Trở về truyện

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 46: Bẩn.

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại

75 Chương 46: Bẩn.

Nín cười, huyền như hỏi "Hai biệt danh cuối sao lạ lạ vậy huynh?"

"À! hai biệt danh này ta có khi đến tiểu hành tinh tên là trái...trái......trái..gì đó! quên mất rồi!. Lúc đó ta dạo chơi đến nơi đó và thấy rất nhiều thứ lạ mắt trong đó có thứ gọi là xe hơi, và nó di chuyển được là nhờ cái gọi là bánh xe. Trong bánh xe rỗng ruột và chứa không khí, để bơm khí vào thì nó có một cái gọi là van xe. Ta rất thích trò sì hơi bánh xe cho xịt đi để cái xe không di chuyển được, một ngày ta sì được mấy ngàn cái lận, vui lắm!! cho nên biệt danh "Sì bánh siêu phàm" ra đời từ đó.

Còn cái biệt danh "mứt trâu" thì gắn với ta trong một lần ta nghe được hai người một nam một nữ đang trò chuyện với nhau. Người nam tên Phạm Đáp gà, còn người nữ là Xu de ong.

Ta nghe bọn hắn nói chuyện rôm rả một lúc thì tên phạm Đáp gà kia nói một câu làm ta giật mình...

Phạm Đáp Gà nói:

Ở bẩn sống lâu, ăn Mứt Trâu Bất Tử@:D:D:D

Ta hiểu từ mứt trâu có nghĩa là Cứt trâu cho nên định ra Bem tên Đáp Gà kia một trận nhưng lại giật mình thững lại khi nghe người nữ kia nói...

Xu De Ong nói:


Kẻ bất tử, em ăn mứt trâu thì siêu phàm rồi, định tẩn Đáp Gà cơ đấy!:p:p:p:D:D:D

Đậu má! ta thề là ta thót tim luôn đó, ta tưởng cô ta linh lực cấp cao hơn ta nên phát hiện ra ta nên nhắc nhở chút, ta định chạy khỏi đó thì lại nghe...

Xu De Ong nói:

Chạy đi đâu cũng vô ích thôi vì muốn bất tử phải dùng mứt trâu mờ! ai đang bất tử ý nhỉ@ hihihi...

Ta lúc đấy thộn mặt ra khi nghe một giọng nói khác vang lên...

"Này! muốn bất tử thì phải ăn lồn nha, ta bất tử là nhờ ăn lồn đó!"

Thì ra hai tên kia nãy giờ không nói ta mà nói kẻ khác cũng tên y như ta, "Mứt trâu" lại gắn với ta từ đó... Sau đó ta quay đầu rời khỏi hành tinh đó và không quay trở lại nữa, chỉ có niềm vui kỉ niệm khi ta sì bánh xe hơi là còn đọng lại..."

"Hí hí hí,,,!!" Huyền như cười khúc khích vui vẻ, bao năm qua kể từ khi tàn hồn sư phụ tan biến nàng không hề có một nụ cười trên môi, tính cách nàng trở nên kiên định hơn, tính ẻo lả dần phai nhạt nhường chỗ cho sự mạnh mẽ hình thành. Điên cuồng tu luyện trong 40 năm, nàng đạt đến chúa tể cấp cao, hơn một trăm năm sau nàng may mắn đột phá thành Thần. Tuy từ đó về sau luôn chịu sự theo dõi của Đấng cai quản nhưng không sao, chỉ cần không gây chuyện quá đáng thì không ai động đến cả,,,, Thêm 2000 năm, trải qua bao trận chiến trau dồi kinh nghiệm, nàng trở thành thượng thần và đánh bại Thượng thần Karus để ngồi vào vị trí Vua Của Các Vị Thần...


(Khi một kẻ trở thành thần thì sẽ phải chịu sự theo dõi của Đấng Cai Quản để tránh việc đi gây chuyện lung tung, sức mạnh của Thần quá to lớn, to đến nỗi nếu hai vị Thần đánh nhau thì sẽ thổi bay cả một thiên hà. Lí do trong đại hội 1000 năm gặp mặt của các vị thần phải đặt địa điểm ở đáy trung tâm vũ trụ-Vô giới chính là vì thế.)

Nhìn Huyền như vui làm Bất tử cũng vui theo, Hắn ôm chặt lấy nàng một lúc, bầu ngực trần trụi căng tròn phập phồng theo nhịp thở đang áp vào ngực huyền như,,,,

,,,Đỏ mặt.....Thẹn thùng........

...Chàng đưa tay sờ chim nàng....nàng mò tay sờ bướm chàng...........Dục tình len lỏi trong cơ thể, hương tình lởn vởn ngoài không khí,,,Dâm tình trỗi dậy trong Chim Bướm....

Môi chạm môi,,, vị tình thơm ngọt như....Mắm tô

...Nàng đẩy chàng ra và..BỐP!!!*_*

"Mùi gì ở mồm huynh ghê quá vậy???" Huyền như tát bất tử một cái rồi nhăn nhó nói.


"À! mùi của món bún đậu mắm tôm hồi sáng ta ăn ấy mà!! hề hề..." Bất tử cười.

"Món gì nghe lạ vậy, mùi ghê chết đi được!!"

"Món này ta biết hồi đến cái hành tinh ta sì bánh xe hơi ấy, ăn thấy ngon nên sáng nào ta cũng bay đến đó và ăn xong thì mới về, ta ăn quỵt không biết bao nhiêu lần rồi nữa...!!" Bất tử vừa liếm mép thèm thuồng vừa nói.

"Muội đéo thể ngờ một vị thần lại đi ăn quỵt, bá đạo bao nhiêu thì bẩn bựa bấy nhiêu..." Huyền như mắng.

Sau khi mắng xong thì Huyền như có cảm giác bủn rủn tay chân, nhìn xuống thì thấy bất tử đang bú dương vật nàng,,,

"muội sướng huynh ơi!!!....ư...hư....w...w....." Huyền như mắt đờ đẫn miệng hé ra làm một dòng nước miếng chảy ra từ khóe miệng,,, Bất tử vẫn bú mút liếm láp đều đặn, Hai tay rảnh rỗi tự bóp đôi vú căng mẩy của bản thân cho sướng...

Hết Chapter 46.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.