100 Chương 100: Lâm Phi Dật trả thù.
Hắn không biết ba hắn dạy hắn mấy thứ này là do nhất thời tâm huyết dâng trào, hay là đã sớm có kế hoạch dạy dỗ. Tóm lại khi hắn nghe xong thì cũng hiểu ra được không ít. Ít nhất là hắn đã biết làm sao để đối phó với địch nhân của mình, học được làm sao để che dấu mình.
Lúc này di động của Lâm Phi Dật đổ chuông, hắn nhận ra là anh họ Lâm Phong của hắn gọi tới. Hắn đi ra ngoài nghe máy:
- Alo, anh họ à.
- Ừ, anh đây, Tiểu Dật, mày ở nhà à?
- Vâng, em mới vừa ăn cơm xong. Ba em đang dạy em một số chuyện, ha hả.
- Chú cũng ở nhà à? Có chuyện cần nói với mày một chút này. Mày đã bảo anh giúp mày tra ra bốn kẻ dưới tay của Trần Tuấn Sinh là ai. Anh đã giúp mày điều tra ra được rồi. Bây giờ bọn nó đang cùng ở Hộp đêm Mộng Ảo nghe nhạc. Mày có tới được không?
- Anh họ đã giúp em điều tra ra tung tích của bọn nó rồi à? Vậy thật sự là quá tốt. Đúng rồi, thằng khốn Trần Tuấn Sinh kia cũng ở đấy à?
- Không có, chỉ có bốn tay đấm của nó đang chơi bời trác táng ở đây thôi.
- Em có thể đến được. Thế em gặp anh ở đâu đây?
- Mày tự lái xe đến Hộp đêm Mộng Ảo đi. Lúc nào đến đây thì gọi điện thoại cho anh. Anh ở bên này đều bố trí cả rồi. Anh đã mượn Nhạc ca vài người đây rồi.
- Ngay cả Nhạc ca cũng ra mặt ạ. Thế thì mấy thằng kia sẽ không chết tử tế được rồi. Anh họ, em lái xe đến Hộp đêm Mộng Ảo ngay đây.
Lâm Phi Dật nói xong liền cúp điện thoại rồi đi vào trong đại sảnh tìm ba mình nói:
- Ba, anh họ tìm con có chút việc. Con muốn đi ra ngoài một chút.
- Ai? A Phong vừa mới gọi điện thoại cho con à?
Lâm Cường ngẩng đầu nhìn Lâm Phi Dật một cái, hỏi.
- Vâng.
Lâm Phi Dật trả lời.
- Rồi, thế con đi đi. Đừng chơi quá muộn là được. Mà A Phong cũng lâu rồi không đến nhà ta, có rảnh thì con rủ nó lại đây chơi.
Lâm Cường nói.
- Anh họ gần đây hơi bận. Con sẽ bảo anh ấy thế.
Lâm Phi Dật nói xong thì đi ra ngoài mở cửa chiếc xe thể thao màu trắng Guinea Gallardo09 đời LP560-4 trị giá hơn ba trăm vạn phóng như bay đến Hộp đêm Mộng Ảo.
Ngày đó Lâm Phi Dật bị Trần Tuấn Sinh mang theo bốn thằng tay chân đánh hắn tơi bời hoa lá trước mắt bao người ở Đại học Yến Hoa làm hắn vô cùng phẫn hận, thề phải trả lại Trần Tuấn Sinh gấp trăm ngàn lần. Hắn lúc đầu muốn nhờ anh họ mình rủ rê một nhóm người đi làm thịt Trần Tuấn Sinh nhưng lại bị ba hắn ngăn trở. Ba hắn nói hiện tại còn không phải lúc, hắn cũng đành phải nhịn. Tuy không thể làm thịt Trần Tuấn Sinh được nhưng bốn thằng tay chân mà Trần Tuấn Sinh thuê kia vẫn có thể động tới. Cho nên bước đầu tiên của hắn chính là muốn tra ra hành tung của bốn tay đấm mà Trần Tuấn Sinh thuê đang ở đâu, sau đó tiến hành hành động trả thù.
Lâm Phi Dật biết anh họ mình có quan hệ rộng, có chút ảnh hưởng ở cả hai giới hắc bạch. Bởi vậy hắn nói chuyện này cho anh họ mình, nhờ anh họ hắn lưu ý tới hành tung bốn tay đấm của Trần Tuấn Sinh. Dựa vào mối quan hệ rộng rãi của anh họ, hắn đã nắm được hành tung của bốn tên này. Hơn nữa đêm nay còn biết là bốn tên này đang vui vẻ ở ngay Hộp đêm Mộng Ảo.
Tuy nhiên điều làm cho Lâm Phi Dật bất ngờ chính là anh họ Lâm Phong của hắn không ngờ cũng nhờ vả được"Tiếu diện hổ" Nhạc ca. Trong giới hắc đạo ở thành phố này, nhắc tới Nhạc ca không ai không biết. Nhạc ca nắm trong tay gần một nửa các sòng bạc ngầm ở thủ đô, lại còn có một đám tay chân hung hãn dũng mãnh. Hơn nữa Nhạc ca cũng đi lại với rất nhiều ông chủ lớn, cũng là hắc bạch làm ăn với nhau. Nghe nói, Nhạc ca còn nuôi vài sát thủ cao cấp, chuyên môn âm thầm xử lý hộ mấy chuyện khó giải quyết mà các ông chủ lớn không tiện ra mặt. Cho nên ở thủ đô không ai lại vô duyên vô cớ đi trêu chọc vào Nhạc ca, bởi vì người đó sẽ ăn không ngon ngủ không yên.
Nếu anh họ Lâm Phong đã mượn vài người từ chỗ Nhạc ca thì chắc rằng bữa tối nay sẽ có đổ máu. Mới nghĩ thế thôi mà trong lòng Lâm Phi Dật đã không kiềm chế được sự kích động rồi.
Lúc này Lâm Phi Dật đã lái xe tới Hộp đêm Mộng Ảo rồi. Hắn dừng xe lại rồi gọi điện thoại cho anh họ Lâm Phong nói mình đã tới nơi. Chỉ chốc lát sau có ba người đi ra từ cửa lớn Hộp đêm Mộng Ảo. Lâm Phi Dật nhìn thấy ba người này liền bước lên đón.
- Anh họ
Lâm Phi Dật chào hỏi một người thanh niên cao lớn lạnh lùng.
Anh họ Lâm Phong của Lâm Phi Dật có vẻ mặt lạnh lùng, tuy nhiên cũng vô tình toát ra một vẻ ngạo mạn, ra dáng con cháu của một cán bộ cao cấp. Nhìn kỹ thì hoá ra Lâm Phong này chính là người đang theo đuổi Lâm Hiểu Tình mà sáng nay Sở Phàm gặp. Mà Lâm Phong này cũng là kẻ làm cho Lâm Hiểu Tình cảm thấy muốn rời xa mà không được, vô cùng đau khổ, là gông cùm xiềng xích trong lòng nàng.
- Tiểu Dật, hai vị này đều là thủ hạ của Nhạc ca, tên là Lôi Báo và Triệu Hổ. Sau này họ cũng là anh em của chúng ta.
Lâm Phong giới thiệu.
- Em chào hai đại ca.
Lâm Phi Dật đứng bên Lâm Phong chào hỏi Lôi Báo và Triệu Hổ.
- Ha ha, nếu là anh em thì cũng không cần khách sáo như vậy. Đêm nay Lâm công tử mời chúng ta đến là để giáo huấn một vài tên cơ bắp cuồn cuộn. Anh xem ra là nên giải quyết chính sự trước đi. Xong việc rồi thì chúng ta cũng có đáp án tốt để báo cáo kết quả công tác cho Nhạc ca.
Triệu Hổ cười ha hả nói.
Dáng người Triệu Hổ cũng như tên gọi, eo gấu lưng hổ, song chưởng thô to rắn chắc. Lớp áo bó sát không tay lại càng làm hiện lên các đường cong trên cơ thể gã, làm cho người ta có cảm giác là người này có sức lực cực kỳ khủng bố, nếu đã ra tay chắc chắn là hung mãnh như hổ.
Lôi Báo đứng một bên không nói gì, âm trầm. Lôi Báo so với Triệu Hổ thì có vẻ nhỏ bé nhanh nhẹn hơn. Tuy nhiên đôi mắt sắc bén dày đặc của gã lại làm cho người ta cảm thấy không rét mà run, giống như một con báo trong bóng đêm, bất cứ lúc nào, nơi nào cũng đều có thể nhảy ra làm một kích trí mạng. Người như vậy thuộc dạng nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
- Được. Nếu Hổ ca đã nói như vậy thì chúng ta vào đi thôi. Bốn thằng mất dạy kia đang ở trong phòng số 5. Trong phòng còn có ba người nữa, có lẽ là đồng bọn của bọn nó. Đi, chúng ta đi vào tìm bọn họ đi.
Lâm Phong nói xong liền dẫn đầu đi vào trong Hộp đêm Mộng Ảo.
Thần sắc trên mặt Lâm Phi Dật rất là kích động, bởi vì lúc này bước đầu tiên để trả thù của hắn đã bắt đầu.