2 Chương 2
Nguyễn Tương suy nghĩ, tiểu huyệt nhỏ giữa hai chân lại từng đợt co thắt, chảy ra một ít chất lỏng.
Ngay khi đứng trong phòng khách, quần lót của cô đã ướt nhẹp.
Cô cúi đầu, nhìn đến chiếc quần lót nam bị mình vô tình đá vào trong phòng.
Đây chắc hẳn là quần lót của Trần Thạc.
Nguyễn Tương tự khuyên nhủ trong lòng mình đừng để ý đến, nhưng tay trái lại không nghe lời cầm lấy quần lót, tay phải nhẹ nhàng mở cửa phòng ra một chút.
Tong nháy mắt, âm thanh rên rỉ của bạn cùng phòng, cùng với tiếng bạch bạch bạch khi làm tình, cùng nhau truyền tới.
Một tay cô siết chặt chiếc quần lót nam, tay còn lại lặng lẽ lần mò vào bên trong váy mình.
Tay nhỏ cách một lớp quần lót mà ma sát tiểu huyệt.
Cô nhanh chóng đưa chiếc quần lót nam lên chóp mũi, quần lót nồng đậm một mùi của đàn ông, như đang nhắc nhở cô về kích cỡ thô dài của Trần Thạc.
Không đủ.
Không kịp cởi quần lót, chất vải không được tính là mềm mại bị cô dùng ngón tay chọc vào trong huyệt hoa.
“N~”
Nguyễn Tương cắn môi rên một tiếng, siết chặt quần lót của Trần Thạc.
Tay nhỏ ở dưới váy cách một lớp quần lót phấn nộn, không ngừng nghiền nát huyệt hoa.
Huyệt hoa chảy ra dịch ngày càng nhiều, quần lót thô ráp làm cô khá thoải mái nhưng không đủ dài, cô vừa rồi có nhìn thấy dương vật của Trần Thạc rất dài…
Nguyễn Tương nhịn không được cong chân dài lên, ngồi hình chữ M ở trên giường, quần lót màu phấn treo ở cẳng chân.
Cô hô hấp dồn dập, đầu nhũ hoa dựng thẳng trên bầu ngực căng tròn cũng đang lên xuống theo sự phập phồng của hô hấp, một bàn tay vói vào trong áo nắm lấy ngực mình tự bóp, hai mắt cô dần mất đi tiêu cự.
Trong đầu nghĩ đến sườn mặt anh tuấn của Trần Thạc, sống mũi cao thẳng cùng một lớp mồ hôi tinh tế, tuy gầy nhưng rắn chắc, còn có cả dương vật to lớn kia.
Ngón tay ra vào huyệt nhỏ ướt át càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh!
Tiếng nước òm ọp òm ọp vang lên từng trận, làm cô nghe cũng tự mình thấy thẹn, nhưng mà càng cảm thấy thẹn lại càng không nhịn được.
Bên ngoài Trần Thạc kêu rên một tiếng, cô cũng không ngăn nổi mà “A” một tiếng.
Âm thanh của cô hòa cùng với bạn cùng phòng khó mà phân biệt được.
Nguyễn Tương kịch liệt hô hấp, cao trào.
Bàn tay đang siết chặt chiếc quần lót nam nhẹ buông ra, vươn về phía sau nhẹ nhàng xoa.
Sau khi lấy lại tinh thần, cô cảm thấy thẹn vô cùng, cô thế mà lại…
Trong lòng cảm thấy mình thật sự không tốt, nhưng lại đem quần lót của Trần Thạc để vào chiếc tủ ở đầu giường.
Đêm đến, Nguyễn Tương không ngủ được, sắc hồng trên khuôn mặt cô chưa vơi hết, cô khẽ cau mày, hàm răng cắn đôi môi hồng, tựa hồ đang thừa nhận điều gì đó.
Cô mơ thấy Trần Thạc thao cô, dùng dương vật thô to đã từng thao Chương Kỳ mà hung hăng đâm cô.
A….Thật thoải mái…. Dương vật vừa to lớn vừa mạnh mẽ kia lấp đầy tiểu huyệt dâm đãng của cô.
“Két” một âm thanh nhỏ vang lên, Nguyễn Tương bừng tỉnh dậy từ trong giấc mộng, cửa phòng ngủ của cô mở ra.
Một bóng đen cao lớn, lung lay đi vào tiến tới chỗ cô, là Trần Thạc.
Nguyễn Tương nhận ra người đến, lại phát hiện hình như Trần Thạc uống say, liền bước xuống giường nâng anh lên.
Tay cô vừa chạm vào cánh tay Trần Thạc, lại bị anh thuận thế lôi kéo, đem cô kéo vào trong ngực.