Trở về truyện

Anh Chàng Tuấn Số Hưởng - Chương 7

Anh Chàng Tuấn Số Hưởng

7 Chương 7

Đêm đó Hương không thể ngủ được, chị rất âu lo vì nghĩ có thể Tuấn sẽ làm liều, chị thừa hiểu nếu hắn ta táo tợn dùng vũ lực cưỡng hiếp mình thì thân đàn bà của Hương cũng khó mà chống cự được. Mọi cửa ra vào nhà Hương đều đóng kín và khóa trái từ bên trong, cả đêm thao thức, Hương dường như không ngủ được mà lắng nghe từng động tĩnh bên ngoài… Nhà của Nhung lại ở một nơi không quá đông đúc, cuối xóm – nơi mà phải đi qua một khu đất vài chục mét mới có một nhà tiếp theo, ở cái vùng thôn quê này tuy không quá lạc hậu quê mùa, nhưng nhà cửa thưa thớt không sát rạt nhau như chốn thành thị… Lỡ mà tay Tuấn có làm liều đè Hương ra hiếp dâm thì e là chị có kêu là cũng không có kết quả.Cứ thể màn đêm buông xuống cho đến khi trời sáng, Hương chập chờn ngồi trên giường, nửa ngủ nửa tỉnh… một đêm mệt mỏi đã trôi qua như thế. Khi trời hé lộ nhưng tia nắng đầu tiên rọi từ cửa sổ đánh thức tâm trí mệt mỏi, Hương đã nghĩ nơi đây chị không thể ở lại, con gái và em Nhung phải 4 ngày nữa mới về đến, trong 4 ngày đó chị sẽ ăn làm sao nói làm sao trước mặt tên em rể đốn mạt này… rồi những lúc chỉ có hai người trong nhà, điều gì đảm bảo là tên dâm tặc đó không tận dụng để cưỡng hiếp mình…

Càng nghĩ, Hương càng lo lắng… chị quyết định tạm thời sẽ không sống ở đây nữa… ít nhất cho đến khi em Nhung mình quay trở về. Hương nghĩ thầm sáng nay mình phải đi đâu đó để Tuấn nếu có quay về cũng không giáp mặt… Thế là chị thay đồ và nhanh chóng bắt xe lên chợ Huyện, nơi có một người bạn đã lâu không ghé thăm…

Về phần Tuấn, sau khi cơn hứng bị đứt gãy giữa chừng, cộng thêm thằng em bị nện một cú quá mạng và đầu thì ăn thêm không biết bao nhiêu cái đập từ ghế nhựa, khiến cho hắn đêm ấy đau cả đầu trên lẫn đầu dưới, tức khí xen kẽ tiếc rẻ, nhưng tựu trung lại, hắn càng căm tức Hương hơn, món ngon dâng đến miệng lại bị tuột mất…

Tệ hơn hắn đã khiến Hương đề phòng chính mình, từ đây tiếp cận Hương sẽ khó khăn hơn rất nhiều… Hắn lang thang và nằm gục ở một bụi tre cách nhà không quá xa… mệt mỏi và lạnh, hắn chán nản và ngủ đi từ lúc nào không biết. Sáng ra hắn lại mò về nhà như thói quen, ấy thế mà cửa nẻo khóa kín… Hương đã đi ra khỏi nhà từ trước. Nhà của mình mà mình lại bị nhốt ở ngoài, Tuấn đúng là càng điên tiết hơn… Cửa trước cửa sau đều bị khóa trái, hắn tức khí đi quanh nhà mà như muốn tìm một cái gì đó để trút giận.

“Con mẹ nó… Tao mà vào được nhà… tao sẽ địt cho mày chết… con chó cái… mẹ nó chứ…”

Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm rủa bà chị vợ mình trong miệng, thật ra hắn có chửi rủa thì cũng chỉ có một mình hắn nghe mà thôi. Hắn đi ra đến khu đất trống sau nhà… Nơi mà nhà hắn vẫn thường hay phơi đồ… hắn bắt gặp chính bộ đồ vải mà Hương mặc tối qua được treo ngay ngắn trên chiếc móc quặp vào sào tre… bên cạnh là một chiếc quần silip xinh xắn và một chiếc áo ngực hãy còn khá mới, đúng là màu áo mà tối qua hắn lờ mờ nhìn thấy… nếu tối qua không quá bất cẩn và ham hố, có thể hắn đã đưa chị dâu mình lên giường để mây mưa được rồi… Nghĩ đến đó thằng nhỏ của hắn lại ngóc đầu lên, đúng là một thằng nhỏ kiên cường, vượt qua những đau đớn dư âm từ tối qua, nó vẫn cương cứng đội cả quần chĩa về trước…

Hắn tiến lại gần, ve ve chiếc quần xilip nhỏ mỏng đầy kích thích, chịu không nổi hắn chụp luôn cả chiếc quần đưa lên hít một hơi mà tâm trí phấn khích… hắn ước gì đêm qua được tận tay lôi chiếc quần sịp này xuống khỏi hai chân của Hương… và rồi hắn nghĩ đến căn phòng của Hương, căn phòng mà từ khi về dưới này hai mẹ con Hương được sắp xếp để ở… hắn muốn vào trong đó để khám phá sự riêng tư của hai con đàn bà này… à… thật ra thì chỉ một con đàn bà và đứa con gái… Mà thôi kệ, đàn bà hay con gái gì cũng được… Căn bản là hắn thèm cả hai mẹ con…

Tuấn chợt nhớ cách đây 5 năm, khi hắn còn nằm trong nhóm buôn lậu, tuy chỉ làm ăn kiểu cò con nhưng hắn cũng có dịp lên đến tận biên giới Campuchia, nơi đó quả có nhiều hảo thủ giang hồ… và từng có lần hắn được hướng dẫn kỹ thuật mở khóa chỉ với một đoạn dây kẽm, tuy chưa khi nào có dịp thực hành và cũng chỉ học bằng mắt, nhưng giờ đây Tuấn muốn thử xem khả năng học hỏi của mình thế nào… thế là hắn tháo ngay luôn đoạn kẽm trên sào phơi đồ và tiến đến cửa sau… thọc… thọc… thọc… “con mẹ nó sao đéo được…” Tuấn thầm chửi khi hắn đứng đó thọc ra thọc vào gần nửa tiếng đồng hồ, tức khí hắn rút cọng kẽm ra và đạp vào ở khóa… thế là mà xui quỷ khiến thế nào mà khóa bung ra… “đệt…” hắn thầm nói trong sung sướng…
Xộc thẳng đến phòng hai mẹ con Hương, hắn tự tin chẳng có ai ở nhà, tha hồ mà khám phá, hắn bắt đầu mở tủ và lôi giỏ xách của Hương ra lục lọi… và không quá khó khăn khi hắn lọc được rất nhiều nội y của cả hai mẹ con… Hắn không thể phân biệt được cái nào của mẹ, cái nào của con, nhưng chúng thật gợi dục, mang những mùi hương rất hấp dẫn… Từ những chiếc quần xilip ren đến những chiếc trơn mịn bằng vải satanh hấp dẫn, hay chững chiếc có đính nơ xinh xắn… hắn đã có một buổi sáng thật tuyệt vời…


Trong phòng của hai mẹ con và tận hưởng nội y của Hương và bé Loan… Hắn phê và tự nghĩ đến thân thể của hai mẹ con sẽ được hắn đè ra bú liếm trong khi cả hai rên rỉ, hắn sẽ đè con mẹ ra bú liếm vú và địt cho đứa con gái xem, sau đó đẩy con mẹ cho đám chiến hữu hiếp dâm để rảnh tay phá trinh luôn đứa con gái… càng nghĩ hắn càng phê lòi… Cũng may là thực hành được màn mở khóa đã học được từ mấy năm trước, tuy không thuần thục lắm nhưng cũng có hiệu quả, đúng là cái thời đi buôn lại vùng biên giới không uổng công… Campuchia… Campuchia… hắn nhớ ra một thứ gì đó… Một thứ gì đó bỗng lóa lên…
Tuấn bật dậy lao đến chiếc tủ gỗ cũ trong góc nhà nơi bỏ những thứ ít dùng, một chiếc hộp nhỏ bám đầy bụi được hắn mò mẫm và lôi ra… chiếc hộp nhựa rất bình thường… nhưng khiến hắn mừng rõ… thổi đi lớp bụi dày bám trên bề mặt, hắn mở nắp và lục lọi tìm một thứ gì đó nằm bên trong… và hắn ta mừng húm khi tìm được một gói giấy nhỏ được gấp cẩn thận nhét dưới đáy hộp… hắn mở ra bên trong vẫn còn nguyên một chút bột màu xám, nhưng hạt bột cực mịn như bột mì nhưng hoàn toàn không có một chút mùi đặc trưng nào…

Thì ra đó chính là một loại bột mà trong giới giang hồ lục lâm thường truyền tay nhau, năm năm trước khi khi còn nằm trong nhóm buôn lậu, thời gian ở Campuchia Tuấn đã được nghe đến công dụng thần kỳ đến khó tin của loại bột này… nó giống như một loại thuốc kích dục nhưng tồi tệ hơn nó sẽ gây ra ảo giác mất kiểm soát… điểm yếu của loại bột này chính là chỉ tan được trong nước và cũng chỉ có tác dụng khi được hòa vào nước và phải mất một thời gian ngắn để bột ngấm vào cơ thể, nhưng một khi bột đã ngấm vào người thì có trời mới cứu được. Bọn giang hồ biên giới thường chơi gái trinh bằng loại bột này, Tuấn đã vài lần nghe đến nhưng chưa được thấy tận mắt, trong một lần may mắn hắn đã lấy trộm được một ít nhưng chưa có dịp thử nghiệm… và cứ cất trong hộp mãi đến bây giờ mới nhớ ra…
“Mà đệt… Nó có hết hạn sử dụng chưa nhỉ…”

Tuẩn hơi do dự, vì đã vài năm trôi qua, nhưng nhìn thấy mặt bột hãy còn mịn đẹp và nghĩ đến thân thể của Hương, tự nhiên hắn chịu không nổi nữa… Tuấn nhớ là Hương rất thích uống trà, buổi sáng thường pha một ấm trà để uống cho cả ngày… Hắn ta mò xuống bếp để tìm cái bình trả đó và không khó để tìm ra… hắn đổ cả gói bột vào trong bình… Bột thì rất ít nên hắn không biết có đủ hay không… Thôi kệ… Tuấn đậy nắp bình và vào phòng Hương thu dọn hết đống đồ lót mà hắn bày ra.

Sau đó hắn ung dung ra khỏi nhà và không quên lục trong tủ lấy đi chùng chìa khóa dự phòng của nhà, hắn biết nếu Hương đề phòng hắn thì sẽ khóa cửa khi đang ở nhà, cửa trước không dùng ổ khóa rời mà dùng khóa của cửa, chỉ cần có chìa là từ ngoài mở dễ dàng… Bây giờ thì hắn sẽ đi tìm một quán nào đó chè chén cho đã và trong đầu hy vọng… Đêm nay hắn sẽ được thưởng thức thân thể chị vợ hắn…
“Hương ơi… đêm nay em có chạy đăng trời…”

Tuấn thầm nghĩ trước khi ra khỏi nhà vào giữa trưa.




4h30 chiều, Hương về đến nhà, với ánh mắt thận trọng nhìn trước sau chắc rằng mình sẽ an toàn, sau khi vào nhà Hương cũng cẩn thận khóa trái tất cả mọi cánh cửa từ trước đến sau, đến cả cửa sổ cũng được đóng then cẩn thận… Chỉ khi đó Hương mới cảm thấy an toàn. Hương về nhà vào giờ này là có lý do, tối nay chị sẽ đến dự đám cưới tại nhà một người quen, tuy tiệc tổ chức vào tối nhưng Hương phải về sớm để chuẩn bị, một phần Hương muốn tránh mặt Tuấn, Hương đã có một ý định rất rõ ràng, chị sẽ đi dự tiệc cưới và sau đó bắt xe đi thẳng lên thị xã nơi có một người bạn thân thuở trẻ nhưng lâu năm không gặp, Hương sẽ ở lại đó cho đến khi Loan và Nhung về, chị biết mình sẽ không an toàn nếu ở nhà một mình với Tuấn vào ban đêm.
Như thói quen, chị tiến xuống bếp, nhìn qua một lượt và rót ngay một ly nước uống cạn… Hương có thói quen uống rất nhiều nước, vì nước luôn là một loại thần dược giúp cho da vẻ mịn màng và cơ thể tươi trẻ. Hương luôn đúng, chỉ duy nhất ngày hôm nay, vì chị không biết ly nước chị vừa uống lại từ ấm trà mà Tuấn đã pha thuốc từ trưa, giờ thì bột ấy đã hòa tan đều trong nước trà và Hương lại uống cạn cả một ly đầy… khổ thay là người đàn bà không hề biết mình vừa uống thứ ma mị kinh hồn đó… Chị nhanh chóng bắt tay vào những gì cần phải làm, vào phòng thu dọn đồ đạc… và đóng gói vội một số bộ quần áo vào túi xách, chỉ cần vài bộ đồ và một số vật dụng cần thiết cho chuyến đi vài ngày.

Tiệc cưới chiếu tối nay đã nằm trong kế hoạch của Hương từ khi còn ở Sài Gòn, do đó chị cũng đã chuẩn bị trang phục thật phù hợp, một chiếc áo dài nhung xanh nước biển với cổ thuyền sang trọng… từ những hôm trước chị đã ủi thẳng và chuẩn bị bộ đồ kiêu sa này trong tủ. Hương vốn là một tín đồ mê áo dài, bởi chính loại trang phục này tôn lên được nét đẹp mặn mà của Hương mà vẫn giữ được nét quyến rũ gợi cảm.
Ở Sài gòn Hương vốn nhận được không ít lời khen có cánh mỗi khi khoác bộ áo dài này trên mình khi dự các sự kiện hoặc lễ tiệc. Mà kể cũng lạ, đang tiết trời mùa thu mà sao hôm nay Hương cảm thấy oi bức lạ lạ… Tuy không đổ mồ hôi hay cảm thấy nực nội, Hương cứ cảm thấy nóng nóng trong người, cảm giác đó khiến cho chị bắt đầu cảm thấy khó chịu…

Một cảm giác kỳ lạ mơ hồ dường như bắt đầu xuất hiện… Hương nghĩ có lẽ là do khí trời oi bức… Hoặc do mình đang hồi hộp lo lắng chuyện phải giáp mặt thằng em rể mà thôi… Hương hoàn toàn không để tâm… Chuẩn bị xong tất cả Hương nhanh chóng dọn đồ và vào phòng tắm phía sau hè… Chị muốn xua đi cơn nóng nực đó bằng những gáo nước mát lạnh, hơn nữa đi cả ngày cũng cần phải tắm rửa cho sạch sẽ… còn phải sửa soạn chứ không lẽ mang nguyên cái mặt mộc đến dự đám cưới con nhà người ta.
Kỳ lạ… Thật sự kỳ lạ, Hương càng lúc càng cảm thấy trời nóng nực thế nào… Trong nhà tắm đơn sơ, chị dội không biết bao nhiêu nước lạnh lên người mà vẫn không cảm thấy giải tỏa… trong người cứ thấy hồi hộp bần thần… Khó hiểu là khi chị xoa xà phòng lên người và dùng tay kỳ cọ thân thể như mọi khi, chị lại cảm thấy rất lạ, thích thích cái cảm giác da thịt được cọ xát vào nhau, đó là một thứ cảm giác vừa quen vừa lạ, thứ cảm giác mà Hương như cảm thấy có thể cuốn cả tâm trí mình vào đó…

Trong lúc tắm, đơn hơn vài lần Hương nhắm hờ mắt lại khi dùng tay xoa xà phòng lên vú của mình… Những luồn điện nhè nhẹ như đang chạy dọc bên dưới lớp da căng mọng tràn trề sức sống… “chết thật… Không lẽ do mình nhớ chồng quá…” Và có hình bóng nào đó mà Hương mỗi khi khép mắt lại lờ mờ xuất hiện… Hình bóng quen quen… Chồng của Hương… Nhưng những giây phút đó nhanh chóng qua đi và lại chợt ùa đến… Hương cảm thấy khó hiểu và cảm thấy khó chịu với thứ phức cảm kỳ lạ đó…
“Kỳ lạ thật… Mà chắc do mình nhớ chồng quá thôi… Ước gì anh ấy ở đây… lúc này…”

Hương miên mang với suy nghĩ mơ hồ mà bàn tay xoa dần xuống chùm lông mu ướt nhẹp bên dưới khi nào không hay biết… Chỉ khi móng tay của chị khẽ chạm vào mép khe bướm, người đàn bà mới giật mình mở mắt… Hương có chút xấu hổ với chính mình khi nãy giờ chị có những hành động kỳ lạ trên thân thể mình… Những hành động mà chị chưa từng làm trước đây… Nhưng chị đã từng thấy nhiều lần trong những phim tình cảm lãng mạn… có khác chăng trên phim nhân vật nữ sờ lên chính da thịt của mình ở vai và mặt, cọn chị đang trần truồng và nãy giờ đã xoa hết vú xuống dần khe bướm khin khít của mình…


Hương cố gắng trấn tỉnh mình, chị biết rằng mình đang nhớ thương chồng quá mà thôi… Nhưng lúc này có nhiều thứ khác đáng quan tâm hơn… Hương vội vàng tắm cho xong mà không để ý rằng mình đã ở trong nhà tắm gần nửa tiếng đồng hồ…
Tắm rửa xong, Hương vồi tiến vào phòng, trước đó chị vẫn không quên kiểm tra cẩn thận mọi thứ… Cửa nẻo vẫn thế… Vẫn đóng kín và khóa trái từ bên trong… Hương an lòng và tiến vào phòng… lúc này càng lúc Hương càng cảm thấy khó chịu hơn… Kỳ lạ… thật kỳ lạ… những cảm giác khi nãy dường như vẫn chưa buông tha cho Hương… không những thế chị bắt đầu cảm thấy đau đầu dù cơn đau rất nhẹ nhàng… Nó giống như những lần chị gắng sức làm việc thì những dây thần kinh nảy nhẹ lên trong đầu như báo hiệu cho chủ nhân biết cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức. Những cơn đau đầu xuất hiện nhưng cũng rất mơ hồ… không rõ ràng chút nào, thoáng xuất hiện cũng nhanh chóng mất đi… Cứ như những dòng xung điện được ai đó truyền vào người…

“Hôm nay mình làm sao vậy chứ… chắc do cảm nắng vì đi cả ngày chứ gì…”
Khi con người ta không thể giải thích được một điều gì đó, họ sẽ nghĩ đến những lý do rất bình thường và đổ lỗi cho những lý do đó, với Hương lúc này chị nghĩ mình đang cảm nắng… và cách tốt nhất lúc này là uống nhiều nước… Mà đúng thật sao chị cảm thấy miệng khô khốc, thèm được một dòng nước mát thấm ướt…

Và thế là Hương vẫn theo thói quen thường ngày, cầm bình trà và rót uống một cách tự nhiên, nhưng cơn khát hôm nay khiến chị uống nhiều nước hơn bình thường… Một ly… hai ly… vẫn không đủ… và Hương uống đến ly thứ 3 thì bình trà hoàn toàn cạn nước, mãi cho đến lúc này Hương mới cảm thấy cơn khát phần nào được giải tỏa… tệ hại thay, điều đó cũng có nghĩa là chị đã uống cạn bình tra, đưa vào người toàn bộ thuốc bột mà thằng em rể pha vào lúc trưa. Hương vô tâm không hề biết mình đã uống thứ độc dược khốn kiếp ấy vào người…
Hương vào phòng, sau khi chốt cửa phòng cẩn thận… Chị cảm thấy nóng đến mức thứ đầu tiên nghĩ đến là mở ngay chiếc quạt máy treo trên tương… Hương bắt đầu chuẩn bị những thứ cần thiết… Nào là bới tóc, nào là trang điểm, nào là tô son, nào là xoa nước hoa… Hương rất thích dùng nước hoa nhài… Loài nước hoa thoảng nhẹ nhưng mùi hương quyến rũ, không hăng nồng mà cũng không dễ tan mùi…

Hương vừa tắm rửa sạch sẽ dùng nước hoa vào càng khiến cho da thịt thơm tho hơn hẳn… Chị xoa đều lớp phấn trang điểm và cẩn thận kẻ mắt tô son… Khi hoàn thành thì đứng dậy tuột quần áo ra và bận nội y vào… chị lục trong giỏ cố tìm bộ nội y mà mình sẽ ưng ý, và hẳn nhiên màu trắng luôn là màu Hương thích nhất, trong màu ấy thật thuần khiết và sạch sẽ… chị vô tư mặc vào mặc cho cơ thể đang mỗi lúc cảm thấy nóng dần hơn…
Hương đứng trước gương chỉnh sửa dây áo ngực cho ngay ngắn, vì mặc áo dài chỉ cần một sai sót nhỏ cũng sẽ khiến nét gợi cảm chuyển thành phản cảm, nếu dây áo ngực không gọn gàng, không bám sát căng mượt trên cơ thể người mặc sẽ càng khiến cho những người đàn ông mất nết tò mò và khiến các chị em khác chê bai… ấy thế mà Hương rất kỹ, ngắm nghía trước gương.

Bất chợt… Chị cảm thấy người phụ nữ trong gương kai thật gợi cảm… một nét đẹp gợi cảm mà đến cả Hương cũng bất ngờ và không tin nổi đó chính là mình. Những gì Hương nhìn thấy là một người phụ nữ mặn mà, thân thể nuột nà dù có đôi chút nở nang… nhưng với vòng em rõ ràng, bầu ngực tràn đầu được áo nịt hỗ trợ trông như đang ứa nhựa sống… ở bên dưới, chiếc quần lót cùng màu trắng đang làm rất tốt nhiệm vụ của nó, che đi cùng tam giác cao ráo… che kín những sợi lông xoăn đen nhánh.
Hương thích thú ngắm nhìn cơ thể gọn gàng của mình trong gương, một thân thể căng tròn tùy không nhom nhom như các cô gái mới lớn, nhưng Hương biết ở độ tuổi của mình thì chị đang có một vóc dáng rất hấp dẫn. Hương vừa dùng tay cân chỉnh áo ngực, cốt sao để khuôn ngực đầy đặn nhất thì khi khoác chiếc áo dài vào nét quyến rũ quý phái càng được tôn lên, những hành động tưởng như thường ngày mà hôm nay khiến cho Hương cảm thấy thích thích, lạ lạ…

Chị dùng tay xoa nhẹ lên bầu vú nở tròn của mình, rồi không biết suy nghĩ nào xuôi khiến khiến những ngón tay thanh mảnh của Hương trượt nhẹ nơi khe vú đã được đôn khít bởi hai bầu vú non mềm, một đường kẽ nhỏ với những hạt da mịn màng có thể nhìn thấy bằng quan sát thông thương…

Hương nhìn mình trong gương, ánh mắt hài lòng về nét gợi cảm… Nhưng xúc giác của chị thì dường như đang tận hưởng sợ tiếp xúc mơn trớn nhẹ nhàng từ chính đôi bàn tay của mình… Chẳng biết từ khi nào mà Hương khép hờ đôi mắt lại… Và hình ảnh người chồng đang công tác xa nhà lại hiện lên trong tâm trí Hương, có cảm giác như chiều nay cứ mỗi lần Hương thả cho suy nghĩ tự do lạc trôi, chúng lại tạo nên hình hài người đàn ông mà Hương yêu thương nhất… Nhớ nhung nhất… Hương giữ gìn cái thân thể này cũng chỉ vì chồng… vì tình yêu dành cho chồng và lửa mặn nồng với chồng mà thôi…
“Chồng ơi… Em nhớ anh quá… ôi… nhớ quá đi…”

“Anh ơi… Khi nào anh mới về với em… Em sẽ dâng hiến cả thân thể này cho anh… em nhớ anh lắm… anh ơi…”

Trong đầu Hương bỗng xuất hiện lời nói thì thầm… Nghe ngọt ngào như mật ứa ra từ quả ngọt… một giọng nói đang lan tỏa khắp tâm trí Hương, trong khi ánh mắt nụ cười của người chồng đang hòa vào những dòng suy nghĩ mông lung của Hương… Chị có cảm giác như chính chồng đang ôm mình… Ve vuốt thân thể mình… Và thêm nữa thêm nữa những hành đồng mân mê thể xác đang rạo rực và khao khát hơi ấm của Hương…


Hương đã chịu đựng cảnh phòng không giường trống quá lâu rồi… Hương đã phải chiến đấu để chống lại nhưng ham muốn chiếm đoạt của những người đàn ông bên ngoài… Tất cả chỉ vì một lý do duy nhất, Hương yêu chồng… Và dù đâu đó chị có những rung động nhất định, thì cuối cùng cảm giác ham muốn từ sâu thẩm trong nhục dục Hương cũng chỉ bộc phát mạnh mẽ nhất với chồng mình… Đó là điều thần kỳ của tạo hóa, khi ham muốn thể xác hòa cùng tinh yêu đích thực, người phụ nữ không chỉ lên đỉnh mà còn là sự mãn nguyện về thể xác lẫn tinh thần…
Miên man với suy nghĩ trôi bồng bềnh… Một tiếng động từ phía sân sau khiến Hương giật mình “RẦM… ẦM… M… M…” – một tiếng sét khiến cho chị bàng hoàng, lúc này Hương giật hoảng như người đan mộng du bất ngờ thoát khỏi cơn mê mụi… Tâm trí như bị luồng điện sốc mạnh khiến đôi mắt choàng tỉnh… Hương vội ghé mắt nhìn ra bên ngoài, dù cửa sổ đã đóng kín nhưng qua khe cửa nhỏ chị vẫn thấy được trời như đang tối rất nhanh, trời tối không phải vì màn đêm đã đến, trời tối vì những đám mây đen mang giông gió đang kéo đến mỗi lúc một dày hơn, gió bắt đầu thổi mạnh khiến cho canh cỏ xao động…

Hương nhận ra có lẽ một cơn mưa giông sẽ sớm trút nước xuống… âu cũng phải khi mà mấy ngày hôm nay nắng liên tục, nắng nóng khiến cho mọi thứ như đang chờ một cơn mưa xuống để tưới mát sự khô hạn… Và điều đó càng khiến Hương bắt đầu vội vã hơn… cứ thế này chị sẽ bị mắc mưa mất… Hương không hề muốn phải đến buổi tiệc với dáng vẻ ướt mưa chút nào… quay vào trong chị Toan mở tủ lấy bộ áo dài đã treo sẵn… Bỗng một cơn nhức đầu kinh khủng ập đến, nó như một luồng xung điện cực mạnh sốc vào người… Hương ngay tức khắc bị choáng đến phải tựa người vào tường… Rõ ràng những thứ trước mắt chị trong một khoảnh khắc bỗng quay cuồng, vài giây sau cơn hoa mắt tan biến nhưng vẫn để lại cho Hương cơn đau đầu đang âm ỉ.
Hương không hiểu mình đang phải trải qua điều gì, trong đời chị chưa khi nào Hương bị cảm giác này chi phối, nào là những cảm giác rạo rực… Khó chịu, nào là ngồi cảm thấy bứt rứt nóng nảy trong khi thời tiết bên ngoài đang chuyển mưa và ngày càng dịu mát, rồi hình ảnh người chồng của mình cứ kéo đến… Lúc mờ lúc tỏ, nhưng càng lúc càng nhiều hơn… Kèm với đó thì cơn đau đầu âm ỉ cứ xuất hiện mỗi lúc một nhiều hơn… Lúc này Hương đã bắt đầu hơi loạng choạng nhưng chị vẫn làm chủ được mình… Dẹp hết mọi cảm giác mệt mỏi đó, Hương có mặt bộ áo dài vào thật chỉnh tề… Lúc này đã gần 6h chiều… Cũng có nghĩa là hơn một tiếng đồng hồ kể từ khi Hương uống những ngụm trà đầu tiên vào miệng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.