Trở về truyện

Bản Chất Của Một Con Đĩ - Chương 1: Vô Tình Gặp Gỡ

Bản Chất Của Một Con Đĩ

2 Chương 1: Vô tình gặp gỡ

"Duyên số", các bạn có tin vào hai từ duyên số không? Tôi trước kia thực sự không tin vào nó lắm, nhưng đến lúc này, khi tôi có được một người thấu hiều để đồng hành bên cạnh, tôi phải thầm cảm ơn ông trời đã sắp đặt để chúng tôi gặp nhau. Và tất nhiên, duyên số chỉ là chương mở đầu còn chương kết như thế nào là do mỗi người chúng ta quyết định.

3 năm trước....

Tại một thư viện của thành phố HCM, có một thanh niên đeo kính, gương mặt góc cạnh và trông khá trầm mặc đang ngồi đọc sách. Đó là tôi, Hoàng Nhân, 27 tuổi. Tôi là một bác sĩ và đang học lên chương trình thạc sĩ. Tôi vẫn thường đến thư viện để có không gian yên tĩnh tìm tài liệu và đọc sách, làm đề án,...

Cuộc sống của tôi từ lâu đã không còn nhiều điều thú vị từ khi mối tình 5 năm cắm một cái sừng to tướng trên đầu tôi. Em và tôi yêu nhau từ năm lớp 10, đến năm 2 đại học thì chúng tôi chia tay vì em và thằng bạn tôi lừa dối tôi. Vừa mất người yêu, vừa mất bạn, đó là một cú sốc rất lớn đối với một thanh niên 20 tuổi.

Từ lúc ấy, tôi đã không còn tin ai quá nhiều nữa, hạn chế kết giao, nếu có cũng chỉ là xã giao vì học hành và sau này là vì công việc. Sau khi chia tay mối tình đầu, tôi bắt đầu buông thả bản thân, đi bar, ăn chơi và những mối tình một đêm dần trở thành cách để tôi xả stress nhưng thực sự cũng không khá hơn bao nhiêu. Từ một thằng sinh viên hiền queo tôi trở thành một thằng rành đời và ăn chơi rất nhiều so với đám bạn cùng chang lứa.

Tôi bắt tìm hiểu về bdsm, thời điểm lúc đó đối với một thằng sinh viên như tôi nó khá mới mẻ. Tôi tìm hiểu nhiều hơn về cách chơi, về bản chất của nó, và tôi bắt đầu tìm kiếm partner cho mình. Dần dần, bdsm như là một phần cuộc sống của tôi, tôi nhận ra mình là một thằng thuần máu S. Trong khoảng thời gian từ năm 2 đại học cho đến khi tốt nghiệp là 4 năm, số slave qua tay tôi cũng kha khá, kinh nghiệm train slave của tôi cũng tăng lên rất nhiều.

Sau khi tốt nghiệp tôi có công việc tốt ở một bệnh viện tại quận 5, cuộc sống bận rộn và mục tiêu lúc này của tôi là kiếm thật nhiều tiền nên tôi đã dừng chơi bdsm một thời gian và cũng chưa có ý định sẽ kiếm slave hay người yêu cho mình. Còn về chuyện yêu đương thì tôi đã không hứng thú từ lâu rồi.

Hôm nay sau khi tan làm ở bệnh viện, như thường lệ, tôi đến thư viện để đọc sách. Vì nay là cuối tuần nên thư viện khá đông, cũng chẳng yên tĩnh mấy. Bỗng có một cô bé trông khá xinh xắn đến đối diện và hỏi tôi:


- Anh ơi, chỗ này có ai ngồi chưa, em ngồi đây được không ạ?

Tôi ngước lên nhìn một cái rồi trả lời:

- Chỗ này trống, em ngồi đi.

Tôi tính kiếm quyển sách để nghiên cứu một vài vấn đề trong đề án sắp tới, dự định sẽ dùng điện thoại để lên web thư viện dò mã số của cuốn sách tôi đang tìm nhưng khổ nỗi tôi lại bỏ quên điện thoại ở bệnh viện. Máy tính trong thư viện cũng đã có người dùng hết rồi, đành phải mượn điện thoại cô bé đối diện:

- Em ơi, em không phiền cho anh mượn điện thoại anh tìm quyển sách, anh bỏ quên điện thoại ở chỗ làm mất rồi.

- Dạ được ạ!

Nó đưa điện thoại cho tôi mượn, sẽ không có gì xảy ra nếu như tôi không thấy lịch sử tìm kiếm phim BDSM của em ấy. Tôi khá là bất ngờ vì trông một con bé dễ thương, hiền queo vậy mà cũng có máu SM sao. Tự dưng lúc này máu tò mò của tôi nổi lên, và tôi muốn biết nhiều hơn về người con gái đối diện này. Bất chợt nhận ra lâu rồi mình không nghĩ tới sm hay bạo dâm, tự dưng cô bé này làm mình lại nổi hứng quá.

Tôi vẫn dò tài liệu bình thường, xong trả lại điện thoại cho nó và không quên nhắc nhở một câu:


- Sau này có xem phim gì nhớ ẩn danh hoặc xoá lịch sử em nhé.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.