Trở về truyện

[CAO H+] Tuyển Tập Truyện Cổ Tích Của Tiểu Phương Phương - Chương 24: Quỷ Lùn Và Hoàng Hậu

[CAO H+] Tuyển Tập Truyện Cổ Tích Của Tiểu Phương Phương

24 Chương 24: Quỷ Lùn Và Hoàng Hậu

Tiểu Phương phương đồng thoại tập đệ 05 chương - Quỷ lùn thiên

“... Chỗ này là chỗ nào...”

Đây là vấn đề đầu tiên nảy ra trong đầu Tiểu Y sau khi tỉnh dậy.

“Đầu có chút đau...”

Tiểu Y phát giác chính mình thân thể hiệng đang ở một gian phòng chưa từng thấy qua.

Lúc vội vã đứng lên, đầu cô nay lập tức xuất hiện một trận choáng váng.

Miễn cưỡng ngồi lên chiếc khăn trải giường màu trắng trên giường ngủ.

Cố gắng nhớ lại chuyện gì đã phát sinh vừa rồi, cầu mong tìm được đáp án.


“Ca ca... Tiểu Khắc cả 2 đang ở đâu...”

Mở ra 2 mắt đang mông lung nhìn quanh 4 phía.

Thật sự đang ở nơi xa lạ không chút nào quen thuộc nào cả.

Ơ nơi xa lạ này nội tâm cô không khỏi có một trận hoảng loạn.

Chạm vào chiếc ghế gỗ dựa cạnh bàn, cô bắt đầu dần dần nhớ tới chuyện trước khi té xỉu.

“Chỗ này là Quỷ lùn thay giới.”

Tiểu Khắc vừa nhìn 4 phía phong cảnh nói.

“Quỷ lùn?”


Tiểu Chí 2 huynh muội trăm miệng một lời.

“Đúng vậy, ở chỗ này Quỷ lùn sẽ uy hiếp Vương Hậu, nếu ở trong thời gian nói không được tên của hắn, hắn sẽ lấy đi con của Vương Hậu.”

Tiểu Y tức giận nói:

“Thật là quá đáng, thay mà dám chia rẽ gia đình người ta, chúng ta cần làm gì mới có thể giúp được Vương Hậu.”

Tiểu Khắc giải thích:

“Bởi vì đã chịu chú ngữ ảnh hưởng, cho nên người nói cho Vương Hậu bởi vì AIDS chết mất, cho nên Vương Hậu không có đáp án, mà vì vậy con nàng sẽ bị mang đi.”

“Kia còn không đơn giản sao? Chúng ta chỉ cần nói cho Vương Hậu đáp án, không phải có thể bại lui Quỷ lùn rồi sao?”


Tiểu Chí nói.

Tiểu Khắc gật đầu một cái:

“Đúng vậy, đây là đúng là một cái dễ dàng nhiệm vụ, nửa buổi liền có thể hoàn thành.”

Liền ở ngay lúc này, ba người phát hiện phía trước từ nơi xa đi tới một cái bộ dáng khập khiễng buồn cười buồn cười chú lùn.

Chú lùn nhìn đến bọn họ hiện ra một bộ kinh ngạc biểu tình, không thể tưởng tượng nói:

“Ngươi... Như thay nào ở chỗ này?”

Tiểu Chí không rõ nguyên do hỏi:

“Cái gì như thay nào ở chỗ này, ngươi quen biết chúng ta sao? Tiên sinh.”

Tiếp theo nhìn đến chú lùn đang nhìn chằm chằm Tiểu Y, biết hắn trong miệng “Ngươi” kỳ thật là hướng về phía Tiểu Y tới nói.

Chú lùn ngây người nửa ngày mới hướng về Tiểu Y chậm rãi nói:

“Cách thời gian quy định còn có ba ngày, ngươi tự mình từ trong cung ra, có phải đã nghĩ ra đáp án?”

Tiểu Y vẻ mặt hoang mang, lấy hoang mang ngữ khí hướng chú lùn nói:


“Tiên sinh, ngươi nhận sai người, ta không biết ngươi đang nói cái gì đáp án a?”

Ai ngờ câu này nói đơn giản dễ hiểu lời nói nhưng lại chọc giận chú lùn, hắn gần như cuồng loạn kêu to:

“Cái gì? Ta đối với ngươi tình cảm chân thành tha thiết, ngươi không đem ta đặt ở trong lòng cũng thôi, cư nhiên còn không nhận ra ta? Ngươi không muốn con mình nữa sao?”

Nói xong cầm lấy trên tay ma trượng vung lên, ầm vang một tiếng.

Sau một tiếng, ánh sáng đánh về phía Tiểu Y.

Tiếp theo cô đầu óc liền trống rỗng, bất tỉnh nhân sự.

“Là kia chú lùn mang ta tới chỗ này.”

Nhớ lại chuyện kia, Tiểu Y đã hiểu ra bản thân đang ở trong tình trạng gì.

Tuy rằng không biết chú lùn kia vì sao nổi giận, nhưng cô tin chính mình nhất định là bị nhận sai thành người khác rồi.

“Ca ca cùng Tiểu Khắc nhất định sẽ tìm được ta...”

Tiểu Y từ nhỏ đã lớn mật nên bây giờ cũng không sợ hãi gào khóc như các cô gái khác mà vẫn kiên cường sau khi biết chuyện.
Tuy nhiên giờ phút này bị chú lùn kỳ quái bắt giữ còn bị một cái bị nhốt một nơi xa lạ.

Nội tâm không khỏi cũng có chút kinh sợ, cô chỉ cầu mong ca và Tiểu khắc có thể kịp thời đuổi tới, cứu lấy chính mình.

Biết không còn cách nào khác cô đi xem xét quanh phòng, Tiểu Y đột nhiên bị một bức bức họa trên vách hấp dẫn:

“Trời ạ, cái này không phải ta sao?”

Chỉ thấy tranh vẽ một nữ tử thân xuyên cung đình quý phục, bộ dáng lại giống cực Tiểu Y.

Nhìn đến chính mình bức họa, Tiểu Y nhịn không được trợn mắt há hốc mồm.

Họa nội nữ tử dung nhan hiền lành, miệng sắc mang theo một tia ý cười.

Cảm giác ấm áp cực hạn.

Có thể thấy được người vẽ tất là tốn biết bao nhiêu tâm tư mới có thể miêu tả ra như thay sinh động như thật bức họa.

“Ngươi đang xem cái gì?”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.