Trở về truyện

Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình - Chương 17: Mùi Thơm Của Cô Không Phải

Bạn Giường Của Tôi Là Người Vô Hình

17 Chương 17: Mùi thơm của cô không phải

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Vừa nghe Chung Cảnh đồng ý thì anh Nhâm mừng hết chỗ nói. Anh ta vội vàng dắt người sang chỗ đạo diễn, đạo diễn trông thấy Chung Cảnh thì nhìn lên nhìn xuống cả người anh, người có khí chất như vậy đoán chắc không phải người tầm thường. Ông khách khí dò hỏi ý kiến của anh: “Vốn là nam diễn viên chính không cần lộ mặt, nhưng nếu cậu muốn lộ thì cũng có thể.”

Trong lòng đạo diễn có chút tính toán, nếu Chung Cảnh lộ mặt thì sẽ khiến clip quảng cáo này của họ hot hơn bao giờ hết.

Chung Cảnh lắc đầu từ chối: “Không cần.”

“Vậy được rồi, vậy quay không lộ mặt đi.” Đạo diễn hơi tiếc hận nói.

Không chỉ đạo diễn, mà ngay cả ngôi sao lớn đang chơi đàn hát nhạc là Doãn Tịch còn đột nhiên lột xác thành người có tính tình dịu dàng thân thiết, chủ động đi tới chào hỏi Chung Cảnh: “Chào anh, tôi là Doãn Tịch. Tên anh là gì?”

Chung Cảnh nhàn nhạt đáp: “Chung Cảnh.”

Ngược lại, Chung Kỳ bên cạnh anh rất nhiệt tình nói: “Chị Doãn Tịch, ngoài đời chị còn đẹp hơn trên TV nữa ạ! Em là fan của chị đó, chị có thể cho em xin chữ ký được không ạ?”


Doãn Tịch đương nhiên đắc ý hẳn: “Được chứ.”

Khương Diên im lặng nhìn thái độ của Doãn Tịch biến chuyển 180 độ, trong lòng cô âm thầm cảm thán, mị lực của anh Chung đúng là quá lớn, điều kiện thế này không biết từ nhỏ đến lớn đã thu hút được bao nhiêu cô rồi.

Sau đó là bắt đầu đoạn quảng cáo, thật ra cảnh quay cũng không nhiều. Chỉ có Chung Cảnh và Doãn Tịch cãi nhau trong cửa hàng, rồi Doãn Tịch bỏ đi. Ba cô gái diễn người qua đường đi ngang cho Chung Cảnh túm tóc ngửi ngửi vài lần rồi thôi. Cuối cùng là cảnh Chung Cảnh nhờ mùi hương mà tìm được Doãn Tịch, kết thúc là hai người hòa giải với nhau.

Đạo diễn rất chuyên nghiệp, diễn viên cũng không NG lần nào, quay vô cùng thuận lợi. Hơn một tiếng, tất cả cảnh quay đều đã hoàn thành hết.

Quay xong đạo diễn lặp đi lặp lại lời khen Chung Cảnh: “Anh bạn trẻ, lần đầu tiếp xúc với máy quay mà cậu làm rất tốt, thật sự không nghĩ tới việc xuất đạo à?”

Chung Cảnh hơi cười lắc đầu: “Tôi không có ý định đó.”

Quay hết các phân cảnh, mọi người cũng bắt đầu kết thúc công việc.

Doãn Tịch muốn đuổi theo anh, nhưng cô ta còn lịch trình phải đi, cô ta luyến tiếc nên nhờ một người trung gian hỏi wechat của Chung Cảnh, Chung Cảnh lạnh nhạt từ chối: “Không cần thiết.”


Ba chữ thẳng thừng như thế khiến đại minh tinh đỏ bừng hai má rời đi.

Chung Cảnh không có hứng thú gì với Doãn Tịch, cũng chưa liếc mắt nhìn Khương Diên lần nào, nhưng anh lại rất thân thiện với hai cô gái xinh đẹp lúc nảy đã thuyết phục anh quay quảng cáo. Anh còn chủ động bắt chuyện với họ. Hai cô gái xinh đẹp vẫn còn trẻ, nhìn anh chủ động đến nói chuyện thì có chút đắc ý, cười xán lạn tựa những bông hoa.

Khương Diên vẫn chưa đi, cô hơi do dự việc có nên qua cám ơn Chung Cảnh một tiếng hay không, dù sao anh đồng ý quay đã giúp được mọi người nhiều rồi. Nếu không nói tiếng nào mà cô đi luôn thì không phải phép lắm.

Cô bước tới chỗ ba người, vừa đúng lúc nghe thấy một cô gái đang trả lời câu hỏi của Chung Cảnh: “Loại dầu gội này còn chưa chính thức đưa ra thị trường đâu, nghe nói giá cả cũng khá cao, có thể là hàng xa xỉ đó, người dùng bây giờ cũng không nhiều lắm. Anh Chung Cảnh, anh hỏi chuyện này để làm gì? Anh muốn không, bên chúng em còn đấy, có gì em lấy vài chai giúp anh.”

“Ừm, làm phiền cô.” Chung Cảnh đáp.

“Được, đợi chút.”

Cô gái trẻ nhiệt tình đi vào trong tổ lấy mấy chai.


Khương Diên khom người thành khẩn nói: “Anh Chung, cám ơn anh hôm nay đã giúp chúng tôi.”
Chung Cảnh nhìn cô một cái, nhẹ nhàng trả lời: “Ừ.”

Sau khi nhìn thấy thái độ của anh, cô đột nhiên cảm thấy bản thân quá coi trọng việc cám ơn này rồi. Anh cũng đâu phải vì nể mặt cô mà quay quảng cáo. Anh chắc là thích một trong hai cô gái trẻ này thôi.

Khương Diên hơi ngượng: “À ừm, tôi đi trước. Tạm biệt, anh Chung.”

“Tạm biệt.”

Cô quay người đi, đúng lúc cũng đi ngang qua Chung Kỳ, người cũng đang định tìm anh.

Chung Kỳ đi đến cạnh Chung Cảnh, cô ấy nhìn bóng lưng đã của Khương Diên rồi đột nhiên nói: “Anh, tóc của chị ấy là đẹp nhất trong số các chị ở đây đấy. Tóc rất dày đen bóng óng ả, xõa xuống khiến cho người khác thấy đẹp vô cùng. Tiếc là ngoại hình chị ấy không đủ chói mắt, nếu chị ấy muốn lăn lộn trong giới giải trí thì cũng không ổn.”
Chung Cảnh nghe xong cũng nhìn theo bóng dáng của cô gái đã đi xa dần, trong lòng thầm từ chối đáp án này.

Mùi thơm từ cô ấy không phải.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.