110 Chương 106: Biểu Diễn Lúc 9 Giờ 30
Cả đám nữ nhân mặc dù từng cái đều là cao ngạo lạnh lùng, kinh nghiệm sống phong phú nhưng đột nhiên trông thấy nhiều thi thể đến như vậy cũng là bị doạ cho sợ a.
Ước chừng hơn 20 cái thi thể, thối rữa có, thành xương khô cũng có nhưng đều có chung một cái đặc điểm chung đó chính là đều bị cắt thành 2 khúc.
Điều này làm cho đám người Lucy cũng dần trở nên nghi hoặc.
Mặc dù cũng thét dài còn hơn là lúc bị Tần Hiên phá trinh nhưng Đỗ Như Băng đã sớm bừng tỉnh. Nàng đối với Lucy hỏi:
“Lucy tỷ, chúng ta là nên đi tiếp hay sao a?”
Lucy ngẫm một hồi lâu sau đó lại nói: “Có lẽ ai đó muốn hù doạ chúng ta nên mới làm vậy a? Hoặc có lẽ đây trùng hợp là phòng chứa thi thể của hung thủ giết người mà thôi”
Mà phòng trực tiếp sớm đã nổi lên cơn bão, nhân số đã trực tiếp phá 200 ngàn người xem.
“Con mẹ nó, ta cũng bị doạ sợ một hồi a”
“Mẹ hỏi ta vì sao xem trực tiếp mà ướt quần, ta không thể nói là bị doạ sợ được a~”
“Ai đó có thể cho ta biết, Lucy đại mỹ nữ vì cái gì biết các thi thể là do bị sát hại mà thành a?”
“Trên lầu nhà ngươi không biết suy luận sao? Nhìn xem thi thể đều bị cắt thành 2 khối vô cùng dứt khoát a, đây chính là bị cùng một chỗ chém đi”
“Cùng một chỗ chém? Lại có hung khí nào có thể chém hơn hai mươi người cùng lúc a?”
“Ta chỉ để ý một chỗ, tâm lý tố chất của các mỹ nữ quả thật không phải thường a, đây quả thật là các Lara Croft ngoài đời thực!”
“Lara Croft? Là ai nha?”
“Đâu ra người nhà quê này vậy? Có biết Tomd Raider Lara Croft hay không?”
…
Mà Tần Hiên thì chưa đầy 2 phút đã phóng tia năng lượng của bộ giáp tìm đến chỗ các nàng, chỉ là hắn xuất hiện phía sau máy quay.
Trông thấy Tần Hiên về sau, chúng nữ có loại xúc động muốn nhào vào trong ngực hắn để được hắn che chở. Nhưng thấy Tần Hiên biểu thị các nàng tiếp tục cho nên cả đám liền vẫn như bình thường, chuẩn bị bơi vào bên trong. Chỉ là lần này các nàng đã không chút sợ hãi bơi vì có Tần Hiên ở phía sau, hơn nữa còn gần các nàng.
Tần Hiên ngay từ lúc bơi xuống cũng đã mở ra âm dương nhãn quan sát toàn bộ con tàu, nhận thấy không có gì nguy hiểm, chỉ là có chút vong hồn cho nên hắn vẫn để cho chúng nữ tiếp tục.
Vừa tiến vào bên trong, không có như trong tưởng tượng của đám người là sẽ có một kho báu hay là một cảnh tượng kinh hoàng nào đó mà là một căn phòng trống.
“??? Sao lại không có cái gì a?” Anna có chút tiếc nuối nói.
“Đây có lẽ chỉ là phòng chứa thi thể mà thôi, có lẽ chúng ta nghĩ sai a” Lucy lắc đầu.
“Hình như là cuối con thuyền a? Chẳng lẽ kho báu nằm ở đầu kia hay sao?”
Cả đám nhìn nhau, sau đó đành bơi về hướng ngược lại.
Dọc đường đi, đám người vậy mà đi qua chiếc đồng hồ vừa rồi, chỉ là mấy khối ký tự sớm đã không thấy đâu. Bất quá không ai để ý chi tiết này mà tìm đến một căn phòng khác.
“Oa, là một chiếc xe hơi cổ điển?” Đỗ Như Băng thốt lên.
“Chư vị khán giả, ai đó có thể cho chúng ta biết đây là xe gì hay không a?”
Mưa đạn cũng theo đó mà lần lượt xuất hiện bình luận của những người yêu xe.
“Là Jaguar X150 sản xuất năm 1958. Là siêu cấp cổ điển a chủ bá, chỉ đáng tiếc là không còn giá trị do ngâm quá lâu dưới đáy biển”
“Ai, nó từng là ước mơ từ bé của ta a, đáng tiếc, quá đáng tiếc”
…
“Ai, xem ra cái này cũng không có giá trị gì mấy” Đỗ Như Băng lắc đầu thở dài dự định đến một căn phòng khác.
Đúng lúc này, Anna tinh ý kêu lên: “Như Băng, xem phía sau còn có cánh cửa a”
Là một cánh cửa có màu tối đen như mực, tay nắm cửa sớm đã không thấy đâu mất cho nên nếu sơ ý chính là không biết nơi này có một cánh cửa nữa.
Đỗ Như Băng nghe vậy liền bơi tới chỗ, xem xét, sau đó một cước đạp mạnh.
Cửa mở toanh nhưng không có một màn xác người trôi ra như vừa rồi mà là một căn phòng chất đầy các thùng gỗ hình hộp chữ nhật dài chừng 1m2 rộng khoảng 5 tấc,ước chừng có hơn 20 thùng, không biết làm bằng chất liệu gì mà ngâm nước lâu như vậy vẫn không bị mục, chỉ có ổ khóa bằng kim loại sớm đã rỉ sét đầy lỏng lẻo.
Trông thấy những thứ này, cả đám cũng đã đại khái đoán được nhưng vẫn chưa cao hứng vội, Đỗ Như Băng cũng liền thay mặt cả đám tới một thùng gỗ gần đó, sau đó nhẹ nhàng mở.
“Mọi người, là vàng a”
Cả đám nghe vậy liền cao hứng bơi lại, chỉ trông thấy bên trong thùng gỗ vậy mà chất chứa hơn 20 khối vàng, xếp san sát nhau từ đầu này tới đầu kia.
Từng khối từng khối to chừng cổ tay người trưởng thành, dài hơn hai tấc, nếu là hiện đại chính là chỉ có trong kho bạc quốc gia hoặc siêu cấp ngân hàng mới trữ vàng khối như thế này.
Đám người nhìn nhau, hai mắt nhất thời không thể che giấu đi nổi kích động, nếu đây không phải dưới nước mà là trên bờ thì sớm đã ôm nhau nhảy múa tưng bừng.
Mà phòng trực tiếp thì khỏi phải nói, mưa đạn đầy rẫy cơ hồ tràn màn hình.
“Không có khả năng, đây là giả a, đây không thể nào là thật được”
“Ai đó, ai đó có thể nói cho ta, trên màn hình không phải là 1 tấn vàng đi????”
“Thần linh ơi, bọn họ chẳng phải đủ giàu rồi hay sao a?”
“Không được, ta muốn đi tìm kho báu”
…
Có hâm mộ, có ghen ghét có đố kỵ cũng có nhiệt huyết sôi trào hận không thể trở thành nhà thám hiểm ngay lập tức.
Kích động về kích động, chúng nữ cũng bắt đầu bình tĩnh lại, bọn hắn biết thiên hạ không bao giờ có bữa trưa miễn phí.
Lucy vẫn là trước tiên nói ra suy nghĩ của mình:“Vàng này xem xét chính là từ trong ngân khố! Người ta sẽ không để ngần này vàng biến mất dễ dàng theo con thuyền này như vậy a”
Anna: “Ý của tỷ là…Vàng này chính là bị đánh cắp?”
Lucy gật đầu sau đó nói tiếp: “Đây có thể chính là lý do con thuyền này đột nhiên biến mất vào thời điểm đó…Cộng thêm những thi thể vừa rồi…Có lẽ có người muốn che đi những thứ này mà giết người diệt khẩu để che đi sự tồn tại của con thuyền a”
Phòng trực tiếp nghe đến lời này của Lucy cũng là im lặng. Sau đó chính là mãnh liệt mưa đạn dội thẳng vào màn hình trực tiếp.
“Đây là lý do người giàu và chúng ta chênh lệch a”
“Đúng đúng, ta nếu như gặp thấy nhiều vàng như vậy sớm đã mang theo nó rời đi rồi a,làm gì còn hơi mà suy nghĩ những thứ này”
“Chủ bá xin nhận một quỳ của ta, ngươi có tiền nhiều đến mức xem gần cả tấn vàng như không thấy thì vì cái gì vẫn phải mạo hiểm đi tìm kho báu cái gì a?”
……
Chỉ là phòng trực tiếp chưa oanh động được bao lâu vậy mà đã trở nên im như chết vì trong con thuyền chìm dưới đáy đại dương này vậy mà vang lên một giọng hát.
“Thanh âm gì?”
Đám người Lucy tuy đã đoán được trên tàu này có ma nhưng chưa tận mắt thấy thì cả đám vẫn chưa tin được cho nên khi vừa nghe thấy thanh âm thì bọn hắn cũng đã lần theo đó mà đi đến đại sảnh.
Vừa đến đại sảnh, đám người bao quát Tần Hiên ẩn bên cạnh các nàng cùng với phòng trực tiếp đều bị một màn trước mắt làm cho ngây người.
Đồng hồ điểm 9 giờ 30 phút, đại sảnh vậy mà xuất hiện rất nhiều người đang mặc âu phục đang ngồi ở từng bàn riêng biệt, mắt hướng về một nơi ở trung tâm sân khấu.
Một nữ ca sĩ với dung mạo hấp hồn, mắt phượng mày liễu, cặp một anh đào căng mọn đỏ chót, mái tóc xoăn ngắn được chải chuốt gọn gàng ở một bên tai, làn da trắng nõn không chút, bên trong chiếc váy dạ hội màu đỏ chính là hai bầu vú cao ngất dán chặt với lớp vải cùng cặp gợi dục đang khiêu khích ở phía sau.
Một tay cầm micro một tay chống mông, vừa biểu diễn vừa hát.
Chỉ là chưa đến 30 giây sau đó, đột nhiên toàn bộ người trong đại sảnh đều bị cắt thành hai nửa.