Trở về truyện

Bánh Ngọt Mình Anh Hưởng - Chương 1: Không Dám Chạy Trốn Nữa

Bánh Ngọt Mình Anh Hưởng

1 Chương 1: Không dám chạy trốn nữa

Trên chiếc giường lớn đặt nệm Kymdan xa hoa, một người đàn ông mặc quần áo hoàn chỉnh ngồi ở trên giường, trên người tên đàn ông có một cô bé trần trụi, tuổi độ mười lăm, theo động tác nửa người dưới của người đàn ông, chỗ giao hợp của hai người gắt gao dính nhau và phát ra tiếng va chạm mãnh liệt."Em từ bỏ... dừng lại... huhu..." Cô gái có mái tóc đen dài óng ánh nắm chặt bả vai người đàn ông vô lực khóc nức nở, chỉ hy vọng nam nhân dừng lại động tác. "Đừng hòng rời khỏi anh... Như Phương..." Người đàn ông nói xong nhìn về phía cô gái trong lòng ngực, hai mắt ngăm đen vì nhiễm tình dục mà càng ngày càng tối tăm, động tác dưới thân lại càng lúc càng dùng lực lớn.

"A..." Cuối cùng Vương Thiên Ân dùng sức va chạm, thân thể Trần Như Phương phảng phất bị chẻ đôi, âm đạo không ngừng phun trào dâm dịch.

"A a a a a..." Ngay sau đó cả hai đồng thời phát ra âm thanh, điểm khác biệt chính là cô bé kêu kịch liệt, người đàn ông thì thỏa mãn nhíu mày. Đang lúc Như Phương cao trào, Thiên Ân nhân cơ hội đem ngón cái hung hăng đè ở trên âm hạch của Như Phương, lớp thịt non trong âm đạo nháy mắt cắn chặt côn thịt to lớn trong cơ thể, từ âm đạo phun ra một vũng dâm dịch trong suốt.

"Chỉ vậy liền cao trào? thân thể em thật mẫn cảm." Thân thể Như Phương cố gắng giãy giụa trên người Thiên Ân nhưng lại bị anh dùng tay gắt gao giữ chặt cái eo mảnh khảnh nên nàng không thể tránh thoát.

Vì Ân nhiều lần đâm thọc ra vào, âm đạo của Như Phương đã sung huyết đỏ tươi, chỗ giao hợp không ngừng ma sát, một bàn tay từ eo cô nàng chậm rãi chuyển hướng lên trên nhưng không thể nào cầm đủ toàn bầu vú màu tuyết trắng, đôi hồng mai phấn nộn bởi vì tình dục trong thân thể cộng thêm Vương Thiên Ân không ngừng đùa bỡn mà chuyển biến thành màu đỏ sẫm. Anh dùng một tay khác di chuyển về phía đùi Như Phương rồi kéo chân cô bé quấn quanh eo mình, đồng thời thân thể không ngừng nghỉ động tác, không ngừng va chạm về phía trước.

"A... a... Sắp... Hỏng...Thân thể... Sẽ... Hỏng mất... Dừng lại... Cầu xin anh... Không cần đi vào nữa!" Nàng khẩn cầu.

Ân không ngừng đánh sâu vào, đột nhiên cảm giác được cổ tử cung sâu trong âm đạo hình như hơi hơi mở cái miệng nhỏ, anh liên tục va chạm mạnh mẽ vào điểm mẫn cảm đó, anh dùng côn thịt ma sát lỗ nhỏ kia. Dần dần, lỗ nhỏ khó có thể thừa nhận người đàn ông va chạm và ma sát, cuối cùng miệng cổ tử cung đã phải mở rộng.

"Phải nghe lời... Đừng chạy nữa!" Lời nói vừa dứt, côn thịt lại hung hăng đâm thẳng vào trong miệng cổ tử cung.


"A a a a a..." Con ngươi mỹ lệ nháy mắt phóng đại của cô bé nhưng có thể phát hiện ánh mắt đã không còn nhìn thấy gì, nước mắt trong suốt không ngừng chảy xuống từ khóe mắt, tóc tai dính ở trên má ửng đỏ, mười ngón tay hung hăng cắm vào cánh tay rắn chắc của anh, môi đỏ phấn nộn chỉ có thể bất lực hét chói tai, bàn tay Ân không ngừng vuốt ve bầu vú, một tay khác dùng ngón cái cùng ngón trỏ xoa bóp âm hạch, côn thịt đâm vào cổ tử cung xong vẫn hoạt động, anh ra ra vào vào liên tục, khi cảm giác được côn thịt chuẩn bị rút ra khỏi cổ tử cung thì nháy mắt mạnh mẽ mà đụng vào chỗ sâu nhất, không cho Như Phương bất luận thời gian gì thở dốc.

"Không cần... A... a..." Dưới sự dùng sức va chạm của Thiên Ân, Như Phương lớn tiếng kêu to, thân thể không chịu nổi mà ngất đi, hai tay vô lực rũ trên vai anh, bây giờ nàng chỉ có thể tùy ý Thiên Ân làm bậy, cuối cùng trong nháy mắt cao trào, anh đem tinh dịch trong cơ thể bắn vào âm đạo của Như Phương. Anh nhìn bụng nhỏ cô bé chậm rãi phồng lên mới chịu đem côn thịt rút ra, ngay sau đó từ lỗ âm đạo chảy ra từng luồng tinh dịch và mật dịch đặc sệt.

"Cạch" Tiếng mở cửa vang lên từ sau lưng Thiên Ân.

"Thưa Tổng giám đốc." Một Người đàn ông khác bước vào mở miệng.

"Thế nào rồi?" Thiên Ân ngồi ở mép giường nhíu mi, bàn tay to dao động trên người Như Phương.

"Đã xử lý xong kẻ đã giúp tiểu thư Như Phương chạy trốn." Gã đàn ông cười nhìn ông chủ đỡ Như Phương nằm xuống giường.
"Ừm, làm tốt lắm." Rồi giọng nói anh chuyển sang thương xót, nhưng đôi mắt lại chứa đầu tình dục sâu thẳm: "Chậc... Thật là đáng thương, âm đạo của em bị sưng lên."

Thiên Ân dùng ngón tay trỏ cắm vào âm đạo của Như Phương, ngón cái ấn ở âm hạch, thịt mềm tơ lụa bên trong gắt gao bao chặt làm anh cảm thấy côn thịt sưng to, chỉ nghĩ hung hăng xông vào chiến đấu trong âm đạo.


"A... Anh..." Cho dù Như Phương đã hôn mê nhưng vẫn cảm giác được thân thể bị người xâm nhập, cô vô ý thức phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào theo ngón tay thọc vào rút ra của Thiên Ân.

"Nếu không có gì nữa tôi xin phép ra ngoài làm việc." Tên đàn ông kính cẩn thưa.

"Ừa." Khẽ trả lời xong thì Vương Thiên Ân rút ngón tay ra bỏ vào trong miệng nhấm nháp hoa dịch thơm ngon, hai mắt híp lại có thể thấy anh đang rất hưởng thụ, côn thịt to lớn ma sát với âm đạo ướt át nhưng nhìn đến Như Phương đã lâm vào tình dục, hai má ửng đỏ thì anh liền vác "đại bác" đâm tiếp vào âm đạo nàng.
"Mặc kệ "đâm" bao nhiêu lần, bên trong âm đạo của em vẫn chặt chẽ." Thiên Ân dùng bàn tay to giữ chặt vòng eo Như Phương, côn thịt không ngừng chọt về phía trước giống như muốn đem âm đạo của cô bé đánh nát. Nàng mở to mắt, vô lực khụt khịt muốn chạy trốn khỏi ma trảo của tên đàn ông lại bởi vì không đủ sức nên chỉ có thể tùy ý anh cày cấy trên người.

"A a..." Khi cảm giác được côn thịt của anh rút ra, trong lòng Như Phương thốt dài nhẹ nhõm một hơi, thân mình hoàn toàn thả lỏng nhưng vào lúc này Thiên Ân lại trong chớp mắt đem côn thịt to lớn cắm tiếp vào trong âm đạo bị làm đến sưng đỏ.

"Đừng kẹp... Như Phương, em hãy thả lỏng cho anh đi vào nào..." Thiên Ân nhíu mày, mồ hôi chậm rãi chảy từ trán người đàn ông qua sườn mặt kiên nghị xuống trên người cô bé .
"A... Thật lớn... Thật khó chịu... Đừng... Dừng lại..." Nước mắt mới từ khóe mắt trào ra, nháy mắt bị Thiên Ân hôn sạch "Cái miệng nhỏ thật ngọt, hoa dịch càng ngọt, ngay cả nước mắt của bảo bối cũng ngọt..."

Lớp thịt non mềm mại trong âm đạo bao bọc lấy côn thịt của anh, cô bé vô lực phản kháng làm anh đạt được vui sướng lớn hơn. Huy dùng bàn tay mạnh mẽ tàn sát hai bầu vú no tròn mẫn cảm dựng thẳng hoặc dùng ngón tay nắm kéo đầu vú đỏ hồng của Như Phương, khoái cảm đau đớn tê dại làm âm đạo mẫn cảm không ngừng liếm mút côn thịt cắm vào.

"Không được... không cần lại cắm vào... quá nhiều... sẽ... hỏng... mất..." Như Phương hàm chứa nước mắt bất lực lắc đầu, hai mắt đẫm lệ mê man nhìn Thiên Ân .


"Sẽ không hỏng đâu... Cái miệng nhỏ phía trên của em nói không cần nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại rất thành thật nói muốn anh không ngừng cắm vào đâu!?" Đôi mắt Ân chứa đựng tình dục sâu không thấy đáy, bàn tay to hung hăng ấn bụng nhỏ bị côn thịt đâm nhô lên, sau đó tay anh vuốt ve hai bầu vú của Như Phương rồi di chuyển xuống dưới dùng ngón cái và ngón trỏ hung hăng xoa bóp, lôi kéo âm hạch.
"A..." Khi Như Phương sắp hét ra tiếng, Thiên Ân liếm mút môi đỏ của cô bé lấp kín thanh âm, côn thịt liên tục thọc vào rút ra cái miệng nhỏ phía dưới, xung quanh âm đạo không ngừng bị xâm phạm đã trầy da sưng đỏ, bên trong âm đạo đều là dâm dịch cùng tinh dịch của hai người, trải qua mấy tiếng đồng hồ thọc vào rút ra đã biến thành chất lỏng đặc sệt nhưng dưới sự khiêu khích của anh, âm đạo vẫn không ngừng trào ra dâm dịch mới làm anh có thể đâm chọt thoải mái trong âm đạo ướt át.

"A a... A a..." Như Phương vô lực phập phồng ở trên người anh, nước mắt không ngừng trào ra.

Nếu lúc trước không đụng chạm tới anh, nàng hẳn là sẽ có một cuộc sống tốt đẹp rồi...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.