Trở về truyện

Bí Mật Về Sự Sa Ngã Của Mẹ - Chương 8

Bí Mật Về Sự Sa Ngã Của Mẹ

8 Chương 8

Thời tiết mấy hôm nay thực sự rất khắc nghiệt sau tiết tự học buổi chiều thời tiết không tốt bây giờ mới 5 giờ mà ngoài trời đã tối om ngoài ra còn có một vài bông tuyết nhỏ, vì vậy chúng tôi rời trường sớm một giờ.

Tan học mở điện thoại ra, nhìn thấy một tin nhắn bị : "Tối nay mẹ phải tăng ca ở trường, khoảng bảy đến tám giờ mẹ mới về, con ra ngoài mua gì ăn đi con gái. ".

Tôi nhanh chóng trả lời :"Vâng, ạ."

Sau khi ra khỏi cổng trường, tôi lập tức bắt taxi đến trường tiểu học nơi mẹ tôi đang dạy, 20 phút sau tôi đã đến cổng trường. Do tôi đang mang theo cặp sách và người bảo vệ cũng đã quen mặt tôi, bảo vệ nghĩ tôi đang tìm mẹ tôi và cho tôi vào mà không nói gì.Lúc này đã gần sáu giờ tối, trong khuôn viên trường hoàn toàn tối đen, trừ phòng bảo vệ vẫn sáng đèn, các giáo viên khác cùng hiệu trưởng đều về nhà sớm, bởi vì trường tiểu học thường tan học. lúc ba hoặc bốn giờ, và tất cả các giáo viên đều rời đi muộn nhất vào lúc năm giờ, vì vậy tôi cảm thấy kỳ lạ khi mẹ tôi nói rằng sẽ tan làm vào lúc bảy hoặc tám giờ. Cũng may cửa phòng dạy học không khóa, sau khi vào trong, tôi rẽ trái đi vài bước thì thấy văn phòng mẹ tôi đang ở, vì mẹ tôi là giám đốc bộ môn giáo dục đạo đức và cũng là cố vấn của trường lên có một văn phòng độc lập diện tích nhỏ , thấy có ánh đèn từ khe cửa hắt vào nên chắc mẹ tôi ở trong. Nhưng tôi không dám gõ cửa, bởi vì tôi biết cửa có lẽ đã được khóa từ bên trong, từ cuộc nói chuyện trên điện thoại, tôi chắc chắn rằng Tiểu Bảo hoặc Hiếu nhất định sẽ đến bên mẹ và dậy dỗ mẹ tôi hôm nay.

Tôi chậm rãi bước ra ngoài, đi một vòng bên ngoài khu dạy học thì thấy hai cửa sổ của phòng làm việc của mẹ tôi đã kéo rèm dày rồi, nhưng góc rèm bên trái có một vài khe hở, có lẽ mẹ tôi tưởng rèm đã được đóng hoàn toàn. Tôi len lén đi tới, dán mắt vào khung cửa sổ nhìn cảnh trong nhà, may mà phòng làm việc của mẹ tôi ở tầng một nên tôi có thể nhìn từ đây.Tôi nhìn thấy một thanh niên khoảng hai mươi tuổi đang ngồi ở bàn làm việc của mẹ anh ấy trong phòng, anh ấy trông khác với Bảo , anh ấy hẳn là Hiếu , cả hai đều làm việc trong Sở Giáo dục. Anh ta đi giày da ,hai chân anh ta đang để lên đầu bà, mẹ đang quỳ dưới gầm bàn, tôi không nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt của bà , cặp mông của bà nhô lên. Nhưng đầu gối đặt ở trên chân của người đàn ông trẻ đó. Vừa hút thuốc, Hiếu vừa dùng roi nhẹ nhàng đánh trúng cặp bắp chân đi tất của mẹ.

Mẹ khẽ kêu lên : “A…bốn mơi bảy!” Tôi thấy Tôi thấy trên bắp chân mẹ có những vết lằn ngang dọc dày đặc, nhưng không thấy đùi, thân và bàn chân của mẹ vì quần áo và váy, giày cao gót của mẹ không cởi ra.Mãi đến lần thứ một trăm động tác lặp đi lặp lại nhàm chán như vậy, mẹ tôi mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ đứng dậy khỏi bàn làm việc, xoa xoa cái chân đau.

“Đây là hình phạt tốt cho chị, chị hiểu chưa?” Hiếu kiêu ngạo nói

Mẹ ngoan ngoãn "vâng” một tiếng, chậm rãi cởi hết quần áo, chỉ để lại đôi giày cao gót, nhìn thấy mẹ là đầy sẹo từ lưng đến mu bàn chân sau trăm nhát roi, dường như sự bảo vệ của bộ quần áo cũng không ngăn được những đòn roi và giảm bớt sự đau đớn của mẹ. Trong quá trình bị tra tấn, chắc chắn sẽ bị đánh thêm vài lần , mẹ tôi chỉ khịt mũi vài cái, dường như bà đã quen với mức độ tra tấn này. Sau khi Hiếu đứng dậy, anh ta lấy một bó dây thừng từ trong túi của mẹ , trói mẹ vào phòng, trói hai tay ra sau lưng và ấn mẹ vào bàn làm việc, nửa trên của bà dựa vào bàtruyenc.comếu lấy quả cà tím đã ở trong âm đạo của bà cả ngày lẫn đêm ra và đặt nó trước mặt mẹ , mẹ dường như hiểu ý mà ngậm quả cà tím trong miệng . Hiếu một tay cầm sợi dây trói ngực mẹ một tay nhét dương vật vào bên trong âm đạo của mẹ. Dương vật của Hiếu không lùn như chú Lâm , cũng không mảnh khảnh như Bảo , nhưng như thế là đủ để khiến cho mẹ không thể ngừng rên rỉ


Sau khi Hiếu thâm nhập vào bên trong mẹ và con cu của anh ta đâm mạnh và nhanh vài lần liên tiếp, anh ta đột nhiên im lặng trong một lúc rồi lại tiếp tục, mẹ anh ta bị đụ hết lần này đến lần khác .Lúc này,tay Hiếu cầm trên bàn tay một cái hộp nhỏ, trong đó có đinh ghim, loại sắt, có kim rất ngắn, rất mảnh.

"Chị Lan Anh còn có thứ lần trước tra tấn ngươi! Ha ha, có vẻ như lần trước chị chưa có đủ, phải không?" Hiếu dâm tà nói cười. Mẹ không thể nói vì quả cà tím trong miệng, nhưng vẻ mặt sợ hãi của mẹ cho tôi biết mẹ sợ những thứ nhỏ bé đó đến mức nào.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.