46 Chương 46: vòng eo khoản bày phó mưa vân
Hai người đều cực kỳ khó chịu, đại quy đầu cắm ở miệng huyệt, trên không ra trên dưới không ra dưới, hai mảnh bối thịt một tờ một hấp, chặt chẽ mút vào nó.
Tuy hạ thể Ngự Tiên bị xé rách thống khổ, dâm xuân phấn độc cũng cực mạnh, như cây thuốc phiện mê loạn thần trí người, khiến cho hoàn toàn bị dâm dục khống chế. Nàng cầm ngón tay cái nóng rực, nhắm ngay nó mà ngồi xuống thân thể bên dưới. Dương vật thô to đẩy ra thịt huyệt, bị ép thâm nhập vào trong, có thể nghe được bùm một tiếng, đụng phải chỗ sâu nhất trong tử cung.
Chưa bao giờ có cảm xúc tốt đẹp như thế, cứ như có ngàn vạn cái miệng nhỏ nhắn liếm láp thịt hành của hắn. Khuôn mặt Tiểu Bạch xà trắng noãn hoàn mỹ, đã bị nhuộm phớt màu hồng. Hai tay của hắn vô lực rũ ở hai bên, mí mắt hơi hơi nheo lại, hô hấp trở nên nặng nhọc.
Tay Ngự Tiên để trên đuôi rắn của hắn, nâng mông trắng hướng về phía trước, dương vật xà rút ra phân nửa, âm đạo cùng thịt hành khe khẽ ma sát, khơi dậy không ít vui vẻ cho hai người.
Ngự Tiên bị dâm độc điều khiển, rất thích loại cảm giác này, thân thể bắt đầu nhâp nhô lên xuống, để dương vật xà ở trong người có khoảng cách ma sát. Lần lượt đánh đều vào nơi sâu nhất, đâm múi thịt tử miệng tử cung xinh đẹp bên cạnh, run rẩy chảy ra một cỗ dâm dịch.
Ba ba ba tiếng thân thể va chạm, hấp dẫn Tiểu Bạch xà nhìn về hướng bộ phận hai người giao hợp.
Chỉ thấy lông tơ dính ướt, bị một cây gậy to dài màu da cắm. Mỗi lần mông Ngự Tiên lên xuống, hắn đều có thể thấy miệng huyệt đỏ sẫm. Âm thần sung huyết như hai đóa hoa hồng kiều diễm, chật vật phun ra nuốt vào dị vật.
Tiểu Bạch xà hô hấp dồn dập nhìn lên phía trên, eo nhỏ đang nhấp nhô mảnh mai như liễu, hai luồng no đủ kịch liệt lay động.
Thể xác và tinh thần Hứa Ngự Tiên cưỡi trên hắn, cộng thêm trận chiến lúc trước tiêu hao, một hồi lâu sẽ không còn khí lực, ngồi phịch ở lồng ngực bóng loáng của hắn, nắm hai điểm đậu đỏ: “Muốn... Còn muốn muốn... Cho ta...”
Tiểu Bạch xà ôm lấy eo nhỏ Ngự Tiên, lật người lại đè nàng xuống dưới, dương vật xà còn trong tiểu huyệt: “Biết ta là ai à?”
Tiểu Bạch xà muốn nàng nhớ kỹ vào lúc này nơi đây, là hắn ở trong thân thể nàng, cùng nàng giao hòa làm một thể.
Hai mắt Ngự Tiên tan rã nhìn về phía hắn, ngây thơ thấp giọng nỉ non: “Ta biết... Ngươi là Tiểu Bạch...”
Lời nàng vừa nói ra là lúc, thiếu niên đặt trên người nàng trên mặt tràn đầy ôn nhu, giống một gốc cây thủy tiên tao nhã quanh co khúc khuỷu.
Khóe miệng vui vẻ nhếch lên, hắn trong trẻo hai tròng mắt có thể so với ánh trăng, kiều diễm như nước dừng ở nàng: “Là ta, Ngự Tiên...”
Tiểu Bạch xà vỗ về chơi đùa thán thể lả lướt của nàng, đối đãi như bảo vật, cầm nhũ trái, dùng đầu lưỡi như ăn trái cây mà liếm láp, mới liếm vài cái vào chỗ đầu ty liền cứng rắn.
Ngự Tiên mềm nhẹ uyển chuyển rên rỉ: “Nhột... Phía dưới thật là nhột... Ta muốn...”
“Ta sẽ cho ngươi ăn no.” Tiểu Bạch xà đưa hai chân của nàng gác trên bờ vai, chỗ kín hoàn toàn mở rộng ở trước mặt hắn, loại tư thế này cắm sâu nhất, chen vào bụng Ngự Tiên đến mức phồng lên.
“Thật chướng... khó chịu...” Ngự Tiên nhíu lên chân mày, khó nhịn giãy dụa.
Tiểu Bạch xà vuốt bụng của nàng, có thể cảm giác được đường viền tiểu huyệt, nghĩ đến lúc này tiến nhập nàng liền đặc biệt kích động, một mặt ôn nhu an ủi, một mặt hung hăng giữ lấy nàng: “Ngự Tiên nhịn một chút, rất nhanh sẽ thư thái.”
“A a... Tiểu Bạch... Nhẹ một chút... Ừ đây... Cầu ngươi... Tiểu Bạch...”
Được Ngự Tiên gọi tên, Tiểu Bạch xà thao càng thêm mạnh mẽ, đuôi rắn đánh vào múi mông của nàng, phát ra ba ba nhẹ - vang lên, làm nàng cảm giác cơ hồ như hồn phi phách tán.