thự này nha, viết ra một cái nữ tổng tài đại náo giới giải trí cố sự, fan có hơn tám triệu, nghe nói thu hoạch được một cái thanh xuân đan nha, đến giờ ta còn không có trông thấy dung mạo của nàng”
Tần Hiên nghe thấy như thế liền kinh ngạc:

“Kinh khủng như vậy?Thế còn ngươi đã thu hoạch được cái gì chưa a lão tác? Nhanh nhanh chóng chóng giúp ta hỏa bạo a”

“Chưa a, thế giới của ta viết chính là sắc văn cho nên không nhiều độc giả ủng hộ a”

Thấy thế, Tần Hiên liền minh bạch.

Đúng a, sắc văn thì làm sao có được nhiều người ủng hộ được a.

Ngẫm qua ngẫm lại, hắn cuối cùng nhìn xuống đũn quần, trong lầm thầm hạ quyết định.

“Con a, sao này ngươi sẽ không được gần lồn được rồi a”

Mà Trương Thiên Bảo dường như tâm linh tương thông với Tần Hiên, liếc mắt liền nói:

“Ngươi nghĩ nhiều, ở cái thế giới này mỗi cá nhân sinh ra đều đã tự động kích hoạt thể loại văn mà mình viết rồi a. Có người còn thê thảm hơn ta chỉ có thể viết Ám văn a, nghe nói đã bị phong sát đây này..Còn có người viết cái Lịch sử văn đang ngồi trong tù vì xuyên tạc lịch sử nha..”
“Cái CMN, còn có thể chơi như vậy??” Tần Hiên quả thật hoài nghi mình rốt cuộc có phải hay không cái nhân vật chính a.

Đang sống sờ sờ thì mẹ nó lại xuyên qua đến một cái thể giới khác…thế nhưng là..ngàn vạn không nghĩ tới cái thế giới mà mình xuyên đến lại là một cái thế giới của người trong thế giới khác tạo ra…

“Khoang…dừng lại hai giây…Ta có chút không thể tiếp thu được…Ý ngươi nói sớm giờ có phải hay không là nói ta đây vốn không phải là một nhân vật chính?”

Trương Thiên Bảo thấy vậy cũng liền thở dài một hơi, chậm rãi nói:

“Kỳ thật, từ khi ta hiểu rõ thế giới này vận hạnh về sau, ta vẫn luôn có một câu hỏi…Liệu rằng, thế giới này lại là sản phẩm của một cái tác giả nào đó tạo ra, mà ta và ngươi hay tất cả những người ở đây đều cũng chỉ là từng cái nhân vật của người đó?? Và liệu thế giới của hắn đã là cuối cùng hay chưa hay lại là….”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.