Trở về truyện

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại - Chương 15: So Tài.

Ảo Tưởng Sinh Ra Từ Thực Tại

42 Chương 15: So tài.

Sắp sang năm mới, nhóm của Tuấn Kamê đang nghỉ ngơi sau nửa ngày tập luyện chăm chỉ... Nhờ Tuấn Kamê thường xuyên phân tích và điều chỉnh nên kĩ năng chiến đấu của mọi người phải nói là tiến bộ nhanh chóng.

"Ê Tuấn, ta và ngươi so tài đi..." Tuấn hỏi Tuấn Kamê.

"Cứng nhỉ, ngươi mới là linh tướng thôi đấy..." Tuấn Kamê nói.

Tuấn đáp trả "Ngươi cũng chỉ mới là linh úy thôi đấy, được mỗi cái linh lực cấp vương và khả năng biến sang trạng thái siêu khí lực..."

"Nhưng có thắng nổi không mà đòi so tài..." Tuấn Kamê hất cằm khiêu khích.

Tuấn cười đểu "Thắng thua đâu quan trọng, chỉ là muốn so tài cao thấp chút thôi..."

"Nơi này cũng rất hẻo lánh hoang vu. Thích thì chơi, haha..." Tuấn Kamê nói xong thì tiến đến một chỗ bằng phẳng.

Mở một nụ cười rồi Tuấn tiến đến đối diện Tuấn Kamê...


Cuộc so tài giữa Tuấn Và Tuấn Kamê được các chiến hữu ủng hộ vì cả hai vốn là một nên giống nhau như đúc, chỉ khác là Tuấn Mặc áo trắng còn Tuấn Kamê mặc áo đen mà thôi...

"Trận này sẽ hấp dẫn đây..." Trầm kha nói.

Song kris hồi hộp vì sắp được chứng kiến cuộc so tài giữa hai nhân vật kinh khủng của trái đất vì đã từng chứng kiến Tuấn Kamê đấm vỡ mặt đất trong lúc tập luyện.

"Mọi người nên vận lực phòng ngự và đứng xa một chút cho an toàn, nhất là chị Linh nhé vì chị mới là siêu nhân cấp 3, trúng đòn của linh tướng linh vương thì nguy hiểm lắm!..." Nhi lên tiếng.

(Kris tên thật là Linh)

"Đừng lo, Đại là Linh vương cấp 10, cứ đứng cạnh hắn là kiểu gì cũng không lo!..." Trầm kha vỗ vai Đại nói.

Đại nói "Mọi người khỏi cần vận lực làm gì cho tốn sức, cứ đứng cạnh tôi là cũng được hưởng phòng ngự ké rồi..."

"Cảm ơn anh nha..." Nhi nói.


"Không có gì!..." Đại cười.

Cả hai Tuấn vẫn đang gườm nhau chờ đối phương động trước nhưng chả ai động trước nên đã qua mười phút mà trận đấu vẫn chưa thể bắt đầu...

Chờ mãi mà chưa thấy đánh nhau Trầm kha nói to "Ê... có định so tài thì so nhanh lên đi, bọn ta chờ lâu quá rồi đấy..."

"Này! họ mất kiên nhẫn rồi kìa, sao ngươi vẫn không đánh?..." Tuấn hỏi.

Tuấn Kamê đáp "Ta chờ ngươi đánh trước..."

"Ặc... cứ đùn nhau cũng không phải cách, hay ta và ngươi oẳn tù tì đi..." Tuấn nói.

"Ôkê! ..." Tuấn Kamê chìa tay ra tán thành.


"Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này!!!... haha... Ta thắng rồi, ngươi động thủ trước đi..." Tuấn reo lên.

Đứng đằng xa, mấy người chiến hữu trợn mắt...

"Hừ! nhường chút thôi cho ngươi sướng!..." Tuấn Kamê nói xong thì lao lên tung đấm.

Tuấn giơ đấm đáp trả, quyền đối quyền...

Uỳnh!!!...

Khói bụi mù mịt, áp lực tỏa ra do hai đấm va chạm đã gây ra một cơn địa chấn và làm mặt đất sụp xuống thành một cái hố lớn...

Tuấn Kamê bay lên và tụ linh lực vào tay, sau một hai giây một quả cầu thành hình và bị Tuấn Kamê ném xuống cái hố nơi Tuấn đang đứng...

Tuấn vung tay định đánh bay quả cầu nhưng nó vừa đến gần thì phát nổ và một thứ ánh sáng chói lòa phát ra khiến Tuấn chói mắt, chói như khi nhìn vào mặt trời vậy...

"Hừ! quang linh lực!!! lợi hại thật!..." Tuấn đang bị lóa mắt nhưng vẫn tán thưởng một câu.

"Ta biết ta lợi hại mà..." Tuấn Kamê vẫn đứng trên không nói vọng xuống.

Tuấn đã mở được mắt ra dù vẫn chưa nhìn rõ cảnh vật xung quanh...

Roạc....roạc.... áo tuấn rách toạc, cả cơ thể to ra với những cơ bắp cuồn cuộn và...sau lưng hắn là hai chiếc cách đen với những cái lông vũ to đùng...


Tất cả sững sờ nhìn vào cơ thể Tuấn... Cả Tuấn Kamê cũng vậy.

"Linh lực đã tăng lên rồi kìa, trạng thái này là gì vậy?..." Tuấn Kamê hỏi.

Tuấn vỗ cánh bay lên đứng đối diện với Tuấn Kamê rồi đáp "Thiên vũ! năng lực đặc biệt của tộc xsay..."

"Nhưng ngươi đâu phải người của tộc xsay?" Tuấn Kamê hỏi.

"Cha nuôi ta đã tiêm cho ta dòng máu của họ nên ta mới có thể có được năng lực này..." Tuấn đáp.

Vừa dứt lời thì Tuấn ngạc nhiên vì cơ thể Tuấn Kamê biến đổi...

"Hàhà..." Biến hình xong Tuấn Kamê cười sảng khoái.

Ở phía xa Đại nói với trầm kha "Kha huynh, sao đệ thấy khả năng của tên Tuấn khá giống với vài người ở thế giới chúng ta nhỉ..."

"Ừ đúng rồi, hắn có cánh, nhìn rất giống ngài Nguyễn Hoài Bão và Võ Phi Dương trong thế giới chúng ta..." Trầm kha nói.

Đại nói tiếp "Đệ thấy em ruột của ngài Dương cũng từng biến hình như vậy, chỉ khác là cánh màu hồng thôi..."

Trầm kha ừm một tiếng rồi tiếp tục theo dõi trận chiến.

"Đó là trạng thái gì?" Tuấn ngạc nhiên hỏi.

"Khà khà khà... dù không biết thực sự nó là gì nhưng ta gọi đó là Siêu khí lực..." Tuấn Kamê trả lời.

"Siêu khí lực, hà hà..." Vừa cười Tuấn vừa lấy ra một thanh kiếm.

Vận linh lực lên và quay tròn thanh kiếm với tốc độ cực nhanh, cơn lốc mang theo phong linh lực và hỏa linh lực đã xuất hiện...

"LỐC HỎA QUÉT SẠCH..." Tuấn gầm lên, sau đó chĩa mũi kiếm về phía Tuấn Kamê, lập tức cơn lốc đang xoáy mạnh khủng khiếp lao về phía Tuấn Kamê.

"Hừ..." Tuấn Kamê hừ nhẹ một tiếng sau đó lấy Huyết đại phong kiếm ra và hô to "TƯỜNG GIÓ..."

Một bức tường trong suốt hiện ra giữa không trung, cơn lốc đã đến và xoáy bay bức tường gió Tuấn Kamê vừa tạo ra...

"Vãi hạch!!!..." Tuấn Kamê ngạc nhiên vì tưởng đã an toàn, không ngờ bức tường lại không chặn được cơn lốc...

Tuấn vận cuồng nộ 20% rồi tung một đường kiếm khí khổng lồ theo hướng từ trên xuống...

Cơn lốc bị chém thành hai và tan ra thành những cơn gió và biến mất vào không khí...

Đường kiếm khí cũng biến mất và để lại trên mặt đất một vệt dài và sâu xuống đủ thấy uy lực của đường kiếm...

Tuấn bàng hoàng nhìn dấu vết ở trên mặt đất và nghĩ thầm "Kiếm khí của hắn thật nguy hiểm, Tuấn Kamê quả nhiên cực kì lợi hại!"

Tuấn cũng vận lực và chém hơn mười đường kiếm khí về phía Tuấn Kamê, những đường kiếm khí này mang theo hỏa linh lực đỏ rực...

"GRAOOO......." Tuấn Kamê há miệng gào một tiếng khiến các đường kiếm của Tuấn tan biến vào không trung ngay lập tức...

Tuấn khó tin nhìn những đường kiếm của mình biến mất chỉ sau một tiếng gầm.

Tuấn lấy hết sức còn lại và tung một đường kiếm khác về phía Tuấn Kamê...

Đường kiếm này không to bằng đường kiếm của Tuấn Kamê mặc dù Tuấn đã tung hết sức cho đòn này, và Tuấn trợn mắt ngạc nhiên khi đường kiếm mà mình tung hết sức lại bị Tuấn Kamê chặn đứng chỉ bằng một ngón tay... Đúng chỉ một ngón tay mà thôi...

Tuấn Kamê tuy nhẹ nhàng đỡ lấy nhưng hắn cũng đã phải vận đến 40% năng lực của bí kĩ Cuồng nộ, linh lực đạt đến Đại vương nên mới dễ dàng đỡ được đường kiếm của Tuấn.

Tuấn cạn kiệt linh lực, trạng thái Thiên vũ biến mất và Tuấn rơi từ trên không xuống như một quả chuối rụng...

Mấy người theo dõi đằng xa nhận thấy trận đấu đã kết thúc nên tiến lại gần, cả Tuấn Kamê cũng hạ xuống.

Cất kiếm xong Tuấn Kamê giải bỏ Cuồng nộ thì lập tức cơ thể trở lên đau đớn như có trăm ngàn lưỡi dao đâm xuyên qua... May mà trạng thái siêu lực cùng linh lực nhập thể đã giúp hắn đỡ bớt đau đớn nên chỉ sau độ nửa tiếng vật lộn với cơn đau thì hắn cũng đã bình thường trở lại.

Tuấn nằm trên giường thều thào nói với Tuấn Kamê "Ngươi thật lợi hại!..." Nói xong thì lăn ra ngủ vì mệt.

Hết Chapter 15.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.